Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 421: Bạch nguyệt quang (length: 7812)

Vương Hạc Tùng cũng không có đi chuyên môn hỏi thăm chuyện của Giang Thiển.
Tuy rằng đó là vầng trăng sáng không thể xóa nhòa trong cảm nhận của hắn, nhưng hắn biết, đời này hắn cũng không thể có được nàng lần nữa.
Nhất thất túc thành thiên cổ hận, những lời này ở trên người hắn thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Nhưng là dù không muốn nghĩ, nửa đêm tỉnh giấc, hắn vẫn sẽ mơ thấy, cô nương năm đó tết hai bím tóc lớn, cười rộ lên đặc biệt ngọt ngào.
Lúc ấy nhìn mặt nhau, mẹ hắn đã cam đoan với hắn cô nương này nhất định sẽ làm hắn hài lòng.
Cho nên hắn mới bằng lòng qua nhìn một chút, kết quả đúng là hắn cũng vừa lòng.
Hắn còn có thể mơ thấy hắn cùng nàng kết hôn, cùng nàng sinh con.
Có lẽ trong lòng vướng mắc, vẫn luôn không thể buông bỏ.
Chỉ là những điều trong mộng có bao nhiêu khiến hắn vui vẻ, sau khi tỉnh lại, cảm giác trống rỗng cô tịch kia lại khó chịu bấy nhiêu.
Lần nữa nghe được chuyện của Giang Thiển, là mẹ hắn, Vương lão thái thái từ nhà chị gái hắn ở thành phố trở về mang tin tức theo.
Không chỉ có tin tức, còn có một tờ báo từ kinh thành.
Tờ báo đó có dòng tít lớn chính là nữ trạng nguyên ngành nghệ thuật của kinh thành, trên đó còn có ảnh chụp!
Hai vị nữ trạng nguyên ngành nghệ thuật thật sự là đặc biệt xinh đẹp, Cố Vân Lan các nàng không biết, nhưng nhận ra Giang Thiển mà!
Trời biết Vương lão thái thái khi nhìn thấy tờ báo này ở nhà con gái mình, khi nhìn thấy ảnh Giang Thiển trên báo đã kinh ngạc đến mức nào!
Cô con gái đó của bà chính là ở trong khu nhà cán bộ huyện ủy, cùng một nhà với Hàn Thế Giai bên nhà họ Hàn.
Bất quá mối quan hệ chỉ ở mức mười phần trăm.
Hàn Thế Giai biết em dâu mình lại là nữ trạng nguyên khoa học xã hội về sau, nàng có thể nhịn được sao? Dù bình thường là người điềm đạm, lần này nàng cũng không muốn điềm đạm!
Cho nên khu nhà cán bộ huyện ủy, hầu như đều biết chuyện này!
Chị gái nhà họ Vương cũng tiện tay mua một tờ xem, cái này không thể không bội phục, thật sự quá lợi hại!
Bất quá từ năm đó, mặc kệ là chị gái nhà họ Vương hay Hàn Thế Giai, bởi vì quan hệ không tốt, cho nên thật sự không biết chuyện năm đó.
Lần này Vương lão thái thái đi qua nhà con gái mình, nhìn thấy tờ báo này, thấy Giang Thiển ở trên đó, lúc này mới vội hỏi con gái, cũng nói cho con gái biết, cô gái xuất sắc này chính là cô gái mà em trai bà đã bỏ lỡ!
Chị gái nhà họ Vương sau khi biết chuyện thật sự kinh ngạc đến ngây người, sau đó cầm báo hỏi mẹ, có chắc không nhìn lầm người? Tên là Giang Thiển?
Nhưng làm sao có thể nhìn lầm được? Đây chính là cô con dâu bạch nguyệt quang trong lòng Vương lão thái thái!
Bà nằm mơ cũng muốn có cô con dâu này.
Tên không sai, ảnh chụp cũng không sai, tuy không biết khi nào đi kinh thành, nhưng chắc cũng theo người đàn ông thuyên chuyển đi mà?
Chị gái nhà họ Vương sau khi biết thì nhịn không được mắng em trai một trận, nói hắn không có phúc!
Nhìn xem cô gái trên ảnh chụp, là tướng mạo gì vậy? Đã nhiều năm như vậy rồi mà vẫn xinh đẹp như vậy, có thể thấy năm đó đã làm bao nhiêu người thích!
Hơn nữa còn là nữ trạng nguyên nữa, cái tài hoa này thật là giỏi?
Vừa có tài hoa vừa có nhan sắc, Vương lão thái thái nghe con gái nói như vậy, bèn bồi thêm một câu: Còn có thể sinh tam thai, tam thai tất cả đều là con trai, ta đã gặp ba đứa nhỏ kia rồi, đáng yêu hết biết!
Chị gái nhà họ Vương suýt nữa thì tắc thở!
Rốt cuộc thì dạng cô gái này kém chỗ nào so với cái đồ tiện nhân không biết xấu hổ kia? Em trai mình có phải bị mù không, lại đi nhìn trúng cái thứ nát kia mà không chọn người tốt này?
Cô nữ trạng nguyên này suýt chút nữa đã thành em dâu nhà mình mà không phải là thành em dâu của Hàn Thế Giai!
Chị gái nhà họ Vương thật là đáng ghét!
Nghĩ đến em trai mình bây giờ đối với hôn nhân cũng sợ hãi, ly hôn rồi cũng không chịu kết hôn lần nữa, thấy tuổi đã cao, sợ rằng thật sự muốn cô độc thì lại càng tức!
Vương lão thái thái vừa nhìn báo vừa lau nước mắt nói lời thật lòng với con gái, nói bà năm đó đã rất ưng ý Thiển Thiển.
Bà chỉ liếc mắt một cái đã thích cô gái này, muốn mang về làm con dâu.
Bà cảm thấy mình chắc chắn sẽ rất hợp với cô con dâu này, vì cứ nhìn thấy nàng là bà vui vẻ trong lòng.
Thật sự đó, không gạt ai.
Mang trứng gà sang cho nàng ăn, thấy nàng chịu ăn trứng gà bà đưa, bà thật sự rất vui.
Không giống cái người sau kia, từ ban đầu đã không hài lòng, không chịu được cái người con trai kia của bà!
Vương lão thái thái không dám nghĩ, nếu ban đầu người con dâu vào cửa là Giang Thiển, vậy thì bây giờ bà phải sống hạnh phúc đến nhường nào.
Có lẽ trong mơ, cũng sẽ cười tỉnh giấc mất.
Chỉ tiếc tất cả đã trở thành mây khói.
Hết thảy đều không thể.
Vương lão thái thái không muốn ở lại thành phố lâu, bà mang theo tờ báo về cho con trai nhìn, để cái đồ mù đó xem cho kỹ một chút.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Vương Hạc Tùng nhìn thấy tờ báo đó thì trợn tròn mắt, hỏi mẹ hắn đây là Giang Thiển?
"Không thì con tưởng là ai? Nàng cùng cái anh bộ đội kia chuyển đến kinh thành, thi đại học ở kinh thành, thành nữ trạng nguyên của kinh thành!" Vương lão thái thái nói.
Vương Hạc Tùng trầm mặc.
Hắn nhìn ảnh chụp của Giang Thiển trên báo, đã nhiều năm như vậy, con cái cũng lớn cả rồi nhưng nàng so với năm đó cũng không có thay đổi quá nhiều.
Ánh mắt vẫn ung dung và thuần khiết như thế, khí chất cũng vẫn tốt như vậy.
Nghĩ cũng biết, anh bộ đội kia chắc chắn rất thương nàng, mà cũng đúng thôi, cô gái như vậy, ai cưới về mà không yêu?
"Ta cũng xem như đã thấy rõ, đời con không có cái phúc khí kia, mà cũng nên kiềm chế, chuẩn bị đi xem mắt đi, cũng đừng ảo tưởng nhiều nữa." Vương lão thái thái yếu ớt nói.
Mình có bao nhiêu đứa con gái, nhưng chỉ có một thằng con trai, bà vẫn luôn nói con trai có phúc, đây là lần đầu tiên bà nói nó không có phúc.
Mà bà cũng không nói sai.
Phàm là có chút phúc khí, cũng không đến mức bỏ lỡ, thật sự chỉ thiếu có một bước chân vào cửa là cưới về!
"Nếu con còn thương mẹ già yếu rồi, thì đừng trì hoãn nữa." Vương lão thái thái nói.
Vương Hạc Tùng nhìn mẹ hắn, mấy năm gần đây mẹ hắn đã già đi rất nhiều, bây giờ trong lòng chỉ muốn hắn cưới vợ sinh con.
Cho nên Vương Hạc Tùng cũng không cự tuyệt nữa.
"Vậy thì xem mắt đi, chỉ cần là người tốt, có thể hiếu kính mẹ, không gây sóng gió, có thể sống yên ổn là được." Hắn nói.
Đây là chắc chắn, sau một lần trải qua cái mớ hỗn độn phía trước kia, lần này Vương lão thái thái đã rút ra kinh nghiệm.
Con trai bà bây giờ đã ly hôn, còn bị chậm trễ bao nhiêu năm rồi, tuổi tác cũng không còn nhỏ, mặc dù điều kiện vẫn còn được, công việc ổn định, nhưng yêu cầu của Vương mẫu lần này vẫn là cô gái bản thân không gây sự, thật thà, chất phác là điều kiện cơ bản, những thứ khác hoàn toàn không nghĩ đến nữa.
Còn bảo những cô con gái khác lần lượt giúp tìm kiếm.
Nghe em trai bằng lòng kết hôn, làm chị gái cũng rất đồng ý giúp xem mắt em dâu.
Chẳng qua là từ chỗ mẹ mình nghe nói năm đó đã bỏ lỡ cô gái kia, bây giờ đi kinh thành, còn thi được nữ trạng nguyên khoa học xã hội nữa.
Cũng không khỏi thở dài.
Cô gái có thể nói là hoàn hảo đó, thật sự đã trở thành vầng trăng sáng trong lòng cả gia đình bọn họ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận