Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 316: Nàng sẽ trở thành toàn quốc đệ nhất vị nữ thủ phú ! (length: 7857)

Còn có gã thanh niên độc thân nọ rất tức giận về chuyện Giang Nguyệt đi cho Mã Lại Tử sinh con, bèn nói ra bên ngoài như vầy: "Giang Nguyệt với ta còn tốt hơn ấy chứ, lần gần nhất là hôm kia đây, ta làm nàng sung sướng, nàng còn nói với ta, lần sau có thể tìm nàng nữa, vậy mà nàng không chọn ta mà chọn Mã Lại Tử?! Ta có điểm nào không bằng Mã Lại Tử?"
Chẳng phải sao, chuyện cứ thế mà lan truyền ra.
Nghe được chuyện này, còn có mấy gã thanh niên độc thân chưa từng kết hôn, cái loại vẻ ngoài lưu manh, còn chưa kịp lên giường đã sốt sắng chạy tới hỏi thăm sự tình, cũng nóng lòng muốn thử.
Dù sao cũng miễn phí mà!
Nhưng mấy người đàn ông đã kết hôn, lại hay qua tay, về mách vợ chuyện này thì thật là ghê tởm chết!
Họ nói thẳng Giang Nguyệt đúng là cái loại đàn bà tiện ai cũng có thể làm chồng!
Hết sức hối hận ngày hôm qua Hồng Tụ Tử đến không hay biết gì, vậy mà còn tin Giang Nguyệt, giúp nàng ta nói đỡ hai câu!
Nếu sớm biết chuyện này, nhất định phải làm cho Giang Nguyệt không ngóc đầu lên nổi!
Nghe Đại tẩu bô bô nói ra chuyện này, Giang Thiển thật không biết nói sao cho phải.
Nàng thật sự không ngờ, Giang Nguyệt lại sa đọa đến vậy.
Chỉ có thể nói nàng vẫn là đánh giá cao Giang Nguyệt.
Con người này quả thực là không biết tiết tháo là gì.
Bất quá chuyện này không liên quan gì tới nàng, Giang Thiển xem như nghe chuyện náo nhiệt.
Chỉ là chuyện này quá bỉ ổi, không phải sao, Giang Thiển về nhà liền nghe mẹ nàng về nói.
Chu Quế Vân là sang nhà Hạ thẩm tử ở cạnh bên ngồi chơi, mới được Hạ thẩm tử nhỏ giọng cho hay chuyện này.
Tại lúc họ còn chưa hay, Giang Nguyệt ai cũng có thể cởi quần, cái dạng người này khác gì những đứa con gái của xã hội cũ chứ?
Hơn nữa nói thật ra, nàng này còn không bằng cả kỹ nữ.
Người ta chưa chắc đã bị cuộc sống bức bách, đường cùng chỉ có thể làm cái nghề mua da bán thịt kiếm cơm.
Đằng này Giang Nguyệt lại là chủ động, còn miễn phí nữa!
Chu Quế Vân không có tâm tình chế giễu, trái lại sắc mặt rất khó coi!
Cho dù đây không phải con gái ruột, nhưng dù gì cũng là họ hàng thân thích, làm ra cái chuyện này, cho dù mọi người đều biết Nhị phòng không liên quan tới Đại phòng bọn họ, thì tiếng xấu ít nhiều gì cũng ảnh hưởng, mặt mũi không để đâu cho hết!
Giang Thiển bèn an ủi mẹ: "Đây là việc của riêng nàng ta, chúng ta không cần phải để ý, việc nhà chúng ta hoàn toàn không liên quan gì!"
"Ta lo cho cha ngươi, nếu ông ấy mà biết, không biết sẽ tức giận thành ra sao." Chu Quế Vân thở dài nói.
Giang phụ hôm nay không ở nhà, cùng lão bí thư chi bộ và bọn họ cùng nhau đi họp ở công xã rồi.
Họp bất ngờ.
Nhưng mà loại chuyện này, cũng không có ai sẽ đến trước mặt Giang phụ mà kể.
Bất quá lúc hơn hai giờ chiều ông ấy trở về, Chu Quế Vân vẫn là chủ động nhắc tới.
Chuyện như này sao mà giấu được? Chi bằng nghe từ mình nói ra còn hơn nghe từ người khác kể!
Đúng như Chu Quế Vân dự đoán, sắc mặt Giang phụ, đúng là tức giận đỏ như gan heo!
Ông ấy trực tiếp tìm đến nhà Giang nhị thúc, mắng Giang nhị thúc một trận tới tấp!
Giang nhị thúc cũng sầu khổ, khóc không ra nước mắt:
"Đại ca, đâu phải là em không quản đâu, nhưng người đã lớn vậy rồi, em quản kiểu gì, lẽ nào em có thể đánh gãy chân nàng rồi nhốt ở nhà sao?" Giang nhị thúc đỏ vành mắt nói.
Tôn Thị ở một bên không dám lên tiếng.
Họ cũng biết con gái mình bây giờ thành thứ ai cũng có thể lên giường, Thủ Lưu tức phụ đã kể cho họ hay.
Nhưng họ có thể làm gì chứ? Gặp phải đứa con gái như vậy, họ cũng rất tuyệt vọng rồi!
Nhất là Tôn Thị, nàng ta thật ra đã sớm liệu trước, nhưng ma quỷ nào ngờ con gái mình chơi còn dơ bẩn hơn, chỉ nghe kể thôi đã là bảy tám người rồi!
Đứa con gái này, thật là hoàn toàn không cần lễ nghĩa liêm sỉ gì nữa!
Thực ra Giang Nguyệt cũng muốn.
Bởi vì những gã đàn ông xấu nọ náo lên một màn này cũng là nàng không ngờ.
Chuyện của nàng với bọn họ, đều là lén lút, còn đã thỏa thuận không được nói ra ngoài.
Dù sao nàng cũng không lấy tiền.
Ai ngờ được những người này không giữ chữ tín đến vậy, chơi thì thôi đi, còn đi nói ra ngoài, lại còn làm cho mọi người đều biết, chẳng phải là cố tình muốn làm hỏng danh tiếng của nàng sao!
Vì vậy Giang Nguyệt tức đến phát run!
Nhưng bây giờ đang ở đầu sóng ngọn gió, nàng cũng không dám ra ngoài mắng chửi ai, chỉ có thể trốn trong nhà Mã Lại Tử để tránh đầu sóng ngọn gió.
Đối với Mã Lại Tử thì không quan trọng.
Dù sao hắn ta chẳng phải không biết Giang Nguyệt là kẻ phong lưu, mà hắn cũng sớm biết chuyện Giang Nguyệt có quan hệ với người khác rồi.
Nhưng bản thân hắn cũng chẳng phải là thứ tốt đẹp gì, nên cũng không thể đòi hỏi gì ở Giang Nguyệt, miễn có thể sống tạm với nhau là được!
Hắn chỉ cần có người để ngủ chung, những thứ khác đều không quan trọng.
Bất quá bây giờ Giang Nguyệt không thể ngủ với hắn vì đang mang thai, mà các triệu chứng bệnh nghén cũng bắt đầu xuất hiện nên nàng chẳng còn chút hứng thú nào.
Tối qua Mã Lại Tử muốn nhưng Giang Nguyệt không chịu, lấy lý do mang thai ra.
Mã Lại Tử biết chắc cái thai không phải của mình, hắn ta cũng không muốn nuôi con cho người khác nên chẳng cần nghĩ nhiều, liền muốn Giang Nguyệt đi bỏ thai.
Giang Nguyệt cũng không muốn giữ cái thai này, năm nay đã là những năm 70, thấy rõ gió xuân sắp đến rồi, nàng còn sinh con làm gì?
Đương nhiên là chuẩn bị đi làm một vố lớn rồi!
Cho nên nói với Mã Lại Tử, kêu hắn tìm thời gian cùng nàng vào thành phá thai!
Mã Lại Tử thấy nàng nói vậy rất sảng khoái nên cũng vừa lòng.
Bất quá hắn ta có một cách tốt hơn: "Cần gì phải vào thành lích kích như thế, ta đi lấy cho nàng ít thuốc về, ở nhà uống là được rồi!"
Còn phải vào thành, thế chẳng phải là tốn tiền à?
Giang Nguyệt nghĩ một lát thấy cách này cũng được, nàng cũng lười vào thành một chuyến nên nói: "Được, vậy anh đi lấy đi!"
Mã Lại Tử bèn đi lấy một phương thuốc cổ truyền về, mất chẳng bao nhiêu tiền, Giang Nguyệt uống vào xong, thì thai đã sẩy, nhưng Giang Nguyệt cũng mất cả nửa cái mạng!
Việc này làm Mã Lại Tử hoảng sợ, vội đi tìm thầy lang chân đất trong thôn đến xem.
Thầy lang chân đất vừa thấy tình hình này nào dám nhận, "Ta chịu, ngươi mau đưa người đến trạm y tế đi!"
Mã Lại Tử bực tức, chỉ biết mắng chửi rồi đưa Giang Nguyệt đến trạm y tế, nhưng điều kiện ở trạm y tế cũng có hạn thôi!
Cuối cùng lại phải đưa vào thành.
Mà chuyện này đương nhiên cũng truyền ra trong thôn.
Mọi người đều biết chuyện Giang Nguyệt dùng thuốc bắc để phá thai ở nhà khiến phải nhập viện, ai nấy đều khinh bỉ và giễu cợt!
Họ nói cái thai không biết là của thằng nào nên mới vội vã phá thai!
Còn nói nàng đúng là đáng đời, thậm chí còn nguyền rủa nàng tốt nhất là đừng qua khỏi!
Bất quá Giang Nguyệt gắng gượng sống qua, hôm sau liền bị Mã Lại Tử đá đi, chỉ là mặt mày trắng bệch hơn cả quỷ.
Tôn Thị đến thăm nàng thấy bộ dạng thảm hại không kìm được mà khóc, "Con rốt cuộc là đang làm cái gì thế này, sống yên ổn không thích, nhất định phải làm cái chuyện tự tiện mình như thế sao!"
Nàng thật sự không hiểu đứa con gái này, rõ ràng là bài tốt mà lại đánh cho tan nát hết!
Giang Nguyệt lúc này tuy đã thở thoi thóp nhưng cũng lười nói chuyện nhảm với mẹ!
Cứ chờ đấy mà xem, nàng sẽ trở thành nữ thủ phú số một cả nước!
Đến lúc đó lũ kiến cỏ này, đều phải quỳ xuống!…
Bạn cần đăng nhập để bình luận