Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 188: Kế hoạch thuận lợi tiến hành (length: 8188)

Cũng từ ngày này bắt đầu, Cố Vân Lan liền bắt đầu gây khó dễ cho Cố Hiểu Lan.
Cố Hiểu Lan tốn sức chín trâu hai hổ, có thể nói là dùng hết Hồng Hoang chi lực viết ra một bài tuyên truyền, nhưng bị Cố Vân Lan phê bình không có điểm nào tốt.
Phần bản thảo này cuối cùng liền bị Cố Vân Lan không chút lưu tình bác bỏ.
Mấu chốt là Cố Vân Lan nói đặc biệt có lý, khiến Cố Hiểu Lan muốn phản bác cũng không phản bác được, chỉ có thể đi theo yêu cầu của Cố Vân Lan sửa chữa.
Nhưng sửa chữa xong, Cố Vân Lan vẫn sẽ bắt lỗi.
Văn chương thứ này chỉ cần muốn tìm sai, vậy có thể không tìm ra được sao?
Cố Hiểu Lan quả thực muốn tức chết.
Ngay cả Giang Thiển mấy người đều rõ ràng cảm giác ra, Cố Vân Lan chính là cố ý gây khó dễ cho Cố Hiểu Lan.
Trước mặt nhất định không nói gì nhưng ngầm Giang Thiển cũng hỏi Cố Vân Lan chuyện gì xảy ra?
Mâu thuẫn giữa hai người từ trước đến giờ chưa từng dừng lại, nhưng chưa từng có chuyện như lần này.
"Tạm thời không tiện nói với ngươi, ngươi cứ chờ xem kịch hay là được!" Cố Vân Lan nói với nàng như vậy.
Giang Thiển cũng không phải người nhiều chuyện, nếu Cố Vân Lan nói như vậy, nàng đương nhiên sẽ không tiếp tục truy hỏi.
Chỉ là Cố Vân Lan cố tình làm khó dễ, Cố Hiểu Lan đâu phải là đối thủ?
Trực tiếp bị chơi đùa khoanh tay đứng nhìn.
"Không làm? Đây chính là phạm trù công việc của ngươi, nếu ngươi không biết viết văn, vậy thì đừng tới khoa tuyên truyền làm gì, ngươi đã muốn làm thì phải làm, bằng không ngươi tới đây để ăn cơm trắng à?" Cố Vân Lan cười lạnh nói.
Cố Hiểu Lan giận dữ vô cùng, "Ngươi chính là cố ý!"
"Ta sao lại là cố ý? Rõ ràng là văn chương của ngươi viết dở tệ, câu chữ có vấn đề cả đống, ngươi thậm chí ngay cả dấu chấm câu cũng dùng sai rồi, ngươi có một chút tinh thần trách nhiệm không vậy? Ngươi ở khoa tuyên truyền lâu như vậy rồi, thế mà còn mắc sai lầm cấp thấp như vậy, chẳng lẽ ngươi không thấy xấu hổ sao? Nếu ta là ngươi, ta sớm đã không ở đây nữa rồi!" Cố Vân Lan mỉa mai nói.
Cố Hiểu Lan hận không thể xé xác nàng, nhưng nàng đánh không lại Cố Vân Lan.
Cố Vân Lan là ở quê lớn lên, trước kia không thiếu gì đánh nhau với mấy thằng nhóc ở nông thôn, nàng sớm đã đánh quen.
Cố Hiểu Lan sao có thể là đối thủ?
Trước kia đã động tay động chân một lần, nhưng Cố Hiểu Lan hoàn toàn không có sức chống cự, từ đó về sau liền không bao giờ dám nữa.
Bất quá Cố Hiểu Lan biết mách lẻo!
Trực tiếp về Cố gia tìm đến Cố phu nhân mách lẻo, đem những gì Cố Vân Lan đã làm kể lại một lượt.
Chỉ là Cố phu nhân bên này sớm đã bị Cố Vân Lan dặn dò, Cố Vân Lan nói trước, nàng muốn huấn luyện cho cô em gái này nên người, không thể để nàng tiếp tục ở khoa tuyên truyền làm trò cười cho thiên hạ nếu không mọi người sẽ có ý kiến.
Dựa vào cái gì loại người không có bản lĩnh như Cố Hiểu Lan lại có thể vào khoa tuyên truyền kia những người khác thì không được?
Chẳng lẽ con gái của Cố thủ trưởng có thể được đối xử đặc biệt sao?
Lời này rất có lý, cho nên Cố phu nhân cũng liền khuyên nhủ con gái nuôi: "Chị con đây là vì tốt cho con thôi, con cứ nghe chị, ngoan ngoãn sửa đổi là được rồi!"
Cố Hiểu Lan thiếu chút nữa không tức chết!
Từ Cố gia đi ra về sau, mặt nàng đen như nhọ nồi!
Đến cùng thì nàng không phải con ruột, ngày thường đều giả vờ đối xử bình đẳng, đây chính là cái kiểu đối xử bình đẳng đó sao?
Cứ hễ có chuyện gì, người mẹ nuôi này sẽ không chút do dự chọn con gái ruột của mình!
Chỉ cần là người có mắt đều biết Cố Vân Lan đây chính là cố ý gây khó dễ cho nàng, kết quả người mẹ nuôi này như mù, chính là không thấy!
Chửi rủa một hồi, kết quả lại gặp Cố Hiên.
Nàng liền cùng Cố Hiên trở về Cố gia, buổi tối nàng nghênh đón Cố Hiên, đầu tiên là cùng nhau vui vẻ một trận, sau đó liền oán giận với Cố Hiên về chuyện Cố Vân Lan cố tình gây khó dễ cho nàng!
Cố Hiên dạo gần đây đang hăng hái cực kỳ, không cần suy nghĩ nói: "Nếu làm không vui vẻ, vậy em cứ từ chức đi, còn tiền lương, anh nuôi em, sau này mỗi tháng anh đưa em 150 đồng!"
Dạo gần đây Bành Tuyết càng tín nhiệm hắn, cơ bản đều không quản, phần lớn công việc ở xưởng vải đều giao cho hắn xử lý.
Nếu hắn để ý, vậy việc sản xuất ra gấm vóc, thêm một chút xử lý vải đâu phải chuyện khó khăn gì? Lợi nhuận quá lớn.
"150 đồng?" Cố Hiểu Lan cũng kinh hỉ nhìn hắn, "Anh làm gì mà kiếm tiền giỏi vậy?"
"Cái này em không cần biết." Cố Hiên nhíu mày, "Từ chức đi, mỗi tháng 150 đồng đủ cho em và con ăn ngon mặc đẹp rồi chứ?"
"Ừ ừ, nếu đã như vậy, vậy em sẽ từ chức là được!" Cố Hiểu Lan vui vẻ cực kỳ, nhõng nhẽo: "Không cần đi làm, em cũng có nhiều thời gian hơn ở bên anh!"
"Sinh cho anh thêm một đứa con đi." Cố Hiên liền nói.
Cố Hiểu Lan không muốn sinh, nhưng vẫn là đắc ý nói: "Anh muốn có con còn phải đợi em sinh cho sao? Bành Tuyết chính là con gà mái không đẻ được trứng!"
Nàng còn mong Bành Tuyết nếu cả đời không sinh được thì tốt rồi, nàng là con một, không có anh em, sau này hết thảy của nhà họ Bành, chẳng phải đều là của con trai nàng sao?
Nghĩ như vậy, nàng liền nheo mắt nghĩ Bành Tuyết lần sau mang thai, tốt nhất là có thể sảy thai tiếp, nếu không sảy được, nàng cũng có thể giúp một tay...
Cố Hiên bật cười, "Phải rồi, vẫn là em có bản lĩnh!"
"Ngày mai em sẽ đi từ chức, sau này ở nhà cũng rảnh, anh nhớ em thì tùy lúc tới nhà!" Cố Hiểu Lan cố kìm nén ý nghĩ trong lòng, nói.
"Vẫn là giống như lần trước ở Cố gia tốt hơn." Cố Hiên đối với chuyện lần trước còn có chút sợ hãi.
"Bao lâu mới về một lần? Anh đến nhà em bất cứ lúc nào cũng có thể đến được! Đi làm mất thời gian, cũng có thể tranh thủ ghé một chuyến! Mẹ em sẽ canh chừng cho chúng ta lần trước cũng là vì bà vừa không ở nhà." Cố Hiểu Lan nhõng nhẽo: "Em muốn anh thường xuyên đến."
Cố Hiên thấy nàng gợi tình như vậy, cười khẩy nói: "Triệu Hữu Thuận không thỏa mãn được em sao?"
"Nói gì đó, em cũng không muốn để hắn chạm vào, em chỉ thích anh thôi." Cố Hiểu Lan dịu dàng đáng yêu nhìn hắn.
Lời này khiến Cố Hiên cực kỳ hài lòng!
Một đêm phong lưu tự nhiên là không cần phải nói.
Mà ngày thứ hai, Cố Hiểu Lan liền mặt mày hớn hở đến khoa tuyên truyền bên này từ chức!
"Cái gì, từ chức luôn?" Cố Vân Lan đối với hành tung của nàng và Cố Hiên rõ như lòng bàn tay, đương nhiên biết nguyên nhân từ chức, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ bất ngờ.
"Công việc này để tự các người mà làm nhé, cô nãi nãi đây không hầu hạ nữa!" Cố Hiểu Lan hừ lạnh.
Trưởng phòng Trương cũng nói, "Phải suy nghĩ kỹ, nếu cô từ chức lần này, muốn quay lại nữa là không có khả năng đâu, khoa tuyên truyền sau này sẽ không thiếu người."
"Ai mà thèm quay lại!" Cố Hiểu Lan khinh bỉ, bỏ lại những lời này rồi, cũng không quay đầu lại mà đi.
Nàng sớm đã chịu đủ cái loại không khí khó thở này rồi, một đám đều xa lánh, cô lập nàng!
Nhưng vì hơn ba mươi đồng tiền kia, nàng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn hiện giờ Cố Hiên nguyện ý cho nàng bù thêm, ai còn muốn đi làm chịu đựng cái sự tức giận này nữa chứ!
"Thật sự là đi rồi?" Giang Thiển cũng ngoài ý muốn cực kỳ.
"Đi cho phải đây, để một người có tâm địa độc ác như vậy làm việc chung, ta còn lo lắng ngày nào đó lại bị nó đâm cho một nhát!" Trình Miêu liền nói.
"Nói thì nói thế, nhưng một tháng 35 đồng tiền đấy, cũng không thấp đâu, lại còn nhàn hạ như vậy, thế mà lại nỡ bỏ đi?" Phùng Bác Văn nói.
Tiền lương 35 đồng, nhìn khắp cả nước cũng không thấp.
Chỉ cần không phải là tiêu tiền như nước, khoản tiền lương này có thể nuôi sống một gia đình năm người, thậm chí còn có thể dành dụm được chút ít!
Cố Vân Lan cũng mặc kệ chuyện này, kế hoạch diễn ra thuận lợi khiến tâm tình nàng rất tốt, "Vốn dĩ nàng ta đã không thích hợp ở khoa tuyên truyền của chúng ta rồi, hoàn toàn không có năng lực, làm thì ít, oán thì nhiều, lại còn đáng ghét như thế, đi là phải rồi!"
Tuy rằng đây là do nàng bức cho đi, nhưng tình huống thực tế nàng một chút cũng không tiết lộ.
Dù sao đây cũng chỉ là một mắt xích trong kế hoạch thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận