Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 149: Gia Đằng, Gia Hồng, Gia Ý (length: 7560)

Việc ở cữ sinh hoạt không thể nghi ngờ là nhàm chán.
Mà sau hai mươi ngày hậu sản, thân thể Giang Thiển liền khôi phục được đặc biệt tốt, vì khôi phục được tốt, cũng không ngủ nhiều như vậy nữa.
Thế nên nàng lợi dụng thời gian nhàn rỗi, liền đem bản dịch lấy ra làm để giết thời gian.
Hàn mẫu không dám nói nàng, nhưng chờ Hàn Thế Quốc trở về liền ngầm nói với đứa con trai này.
Kiếm tiền là chuyện khẩn yếu không sai, nhưng là tháng ở cữ còn chưa qua đâu, bà lo lắng con dâu mệt.
Như vậy cũng tốt giống như đốn củi mài dao, mài xong dao thì cũng đâu trì hoãn việc đốn củi được đúng không?
Hàn Thế Quốc vừa nghe, đương nhiên liền đến cùng tức phụ nói chuyện nghiêm túc.
Giang Thiển cũng biết là bà bà nói cười nói: "Ta biết, ngươi nói với nương, bảo bà yên tâm, ta chỉ là nhàn rỗi nhàm chán nên làm cho qua thời gian thôi, một ngày dịch một hai giờ mà thôi, không làm nhiều."
Có việc để làm, vẫn là tốt vô cùng, không thì mỗi ngày nằm ở trên giường, xương cốt muốn nằm mốc meo hết cả, lại không giống đời sau có điện thoại di động để chơi.
"Thật không phải là gấp kiếm tiền?" Hàn Thế Quốc nhìn nàng.
Giang Thiển cười, "Sổ tiết kiệm của chúng ta có bao nhiêu tiền tiết kiệm ta không biết sao? Hơn nữa còn có ngươi, vị nhất gia chi chủ này cho ta cảm giác an toàn lớn như vậy, ta lo lắng cái gì đâu? Thật sự chỉ là nhàm chán, ta ngày nào cũng ở nhà không ra ngoài, không làm chút chuyện gì, ta thật muốn mốc meo."
Hàn Thế Quốc lúc này mới yên tâm lại, tiến đến hôn nàng, "Vậy là tốt rồi, ngươi đừng làm mệt chính mình là được, nương cũng chỉ là quan tâm ngươi, ngươi đừng trách nàng mách lẻo với ta."
"Ta biết, mẹ ta thường nói, gặp được bà bà tốt như thế này, thì cứ thầm vui đi." Giang Thiển cười nói.
Đương nhiên là bà bà đến đây tiêu xài đều dùng tiền của bọn họ, nhưng là có một số bà bà cũng như thường không nỡ cho con dâu tiêu xài như thế.
Sẽ cảm thấy con dâu tiêu tiền như nước hoa đều là tiền con trai nàng vất vả kiếm được.
Nhưng Hàn mẫu thật sự không vậy, mỗi bữa cơm đều sợ nàng không đủ ăn, sẽ hỏi nàng có đủ không? Không đủ thì thêm một ít.
Còn có món canh cá trích đậu hủ, canh đầu cá, đậu phộng hầm móng giò này nọ, cũng là mỗi ngày đổi món làm cho nàng.
Gà không có mỗi ngày ăn, nhưng cũng ba ngày sẽ hầm cho nàng một con.
Có thể nói chỉ cần nàng ăn được là tùy tiện ăn.
Có lẽ có một số người hay thích soi mói như là "bới lông tìm vết", nói bà làm như thế không phải là vì ba đứa cháu trai đồ ăn được đầy đủ cung cấp?
Ba đứa kia đều là con trai của bà mà.
Hàn mẫu xem như không vì nàng, vì ba đứa con trai mà cho nàng ăn món ngon như vậy, thì nàng cũng thấy vui rồi.
Nhưng Giang Thiển đối với thiện ý hay ác ý của người ta có một loại cảm giác nhạy bén tự nhiên.
Giang Nguyệt có ác ý nàng có thể cảm nhận rõ, nhưng nàng không hề cảm nhận được chút ác ý nào từ Hàn mẫu, ngược lại, thiện ý và yêu mến của Hàn mẫu làm nàng rất thoải mái.
Hàn Thế Quốc biết vợ mình hiếu kính nên cười từ trong lòng lấy ra một trang giấy, "Tức phụ, nàng xem, đây là tên ta đặt cho con trai, nàng thấy vừa lòng không?"
Giang Thiển nhận lấy nhìn, "Gia Vượng, Gia Phúc, Gia Đạt..." Một nỗi nguyện vọng giản dị tự nhiên mãnh liệt ập đến.
Giang Thiển: "..."
"Sao thế tức phụ?" Hàn Thế Quốc cười nhìn vợ.
"Chàng đặt rất hay." Nhưng nàng cự tuyệt.
"Được, vậy cứ quyết như vậy, ngày mai ta đi làm giấy khai sinh cho bọn chúng!" Hàn Thế Quốc cười nói.
Trước ở nhà chồng kết hôn đưa Giang Thiển vào hộ khẩu, kỳ thật không có thật sự đăng ký vào, mà là lấy một tờ giấy chứng nhận, cầm giấy chứng nhận kia đến quân đội bên này mới chính thức nhập hộ khẩu được.
Giang Thiển: "... Nhưng là ta cũng đặt tên cho bọn nhỏ rồi, ngươi có muốn nghe thử không?"
Nhàn rỗi không có gì làm, nàng đương nhiên cũng đặt tên cho các con trai rồi nha.
Hàn Thế Quốc ừ gật đầu, "Tức phụ cho ta xem đi."
Giang Thiển liền cầm lấy bản giấy ở bên cạnh, trên đó có ba cái tên, "Lão đại gọi Gia Đằng, lão nhị gọi Gia Hồng, lão tam gọi Gia Ý."
Chữ Gia là theo quy tắc đặt tên con cháu trong nhà họ Hàn ở Hàn Gia Truân đều có chữ Gia ở đầu tên.
Ví dụ như mấy người Hàn Thế Dân, là Gia Đống, Gia Nguyệt, Gia Vĩ, Gia Tinh.
Hàn Thế Quốc mắt sáng lên, "Tên lão đại lão nhị tốt; tên lão tam..."
"Không tốt sao?" Giang Thiển nhìn hắn.
"Không phải là không tốt, chính là tên này gây hiểu lầm nhiều quá, sau này đi học nhất định phải vì cái tên này mà phiền muộn." Hàn Thế Quốc đã lo cho việc đi học tiểu học của con trai sau này rồi.
Giang Thiển cười, "Không vướng bận, ta sẽ khai sáng trí tuệ cho bọn chúng, dạy sớm cho chúng."
Nói xong nhìn thấy Hàn mẫu vừa lúc đi vào, nàng liền cười nói: "Nương, người qua đây xem, chúng con đặt tên cho các con, người xem tên của con hay là của Thế Quốc hay hơn?"
Hàn mẫu cũng rất có hứng thú, sau đó nghe Hàn Thế Quốc lần lượt đọc xong, không chút do dự nói: "Thiển Thiển con hay hơn; đừng nghe Thế Quốc đặt tên đều bị trùng lặp hết!"
"Trùng lặp sao?" Hàn Thế Quốc ngớ người một chút.
"Con mấy năm không về, ở Hàn Gia Truân có bao nhiêu đứa trẻ sinh ra chứ, Gia Phúc là tên cháu trai nhà chú chín của con, Gia Vượng là cháu nhỏ nhà bác cả con, còn cái Gia Đạt..."
Ba cái tên, không có ngoại lệ, cũng đều bị người trong thôn dùng rồi.
Hàn Thế Quốc xấu hổ, "Những cái tên này ta nghĩ lâu lắm đó."
Giang Thiển: "..." Cũng là làm khó chàng, bắt chàng phải hao tâm tổn trí rồi.
Hàn mẫu liền không khách khí chê cười hắn, "Còn nghĩ lâu sao, con xem Thiển Thiển đặt tên? Gia Đằng, Gia Hồng, Gia Ý, tự con so sánh một chút đi, nhiều cao cấp thế không, cũng đều dễ nghe nữa, trong quê mình không một ai đặt được cái tên nào hay như thế, cứ theo Thiển Thiển đặt là được!"
Giang Thiển bị tâng bốc đến cười tủm tỉm nhìn Hàn Thế Quốc, Hàn Thế Quốc cũng cười, "Được, nghe theo tức phụ."
Ngày hôm sau, Hàn Thế Quốc liền đi đăng ký khai sinh cho các con.
Vì vài ngày nữa là đến ngày lĩnh lương thực, vào 24-25 hàng tháng, xếp hàng mua lương thực.
Có giấy khai sinh, tháng này con của bọn họ có thể nhận phần ăn của bọn chúng.
"Ôi, Hàn doanh trưởng, tên đặt hay quá, không giống là do anh đặt đâu, nhất định là người nhà anh đặt!" Người nhân viên công tác vừa nhìn ba cái tên này, liền lập tức cười nói.
Hàn Thế Quốc trong lòng nói rõ ràng vậy sao, dù sao thì ta cũng thi đỗ tốt nghiệp trung học rồi mà.
Bất quá cũng không để ý tới anh ta, lo làm giấy khai sinh cho các con xong, có thể nhận giấy chứng nhận lĩnh đồ ăn.
Cầm giấy khai sinh về, Giang Thiển nhìn thông tin trong giấy khai sinh của các con cũng rất hài lòng.
Những việc khác thì nàng không cần quan tâm, nàng tiếp tục cuộc sống ở cữ của mình.
Trong thời gian ở cữ, Giang Thiển mỗi ngày đều làm chút công việc dịch thuật giết thời gian, sau đó thì là ăn cơm ngủ rồi cho con bú.
Trong những ngày ở cữ có rất nhiều người đến thăm hỏi nàng, Phùng Bác Văn và Trình Miêu cũng đều đến, chuyên mang cả người nhà đến thăm tam bào thai.
Còn có Niên Ngọc Chi, Hứa Phượng Liên, Lý Quế Phân các nàng cũng có đến hai ba lần.
Nhưng vì nàng đang ở cữ, cho nên cũng không làm phiền nhiều.
Nhưng Cố Vân Lan thì ngày nào cũng mang long phượng thai đến, cùng trò chuyện với nàng, giải tỏa những cảm xúc tiêu cực sau sinh cho nàng.
Đương nhiên cũng sẽ đến chia sẻ chuyện bát quái với nàng.
Tỷ như lần này lại đến, Cố Vân Lan lại nói đến cái bụng của Cố Hiểu Lan...
Bạn cần đăng nhập để bình luận