Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 167: Một đời không có bị người như thế sủng qua! (length: 7490)

"Ngươi đây là ỷ vào mình có thể kiếm tiền, liền có thể tiêu xài phung phí sao? Biết ngươi mỗi tháng tiền lương không ít, nhưng ngươi cũng nên nhớ tiền này của ngươi kiếm khó khăn thế nào chứ!"
"Đã có thể ăn no mặc ấm còn muốn cái gì radio?"
"Chi phí tiêu xài của cả nhà chúng ta, bắt đầu từ mùa đông sau khi tăng thêm khoản than đá này, một tháng cũng phải hết hơn bốn mươi gần năm mươi đồng tiền tiêu phí!"
"Đây là khái niệm gì? Tiền lương của ngươi cao như vậy cũng không để dành được bao nhiêu!"
"Nhưng như vậy cũng là ta cùng Tiểu Trân đã tính toán chi li lắm rồi."
"Chúng ta muốn cho ngươi tiết kiệm, ngươi ngược lại hay, dùng sức mở cống xả nước!"
"Ta trước kia sao không phát hiện, tay ngươi tiêu xài lớn như vậy chứ?"
"Bọn họ bọn con còn nhỏ như vậy! Ngươi không cần tích cóp của cải cho bọn chúng cưới vợ sao? Sau này choai choai tiểu tử ăn nghèo lão tử, ngươi không thừa dịp hiện tại con còn nhỏ tiết kiệm một chút để dành, sau này lấy tiền đâu cho bọn chúng cưới vợ? !"
"..."
Hàn mẫu thật sự tức giận, nàng cần cái gì radio chứ?
Món hàng lớn như vậy, cần bao nhiêu tiền vào đây?
Có số tiền này, chi bằng để dành sau này cho các cháu lớn lên cưới vợ thì hơn!
"Ta thấy nên để Thiển Thiển quản tiền, để ngươi một gã đàn ông quản tiền thì giống cái gì chứ!"
"Nhanh, mang đi hủy bỏ!"
Hàn mẫu càng nghĩ càng tức.
Hàn Thế Quốc cũng không dám làm lão thái thái tức giận, vội vàng nói: "Cũng không phải ta không muốn cho vợ ta quản tiền, là vợ ta chính mình không muốn quản."
Hắn đây chính là sờ vào lương tâm nói chuyện đấy.
Vợ ai mà không nắm chặt quyền kinh tế trong nhà chứ? Nhưng vợ hắn thật sự cái gì cũng không muốn quản.
Mà lời này cũng khiến Hàn mẫu không thể phản bác được!
Bởi vì nàng cũng là sau khi đến đây mới biết được, hóa ra người quản tiền trong gia đình nhỏ, lại là con trai út!
Đây là điều Hàn mẫu tuyệt đối không nghĩ đến.
Vợ chồng con trai cả, là con trai cả quản tiền.
Đây là chuyện không còn cách nào khác, bởi vì vợ con trai cả quản tiền, đều bị mang về cho nhà mẹ đẻ, cho nên con trai cả phải nắm kinh tế quyền to trong tay.
Hàn mẫu rất ủng hộ chuyện này.
Kết quả vợ chồng con trai út lại là con trai út quản tiền.
Không phải con dâu út không biết lo việc nhà, mà là con dâu út hoàn toàn không muốn quản việc nhà...
Hàn mẫu khi biết được chuyện này: "..."
Nàng từ tận đáy lòng bội phục con dâu út phần tâm trạng không lo vạn sự.
Nàng thì không được, nàng từ khi gả cho Hàn phụ đã phải nắm chặt kinh tế quyền to trong nhà, Hàn phụ cần gì đều phải tìm đến nàng, đều phải thông qua nàng.
Nàng không làm được như con dâu út lại có thể giao quyền kinh tế trong nhà cho nam nhân xử lý.
Cũng may con trai đáng tin, chứ nếu đổi thành kẻ không đáng tin thì phải chịu thiệt thòi lớn rồi sao?
Cho nên trước kia nàng còn nhỏ giọng nhắc nhở con dâu, vẫn nên nắm quyền kinh tế trong tay.
Không phải vợ Lão đại ai cũng có tâm ý tốt với gia đình nhà chồng như vậy đâu.
Kết quả con dâu lại nói với nàng thế này, "Mẹ, cái này không quan trọng, mặc kệ là Thế Quốc quản hay con quản thì cũng thế thôi."
Hàn mẫu lập tức có chút không nói lên lời.
Đúng là cô con dâu ngốc nghếch.
Tuy rằng Hàn mẫu chỉ nhắc nhở một câu, cũng không can thiệp nhiều vào chuyện của hai vợ chồng, nhưng ngầm lại đi cảnh cáo con trai, tuyệt đối không được làm chuyện gì có lỗi với vợ, nếu không nàng là người đầu tiên không chấp nhận!
Hàn Thế Quốc cảm thấy mẹ hắn thật sự quá lo lắng.
Hắn nào có làm gì có lỗi với vợ đâu, hắn đâu phải là người không biết hưởng phúc, đám đại lão thô lỗ trong văn phòng ai mà không hâm mộ hắn chứ?
Ai nấy đều hâm mộ chết đi được!
Hắn còn nâng vợ lên tận tim đau, hận không thể đem cả tính mạng cho vợ, nhất là trong đêm, cô vợ nhỏ thật sự có thể muốn cả mạng của hắn!
Bất quá việc này, tự hắn biết là được, không cần phải nói nhiều.
Còn việc trung thành của hắn đối với hôn nhân, đối với vợ, thời gian sẽ chứng minh tất cả.
Nói tiếp chuyện trước mắt, Hàn Thế Quốc đỡ bà mẹ đang tức giận ngồi xuống, mới cười nói: "Mẹ, tuy rằng trong nhà con quản tiền đúng, nhưng những thứ cần mua sắm chuẩn bị trong nhà đều là do vợ con quyết định, cái radio này cũng không phải con muốn mua, là vợ con hôm qua kêu con đi lấy tiền, lấy phiếu lại bảo con mua về cho mẹ dùng."
"Cái gì? Thiển Thiển bảo ngươi mua cho ta?" Hàn mẫu quả nhiên giật mình một chút.
"Đúng." Hàn Thế Quốc gật đầu, "Nàng nói bây giờ trời lạnh, mẹ cũng ít khi ra ngoài, sợ mẹ ở nhà đợi buồn chán, cho nên liền bảo con đi mua cái radio về cho mẹ nghe."
Hàn mẫu thật sự không ngờ, hóa ra là con dâu mua cho mình!
"Mẹ, đây là tấm lòng hiếu kính của con dâu đối với mẹ, đợi cô ấy về, mẹ đừng mắng cô ấy như mắng con." Hàn Thế Quốc lại nói.
Hàn mẫu trợn mắt nhìn hắn, "Ngươi cũng không khuyên nhủ Thiển Thiển một chút!"
"Vợ con có bản lĩnh, nàng muốn dùng tiền của nàng để hiếu kính bà bà, con nào dám ngăn cản?" Hàn Thế Quốc cười một tiếng.
Chờ Giang Thiển tan tầm về liền thấy radio, cười nói với Hàn Thế Quốc: "Có ai chỉ mẹ dùng chưa?"
Hàn Thế Quốc còn chưa kịp lên tiếng, Hàn mẫu đã nói: "Dạy rồi, mẹ đã học được rồi." Bà lại oán trách không ngừng, "Cần gì phải mua cho mẹ món đồ lớn thế này? Mẹ ở nhà cũng đâu có buồn, còn có nhiều người cùng mẹ trò chuyện mà."
"Con đã muốn mua cho mẹ từ lâu rồi, chỉ là phiếu không đủ, gom đủ con bảo Thế Quốc đi mua, mẹ đừng mắng hắn lãng phí, đồ mua về cho mẹ dùng, con không thấy lãng phí chút nào." Giang Thiển thấy bà bà rất vui, cười nói.
Trong lòng Hàn mẫu, liền ấm áp không thôi!
Lão thái thái cả đời chưa được ai cưng chiều như thế!
Kết quả lúc gần về già, lại được con dâu cưng chiều như vậy!
Có chút muốn khóc!
Bất quá thứ Hàn Thế Quốc mua về không chỉ có radio, Giang Thiển còn nhìn thấy gã thô kệch này còn mua cho cô hai lọ kem dưỡng da, còn có một cái khăn quàng cổ mới, màu đỏ đậm!
Ừ, còn có kẹo sữa ngọt ngào, và cả sữa mạch nha bổ dưỡng.
Mua cho cô mang về ăn.
Đối với những tâm ý này, cô nhận hết, đồng thời cũng gọi Trương Tiểu Trân, con của chị gái mình, vào phòng.
Giang Thiển cho cô bé một nắm kẹo sữa.
"Cảm ơn tiểu cữu mụ." Trương Tiểu Trân ngại ngùng nói.
"Cảm ơn làm gì." Giang Thiển cười, ngoài kẹo sữa còn có một lọ kem dưỡng da chưa dùng, nói: "Lần trước đưa dầu con sò cho con đã dùng gần hết rồi đúng không? Lọ kem dưỡng da này là cậu con mới mua mang về, con với bà ngoại dùng chung, sáng nhớ bôi lên mặt chút, giặt quần áo giặt tã, đừng tiếc nước ấm, pha thêm nước ấm vào, giặt xong cũng nhớ bôi kem dưỡng da cho tay, đề phòng bên này trời lạnh dễ bị nứt da, nếu nứt da thì không làm được gì mà còn dễ bị tái phát, sau này năm nào cũng khổ."
Trương Tiểu Trân vốn không dám nhận, cái lọ này vừa nhìn đã thấy rất quý.
Nhưng nghe thấy dễ bị nứt da, bà ngoại cũng nói nếu nứt da thì đúng là chẳng làm gì được, chắc chắn không được rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận