Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 125: Ngươi không ta mạng này (length: 8094)

Chờ Trương Tiểu Trân giặt quần áo xong, Giang Thiển liền gọi nàng mang theo vải gấm cùng đi nhà Niên tẩu tử.
Trong bụng song thai cần một phần chăn nhỏ khăn quàng cổ tã lót gì đó, đã sớm phải đưa qua cho Niên tẩu tử làm.
Vải gấm này là nàng cầm của Trình Miêu mang về, chủ nhật này Trình Miêu cùng Trương Thanh Tùng đôi vợ chồng trẻ đi thị trấn về nhà mẹ đẻ ăn cơm, tiện thể đi dạo trung tâm thương mại, nhờ mua giúp.
Cũng là cố ý để lại cho Trương Tiểu Trân làm y phục mặc làm quà ra mắt.
Các nàng vừa ra ngoài, Hàn Thế Quốc liền cười nhìn mẹ hắn, "Nương, vợ ta cái bà cô nhỏ này không phải nói chơi đâu nhỉ?" Vừa thấy cháu gái đã đưa nàng đi may quần áo.
Hàn mẫu cười mắng: "Sao, giờ mới biết cưới vợ tốt? Trước kia gọi ngươi về nhà cưới thì ngươi cứ không chịu về!" Xem vẻ mặt đắc ý của con trai kìa.
Hơn nữa lúc vừa về nhà, thấy hắn chọn cả trăm cân lương thực mang về, cũng làm con dâu xót ruột, đòi đưa đi khám vai.
Hàn mẫu nhìn mà có chút cạn lời, chưa thấy cô con dâu nào lại xót chồng như thế, các nàng toàn coi đàn ông như trâu ngựa sai bảo cả!
Bất quá, nhìn thấy con trai đắc ý như thế, Hàn mẫu cũng bật cười.
Có một người vợ biết quan tâm, biết lo lắng thì tốt biết bao!
"Xem lời nương nói kìa, không phải ai làm vợ cũng được như vợ con đâu, nếu như con mà về sớm một chút, thì đã lỡ mất vợ con rồi, ông trời thương con đó, nên mới để con mãi không về được, mà vừa đúng ngày ấy con về!" Hàn Thế Quốc nói.
Hàn mẫu nghĩ cũng đúng, liền nói: "Lời này của con cũng đúng, nếu con mà lấy con chị họ của Thiển Thiển, bây giờ chắc chắn con chẳng có ngày yên thân đâu!"
Nhà họ Hàn có một mối thân thích trên trấn, là em họ của mẹ Hàn, cũng chính là dì ruột của Hàn Thế Quốc.
Lúc trước bà ấy mai mối nên mới vấp phải Giang Thiển đỡ giúp cho một phen, thật là khéo, dì Hàn mẫu lại ở gần nhà họ Vương!
Năm nay trước mùa màng, Hàn mẫu lại qua đó hỏi thăm, liền nghe dì nói nhà họ Vương đang nhốn nháo.
Bây giờ trong vùng ai chẳng biết, nhà họ Vương cưới một bà tổ về nhà sao?
Đó là ăn gì cũng không thừa, làm gì cũng không được, nói là có công việc, nhưng tiền làm ra thì không thiếu một phần mang về nhà mẹ đẻ.
Mà khi đi làm về thì chẳng động tay vào việc gì, chỉ chờ mẹ chồng hầu hạ.
Mẹ chồng nói hai câu thì nàng không vui, cãi lại ba câu, cho nên đến gần năm mới, còn bị mấy chị em dâu hợp sức đánh cho một trận!
Một trận náo loạn làm hàng xóm ăn dưa no nê.
"Vợ thằng Đại Binh cũng thật là, vậy mà giới thiệu cho con cái dạng đó, đây chẳng phải là hại người sao? Cũng may là con số may mắn, bằng không thì lại thành thứ hai Lý Hà rồi!" Hàn mẫu than thở.
Vợ thằng Đại Binh mà Hàn mẫu nhắc tới là Giang cô út.
Sau khi về nhà từ chỗ dì, nghe chuyện náo loạn xong, thật sự là làm Hàn mẫu một trận kinh hồn!
Cũng không nhịn được trách Giang cô út một hồi, giới thiệu cái thứ gì thế này? Vì tin cô ấy nên mới nhận mối hôn sự này.
Kết quả lại ra thế này?
"Cũng không trách cô út được, cô út cũng là thấy con tốt nên mới muốn giới thiệu cháu gái cho con, hơn nữa lúc đó Thiển Thiển vẫn còn đang đi học, bằng không thì chắc chắn cô ấy đã giới thiệu Thiển Thiển rồi." Hàn Thế Quốc nói.
Hàn mẫu cũng không thật sự trách móc, dù sao sau đó Giang cô út cũng rất cố gắng thúc đẩy cháu gái mình gả vào nhà, cho thấy là cô ấy rất ưng ý con trai của bà.
"Nương, người vẫn chưa thật sự tiếp xúc với vợ con, vợ con là người đặc biệt kỹ tính, cô ấy đặc biệt thích sạch sẽ, nương phải để ý một chút nha." Hàn Thế Quốc không nói nhiều nữa, bắt đầu đi vào vấn đề chính.
Hàn mẫu trợn trắng mắt nhìn hắn, "Thích sạch sẽ còn không vừa ý? Chẳng lẽ lại muốn giống như chị dâu con, lười biếng đến mức tận mạng, biến nhà thành ổ heo sao? Ta nhìn mà ngứa mắt, đúng là bực mình cái con chị dâu con đó, sao lại có người dơ dáy như vậy được chứ? Trời nắng chang chang mà cũng không thèm tắm! Cho dù chúng ta là người nhà nông, cũng phải thu dọn cho sạch sẽ nhà cửa chứ, cái đồ lười biếng vô dụng, suốt ngày chỉ biết đi ra ngoài nói chuyện vớ vẩn, may mà bây giờ đã chia nhà rồi!"
So với người con dâu lớn đó, hôm nay Hàn mẫu sang đây thấy nhà con trai út sạch sẽ thì khỏi phải nói là bà ưng ý cỡ nào.
"Con nào dám, con chẳng qua là sợ nương không quen thói quen sinh hoạt của vợ con thôi, con thì không có không hài lòng gì cả." Hàn Thế Quốc cười nói, vợ thì thích sạch sẽ, nhưng trong nhà phần lớn là hắn dọn dẹp đây này.
"Ta cũng sẽ không có gì không quen cả, ta cũng không can thiệp các con sống thế nào, cứ cho ta ăn là ta ăn, cho ta mặc thì ta mặc, cho ta dùng thì ta dùng, cần ta giúp gì thì ta giúp nấy, còn lại các con tự sắp xếp với nhau, ta không quản." Hàn mẫu nói.
Nghe mẹ hắn nói vậy thì Hàn Thế Quốc yên tâm, "Được, nương cứ thế là được!"
Hàn mẫu cười trợn trắng mắt nhìn hắn, "Thôi được rồi, tranh thủ trời còn sớm, ta ra ngoài đi dạo một chút."
* Giang Thiển mang Trương Tiểu Trân từ nhà Niên Ngọc Chi trở về, liền thấy mẹ chồng đang nói chuyện phiếm với Cao Thúy Thúy.
"Giang cán sự à, cô thật có phúc nha, cô vừa mới mang thai, mà mẹ chồng còn từ xa tới đây hầu hạ cô!" Cao Thúy Thúy có chút giọng điệu châm chọc mà nói.
Cô con dâu này thật đúng là tư bản mà, ngày nào cũng có thịt hầm canh ăn, bây giờ mang thai còn mang theo cả mẹ chồng với cháu gái đến chiếu cố hầu hạ!
Chẳng khác gì mấy bà địa chủ tư bản thời xưa.
Giang Thiển bây giờ đã không như lúc mới đến nữa; trước đây còn khách sáo đôi phần, bây giờ thì không cần phải nể nang gì.
Cười nhìn nàng một cái, "Chuyện này thì đúng, tôi gặp được bà mẹ chồng tuyệt thế, vạn dặm mới tìm được một người, một vạn người trong số đó chưa chắc tìm ra được một người, chị hâm mộ cũng vô ích thôi, chị không có cái mệnh đó."
Cao Thúy Thúy: "..."
"Nương, đi thôi, chúng ta về nhà." Giang Thiển cười nói.
"Được." Hàn mẫu liền cùng con dâu về nhà.
"Hay ho gì chứ, chẳng qua là ỷ vào chồng có năng lực, ỷ vào mình xinh đẹp, rồi ỷ có chút văn hóa biết phiên dịch tiếng nước ngoài thôi, có gì hơn người!" Người vừa đi thì Cao Thúy Thúy đã hậm hực.
Giang Thiển không để ý đến sắc mặt của Cao Thúy Thúy, mang Hàn mẫu và Trương Tiểu Trân về nhà, Hàn Thế Quốc liền rót cho mỗi người một cốc nước ấm đưa đến.
Giang Thiển cười giận lườm hắn một cái, bảo đưa cho mẹ chồng trước, Hàn mẫu cười nói: "Mẹ không khát, con uống đi là được."
Giang Thiển lại đưa cho Trương Tiểu Trân, Trương Tiểu Trân cười lắc đầu, "Tiểu cữu mụ uống đi, con tự đi rót."
Uống nước xong, Giang Thiển liền giới thiệu với Hàn mẫu, "Nương, người vừa mới nói chuyện với mẹ đó là người nhà của cao trại phó, tên Cao Thúy Thúy, là một trong ba cái kẻ lắm điều tiếng xấu trong khu nhà này, thích nhất là đi nói chuyện thị phi."
Hàn mẫu vừa rồi cũng nghe thấy con dâu càu nhàu Cao Thúy Thúy rồi, cười nói: "Người này không bình thường, vừa nghe bà ấy mở miệng là biết ngay giống hệt nhà Trương lão ngũ trong thôn ta rồi!"
"Nhà Trương lão ngũ? Trương Xú Đản?" Hàn Thế Quốc hỏi.
"Đúng đó, thằng Trương Xú Đản ngày xưa hay chơi chung với con đó, lấy phải cô vợ đúng là hết nói nổi, hễ mà bà ấy nghe được có chỗ nào náo nhiệt cách hai mươi dặm, là y như rằng bỏ hết việc đang làm mà chạy đi xem cho bằng được, việc bé như hạt mè mà cứ vào tai bà ấy qua một lượt thì y như là quả dưa hấu vậy, chuyên đi đặt điều gây chuyện thị phi, năm kia con dâu nhà bác Tám của con suýt nữa bị bà ấy đặt điều cho mà đi nhảy sông rồi, cũng may là chồng bà ấy không yên tâm nên đi theo, phát hiện ra nên kéo lên kịp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận