Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 314: Đại đoàn viên (length: 7665)

Gần sang năm mới, máy ảnh đương nhiên là có mang về, cũng là chuyên môn để dành thời điểm ăn Tết một đám người đoàn viên trở về chụp ảnh lưu niệm.
Ngày hôm qua ở nhà chồng, mấy cô em chồng sau khi trở về, Giang Thiển cũng tại nhà Lão Hàn bên kia chụp qua, hiện giờ đương nhiên muốn qua nhà mẹ đẻ bên này chụp.
Cái máy ảnh này tuy rằng đắt quá đắt, gọi Chu Quế Vân đều cảm thấy xót, nhưng Giang Thủ Hà và Giang Thủ Xuyên hai anh em thật đúng là hiếu kỳ a.
"Tiểu muội, cái này làm sao dùng, ngươi dạy chúng ta."
"Rất đơn giản." Giang Thiển liền dạy Tam ca và Tứ ca dùng như thế nào, thao tác vẫn là rất đơn giản, chính là ngắm kỹ góc độ rồi ấn xuống nút, như vậy là chụp được một tấm ảnh rồi.
Ừ, nhắm vào cha mẹ nàng mà chụp.
Nghe được tiếng tách một tiếng, hai người vội vàng nói: "Sao chụp đột ngột vậy, chúng ta còn chưa đứng vững tư thế, biểu cảm cũng chưa chỉnh!"
Chọc mọi người đều bật cười.
Giang Thủ Hà cầm máy ảnh liền nhắm vào Tô Chỉ Nhu còn có đứa bé trong bụng nàng mà ấn.
Tô Chỉ Nhu sớm biết hắn cầm máy ảnh sẽ tự chụp mình, đã mỉm cười từ trước.
Hắn chụp xong, Giang Thủ Xuyên cũng nhận lấy để chụp cho Tưởng Phương, Tưởng Phương cũng cười một tiếng.
Bất quá Chu Quế Vân nói: "Trước đừng nghịch, gọi người đến giúp chụp, chúng ta chụp một kiểu cả nhà đã rồi nói!"
Cả nhà chụp chung liền đi tìm một người anh họ đến.
Thao tác rất đơn giản, Giang Thiển giúp ngắm kỹ góc độ xong, liền phụ trách ấn xuống là được.
Chụp hình cả nhà xong, còn có một ít kiểu chụp ảnh nhỏ, ví dụ như Hàn Thế Quốc cùng mấy Cậu chụp ảnh chung, Giang Thiển chụp cho.
Còn có Giang Thiển cùng mấy chị dâu chụp ảnh riêng.
Cùng với bọn trẻ, mỗi người đều rất vui.
Dù sao chụp ảnh đối với bọn hắn mà nói, vậy thật là quá mới lạ.
Đến giúp chụp ảnh, người anh họ cũng thèm thuồng, thêm còn dư chút phim, Giang Thiển liền gọi Tứ ca cầm máy ảnh đi chụp cho những người họ hàng không thân này, đợi đến khi rửa ảnh xong sẽ cùng nhau gửi đến.
Lúc Tứ ca đi chụp cho nhà họ hàng, trong nhà liền bắt đầu chuẩn bị cơm tối.
Các nam nhân giết gà, làm cá, các nữ nhân thì nhặt rau rửa rau, vừa bận rộn vừa nói chuyện phiếm, vô cùng náo nhiệt.
Cơm tối rất phong phú, chia thành hai bàn, các nam nhân một bàn, gọi bọn hắn tự nhiên ăn uống đi, phụ nữ và bọn trẻ một bàn.
Hơn nữa Tưởng Phương còn cố ý mang không ít đồ uống về, làm bọn trẻ cực kỳ cao hứng.
Nhìn thấy một đám người đoàn đoàn viên viên, vô cùng náo nhiệt, Giang phụ và Chu Quế Vân cũng đặc biệt cao hứng.
Không có lão nhân trưởng bối nào không thích cảnh tượng như vậy, một đám người đông đủ cả nhà.
Đây là gần sáu, bảy năm qua, đoàn viên nhất một lần!
Bất quá ăn xong cơm tối, bên ngoài liền có một chiếc xe tải đến.
Là đến đón Tứ ca Giang Thủ Xuyên và Tứ tẩu Tưởng Phương cùng các cháu trở về.
Giang Thủ Xuyên bọn họ sáng sớm hôm qua trở về, vẫn đợi đến hôm nay, cũng là chuyên môn ở lại chờ Giang Thiển bọn họ đến, hiện tại đã hai ngày rồi.
Ngày mai sẽ phải đi làm, cần phải về trước.
Mở xe tải đến đón bọn họ là anh họ của Tứ tẩu Tưởng Phương, hắn là người làm bên bộ phận vận chuyển, là Tưởng Phương nhờ hắn hôm nay lúc này tới đón cả nhà họ về.
Chu Quế Vân cho người anh họ lái xe này một gói thuốc lá, gói thuốc lá này là Hàn Thế Quốc lấy đến hiếu kính cha vợ, bất quá Giang phụ không hút mấy.
Người anh họ này không cần, nhưng Chu Quế Vân cứ đưa cho hắn.
Tưởng Phương cười nói: "Cha tôi cũng không hút thuốc, anh cứ nhận đi."
"Thật là ngại quá." Anh họ nàng cười cười, nhưng cũng nhận.
"Tam ca, anh không cùng về thành luôn sao?" Giang Thiển gọi Hàn Thế Quốc giúp ôm cháu nhỏ lên xe, rồi quay sang hỏi Tam ca mình.
"Ta sáng sớm ngày mai về." Giang Thủ Hà muốn ở lại cùng vợ con thêm một đêm.
"Đều có thể cùng nhau về đỡ phải ngày mai sáng sớm lại lôi thôi." Tô Chỉ Nhu liền nói.
"Không có chuyện gì." Giang Thủ Hà cười.
Tô Chỉ Nhu liếc hắn một cái, cũng liền không quan tâm hắn nữa.
"Cha mẹ, Thế Quốc, tiểu muội, chúng con về thành trước đây." Lên xe, Giang Thủ Xuyên nói.
"Các con đi chậm thôi."
"Dạ!"
"..."
Xe tải liền rời đi trong ánh mắt dõi theo của cả nhà.
Giang Thiển và Hàn Thế Quốc liền mang theo các con ở lại tiếp.
Bởi vì chờ sang năm trở về, sớm nhất thì cũng là qua năm có thể gặp, hơn nữa sang năm cũng chưa chắc đã có thể về.
Cho nên tranh thủ bây giờ đang ở nhà, Giang Thiển nhất định là muốn ở cạnh lâu thêm chút.
Hàn Thế Quốc thì không có ý kiến gì, cha vợ và nhạc mẫu đối với hắn rất tốt, hắn hoàn toàn không có cảm giác xa lạ.
Về phần ba đứa con trai, vậy cũng không cần nói, rất cao hứng.
Bên này, anh chị hơn so với các anh chị họ trong nhà cũng không kém gì, cho nên ngày đầu tiên bọn con trở về, liền trực tiếp tỏ vẻ muốn qua nhà cậu lớn, ngủ cùng các anh họ.
Giang Thiển còn có chút lo lắng, Giang Vi Quốc người cháu trai cả này liền vỗ ngực tỏ vẻ, "Tiểu cô, cô đừng lo, Gia Đằng bọn họ sẽ không bị lạnh đâu, giường lò nhà con ấm lắm, hơn nữa con cũng sẽ trông chừng mà!"
Đứa cháu trai cả Giang Vi Quốc ăn Tết là đã 15 tuổi, là một cậu choai choai đúng nghĩa.
Giang Thiển cười, "Được, vậy thì giao cho con."
Vì thế, các con liền rất thuận lợi mang theo đồ rửa mặt đi theo các anh họ ngủ chung.
Giang Thiển và Hàn Thế Quốc đương nhiên ở lại nhà cũ ngủ.
Buổi tối, Hàn Thế Quốc cùng Giang phụ và Giang Thủ Hà đang đánh cờ, Giang Thiển và Chu Quế Vân thì ở trong phòng nói chuyện.
"Chuyện bên Giang Nguyệt, nghe một chút rồi cho qua thôi, không cần để ý nhiều làm gì." Chu Quế Vân nói với nàng như vậy.
Giang Thiển gật đầu, "Con biết rồi, nương, mẹ yên tâm đi." Nàng quay sang hỏi chuyện của Giang Thủ Lưu, lần trước trở về cũng không có hỏi.
"Cha con có cùng Nhị thúc con đi thăm, tuy gầy đi không ít, nhưng mà không có vấn đề gì, nghe nói ở bên trong biểu hiện rất tốt, tính tính, lại hai năm nữa cũng sắp ra rồi."
"Vậy thì tốt."
"Chuyện bên đó chúng ta không cần quan tâm, dù sao mấy anh em con tốt là được rồi." Chu Quế Vân chẳng thèm để ý nhà Nhị phòng đâu, bên đó toàn là cái ổ rắc rối!
Giang Thiển cười một tiếng, "Chúng con đều tốt cả, không cần nương và cha phải bận tâm đâu."
Chu Quế Vân đối với điều này cũng hài lòng.
Không phải bà tự kiêu, về chuyện giáo dục con cái, bà vẫn có chút kinh nghiệm.
Bốn con trai một con gái, không có một đứa nào là kém!
"Các chị dâu con đều nhìn thấy nương đeo đồng hồ, nghe nói là con mua tặng, mỗi người đều khen nương phúc lớn, con trai hiếu thảo, con gái cũng chẳng chê được!" Chu Quế Vân xắn tay áo, để lộ ra cái đồng hồ rồi cười hì hửng.
Giang Thiển cười một tiếng, "Còn một cái, ánh mắt chọn con dâu cũng đặc biệt không sai."
Chu Quế Vân cười, tuy rằng chị dâu ba và chị dâu tư đều do Lão Tam và Lão Tư nhà mình chọn nhưng con dâu cả và con dâu hai thật sự do bà lựa, đều là những cô con dâu đảm đang!
"Lần này về, có cãi nhau mâu thuẫn gì với mấy người chị dâu không?" Chu Quế Vân quay sang hỏi cái này.
"Đôi khi khó tránh khỏi có vài câu, bất quá đều không nặng không nhẹ, không quan trọng."
Chu Quế Vân gật đầu, rồi lại bắt đầu dặn dò con gái việc sinh hoạt, biết nàng kiếm được, nhưng tiền cũng không thể tiêu xài như vậy.
Phải biết tích cóp, đây là điều nhất định...
Bạn cần đăng nhập để bình luận