Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 352: Khó chịu cùng tâm lạnh (length: 8152)

Hà Ngọc Liên biết bọn họ muốn điều đi, từ nay về sau nàng có thể sẽ không bao giờ thấy được Trường Chinh ca ca, thật sự là lòng muốn nát tan.
Đây không phải là cục diện nàng muốn gặp.
Cho nên nàng còn muốn vùng vẫy giãy chết.
Lại đến đây nói cho Lục Thiến cùng Lục mẫu tin tức này.
Lục Thiến ở trong bệnh viện dưỡng mấy ngày, cũng mới vừa từ bệnh viện trở về, kết quả nghe được tin tức này, người nhất thời liền bắt đầu kích động.
"Muốn đi?" Lục Thiến vội vàng nói.
"Đúng vậy, nếu mà đi, không ai có thể cho ngươi chống lưng." Hà Ngọc Liên nói.
Lục Thiến trực tiếp liền nói: "Bảo bọn họ mau đi, đi nhanh một chút!"
Bây giờ nàng sợ chết Lục Trưởng Chinh, người Nhị ca này có thể nói đối với vợ chồng nàng vừa hận vừa sợ, cho nên muốn đi mau đi, nàng mới không thèm bọn họ ở lại!
Hà Ngọc Liên: "..."
Nàng không muốn phản ứng Lục Thiến đồ ngốc này, thấy Lục mẫu mua đồ ăn trở về, liền vội vàng đem chuyện này cùng Lục mẫu nói một lần.
Lục mẫu quả nhiên vẫn là có kinh nghiệm hơn, vừa nghe chuyện này liền nóng nảy.
Phải biết bà bà của con gái thật không phải là thứ tốt gì, con gái bị thương nghiêm trọng như vậy, nhưng bà ta lại còn đến đây âm dương quái khí nói móc.
Nhìn là biết không phải là người dễ chung sống.
Con trai nếu mà điều đi, bên này ai cho con gái chống lưng?
Lục Thiến không cho là đúng, "Chống lưng? Ta còn có thể trông chờ hắn cho ta chống lưng? Hắn không đánh chết ta đã là tốt rồi, còn chống lưng đâu! Hơn nữa mẹ không nghe thấy hắn nói gì sao? Hắn muốn cùng ta đoạn tuyệt quan hệ!"
"Con ngốc à, Nhị ca con nói thì nói vậy, nhưng thật có chuyện hắn còn có thể mặc kệ con? Nhưng hắn mà đi rồi, sau này sẽ chỉ có mình con ở đây, nhà chồng còn không phải tùy tiện bóp méo con?" Lục mẫu không khỏi nói.
Con gái bà một không có công việc, hai không có tiền, sống ở nhà chồng chỉ biết phải xem sắc mặt người ta!
Nhưng có nhị ca nó ở bên này, mặc dù không làm gì, đó cũng có thể phát huy một chút tác dụng uy hiếp!
Hiện giờ người muốn đi rồi, nhà chồng còn có thể xem con gái bà ra gì sao?
Lục Thiến không có chuyện gì, "Dù sao đi thì tốt!"
Nàng đối với hai vợ chồng kia bây giờ cũng có một loại sợ hãi, chả trách có thể ngủ chung một ổ chăn, đều là một loại mặt hàng, đều là người tàn nhẫn!
"Tiểu Thiến, chuyện này con phải nghe thím, thím là người từng trải, có kinh nghiệm!" Hà Ngọc Liên nói.
Nhưng Lục Thiến không thèm để ý!
Lục mẫu cũng biết tính tình con gái, không quản nó, mà đến tìm Lục Trưởng Chinh.
Biết hắn không có ở căn cứ, cũng chỉ có thể chờ, đợi a chờ, mấy ngày thời gian, lúc này mới đợi được tin hắn trở về.
Trước tiên liền đến đây.
Lục Trưởng Chinh biết được mẹ hắn tới cũng không ngạc nhiên, nhưng chờ trong tay làm xong việc, lúc này mới đến.
Lục mẫu đợi đến bốc hỏa, tuy rằng vì chuyện lần trước có chút sợ con trai này, nhưng đối với con trai vẫn quen ra lệnh, vừa gặp mặt đã phun nói: "Bây giờ ngươi là thăng quan phát tài rồi, ngay cả ta là mẹ ruột muốn gặp ngươi một mặt, cũng phải đợi hơn một tiếng đồng hồ!"
"Nếu không có chuyện gì khác, ta đây về trước." Lục Trưởng Chinh liếc nhìn bà ta một cái, xoay người muốn đi.
Lục mẫu phẫn nộ đến cực điểm, chỉ vào hắn mắng: "Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám đi, ta liền đập đầu chết ở đây, nếu ngươi không tin thì cứ thử xem!"
Lục Trưởng Chinh cũng không lo lắng bà ta sẽ tìm đến cái chết, thản nhiên nói: "Ngươi muốn đến làm gì?"
"Cái đồ vật mất lương tâm này, ra tay với em gái ngươi nặng như vậy, đánh nó vào bệnh viện, kết quả đến nhìn một cái cũng không đi xem!" Lục mẫu cố ý dùng chuyện này để khơi dậy sự áy náy của hắn.
Nhưng Lục Trưởng Chinh không có chút lòng áy náy nào.
Nhưng gương mặt lạnh lùng đứng đó, cũng không nói gì.
Cái dáng vẻ này cũng làm cho Lục mẫu tức chết, "Sớm biết ngươi là đồ súc sinh lãnh tâm lãnh phổi thế này, lúc trước sinh ra ngươi ta nên dìm chết ngươi trong bồn nước tiểu!"
Lục Trưởng Chinh vẫn không nói gì, tùy ý bà ta mắng, những lời này hắn lặp đi lặp lại đã sớm nghe quen.
Cái bộ dạng không quan tâm đó khiến Lục mẫu thiếu chút nữa xông lên đánh nhau với đứa con bất hiếu này!
Nhưng vì con gái, bà vẫn nhịn xuống cơn giận này, chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn hung tợn một cái!
"Ta nghe nói ngươi muốn điều đi kinh thành? Ngươi đi rồi, em gái ngươi làm sao bây giờ?" Lục mẫu lúc này mới bắt đầu nói vào chuyện chính.
Lục Trưởng Chinh: "Ta đã nói rồi, nó không phải là em gái ta, ta cùng nó không có bất cứ quan hệ nào, bất cứ chuyện gì của nó đều không liên quan gì tới ta!"
"Ngươi nếu mà dám mặc kệ không để ý, đợi các ngươi đi kinh thành, ta sẽ đến đó ầm ĩ, ta làm cho ngươi ở đó không thể ở yên!" Lục mẫu nảy sinh ý đồ độc ác nói.
Lục Trưởng Chinh biết rõ cha mẹ trong mắt không có mình, nghe được những lời này, trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu cùng lạnh lẽo.
Bất quá hắn cũng không trông mong bà ta có thể nghĩ cho tiền đồ của mình.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn đều như thế, nếu không phải có mấy người anh cả thấy mình giống phụ thân hắn, thì hắn thật sự đã hoài nghi mình có phải bị nhặt được không.
Bởi vì bốn anh em, lão đại là trưởng tử, họ rất coi trọng.
Lão tam là con trai út, rất được cưng chiều.
Lục Thiến là em gái duy nhất lại càng không cần nói.
Duy chỉ có hắn là Lão nhị, cho dù từ nhỏ thành tích ưu tú, trầm ổn hiểu chuyện, nhưng hắn chính là không được yêu thích.
Vĩnh viễn như vậy.
Trước kia còn có thể cố gắng muốn chứng minh cho cha mẹ xem, muốn cho họ nhìn thấy con trai mình ưu tú.
Thế nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không còn ý nghĩ này.
Lòng là lạnh băng và chết lặng.
Cho nên đối diện với lời áp chế của mẹ mình, Lục Trưởng Chinh chỉ thản nhiên nói: "Vậy bà cứ đến đó mà làm ầm ĩ, xem thử có bị bắt nhốt lại không, làm cho nửa đời sau bà ở trong tù!"
"Ngươi..." Lục mẫu vừa kinh vừa sợ.
Lục Trưởng Chinh lạnh lùng nói: "Bà cứ tùy ý làm ầm ĩ!"
Lục mẫu quả thực tức đến sắp nổ tung!
Thật là muốn xông tới đánh chết đứa con bất hiếu này!
Lục Trưởng Chinh không còn lời nào muốn nói liền xoay người muốn đi, nhưng Lục mẫu vội vàng nói: "Ngươi tìm cho em gái ngươi công việc, muốn công việc chính thức!"
Đúng vậy, đây mới là nguyên nhân thật sự Lục mẫu đến tìm con trai hôm nay, muốn hắn dùng quyền lực trong tay để tìm công việc cho con gái.
Chỉ cần trong tay có công việc, con gái ở nhà chồng sẽ có tự tin, sẽ không sợ bị nói là ăn nhờ ở đậu, cũng không cần gì cũng phải ngửa tay xin tiền con rể!
Nhưng Lục Trưởng Chinh làm sao có thể làm loại chuyện này.
Nếu em gái này thật sự là người tốt, lúc trước hắn cho làm cộng tác viên cứ làm cho tốt, bây giờ đã sớm được chuyển chính.
Bất quá nó lại là thứ ham ăn biếng làm.
Hơn nữa thật cho rằng hắn nói từ nay về sau sẽ không nhận em gái này là nói đùa sao? Nó sống chết hắn cũng không quản!
"Bất lực!" Cho nên Lục Trưởng Chinh chỉ có bốn chữ này.
Lục mẫu thật sự là tức đến gần chết, "Ngươi thật sự muốn ý chí sắt đá vậy sao? Đây là em gái ruột của ngươi đó!"
Lục Trưởng Chinh không thèm để ý chút nào, muốn đi.
"Công việc không cho được, vậy ngươi trả tiền, cho ta 500 đồng, cái này ngươi luôn làm được chứ?" Lục mẫu chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác, hơn nữa còn ra điều kiện trên trời.
Không còn cách nào, con gái tiêu tiền như nước quen, phải đòi nhiều một chút mới có thể tiêu được!
Chỉ là Lục Trưởng Chinh ngay cả trả lời cũng không, cứ tự đi.
Lục mẫu đương nhiên là tức giận đến một đường nguyền rủa trở về, nhưng Lục Thiến lại cũng không thất vọng, bởi vì nàng vốn đã không lạ gì rồi!
Đúng vậy, sau khi Lục mẫu đến, lại nhét cho nàng 100 đồng, nàng cảm thấy như vậy cũng được rồi!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận