Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 345: Cố phu nhân VS Lục mẫu (length: 7602)

Trong viện.
Lục mẫu nhìn thấy người ngoài Giang Thiển tiến vào, lập tức liền chỉ vào Cố Vân Lan mắng: "Ngươi tiện nhân này, ta là bà bà ngươi, ngươi lại dám đánh ta? Ngươi sẽ không sợ bị thiên lôi đánh xuống sao?"
"Bà bà? Ngươi tính cái gì bà bà, chính là một cái cậy già lên mặt lão thái bà mà thôi, ta trước kia cũng chỉ là nể mặt Lục Trưởng Chinh, mới gọi ngươi một tiếng, ngươi thật đúng là đề cao bản thân, nói ngươi béo ngươi thật đúng là thở phì phò, cũng không nhìn một chút chính mình là thứ gì!" Cố Vân Lan không lưu tình chút nào trả lời lại một cách mỉa mai.
Mặt đều bị đánh sưng Hà Ngọc Liên nhìn thấy nàng bộ dạng chanh chua này, tuy rằng mặt bị đánh đến đau nhức, nhưng trong lòng lại hưng phấn.
Bởi vì nàng cũng tính là hiểu rõ Lục Trưởng Chinh, hắn tuy rằng đối với Cố Vân Lan tốt, nhưng hắn cũng là đại hiếu tử, Cố Vân Lan hiện tại lớn lối bá đạo như vậy, mắt không tôn trưởng, liền bà bà cũng dám đánh, Trưởng Chinh ca ca sẽ không bỏ qua.
Đến lúc đó, hai vợ chồng khẳng định sẽ sụp đổ!
Nàng làm sao có thể không thêm một mồi lửa chứ!
Nàng lập tức tới đỡ Lục mẫu, "Thím, đi mau, chúng ta đi nhanh lên, đợi lát nữa chúng ta sẽ bị nàng đánh chết mất, nàng đây là một chút không xem thím là bà bà ra gì!"
"Ta không đi, ta cứ muốn xem, nàng có thể đánh chết ta không!" Lục mẫu nói, lại một đầu liền xông về phía Cố Vân Lan!
Giang Thiển giật mình.
Nhưng Cố Vân Lan cũng không sợ, lại càng không nuông chiều bà ta, trực tiếp một tay túm tóc bà ta, tiện tay liền đẩy ngã sấp mặt!
Lục mẫu cả người triệt để suy sụp!
"Ngươi cái đồ thiên sát!" Bà ta triệt để bất chấp tất cả, làm ra chuyện mà trước kia bà ta khinh thường nhất!
Bà ta trực tiếp mở cửa đi ra ngoài khóc lóc om sòm, lăn lộn.
Niên Ngọc Chi, Hứa Phượng Liên, Lý Quế Phân, còn có kẻ thích hóng hớt Cao Thúy Thúy, cùng với Cát Lệ Hà chạy đến phía sau, tất cả đều ở đây.
Vừa rồi tuy cửa đóng rồi, nhưng các nàng đánh nhau trong viện, cách một cánh cửa, mặc kệ là tiếng tát hay tiếng mắng chửi, đều nghe rất rõ ràng.
Lúc này, Lục mẫu tóc tai bù xù, mặt mày sưng đỏ đi ra khóc lóc om sòm, lăn lộn, kêu con dâu hành hung bà bà, thiên lý ở đâu, mọi người thật sự đều có chút khiếp sợ!
Cố Vân Lan thật sự dám động tay với bà bà này!
Hà Ngọc Liên không làm được chuyện như Lục mẫu, nhưng nàng mắt tinh, nhìn thấy Cố phu nhân vội vàng chạy tới.
Lập tức cũng ủy ủy khuất khuất lau nước mắt, "Biểu tỷ, ngươi thật sự quá đáng, ngươi đánh ta cho hả giận thì thôi, sao lại đánh thím như vậy, đó là bà bà của ngươi đó? Làm con dâu mà đánh bà bà thành như vậy, trong lòng ngươi không áy náy sao?"
Trong khi nàng nói, Cố phu nhân đã chạy tới, vội nói: "Vân Lan, Vân Lan con không sao chứ?"
Cố Vân Lan hôm nay chính là cố ý bảo mụ nàng tránh đi, nàng muốn tự mình giáo huấn bà bà này, giải tỏa cục tức trong lòng!
Cho nên không để ý nói: "Ta có thể làm sao, có chuyện thì là bọn họ!"
Cố phu nhân nhìn nàng, thấy không sao, lúc này mới nhìn Lục mẫu dưới đất, và Hà Ngọc Liên.
"Cô..." Hà Ngọc Liên liền đưa mặt ra, vẻ ủy ủy khuất khuất.
Cố phu nhân mặt đen lại nói: "Ngươi lại đến gây chuyện?!"
"Ta nào có, là biểu tỷ không phân trắng đen phải trái liền đánh ta!" Hà Ngọc Liên đỏ vành mắt, ủy khuất nói.
Cố phu nhân mắng: "Nếu ngươi không đến không có việc gì tìm chuyện, Vân Lan làm sao đánh ngươi? Ta thấy ngươi chính là ngày tháng rảnh rỗi quá nên sinh sự!"
"Ta..."
"Thôi, ngươi đứng một bên cho ta, rảnh thì sẽ thu thập ngươi!" Cố phu nhân phẩy tay, nàng trực tiếp nhìn Lục mẫu, "Bà là thông gia à?"
Lục mẫu kỳ thực hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.
Vốn vì người ta là phu nhân của thủ trưởng, bà liền thấy mình thấp kém hơn người ta, lần trước tới còn lo lắng sợ bị xem thường.
May mà lúc đó bà thông gia không ở đây.
Cho nên từ đầu đến cuối chưa gặp mặt.
Không ngờ lần này tới liền gặp, gặp thì không nói, bản thân lại còn ở trong tình cảnh như vậy đối mặt với bà ta.
Lục mẫu thật sự cảm giác hiện tại mọi người đều đang nhìn bà, bà đã mất hết mặt mũi!
Nhưng bà ta cũng liều mạng, trực tiếp công kích Cố mẫu, "Ta không phải thông gia nhà bà, nhà ta là dân đen, đâu trèo cao được đến nhà các người làm quan?"
Cố phu nhân làm sao sợ bà ta, ung dung cười, "Thông gia bà nói thế hình như nhà ta ỷ thế hiếp người ấy, đều là bảo vệ đất nước vì nhân dân phục vụ thôi, hơn nữa, con gái ta thế nào ta còn lạ gì, lần trước chẳng phải là đang có thai, bị bà đánh ngất đi, Lục Trưởng Chinh phải đưa vào bệnh viện sao?"
Giang Thiển đứng xem, nghĩ trong lòng, quả nhiên gừng càng già càng cay.
Vài câu hời hợt, đã đem cái mũ chụp xuống đầu Lục mẫu trả lại cho bà ta.
Lục mẫu nhìn Cố phu nhân, cái bộ dạng ăn nói ấy chính là thể diện mà bà vẫn luôn mong muốn!
Kết quả hiện tại bà ta ngồi dưới đất, người ta mỉm cười đứng ở đó, đã làm bà ta cảm thấy mình bẩn thỉu.
Trong lòng nén một hơi, bà ta nói: "Các người làm quan, con gái có thể muốn gì được đó, đến bà bà cũng đánh, mọi người xem đi, xem nàng đánh tôi, một bà già này ra thế nào rồi!"
"Đúng vậy, mặt thím sưng hết cả lên, thím còn làm gì nên tội, bị đánh cho mặt mày như vậy!" Hà Ngọc Liên nhanh chóng lên tiếng làm chứng.
Trong mắt Cố phu nhân xẹt qua một tia tức giận, trừng mắt liếc Hà Ngọc Liên một cái rồi mới nhìn sang Lục mẫu.
Lục mẫu mấy năm gần đây sống khá sung sướng, vì con trai Lục Trưởng Chinh có tiền đồ nên bà ta không hề phải chịu khổ gì.
Thế nên trên mặt dấu tay mới rõ ràng đến vậy.
Nhưng Cố phu nhân vẫn thản nhiên nói: "Tính tình con gái tôi thế nào, tôi có thể không rõ sao? Thực ra là sắp bị hai mẹ con các người bắt nạt đến chết rồi, đang mang thai đã bị bà đánh vào viện, lại bị con gái bà đánh suýt chút nữa mất cả mẹ lẫn con, nay vất vả lắm mới sống được kết quả bà thông gia lại xông đến tận cửa gây chuyện là ý gì? Là bà muốn để cho con gái yếu ớt, không có sức tự vệ của ta không còn cách nào chống đỡ sao?"
Lục mẫu nghe vậy nổi giận, "Bà nói cái gì vậy? Nàng mà yếu ớt không thể tự vệ á? Tôi vừa tới còn chưa kịp nói gì, bà ta đã vả tôi mấy cái rồi!"
Cố Vân Lan mỉa mai nói: "Thế nào, chẳng lẽ chỉ cho phép các người hùng hổ đến cửa đánh ta, ta không được hoàn thủ à? Ta cũng chỉ là không có đứng im đợi các ngươi tới đánh ta thôi!"
Cố phu nhân lập tức trầm mặt xuống hỏi lại, "Vân Lan đã làm sai điều gì mà thông gia phải đến cửa đánh nó? Chẳng lẽ bà không biết đây là xã hội mới rồi, không phải cái xã hội cũ hay hành hạ con dâu trước kia nữa sao?"
"Bà đánh xong con gái, lại đến lượt đánh, bà ra tay còn biết chừng mực, chỉ là đánh con gái ta ngất xỉu, nhưng con gái bà thì khác, nó nhắm đến mạng của con gái ta đấy!"
"Kết quả, bà bà không những không đứng ra giải quyết mà lại đến cửa đánh con gái ta?"
"Bà xem Cố gia chúng ta không có ai, con gái ta có thể để cho mẹ con bà muốn đánh sao?"
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận