Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 420: Trời sinh tương khắc (length: 7891)

Giang Thủ Hà không nói hai lời liền đi xin nghỉ, lý do là: Vợ ta cuộc thi lần này thi tỉnh bảng nhãn, lãnh đạo sẽ mang phóng viên lại đây phỏng vấn chụp ảnh, ta phải trở về hỗ trợ chiêu đãi một chút!
Lý do này thực sự là quá cường đại, thế cho nên xưởng lãnh đạo không chút nghĩ ngợi liền đồng ý!
Giang Thủ Hà liền mang theo tức phụ cùng nhau lại đây kêu Giang Thủ Xuyên, không nghĩ đến từ hắn đây cũng được biết, tiểu muội nhà mình ở kinh thành là văn khoa trạng nguyên sự!
Cái gì gọi là song hỷ lâm môn? Đây chính là song hỷ lâm môn!
Giang Thủ Xuyên cũng không trì hoãn, liền đi gọi Tưởng Phương, Tưởng Phương biết sau cũng vì Giang Thiển cái này cô em chồng, còn có Tô Chỉ Nhu cái này quan hệ chỗ rất tốt chị em dâu cao hứng.
Vừa vặn có Giang Thủ Đào đuổi xe lừa tiến vào, cho nên liền thu xếp một chút, đều đi theo một khối trở về .
Tô Chỉ Nhu vừa trở về, liền trở thành cả thôn tiêu điểm, bởi vì trong thôn cũng đã truyền ra, đây là toàn tỉnh hạng hai, đệ nhất danh là trạng nguyên, đệ nhị chính là bảng nhãn!
Đây cũng là thật lợi hại!
Thế nhưng còn có lợi hại hơn đây.
Giang Thủ Xuyên cười đối cha mẹ đang rất vui vẻ nói ra: "Cha, nương, ở ta biết Tam tẩu là tỉnh chúng ta bảng nhãn trước, ta còn nhận được điện thoại của tiểu muội, thành tích của nàng cũng đã có rồi!"
Giang phụ còn có Chu Quế Vân trên mặt rất vui mừng, "Thiển Thiển thành tích đã có rồi? Nàng thi như thế nào?"
Bọn họ đều không ngốc, thư trúng tuyển của những người khác toàn bộ đều không phát xuống đâu, biết thành tích, chỉ có người thi đặc biệt tốt !
Tỷ như như vợ Lão tam như vậy, toàn tỉnh top 3!
Bốn vị trí đầu đều không được, chỉ có top 3!
Nếu thành tích của nữ nhi đã có thì có nghĩa là nữ nhi cũng thuộc top 3!
Hai vợ chồng có thể không kích động sao?
Bao gồm thân thích trong nhà, các bạn hàng xóm, tất cả đều đang bị khơi gợi lên hứng thú.
"Mau nói cho cha mẹ nghe đi, đừng thừa nước đục thả câu." Tưởng Phương buồn cười nói.
Giang Thủ Xuyên cười: "Tiểu muội đoạt được ngôi vị trạng nguyên văn khoa kinh thành rồi!"
Những lời này vừa thốt ra, Giang phụ và Chu Quế Vân, còn có hàng xóm cùng với những người cô, chú, bác, thím kia, tất cả đều là kinh ngạc đến ngây người.
Phản ứng lại, Chu Quế Vân vội vàng nói: "Lão Tứ, loại chuyện này cũng không thể nói đùa!"
Giang Thủ Xuyên cười nói: "Ta làm sao có thể lấy loại chuyện này ra nói đùa? Tiểu muội gọi điện thoại tới, tính tình tiểu muội nương cũng biết rồi đó, nàng bảo hôm nay lãnh đạo cùng các phóng viên đến phỏng vấn, báo chí ngày mai sẽ có, bất quá truyền đến chỗ chúng ta, phỏng chừng còn phải chút thời gian."
Chu Quế Vân cười đến mức không khép miệng lại được.
Hạ đại thẩm ở bên cạnh càng nói: "Nhà các ngươi thật là giỏi quá đi, có cái vợ Thủ Hà là bảng nhãn tỉnh rồi còn chưa đủ, lại còn có Thiển Thiển làm trạng nguyên kinh thành nữa chứ!"
"Vợ Thủ Hà, con và Thiển Thiển rốt cuộc học hành kiểu gì vậy, mà sao lại giỏi đến như vậy?"
"Đúng vậy, các ngươi cũng quá giỏi!"
"Bất quá nói đi cũng phải nói lại, vợ Thủ Hà và Thiển Thiển thi tốt như vậy ta cũng không ngạc nhiên, các nàng vốn là những người giỏi cầm bút!"
"..."
Hàng xóm, thân thích đều người một lời, ta một câu.
Tô Chỉ Nhu đều rất kiên nhẫn trả lời, bên cạnh Giang Thủ Hà cũng cười toe toét như một tên ngốc.
Còn có Giang phụ cùng Chu Quế Vân thì khuôn mặt tươi cười không tài nào khép lại được .
Mà không bao lâu, lãnh đạo tỉnh cùng phóng viên đã tới, còn có các lãnh đạo ở thị trấn, tất cả đều đi xe hơi nhỏ tới .
Cái này càng làm cho nhà Lão Giang bị vây trong ngoài ba lớp đều là người.
Và thời gian phỏng vấn, ghi hình cũng đã gần kết thúc, cuối cùng là chụp ảnh.
Bởi vì còn có những chuyện khác cần bận rộn, cho nên cũng không nán lại lâu, nhưng dù là như thế, nhà Lão Giang cũng đã thật sự vinh quang lắm rồi!
Bạn bè thân thích, hàng xóm ngưỡng mộ đừng hỏi.
Cả thôn bàn tán đều là một chuyện này.
Tôn Thị bên này đương nhiên cũng nghe nói a, Giang nhị thúc cùng Giang Thủ Lưu sau khi đi qua trở về, Giang nhị thúc đầy mặt cảm khái.
"Thiển Thiển thật sự lợi hại a, vậy mà lại thi đỗ trạng nguyên bên kinh thành!" Hắn thật sự ngưỡng mộ đại ca hắn a.
Tôn Thị cũng đã sớm biết, chân trước Giang Thủ Xuyên vừa đem tin tức về tới, chân sau đã nghe được chuyện đã truyền tới rồi.
Vốn Tô Chỉ Nhu là cái tỉnh bảng nhãn thôi, kết quả Giang Thiển cô cháu gái này lại còn là trạng nguyên bên kinh thành.
Không ai hoài nghi chuyện này là thật, bởi vì đều rất hiểu rõ con người của Giang Thiển, hơn nữa chuyện này vốn dĩ không thể gạt ai được vì sẽ có báo chí ra ngay.
Cho nên chuyện này chắc chắn là thật rồi.
Nhìn hôm nay Đại phòng đầy mình vinh quang, Tôn Thị làm sao không hâm mộ?
Nàng còn đi tìm Giang Nguyệt, Giang Nguyệt mặc áo khoác lông chồn, một bộ đầy đặn vẻ ngoài, đến năm nay, nhà nàng cùng Mã Lại Tử còn tu sửa lại một lần nữa.
Hiện giờ ở nhưng rất là khá.
"Sao thế, nghe được Giang Thiển bên kinh thành thi đỗ cái Văn Trạng Nguyên, ngươi hâm mộ hả?" Giang Nguyệt hừ lạnh nói.
Tôn Thị thở dài nói: "Con người số mệnh này sao mà chuẩn thế?"
Thật sự không tin số mệnh cũng không được.
Giang Nguyệt liền không kiên nhẫn khi thấy mẹ mình như vậy, "Chuẩn cái gì mà chuẩn, thầy bói nói con dã tràng xe cát nhưng con hiện tại có bị gì đâu? Con muốn nhà có nhà, muốn tiền có tiền, trong thôn ai qua mặt được con?"
Hiện giờ thời đại mới đến, nàng là muốn bay lên trời rồi!
Giang Thiển dù có học giỏi, lên được trường đại học tốt, thì có ích lợi gì chứ?
Bao nhiêu sinh viên sau này rồi cũng lại phải từ bỏ công việc lương thấp để đi buôn bán đó thôi!
Tôn Thị lại lo lắng, "Nghe mẹ nói, đừng làm nữa đi con? Đừng để ca con xảy ra chuyện thì con lại đi theo vết xe đổ, mẹ dạo gần đây cứ nằm mơ thấy chuyện không tốt, dù sao bây giờ con kiếm cũng đủ rồi, cho dù không tiết kiệm thì cũng đủ cho con dùng vài năm nữa."
Giang Nguyệt bá đạo đáp, "Mẹ cũng đừng lải nhải nữa, cái hồi xưa còn khó khăn con còn dám làm, giờ tốt thế này mà lại bảo con dừng tay lại? Vậy thì ngốc quá đi? "
Gió xuân đã sắp tới rồi đó, chỉ cần một cuốc là đào được một mỏ vàng! Ai mà từ bỏ thì đúng là đồ ngốc!
Hơn nữa mối quan hệ bên kia, là nàng phải tốn công tốn sức lắm mới duy trì được.
Vì chuyện này, nàng còn phải qua mấy lần bệnh phụ khoa, mấy gã đàn ông phiền toái này thật sự không vệ sinh gì cả.
Bất quá hy sinh tuy có hơi lớn, nhưng được cũng nhiều, tính cả hiện tại số tiền trong tay nàng đã có hơn ngàn đồng tiền tiết kiệm rồi!
Tôn Thị nhìn nàng như vậy không nhịn được thở dài, "Mẹ không muốn con giẫm vào vết xe đổ của anh trai con!"
"Mẹ đừng nhắc đến Giang Thủ Lưu hắn không phải anh con, con đã đoạn tuyệt quan hệ với hắn rồi!" Giang Nguyệt hừ lạnh.
Giang Thủ Lưu cái đồ vô dụng kia sau khi trở về còn đến nhà đánh cả nàng và Mã Lại Tử.
Cũng là đã hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ, giờ hai người ai đi đường nấy!
"Sau này hắn đừng hòng mà ăn lây một chút phúc của con!" Giang Nguyệt nhớ tới mà tức.
Tôn Thị nói, "Con đừng nghĩ nhiều như vậy, anh con cũng đâu có nghĩ tới chuyện sẽ dựa vào con đâu."
"Vậy thì tốt nhất!" Giang Nguyệt hừ lạnh, "Được rồi, không có chuyện gì khác thì mẹ về đi!"
Thật là phiền phức!
Nàng cảm thấy Giang Thiển sinh ra vốn là khắc tinh của nàng, mỗi lần nàng cảm thấy mình đã có chút thành tựu thì ở ngoài liền sẽ truyền đến tin tức tốt của Giang Thiển.
Thật sự là làm cho người ta nổi điên!
Tôn Thị nhìn nàng như vậy cũng không nói gì, thấy cháu ngoại hôm nay sống vẫn tốt, bà liền trở về nhà...
Bạn cần đăng nhập để bình luận