Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 469: Hoang dại lão tham (length: 8488)

Tuy rằng muốn đi trường học, việc sắc thuốc chỉ có thể giao cho Trương Tiểu Tuệ.
Nhưng mỗi lần nghỉ ngơi trở về, Giang Thiển đều sẽ tự mình làm dược thiện cho cha mẹ.
Lúc đưa cha nàng đi châm cứu, còn chuyên môn thỉnh giáo lão đại phu, những dược thiện nào thích hợp để bồi bổ và điều trị thân thể cho cha mẹ nàng?
Lão đại phu rất hài lòng với tấm lòng hiếu thảo của nàng đối với cha mẹ, cũng chuyên môn kê cho nàng mấy phương thuốc dược thiện, đưa thêm cho nàng chút thuốc để mang về dùng, nấu ăn hay nấu canh đều có thể bỏ vào.
Giang Thiển liền sắp xếp cho cha mẹ nàng dùng cả.
Chu Quế Vân cùng Giang Thủ Hà, khi gọi điện thoại tâm sự với con trai, không nhịn được vừa cười vừa giận, đúng là tiểu muội của hắn rất sốt sắng.
Vừa về đến liền dẫn bọn họ đi khám bệnh, lại còn làm dược thiện để điều dưỡng.
Lời nói có vẻ oán trách, nhưng vẻ mặt tươi cười của Chu Quế Vân không giấu vào đâu được.
Ở đầu dây bên kia, Giang Thủ Hà đã nghe em gái gọi điện thoại tới nói, thật sự là, trước đây không hề biết thân thể của mẹ hắn lại yếu ớt như vậy.
Cuộc điện thoại này gọi tới, là muốn cha mẹ hắn chỉ cần ở lại đó, nhất định phải chữa cho khỏe thì mới có thể về!
Về phần ở quê nhà, anh cả và anh hai, hắn sẽ trở về nói cho bọn họ biết, hai lão muốn ở lại kinh thành để điều trị xương cốt khoảng nửa năm.
Ai cũng sẽ không có ý kiến.
Vốn dĩ chỉ là muốn giúp đỡ hai con trai, không hề lấy chút lợi nhuận nào của họ.
Và cũng phải nói thật, Giang Thủ Hải và Giang Thủ Đào cũng rất hiếu thảo, ngày thường nấu đồ ăn ngon trong nhà, đều nhất định muốn cho hai lão mang đi một phần.
Mấy anh chị em bọn họ, đều rất hiếu thuận.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Giang Thủ Hà cũng tìm thời gian về quê, nói chuyện với anh cả và anh hai.
Giang Thủ Hải và Giang Thủ Đào đều dặn hắn nhắn lại với cha mẹ, bảo hai người không cần nhớ thương nhà, không cần vội vàng về, cứ chữa khỏi bệnh đã!
Thế hệ trước, ai cũng biết trong người có nhiều bệnh tật, có thể qua đó chữa bệnh thì hai anh em bọn họ chỉ có mừng mà thôi.
Chị em dâu Triệu Ái Anh và Triệu Ái Phượng cũng vậy, nếu cha mẹ chồng không khỏe, ôm bệnh nằm liệt giường, vậy ai sẽ là người chăm sóc?
Chẳng phải lúc đó hai nhà bọn họ sẽ bị bỏ lại trong thôn sao?
Cho nên, cha mẹ chồng muốn ở lại kinh thành, bên cô em chồng để chữa trị dứt điểm các bệnh trong người, các nàng nào có ý kiến gì chứ? Đều rất cao hứng!
Đều dặn Giang Thủ Hà, người Tam thúc tử, chuyển lời đến cha mẹ, bảo hai người cứ yên tâm ở đó, dưỡng cho khỏe người, đến lúc đó cùng nhau về, không cần lo lắng gì ở nhà!
Giang Thủ Hà đương nhiên mang lời về cho cha mẹ hắn.
Cứ như vậy, hai lão liền yên tâm ở lại.
Họ ở trong viện gia thuộc cũng không thấy nhàm chán, Giang phụ có thể cùng Hàn phụ đánh cờ giết thời gian.
Chu Quế Vân và Hàn mẫu thì cùng các bà lão trong viện gia thuộc nói chuyện phiếm, các bà lão lúc nào cũng có chuyện để nói.
Hơn nữa hứng thú lên, Giang phụ và Chu Quế Vân còn có thể cùng Hàn phụ và Hàn mẫu sang xem phim.
Toàn là phim cũ, cũng là những phim mà bọn họ thích xem.
Sau khi xem xong những bộ phim cũ ấy, thật sự không kìm được cảm thán về thời thế thái bình thịnh vượng, cũng như cuộc sống yên bình và tốt đẹp hiện tại!
Thời trước khổ cực thật, làm gì có cái ăn chứ?
Đều phải đào rễ cỏ, gặm vỏ cây.
Như thế còn phải trốn tránh những cuộc chiến loạn!
Giang phụ, Chu Quế Vân, cùng với Hàn phụ, Hàn mẫu, những người thuộc thế hệ này đều tự mình trải qua những chuyện đó.
Cho nên cuộc sống trước mắt đối với họ, chính là những ngày thần tiên mà trước kia nằm mơ cũng không dám nghĩ đến!
Cho nên địa vị của người lãnh đạo, trong lòng họ là không thể lay chuyển.
Bởi vì không có người lãnh đạo, thì làm gì có cuộc sống tốt đẹp của con cháu ngày nay!
Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng cái đã đến kỳ nghỉ đông hằng năm.
Giang Thiển và Cố Vân Lan cũng nghỉ về.
Vừa nghỉ, Giang Thiển đã dẫn các con, cùng cha mẹ mình đi mua quần áo mới ăn Tết.
Hai lão đều không chịu đi, họ nào có muốn mua gì, quần áo có nhiều lắm rồi!
Nhưng cuối cùng cũng không thắng nổi con gái, bị lôi đi mua một bộ.
Hàn phụ, Hàn mẫu đều không đi, nhưng Giang Thiển cũng mang đến cho mỗi người một bộ.
Trong kỳ nghỉ đông, Tam tẩu, cùng Tứ ca và Tứ tẩu sau khi về nội thành, cũng đều gọi điện thoại đến.
Cũng dặn Giang phụ và Chu Quế Vân cứ ở lại, nhất định phải dưỡng cho khỏe thì mới có thể về.
Hàn mẫu cũng không nhịn được mà khen, khen thông gia có phúc, con trai con gái cùng con dâu đều hiếu thuận như vậy!
Chu Quế Vân tươi cười rạng rỡ, cũng khen Hàn mẫu có phúc.
Không nói những cái khác, chỉ nhìn con rể thôi, đã là một người tiền đồ vô lượng rồi!
Dù sao thì cũng là khen ngợi lẫn nhau một phen, nhưng khen đi khen lại đều là khen người trong nhà mình, ai cũng rất hài lòng.
Năm nay vì có Giang phụ và Chu Quế Vân đến, Giang Thiển đặc biệt vui.
Còn nhiệt tình hơn cả năm ngoái.
Lúc Cố Vân Lan đi mua sắm đồ Tết, còn nhờ Cố Vân Lan mua thêm rất nhiều thứ.
Vốn muốn đi cùng Cố Vân Lan nhưng Cố Vân Lan chê nàng là 'gà non', đi dễ bị bắt nạt, lại còn ảnh hưởng đến việc mặc cả của nàng.
Cho nên không cho nàng đi vướng víu.
Trực tiếp tự mình đi mua về, thật không biết nàng làm thế nào mà mua được toàn đồ tốt giá rẻ!
Cho nên ba mươi Tết, Giang Thiển cùng Trương Tiểu Tuệ hầm cách thủy rất nhiều món ngon.
Khiến cho cả nhà già trẻ đều ăn rất ngon miệng.
Cái Tết năm nay trôi qua vô cùng thoải mái vui vẻ.
Hơn nữa, Giang Thiển cũng lợi dụng dịp năm này để ở bên cha mẹ nhiều hơn.
Đồng thời trước khi khai giảng vào năm sau, nàng lại đưa họ đi kiểm tra sức khỏe một lần nữa.
Sức khỏe của Giang phụ đều không có vấn đề lớn gì, tiếp theo chỉ cần điều trị trong sinh hoạt hàng ngày là được, không cần phải lo lắng nhiều.
Đương nhiên, lão trung y cũng nhắc nhở, dặn sau này khi về quê, cũng không được cố gắng làm việc nhà nông nữa, phải chú ý đừng làm nhiều, mà phải làm việc vừa sức.
Không nói Giang phụ, sức khỏe của Chu Quế Vân cũng có những chuyển biến tốt rất lớn.
Ví như trước đây thường xuyên đi tiểu đêm, có khi nhiều, cả đêm phải dậy đến bốn năm lần!
Nhưng hiện tại đã giảm bớt xuống còn hai ba lần, quan trọng nhất là, trước đây sau khi đi tiểu đêm xong khó mà ngủ lại được, hiện tại sau khi đi tiểu đêm xong, nằm xuống là có thể ngủ rất ngon.
Đó đều là những dấu hiệu cho thấy sức khỏe đang chuyển biến tốt.
Giang Thiển nghe xong cũng rất hài lòng, lấy lão sâm ra, hỏi lão đại phu liệu cha mẹ nàng có thể dùng thứ này để bồi bổ không?
Lão sâm cha mẹ nàng mang đến để bồi bổ cho nàng và Hàn Thế Quốc, nhưng nàng không cần, Hàn Thế Quốc càng không cần.
Nàng muốn cho cha mẹ mình dùng.
Nhưng cũng phải mang đến hỏi ý kiến lão đại phu.
Lão đại phu cầm lấy lão sâm, không nhịn được khen: "Quả là hàng cao cấp hiếm thấy, cái này ít nhất cũng phải mấy chục năm rồi."
"Mấy chục năm? Điều đó không thể nào, Lão tam nói là nhân tạo mà." Chu Quế Vân kinh ngạc nói.
Thời điểm đó cũng đã có sâm được trồng nhân tạo, ở bên lâm trường.
Giá sẽ rẻ hơn nhiều.
"Sao có thể là nhân tạo được chứ, đây là lão sâm thuần hoang dã, ta không nhìn lầm được." Lão đại phu nói.
Giang Thiển ho khan một tiếng, "Nương, người đừng hỏi nhiều như vậy."
Chu Quế Vân mặc kệ nàng, vội hỏi lão đại phu: "Vậy cái này một củ giá bao nhiêu tiền?"
"Cái này không thể rẻ đâu, nhất là như củ này còn nguyên vẹn cả rễ, ở kinh thành chúng ta một củ không sai biệt lắm 800 đồng đấy." Lão đại phu cũng phổ cập khoa học cho bà.
Chu Quế Vân lập tức thấy xót hết cả ruột, "Đắt vậy cơ? !"
Dù đã nghĩ đó là sâm trồng, Chu Quế Vân cũng không nỡ dùng nhiều, trước kia một củ sâm có tuổi đã bị bà chia ra bảy tám lần, mới cùng bạn già và các con cùng nhau ăn hết.
Kết quả cái này lại là sâm thuần hoang dã, một củ những 800 đồng?
Mười lăm con lợn nuôi một năm, mới kiếm được bao nhiêu chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận