Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 27: Có bọn họ khóc thời điểm! (length: 7546)

Ở chỗ mẹ con này khi nói chuyện, trong nồi hầm gà mùi hương đã bay ra.
Hôm nay Chu Quế Vân chính là hạ quyết tâm muốn thỉnh con rể ăn cơm, đương nhiên liền phải giết gà, không giết gà cũng không đủ coi trọng!
Chu Quế Vân cũng không có phụ lòng con gà này hy sinh, trực tiếp liền đem gà làm thành gà kho tàu miếng.
Nhưng hôm nay nguyên liệu nấu ăn lại thật sự phong phú, trừ gà kho tàu, còn có cá nữa, hai con cá này thật là lại lớn lại mập.
Những nguyên liệu nấu ăn này đều là chị dâu xử lý tốt sẽ chờ Chu Quế Vân, bà bà này tự mình trổ tài đây.
Hai con cá mập cũng đều làm thành cá kho.
Đây là làm trong một cái nồi, bên cạnh còn có một cái nồi khác nữa, Chu Quế Vân liền dùng đến trứng bác, trứng gà xào kỹ lại nấu một nồi cải trắng, múc một thìa mỡ heo bỏ vào, còn có một chút tóp mỡ.
Hầm ra cải trắng hương vị đó là nhất tuyệt.
Trừ tóp mỡ hầm cải trắng, còn có một món khoai tây sợi trộn dấm.
Cuối cùng tráng nồi, mới nấu một bát canh tôm khô rong biển.
Gà kho tàu miếng, cá kho, còn có trứng bác, tóp mỡ cải trắng, khoai tây sợi trộn dấm, cùng với canh tôm khô rong biển, món ăn không coi là nhiều, nhưng cũng không ít, hơn nữa mỗi một món đều đầy đặn.
Nếu là nhà người bình thường, thật không cách nào chiêu đãi khách nhân như thế, được nhà Lão Giang điều kiện trong thôn là xếp hàng đầu.
Hơn nữa đây là lần đầu tiên chiêu đãi Hàn Thế Quốc con rể ở nhà ăn cơm, nhà Lão Giang không thể bày dưa muối lên bàn được.
Hàng xóm Lý đại nương ngửi thấy mùi hương còn vào xem qua một chút.
Sau đó liền đi ra bên ngoài khen.
"Nhà Lão Giang đối với con rể này là thật vừa lòng, các ngươi cũng không biết, hôm nay lại là giết gà hầm gà, lại là hầm cá trứng bác, ai da, mấy món kia thực sự không phải nói, ta ăn cỗ còn không đủ ăn phong phú như vậy!"
"Thật hay giả?"
"Đó là đương nhiên là thật, các ngươi nếu không tin đi xem đi? Ta vào xem liếc mắt một cái, suýt chút nữa nước miếng cũng chảy xuống!"
"..."
Tin tức đương nhiên cũng truyền đến Nhị phòng bên này.
Nếu là trước kia vào thời điểm này, Chu Quế Vân với tư cách chị dâu cả tuyệt đối sẽ gọi bọn trẻ lại đây kêu Giang nhị thúc qua một bữa.
Dù sao cũng là đại sự, mời qua cùng nhau thấy, cũng là một cách liên hệ tình cảm.
Chỉ là bởi vì chuyện trước đó, hiện tại Chu Quế Vân không thể nào lại đi gọi hắn nữa.
Giang nhị thúc trong lòng đương nhiên có chút cảm giác khó chịu, Tôn Thị thì bĩu môi.
Đại phòng được một con rể tốt, đây thật sự là sợ trong thôn không biết ấy mà!
"Thật đáng tiếc vốn dĩ đây là con rể nhà chúng ta." Thủ Lưu tức phụ liền âm dương quái khí nói một câu như vậy.
Hôm nay không thể có được công việc ở cung tiêu xã, trong lòng nàng cũng đang nghẹn một hơi đây.
Cần gì bằng cấp văn hóa, chỉ buôn bán thế thôi, nàng chẳng lẽ lại không biết tính toán, nói trắng ra là, chính là tiếc công việc không muốn cho người con dâu này làm.
Người con dâu này của nàng ngược lại thành người ngoài!
Thủ Lưu tức phụ trong lòng có thể không tức giận sao?
"Ngươi bớt cãi đi!" Giang Thủ Lưu tức giận.
Thủ Lưu tức phụ lại không nghe lời, nhìn về phía Giang Nguyệt, "Tiểu muội à, tương lai ngươi đừng hối hận là được!"
"Ta hối hận cái gì?" Giang Nguyệt không thừa nhận chính mình đang ghen tị, điều kiện của Hàn Thế Quốc thật sự quá tốt rồi, điều kiện bên ngoài như vậy nếu không phải là ma chết yểu, nàng thật sẽ không bỏ qua.
Nhưng cũng tiếc là, Hàn Thế Quốc chính là nam phụ, chuyên dùng để phụ trợ cuộc sống hạnh phúc của nam chủ.
Nàng hừ lạnh một tiếng, cứ để Đại phòng cười trước đi, hiện tại cười, về sau sẽ có lúc để bọn họ khóc!
Thật đúng là tưởng Hàn Thế Quốc là một con rể tốt chắc!
* Bên ngoài bàn tán thế nào Lão Giang nhà bên này đương nhiên không biết, lúc này đang ăn uống rất vui vẻ.
Bữa cơm này, cũng là để cho Hàn Thế Quốc biết, nhà Lão Giang coi hắn như con rể mà đối đãi.
Cho nên ở trên bàn cơm, Giang phụ lấy rượu ra, hắn cũng cùng cha vợ và các anh vợ đều uống cạn một ly!
Cuối cùng lúc đi, Chu Quế Vân còn lo lắng, "Thế Quốc, ngươi không có vấn đề gì chứ?"
"Không có vấn đề, thím, con về trước."
"Được. Vậy ngươi đi chậm một chút." Chu Quế Vân cười.
Hàn Thế Quốc cười gật đầu, hắn cũng chào tạm biệt các anh vợ, cuối cùng mới nhìn về phía Giang Thiển, "Thiển Thiển, anh về trước."
"Ừ." Giang Thiển ở dưới ánh mắt của mọi người, đỏ mặt gật gật đầu.
Tuy rằng luyến tiếc vợ, bất quá nghĩ rất nhanh cũng liền sẽ cưới người vào cửa cho nên Hàn Thế Quốc không nấn ná thêm, đạp xe đạp về Hàn Gia Truân.
Lão bí thư chi bộ Hàn Gia Truân là đại bá của hắn, thân đại bá.
Mặc dù là thân đại bá, đối với hắn cũng rất tốt nhưng hắn lại đây mượn xe đạp một ngày, hắn làm cháu cũng cần phải có chút biểu lộ.
Mua một bao đường đỏ kia, chính là lấy tới làm quà cảm tạ.
Hàn lão bí thư chi bộ bảo hắn cầm về: "Cầm đường đỏ làm gì, ngươi về nhà cũng lấy qua."
Đứa cháu này có lòng, dù là khó có dịp về nhà, nhưng mỗi một lần về đều sẽ đặc biệt đến cửa ngồi chơi một lát, luôn phải hiếu kính ông một điếu thuốc ngon hoặc là một bình rượu ngon.
Hàn Thế Quốc cười nói: "Đây là cho đại nương con bồi bổ thân thể, bất quá chiếc xe đạp này còn phải mượn thêm một chút, ngày mai con còn muốn đón Thiển Thiển vào thành, hôm nay không kịp thời gian, vẫn chưa qua nhà tam tỷ con ngồi một lát."
"Bây giờ nông nhàn xe để cũng không làm gì, ngươi muốn thì cứ qua lấy là được." Hàn lão bí thư chi bộ còn chưa mở miệng, Hàn đại nương liền đã mặt mày tươi cười, sau đó liền hỏi thêm: "Sao rồi? Cô nương người ta có phải đồng ý không?"
Chuyện xảy ra ở Nhị phòng, bọn họ đương nhiên cũng biết.
Từ hôn nhưng nhà Đại phòng Giang gia bên kia lại đồng ý gặp mặt, nghe nói cô nương này còn tốt hơn người trước kia.
Hàn Thế Quốc cười gật đầu, "Thiển Thiển đồng ý."
"Tốt tốt tốt." Hàn đại nương liền gật đầu liên tục.
Hàn lão bí thư chi bộ ngược lại không quá bất ngờ, cháu giỏi giang như vậy, người có mắt khẳng định sẽ để ý.
Chỉ có kẻ nào thiếu sợi dây phúc khí không đủ, mới đến tận cửa đòi từ hôn.
Ừ, Hàn lão bí thư chi bộ nói chính là Nhị phòng nhà Giang gia kia, vừa nhìn đã biết không phải là người có phúc khí.
Hàn Thế Quốc chờ một hồi liền về đến nhà.
Trong nhà cũng đang chờ hắn đây.
Lần này vừa đến, cũng đã nghe thấy mùi rượu, Hàn mẫu đang sốt ruột chuyện hôn sự của con trai vội hỏi: "Sao đến lúc này mới về? Trên người con toàn mùi rượu lại là làm sao, uống rượu? Uống rượu ở đâu?"
Mặt mày mang theo lo lắng, sợ con trai bị cự tuyệt, đi uống rượu giải sầu đi.
"Thím cho con ăn gà với cá, Giang thúc lại mở một bình Mao Đài trân quý, con không từ chối được, liền uống cùng một chút." Hàn Thế Quốc khiêm tốn nói với mẹ hắn như thế.
Lời này vừa nói ra, mặt mày Hàn mẫu liền sáng lên hẳn, "Là được nhà Giang giữ lại ăn cơm à?"
Ngồi bên kia Hàn phụ trên mặt cũng hiện lên ý cười, hắn biết mối hôn sự này xong rồi.
"Ừ." Hàn Thế Quốc cười gật đầu.
"Tốt tốt tốt." Hàn mẫu liên tục nói, rõ ràng là vui không thôi, bất quá cũng quay lại chuyện chính: "Con nghỉ phép không lâu hôn sự phải nhanh chóng quyết định; trước kia nhờ bà mối Trương đi nói, 48 chân, còn có tam chuyển nhất hưởng, tam tỷ con đã chuẩn bị xong hết chưa? Hôm nay vào thành có qua đó hỏi một chút không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận