Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 311: Cắn ngược lại một cái (length: 8306)

Thật đúng là đừng nói, thật khiến Giang nhị thúc đoán trúng.
Hồng Tụ Tử ngày thứ hai vừa rạng sáng thật sự đến rồi!
Là nhà họ Vương bên kia tố giác sau tới đây!
Bất quá Vương Hạc Tùng đích xác không hiểu rõ, tuy rằng hắn là lần nữa nhắc nhở mẹ hắn tính toán, để lão thái thái nhận lớn như vậy uất ức, nàng làm sao có thể không tìm các nữ nhi kể đi?
Vương Hạc Tùng sáu tỷ tỷ biết được chuyện này về sau, vậy đơn giản là nổ tung!
Vốn là đối Giang Nguyệt cái này em dâu chán ghét đến cực điểm, nhưng chán ghét cũng không có biện pháp, dù sao đến cùng cho nhà mẹ đẻ sinh cái cháu, cũng coi là có công lao!
Kết quả hiện tại nói cho các nàng biết, cái kia cháu không phải tiểu đệ các nàng, mà là một tên du thủ du thực loại, là Giang Nguyệt cái đồ hỗn trướng này cùng người tư thông về sau sinh ra tạp chủng!
Đứa bé kia còn cùng cha ruột nó giống nhau như đúc!
Cho nên Giang Nguyệt chắc chắn phải biết cha ruột của đứa bé là ai!
Hơn nữa nếu không phải lần này vận khí tốt phát hiện, như vậy sẽ bị giấu giếm cả đời.
Nàng cũng kéo không được tiểu đệ ly hôn, như vậy tiểu đệ một đời cũng chỉ có một đứa con trai này.
Như vậy nói cách khác, Giang Nguyệt đây là cố ý muốn nhà các nàng nuôi con cho người khác!
Nàng đây là muốn đoạn nhà họ Vương hương khói rồi!
Ác độc như vậy, các tỷ muội bọn nàng làm sao có thể cứ như vậy mà bỏ qua cho nàng?
Đương nhiên là phải đại náo, muốn cái tiện nhân này trả giá đắt!
Vì thế liền vào thành đi tìm Vương nhị tỷ ở trong huyện ủy đại viện, sau đó xúi giục Hồng Tụ Tử, đây không phải là hôm nay mùng ba tháng giêng, mấy tỷ tỷ liền mang theo Hồng Tụ Tử đến rồi!
Vương Hạc Tùng còn không biết chuyện này, hơn nữa sự tình phát triển đã hoàn toàn không còn nằm trong tính toán của tiểu đệ Vương Hạc Tùng!
Ngày hôm qua tuy rằng Giang Nguyệt muôn vàn không muốn, nhưng cuối cùng vẫn là xuất phát từ tâm lý sợ hãi, mang theo đứa bé kia cùng nhau đến nhà Mã Lại Tử.
Mã Lại Tử đắc ý mà đón hai mẹ con nàng vào cửa!
Nguyên nhân chính là như thế, cho nên hôm nay Hồng Tụ Tử tìm tới cũng là tới nhà Mã Lại Tử phá nhà này.
Giang Nguyệt cũng biết sự tình nặng nhẹ, nếu bị bắt đi, vậy đời này xong đời!
Cho nên đã dàn xếp đâu vào đấy, trực tiếp quỳ trên mặt đất, kể lể chuyện chồng trước Vương Hạc Tùng không ra gì, nhưng hắn lại là một đời con một, nàng có thể làm sao? Nàng cũng rất tuyệt vọng a!
Cho nên nàng liền ở dưới sự xúi giục của Vương mẫu tiền bà bà này, đi tìm người mượn đứa bé.
Chuyện này, Vương mẫu tiền bà bà này là biết a!
Nàng là trải qua bà ta cho phép mới đi mượn!
Kỳ thật loại chuyện này ở quê hương đúng là không hiếm thấy, đừng nói quê hương, trong thành cũng vậy.
Thậm chí có những người không phải không thể sinh, chính là không sinh được con trai, liên tiếp mấy đứa đều là con gái, vì thế sẽ nảy sinh ý đồ đi tìm những người sinh được con trai mượn!
Mà Giang Nguyệt liền đặt mình vào vị trí một người phụ nữ khốn khổ, kể hết nỗi uất ức của mình.
Mấy tỷ tỷ nhà họ Vương thì tức giận đến phát run!
"Ngươi đánh rắm, rõ ràng chính là ngươi bản tính dâm đãng, là ngươi cho đệ ta đội nón xanh, bảo đệ ta nuôi con hoang..."
"Không sai, đệ ta khỏe mạnh người, khi nào không được?"
"Ngươi không được ăn không nói có bôi nhọ thanh danh đệ ta!"
"..."
Mấy chị em thật sự là tức giận đến hận không thể xé xác Giang Nguyệt, các nàng tuyệt đối không ngờ, cái tiện phụ này thế mà còn muốn cắn ngược lại, đổ nước bẩn lên người nhà các nàng!
"Mấy chị ơi, ta biết các người đều bất bình cho chồng trước của ta, nhưng các người cũng nghĩ xem, nếu không phải tại chồng trước của ta không được, ta chẳng lẽ phải tìm đến Mã Lại Tử làm gì? Chồng trước của ta là cán sự trong đơn vị ở trấn đó, vừa trẻ vừa có tiền đồ, nếu không phải anh ấy không sinh được, ta có điên mới tìm Mã Lại Tử mượn con, nhà bọn hắn bây giờ thì hay rồi, uống thuốc bồi bổ lại sinh được con, cho nên liền trở mặt không nhận người, còn đuổi hai mẹ con ta ra ngoài, trời giết a, oan ức của ta không biết nói cùng ai, bọn họ còn muốn tố cáo ta, thà ta ôm con chết cho xong!"
Giang Nguyệt nói xong, liền ôm đứa bé muốn đâm đầu tự tử!
Đương nhiên là bị cản lại.
Nhưng phải nói, những lời này thật sự là nhiều người tán thành!
Bởi vì đem so sánh với Vương Hạc Tùng là cán sự đơn vị ở trấn, Mã Lại Tử dạng này thì coi là cái gì a?
Chẳng lẽ không điên mới thế?
Cho nên rất có thể thật là Vương Hạc Tùng không được, cho nên nàng mới đi mượn con!
Về phần tại sao bây giờ lại trở mặt, có khả năng là như Giang Nguyệt nói vậy, uống thuốc bồi bổ lại sinh được, cho nên mới đem việc này làm cớ đuổi mẹ con nàng đi!
Mấy tỷ muội nhà họ Vương tức giận đến suýt xông đến xé Giang Nguyệt.
Hồng Tụ Tử thì ngơ ngác cả người, hoàn toàn không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy!
Sự tình phát triển đến bây giờ thì ông nói gà bà nói vịt, mà nói thật, Hồng Tụ Tử cũng hơi nghiêng về tin lời Giang Nguyệt hơn.
Bởi vì đúng như nàng nói, chồng trước là cán sự đơn vị ở trấn, vừa trẻ vừa có tiền đồ.
Mà trước mắt Mã Lại Tử là loại người gì chứ? Nhìn cái nhà lụp xụp này là biết ngay.
Cho nên chân tướng sự việc, rất có thể đúng như Giang Nguyệt nói, là chồng trước nguyên bản không được, cho nên nàng vì muốn nhà họ Vương có người nối dõi mới đi mượn!
Như vậy chuyện này liền không tiện truy cứu, dù sao đây là sự hy sinh quá lớn mà cũng không phải là phạm vi các nàng có thể truy cứu.
Mấy tỷ muội nhà họ Vương, nhất là Vương nhị tỷ ở trong thành kéo mọi người qua một bên nói chuyện, "Các người đừng nghe con đàn bà này nói bậy, tiểu đệ ta thân thể không có vấn đề gì, chính là nó ở bên ngoài làm loạn cho đệ ta đội nón xanh!"
Hồng Tụ Tử nhóm cũng bất đắc dĩ, "Nhưng nàng nói như vậy, hơn nữa người trong thôn họ cũng nói tiểu đệ cô không được." Mấy người xung quanh thì thầm bàn tán.
Chuyện ầm ĩ đến mức này cũng truy cứu không được nữa, người ta thì nói bản thân mới là người chịu thiệt.
Đang yên đang lành mà lại bị nhà chồng tìm cớ đuổi ra ngoài, hai mẹ con nàng còn muốn người ta làm chủ cho.
Trên thực tế Giang Nguyệt cũng là liều mình.
Vốn dĩ nàng vốn định cùng Vương Hạc Tùng đoạn tuyệt ai ngờ Vương Hạc Tùng thế nhưng lại làm ra chuyện này.
Cho nên chờ Hồng Tụ Tử đi rồi, nàng liền kéo con trai, kêu Mã Lại Tử cùng đi đơn vị ở trấn ầm ĩ!
Bây giờ nàng đã không còn gì để mất, cứ mặc kệ.
Trực tiếp đến đơn vị ở trấn mắng Vương Hạc Tùng đồ mất nết, rõ ràng là anh ta không được, rõ ràng là lão nương anh ta bảo nàng đi với người khác mượn con, kết quả hiện tại khỏe rồi, thì trở mặt.
Nàng muốn anh ta cho nàng một câu trả lời thỏa đáng, bằng không nàng không đi.
Vương Hạc Tùng cũng mới biết, mấy tỷ tỷ của hắn đi làm loạn.
Đây quả thực là khiến hắn tối sầm mặt mày!
Hắn sở dĩ đồng ý chỉ ly hôn chứ không làm ầm ĩ là vì ngăn chặn hết thảy phiền phức!
Bởi vì ảnh hưởng rất không tốt, cho nên lãnh đạo cũng nhăn mặt gọi Vương Hạc Tùng mau chóng đi xử lý!
Vương Hạc Tùng không còn cách nào khác, đương nhiên chỉ có thể đi giải quyết chuyện này.
Giang Nguyệt còn muốn cắn xé hắn một miếng muốn hắn bồi thường.
Chỉ là Vương Hạc Tùng không dễ bắt nạt như vậy.
Đi ra rồi, hắn liền bày tỏ chỉ ra trong nhà có thuốc có thể lấy đi tìm người kiểm tra, số thuốc đó là do mẹ hắn cùng hàng xóm đi bốc thuốc là bằng chứng, hàng xóm chính là người làm chứng.
Là mẹ hắn ăn chữa nhức đầu hay là cho hắn xem vô sinh vừa tra là biết.
Thậm chí có thể lại đi bệnh viện kiểm tra kỹ càng, xem thân thể hắn rốt cuộc có vấn đề gì không?
Cuối cùng Vương Hạc Tùng cảnh cáo nàng một câu, "Biết điều thì lấy, đừng cuối cùng mất cả chì lẫn chài!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận