Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 319: Hiếu tâm bao bên ngoài (length: 8445)

Giang Thiển đương nhiên không biết Giang Nguyệt đối nàng khinh bỉ cùng khinh miệt.
Bất quá cho dù biết cũng không quan trọng.
Nàng nào có để ý Giang Nguyệt có cái nhìn gì.
Hơn nữa cũng không có tâm tư đi chú ý Giang Nguyệt bởi vì cùng Hàn Thế Quốc mang theo bọn nhỏ về nhà sau, mới nhìn thấy Hàn mẫu đều nằm dài trên giường rồi!
"Nương người làm sao vậy?" Giang Thiển cùng Hàn Thế Quốc sắc mặt đều biến đổi.
"Ta không sao, bất quá lần này là không thể cùng các ngươi đi, phải ở nhà dưỡng." Nằm trên giường Hàn mẫu nói.
Nàng là tối hôm qua không cẩn thận bị té, tuy rằng té cũng không nặng, nếu là trẻ con thì nhanh nhẹn tự mình bò dậy, nhưng người già xương cốt lại giòn, không chịu được té.
Nàng té một phát vào mông thật sự là đau điếng đau điếng.
Lúc ấy thật sự liền không bò dậy nổi.
Còn phải đặc biệt đi tìm chân trần đại phu tới xem, vấn đề lớn thì không có, nhưng yêu cầu nằm trên giường dưỡng một tháng.
"Chân trần đại phu sao được, Thế Quốc, ngươi đi phòng y tế công xã mời đại phu đến xem một chút, xem có cần đưa vào trong thành không." Giang Thiển liền nói với Hàn Thế Quốc.
Lý Hà nói: "Xem lời này của đệ muội nói, này chẳng khác nào chúng ta không coi trọng nương, chân trần đại phu ở thôn mình đó cũng đâu phải dạng vừa đâu, có khi đại phu phòng y tế công xã còn phải tìm đến hắn giúp nữa mà, y thuật của hắn thuộc hàng nhất đẳng đó!"
Chị dâu này thật khéo nói, việc hầu hạ cha mẹ chồng là chẳng tới lượt nàng đi, chịu tội còn chẳng phải mình?
Cố tình còn ở đây làm người tốt, nàng không ưa nổi!
Hàn mẫu cũng nói: "Chân trần đại phu trong thôn chúng ta y thuật không cần nói cũng không thừa, với lại ta như vậy cũng tốt hơn nhiều, chỉ cần lại tĩnh dưỡng một thời gian là được."
Giang Thiển nhìn về phía Hàn Thế Quốc, Hàn Thế Quốc cũng gật gật đầu, "Y thuật của đại phu rất tốt."
Vì thế Giang Thiển mới không nói gì, ngược lại nói với Lý Hà: "Đại tẩu, chúng ta mấy ngày nữa muốn đi, chuyện trông nom mẹ có thể phải nhờ vào ngươi, ta gọi Thế Quốc đi mua chút thịt về, đến lúc đó vất vả ngươi làm, để bồi dưỡng bệnh cũng là để ngươi bồi bổ."
Nghe câu trước đó Lý Hà suýt nữa không nhịn được định oán trách, nhưng nghe đến những lời sau, những lời đã ra tới miệng lại nuốt trở vào.
Nàng quyết định xem mua bao nhiêu thịt rồi hãy nói, nếu mua ít thì nàng không chịu đâu.
Bây giờ ở công xã không có bán thịt, muốn mua thịt phải vào thành tìm cách mua.
Hàn Thế Quốc trước hết đến nhà ông bác bí thư chi bộ mượn xe, ngày thứ hai vừa tảng sáng trời còn chưa sáng, hắn đã vào thành mua thịt.
Dù là ở trong thành, thịt cũng không dễ mua, có thể đi chợ đen thì luôn mua được.
Điều kiện tiên quyết là có tiền, chi được tiền!
Dùng một cái sọt chứa, Hàn Thế Quốc đeo từ bên ngoài mười cân thịt trở về.
Mười cân thịt là một khái niệm gì?
Chỉ cần nhìn vẻ mặt tươi cười của Lý Hà là biết.
Giang Thiển cắt một miếng thịt cho Lý Hà đưa qua, nói: "Hai ngày nay ta ở nhà, sẽ để ta chăm sóc mẹ, đợi chúng ta đi căn cứ thì giao cho đại tẩu ngươi."
"Chị em dâu trong nhà, đều là người một nhà, đâu cần tính toán nhiều như vậy? Các ngươi có tiền thì bỏ tiền, chúng ta mạnh thì ra sức, đều phải thế." Lý Hà nhận lấy miếng thịt này, miệng như bôi mật.
Trời ơi, đúng là một chiêu danh tác, trực tiếp mua hẳn một khối thịt lớn thế này về, cái này phải bao nhiêu tiền chứ?
Nhìn nàng đáp ứng Giang Thiển cũng không nói nhiều.
Cho nên hai ngày tiếp theo, trước hết để nàng chăm sóc Hàn mẫu, lại lau người lại cho Hàn mẫu ăn cơm, cũng nói chuyện phiếm với bà.
Lời gốc Giang Thiển là nói thế này: "Lúc đầu khi ta ở cữ, nương ngươi cũng chăm sóc ta như vậy, bây giờ ngươi có cần, ta đương nhiên cũng phải chăm sóc ngươi cho tốt."
Khiến Hàn mẫu cảm động không thôi, âm thầm liền nói với Hàn phụ: "Lão nhân, sau này chúng ta già đi, Thiển Thiển tuyệt đối sẽ không ghét bỏ chúng ta."
Hàn phụ cũng nhìn thấy hết gật gật đầu.
Con dâu út đích thực không có gì để chê.
Nhưng Lý Hà nghe những lời này, cũng có chút lẩm bẩm, em dâu khéo ăn khéo nói này là đang điểm nàng đó sao?
Nàng nghĩ gì Giang Thiển không để ý, chỉ là bọn họ sớm đã mua vé xe lửa ngày mười, cho nên tới giờ phải về thôi.
"Nãi, đợi người khỏe lại thì gọi ba con tới đón, nãi phải nhanh khỏe mau đến nhé!" Hàn Gia Ý không ngừng nói với nãi nãi.
Hàn Gia Đằng Hàn Gia Hồng cũng giống vậy.
Bọn họ vừa mới sinh ra đều là nãi nãi nuôi lớn, ông nội đến hay không thì bọn họ không quan trọng, nhưng nãi nãi thì nhất định phải tới, nếu không thì bọn họ sẽ rất không quen.
"Được; đợi nãi khỏe nãi sẽ qua." Hàn mẫu cười nói.
Tuy rằng phải nằm dưỡng trên giường, nhưng hai ngày nay không có chút ủ rũ nào, ngược lại tinh thần mười phần.
Hàn Thế Quốc cũng nói với Hàn Thế Dân, người anh cả này: "Anh cả, nương liền nhờ anh." Với đại tẩu thì hắn không có chút tin tưởng gì nhưng với anh trai mình, Hàn Thế Quốc vẫn tin tưởng.
"Việc nhà không cần em bận tâm, các em trên đường cẩn thận là được." Hàn Thế Dân nói.
Ngày mười tảng sáng, Giang Thiển cùng Hàn Thế Quốc liền mang theo ba đứa con, còn có hành lý nhà mình ngồi xe lừa của Hàn cửu thúc xuất phát.
Giang Thiển vừa đi, Lý Hà liền đắc ý mà nhận lấy chỗ thịt kia, trừ cho cha mẹ chồng ăn, nhà mình đương nhiên cũng có thể ăn.
Đồ ăn thì nàng muốn, còn việc hầu hạ bà bà, Lý Hà tính bao ngoài.
Gọi hai chị em Hàn Gia Nguyệt và Hàn Gia Tinh đi chăm sóc.
Hàn Gia Nguyệt trực tiếp trợn mắt, nàng mới lười đi chăm sóc cái bà nãi nãi độc ác này của mình.
Nếu không phải nãi nãi cản không cho, nàng đã sớm theo chú út đi căn cứ rồi, bây giờ còn muốn nàng đi hầu hạ? Đúng là nghĩ hay thật đấy!
Nhưng Lý Hà lại khó có khi khôn ra, "Lần này con biểu hiện tốt chút, tranh thủ để nãi thay đổi cái nhìn về con, không chừng chờ bà ấy qua thì con cũng có thể đi theo đó?"
"Nương, mẹ đừng hòng không muốn hầu hạ nãi, liền nghĩ dỗ con đi, con không dễ bị dỗ vậy đâu!" Hàn Gia Nguyệt không cần nghĩ ngợi liền oán trách nói.
Còn tưởng nàng không biết chút ý nghĩ kia của mẹ mình sao, rõ ràng là không muốn hầu hạ bà nội mình, lại còn nói dễ nghe như vậy.
Chú út, thím út đều không muốn đổi đi Trương Tiểu Tuệ, đâu còn có cơ hội cho nàng nữa!
Lý Hà tức chết, "Con nha đầu chết tiệt kia, mày đúng là lười không muốn sống luôn, với cái kiểu của mày, mày đúng là đừng có mơ tưởng đi đâu hết!"
Tuy rằng nàng định ra ngoài để tránh việc hiếu, con gái hầu hạ cũng giống như mình hầu hạ, nhưng cũng đánh cái chủ ý để con gái lớn đi hầu hạ cho tốt, đợi bà bà tốt thì mình có thể bám víu vào, nói xem qua biểu hiện mấy ngày này, cho con gái một cơ hội!
Kết quả con nha đầu chết tiệt này thật là chỉ muốn ngồi mát ăn bát vàng, cái gì cũng không muốn bỏ ra!
Hàn Gia Nguyệt bĩu môi, "Dù sao mẹ đừng có hòng dỗ con đi hầu hạ, mẹ muốn đi thì tự đi mà hầu hạ!"
Tết năm nay nàng cùng Hoàng thanh niên trí thức thân nhau, nàng đã sớm nhắm đến Hoàng thanh niên trí thức rồi, lại không muốn đi nâng đôi chân thúi của bà nãi nàng!
Lý Hà cũng mặc kệ nàng, đứa lớn không chịu thì đi tìm đứa bé Hàn Gia Tinh.
Hàn Gia Tinh: "Được, vậy con sẽ đi chăm sóc nãi."
Lý Hà nhìn đứa con gái nhỏ này, lại có chút phát sầu.
Đứa con gái lớn giống nàng, thậm chí còn ranh ma hơn nàng ba phần.
Còn con gái nhỏ này rõ ràng là giống cha nó cái gã khờ khạo kia.
Bất quá coi như là dù sao có người thay nàng đi hầu hạ bà bà là được.
Đương nhiên, hầu hạ bà nãi nãi Hàn mẫu không chỉ đơn thuần là cháu gái nhỏ Hàn Gia Tinh, còn có cháu đích tôn Hàn Gia Đống nữa.
Việc xoa bóp giúp bà nãi trở mình, đây là do chân trần đại phu dặn, vì người đã già, lại phải nằm trên giường dưỡng bệnh, cho nên phải xoa bóp nhiều để lưu thông khí huyết.
Đợi sau khi bà nãi khỏi nhiều hơn, Hàn Gia Đống còn phải ôm bà nãi ra ngoài phơi nắng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận