Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 55: Đối ép duyên sợ hãi (length: 8335)

"Cha, nương."
Khi về nhà trời cũng chưa tối hẳn, cha mẹ Hàn đều ở trong sân, Giang Thiển liền cười gọi.
Cha mẹ Hàn nhìn thấy bọn họ trở về đều tươi cười, "Đây là ăn cơm tối mới về sao?"
"Ừm, nương ta nấu mì gà cho chúng ta, bảo chúng ta ăn xong mới về." Giang Thiển cười nói.
Mấy đứa cháu trong sân nghe đến ba chữ mì gà, nuốt nước miếng, thèm thuồng chết rồi!
Về phần Hàn Thế Dân và Lý Hà thì đều ở trong phòng.
Không quan tâm bọn họ, Giang Thiển và Hàn Thế Quốc trước đến nhà cô Giang ngồi một lát, cáo biệt cô Giang, ngày mai sẽ đi rồi.
Cô Giang cũng đã biết, dặn dò hai người trên đường cẩn thận.
Hai người không nán lại lâu liền về phòng cha mẹ Hàn.
"Chúng ta đi khỏi, cửa phòng ba gian kia muốn khóa lại nhưng chìa khóa thì để ở chỗ cha mẹ." Hàn Thế Quốc nói.
Anh cả được phân ba gian phía tây, hắn là ba gian phía đông, bất quá hắn vẫn bị thiệt, vì một trong ba gian này trước đây dùng để chứa đồ linh tinh, tất nhiên hiện tại cũng dọn dẹp xong rồi, quét tước sạch sẽ cũng có thể ở được.
Cha Hàn gật đầu, "Được."
Mẹ Hàn liền nói với Giang Thiển: "Thiển Thiển, con lần đầu đến bên đó, mà lại đang giữa mùa đông, bên đó còn lạnh hơn chỗ chúng ta, con phải tự chăm sóc bản thân cho tốt."
Giang Thiển: "Nương yên tâm, con biết tự chăm sóc mình, hơn nữa còn có Thế Quốc nữa, con dù không quen cũng sẽ tập quen."
Mẹ Hàn rất hài lòng, đang định nói gì thì nghe thấy Hàn Thế Dân và Lý Hà cãi nhau bên ngoài.
"Đại ca và Đại tẩu sao vậy?" Hàn Thế Quốc hỏi.
Trước khi hai người bọn họ về nhà, mẹ Lý đã đến rồi, nên biết mẹ Lý đã qua.
"Mẹ vợ nó hôm nay đến vay tiền, các con không biết đâu, ta chưa thấy ai mặt dày như vậy, biết con gái mình khi chia của đã được hơn năm trăm đồng, mở miệng liền đòi mượn 500 mang về, nói nhà dột nát, năm nay nếu có tuyết thì chắc bị sập mất. Định tranh thủ trước khi tuyết rơi, sửa lại cái nhà ngói."
Mẹ Hàn nhắc đến lời mẹ Lý, trong giọng đầy vẻ khinh bỉ.
Trong mắt bà, mẹ Lý đây quả thực là muốn ăn không khí!
Kết quả Lý Hà, đứa con gái này, vậy mà lại muốn mượn thật, tuy không phải 500, nhưng cũng tính mượn 200 cho mẹ mình!
Bất quá mẹ Hàn không có ý định ngăn cản, dù có mượn cả 500 bà cũng mặc kệ.
Chuyện phân chia gia sản bà sẽ không nhúng tay vào nữa, cho dù không có gạo ăn bà cũng sẽ trơ mắt nhìn, vì không chịu đói không nhớ lâu được.
Bà và cha Hàn có thể giúp nhất thời, không giúp được cả đời, có những khổ sở cần phải tự mình trải qua.
Nhưng cuối cùng cũng không mượn được, vì Hàn Thế Dân không đồng ý.
Hắn cũng chẳng nói nhiều, trực tiếp từ chối mẹ vợ, nói nếu cần, hắn có thể cho mượn 50 đồng, nhưng phải để cậu qua đây mượn, hơn nữa còn phải viết giấy vay nợ.
Mẹ Lý vừa nghe thì nổi trận lôi đình, chất vấn Hàn Thế Dân, cái thằng rể này là có ý gì? Là khinh bà hay sao?
Lý Hà cũng đứng về phía mẹ mình, rất ngang ngược nói nếu hôm nay không mượn được tiền thì ly hôn.
Lời này trực tiếp làm Hàn Thế Dân nổi điên, trực tiếp lật giấy kết hôn ra, kéo Lý Hà đi ly hôn, ai sợ ai là cháu nội!
Lý Hà sợ hãi lui bước.
Nàng ta chỉ hù dọa hắn một chút thôi, đâu dám ly hôn thật, ly hôn rồi thì nàng ở đâu? Nàng ta điên rồi mới ly hôn.
Hơn nữa, đừng nói ly hôn, mẹ nàng ta muốn kéo nàng ta về nhà mẹ đẻ nàng ta cũng không dám về.
Không vì gì khác, Hàn Thế Dân không cản, mà lạnh lùng nói một câu, "Hôm nay cô dám bước ra khỏi cửa, ngày mai tôi dám cho quả phụ Triệu vào cửa làm tiệc, không tin cô cứ thử xem?"
Lý Hà sợ đến hồn bay phách lạc.
Vốn còn muốn làm bộ làm tịch chút chút, trong nháy mắt đã tan thành mây khói!
Dù mẹ nàng có chỉ vào mặt mắng, bảo sau này đừng về nữa, nàng ta cũng không dám đi.
Nhưng lúc này lại bắt đầu giở thói làm eo, hở ra một câu không vừa ý là cãi nhau với Hàn Thế Dân, chất vấn Hàn Thế Dân, là lúc nào đã dan díu với quả phụ Triệu rồi?
Hàn Thế Quốc và Giang Thiển: "..."
"Có chúng ta ở đây, cái nhà này của bọn họ không làm được trò trống gì đâu, cứ yên tâm." Mẹ Hàn cười nói.
Tuy rằng hai vợ chồng con trai lớn sắp tới ồn ào lắm, nhưng hôm nay bà vẫn hài lòng với biểu hiện của con trai cả, nếu thật sự mềm lòng thật là muốn buồn nôn chết!
Hàn Thế Quốc và Giang Thiển không nói gì, chuyện của mỗi nhà thì nhà đó tự giải quyết.
"Năm nay các con còn về ăn Tết được không?" Mẹ Hàn lại hỏi.
Giang Thiển thì rất muốn về, cô nhìn Hàn Thế Quốc, Hàn Thế Quốc ngập ngừng nói: "Vẫn chưa biết, nhưng chắc là không về được."
Giờ cũng đã tháng mười rồi, còn khoảng hai tháng nữa là đến Tết.
Cha Hàn nói: "Mới về đây thôi, vé tàu lại đắt thế, không về được thì ăn Tết ở bên đó cũng được, năm sau nếu về được cũng vậy."
Mẹ Hàn cũng không nói gì, dù sao vé tàu thật sự rất đắt.
"Cha mẹ ở nhà phải giữ gìn sức khỏe, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho bọn con." Giang Thiển nói.
Mẹ Hàn nghe rất thoải mái, "Chúng ta ở nhà thì có chuyện gì chứ? Trước kia gọi điện thoại cho Thế Quốc toàn giục hắn tìm đối tượng kết hôn, giờ hắn có con rồi, cha mẹ cũng yên tâm rồi."
Giang Thiển cười, Hàn Thế Quốc cười nói: "Mẹ không biết đấy thôi, mẹ còn giả vờ bị ốm gạt con xin phép về cưới vợ đấy."
"Vậy thì trách ai? Chẳng phải là vấn đề của con sao?" Mẹ Hàn cười mắng.
"Đương nhiên không phải vấn đề của con rồi, con cũng cảm thấy đó không phải duyên phận của con, cho nên không mấy hứng thú, nếu cha mẹ chọn cho con Thiển Thiển, thì con đã sớm chạy về rồi không?" Hàn Thế Quốc nói.
Những lời này, chọc Giang Thiển vừa tức vừa buồn cười liếc hắn một cái, mẹ Hàn cũng cười, nói với Giang Thiển: "Nó nói không sai đâu, trước đó cứ lần lựa không có ý định cưới xin gì, nhưng lần này vừa về bà mai vừa nói đến con, hắn đã sốt ruột sợ con chê hắn rồi!"
"..."
Vì ngày mai phải đi, Hàn Thế Quốc và Giang Thiển ở lại phòng hai cụ hơn một tiếng, toàn nói chuyện phiếm.
Cha Hàn và mẹ Hàn rất vui.
Đến khi Hàn Gia Vĩ chạy vào nói: "Ông, bà, cha và mẹ đang đánh nhau!"
Đánh nhau thì cũng không phải đánh thật, chỉ là Lý Hà đánh Hàn Thế Dân một cái tát, bị Hàn Thế Dân chưa từng quen bị đánh tát lại một cái, ngã lăn ra đất.
Hàn Thế Quốc và Giang Thiển, cùng với cha mẹ Hàn cùng nhau đi sang xem.
Lý Hà nằm trên mặt đất nói không muốn sống nữa, muốn uống thuốc sâu.
"Nương, nếu nương chết rồi thì quả phụ Triệu sẽ vào cửa, bà ta sẽ ngược đãi chúng con đó!" Hàn Gia Nguyệt khóc nói.
Đang đòi chết Lý Hà nghe vậy thì khóc lớn hơn, "Trời ơi là trời!"
Hàn Thế Quốc thấy đại tẩu mình như vậy thì thực sự nhức đầu.
Buổi tối đi ngủ, Giang Thiển nghe hắn nói: "Biết cha mẹ định mai mối cho mình, trong lòng anh một trăm phần không muốn, sợ cưới phải kiểu người như vậy."
Vợ của bạn chiến hữu anh ở nhà thường xuyên làm trò đó, hở ra tí không vừa ý là nằm lăn ra đất, đúng là không có ngày nào yên ổn.
Anh thấy nhiều quá rồi, giờ thành bóng ma tâm lý luôn rồi.
Nên biết nhà định chuyện cưới xin cho anh xong, anh chẳng nghĩ gì đã muốn từ chối ngay, nhưng mẹ Hàn không đồng ý.
Từ chối không được, anh đã không muốn về cưới vợ thật.
Lần này là hết cách mới phải về, về đến nhà biết mình bị từ hôn, mắt anh liền sáng rực, nôn nóng muốn cưới cô gái mà mình đã ưng ý ngay từ cái nhìn đầu tiên!
Mà sự thật chứng minh, vận may của anh không tệ!
Cảm nhận được nỗi sợ hãi ép duyên của hắn, Giang Thiển tuy đồng cảm nhưng có chút buồn cười.
"Vậy bây giờ anh hài lòng không?" Giang Thiển cười nhìn hắn.
Hàn Thế Quốc nhào lên bằng hành động thể hiện, hắn hài lòng cỡ nào!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận