Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 74: Chúng ta cùng nhau tiến bộ (length: 7629)

Cố Hiểu Lan trên đường về nhà suy nghĩ miên man, cuối cùng có thể xem như đã khiến nàng suy nghĩ thông suốt.
Nàng nhớ Hàn Thế Quốc bọn họ có một lần làm nhiệm vụ, nhưng lại truyền đến tin đã chết, lúc ấy toàn bộ căn cứ đều náo động.
Song lần này bọn họ đều bất ngờ còn sống, còn lập được công lớn!
Chẳng lẽ Giang Nguyệt là sau khi cái tin tức giả kia truyền đến không chịu nổi mới trọng sinh? Giống như nàng muốn bị dọa chết tươi khi đánh vỡ hài rồi mới trọng sinh!
Nàng cảm thấy khả năng này rất lớn!
Giang Nguyệt vô cùng có khả năng là tưởng Hàn Thế Quốc sẽ chết chắc, cho nên sau khi trùng sinh mới nhanh chóng lui hôn!
Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể giải thích rõ được!
Đương nhiên, nàng cũng phải tìm cơ hội dò xét Giang Thiển một chút, xem nàng có gì mờ ám hay không!
Nàng kế hoạch chuyện này, Giang Thiển đương nhiên còn không biết.
Nàng thành công nhập chức, đem bàn làm việc đặt bên cạnh Cố Vân Lan, rồi cùng Phùng Bác Văn, người chẳng biết tại sao có chút thất hồn lạc phách, cầm một ít tài liệu quảng cáo cũ xem, rồi trở về.
Xem Hàn Thế Quốc buổi sáng mua thịt dê, Giang Thiển băm nhân bánh, buổi trưa làm sủi cảo ăn là được.
Sủi cảo nhân cà rốt thịt dê, Giang Thiển cũng rất thích ăn, để đỡ mất công, đem phần buổi tối cũng gói luôn, không cần buổi tối còn phải động tay làm cơm tiếp.
Trời đang rất lạnh, đông lạnh tay vô cùng, có thể đơn giản giải quyết một ngày ba bữa thì không muốn rườm rà như vậy.
Mười phần nhanh nhẹn bó xong sủi cảo thịt dê, về thời gian cũng không chênh lệch bao nhiêu, nhưng không vội cho vào nồi, chờ Hàn Thế Quốc trở về.
Hàn Thế Quốc cũng không để tức phụ chờ, vừa tan tầm liền về nhà.
"Các ngươi xem hắn kìa, giờ tan tầm là không lưu lại một khắc nào, báo cáo viết một nửa đã đi rồi, nếu là trước kia, thế nào cũng phải viết xong." Lục Trưởng Chinh cười nói.
Mã Chung Quốc, Vương Ái Quốc mấy người đều cười, "Ai nói không phải!"
Ai nấy đều thấy được Hàn Thế Quốc huynh đệ này bây giờ quá lưu luyến gia đình, cũng không chỉ là lưu luyến gia đình, tính tình cũng tốt hơn nhiều, hiện tại không còn mắng chửi người, không còn huấn người.
Còn biết bảo người mệt mỏi thì nghỉ ngơi một chút, rồi tiếp tục cố gắng, điều này trước kia quả thực là không dám nghĩ!
Vương Ái Quốc hâm mộ vô cùng, hắn biết huynh đệ đây là hạnh phúc đó!
Hàn Thế Quốc mặc kệ bọn họ phía sau nói thế nào, hắn cả một buổi sáng không gặp, tiểu tức phụ chắc chắn nhớ hắn.
Cho nên không thể chậm trễ!
Quả nhiên vừa về, tiểu tức phụ nhìn thấy hắn hai mắt đã sáng rực lên, trực tiếp đến ôm lấy hắn, ôn nhu nói với hắn, "Mệt không?"
Thực tế là Giang Thiển bị Hàn Thế Quốc ôm: "..."
"Tức phụ, có nhớ ta không?" Hàn Thế Quốc cười nhìn nàng.
"Ừ, nhớ." Giang Thiển cười liếc mắt trách hắn, "Đi rửa tay đi, ta nấu sủi cảo cho ngươi ăn."
Hàn Thế Quốc ôm tức phụ một hồi lâu, lúc này mới buông nàng ra.
Giang Thiển đến bỏ sủi cảo vào nồi nước sôi, vừa nấu vừa nói: "Ngày mai ta chính thức nhập chức, sau này có chút bận, đôi khi không kịp nấu cơm, chắc phải đi ăn căng tin."
"Không sao." Hàn Thế Quốc không để ý cái này, "Ngươi đừng mệt là được."
Giang Thiển cảm thấy người đàn ông này thật sự rất giỏi cung cấp cảm xúc, nghe lời này sướng tai làm sao?
"Ta không có mảnh mai như ngươi nghĩ." Giang Thiển cười nói.
Hàn Thế Quốc nghe lời này, lại nghĩ đến chuyện khác, đến ôm lấy nàng, khàn giọng nói: "Vậy tức phụ, em hồi phục tốt chưa?"
Lời này khiến mặt tiểu tức phụ nóng lên, "Tránh ra một bên."
Hàn Thế Quốc cười tươi, hắn biết mình lại có thể khai hỏa!
"Anh đừng nháo, đi ngồi chờ ăn cơm." Giang Thiển không chịu nổi ánh mắt kia của hắn, quát.
Hàn Thế Quốc không đi, cứ muốn ở cùng tức phụ.
Giang Thiển hết cách với người đàn ông bám người này, đành phải nói sang chuyện khác, "Bao giờ anh rảnh? Đưa em đến tỉnh thành chơi đi, em muốn đến hiệu sách hỏi xem có việc làm phiên dịch không."
"Còn muốn làm phiên dịch sao? Đã muốn đến bộ tuyên truyền rồi còn gì." Hàn Thế Quốc nghe vậy nói.
"Vân Lan nói với em, bộ tuyên truyền không bận lắm." Ngẫu nhiên cần tuyên truyền gì thì viết bản thảo, nhưng nói chung là rất nhàn nhã, tám phần thời gian là pha trà, xem báo chí, nói chuyện phiếm trong văn phòng.
Công việc như vậy, Giang Thiển không quá thích, quả thực là may đo cho nàng "cá ướp muối" này mà.
Bất quá Giang Thiển vẫn muốn làm thêm việc phiên dịch để rèn luyện trình độ tiếng Anh, đừng để nó mai một.
Đương nhiên, cũng muốn thỉnh thoảng ra ngoài một chuyến, đi hẹn hò cùng hắn, không muốn cứ ở mãi trong quân đội quản lý đóng thế này.
Hàn Thế Quốc cũng không phản đối, nghĩ ngợi rồi nói: "Gần đây chắc là không rảnh, không lâu nữa chúng ta phải tiến hành diễn tập, phải chờ sau diễn tập mới có thời gian rảnh, đến lúc đó anh tìm thời gian dẫn em đi có được không?"
Hiện tại thật sự bận không rút ra được thời gian rảnh.
"Được." Giang Thiển đương nhiên không có ý kiến.
"Ngoan lắm." Hàn Thế Quốc lại hôn một cái.
Chọc tiểu tức phụ đánh nhẹ hắn một cái.
Nấu xong sủi cảo, hai người mới ngồi xuống ăn.
Hàn Thế Quốc vừa ăn một lần sủi cảo thịt dê này, liền mở chế độ khen, "Tức phụ, sao em gói sủi cảo thịt dê ngon thế; còn ngon hơn cả nhà hàng!"
Giang Thiển không thích khen ngợi việc nấu nướng, cười nói: "Anh cứ hay làm em vui."
"Thật mà, không làm em vui, đúng là ngon hơn cả nhà hàng!" Hàn Thế Quốc cười.
Hơn nữa từ sau khi ăn bữa cơm này xong, các chiến hữu ai không ngưỡng mộ chứ? Đều biết hắn cưới được một cô vợ thế này, về sau tha hồ có lộc ăn.
"Ăn nhiều chút." Giang Thiển nói.
Ăn xong cơm Hàn Thế Quốc vẫn đi dọn dẹp xong liền đến thư phòng nhỏ ở cùng tức phụ.
Giang Thiển đang đọc sách, thấy hắn đến không nhịn được khen: "Anh xem hết chỗ sách này rồi à?"
Trên giá sách có không ít sách, nói ít cũng phải cả trăm quyển, nhưng mấy quyển nàng vừa lấy xuống xem, bên trên đều có bút ký của hắn, không cần phải nói cũng biết đều là đã xem.
"Xem hết rồi." Hàn Thế Quốc gật đầu, có mấy quyển còn không chỉ xem một lần.
"Sao anh lại hiếu học vậy?" Giang Thiển nhìn người đàn ông này.
Hàn Thế Quốc cong môi, lời nói cũng rất khiêm tốn: "Trước kia em không đọc sách, cũng không biết tầm quan trọng của việc đọc sách, đến đây mới biết, cho nên có thời gian là em sẽ đọc."
Lời này không giả, người đàn ông này biết mình thua kém những người có gia cảnh tốt, chỉ có thể cố gắng, hiếu học mà đuổi theo.
Cho nên chỗ sách này, Hàn Thế Quốc thật sự đều xem qua, lĩnh ngộ được tri thức bên trong, còn nghiêm túc ghi chép.
Giang Thiển nhìn anh trong mắt thêm vài phần thưởng thức, người đàn ông thích đọc sách dù sao cũng sẽ không kém, "Sau này lại mua thêm chút sách, rảnh anh lại đọc."
"Được; ta với tức phụ cùng tiến bộ." Hàn Thế Quốc gật đầu.
Bất quá chủ đề này không nói nhiều, Giang Thiển liền bị hắn kéo ra, hướng về giường đi, mặt có chút đỏ lên, "Ban ngày, anh làm gì thế?"
"Không làm gì, chỉ là ngủ trưa thôi."
Nhưng lời người đàn ông này trên giường căn bản không thể nghe, ban ngày, Giang Thiển lại bị ăn sạch sẽ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận