Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 64: Cung ứng hảo (length: 7814)

Quân đội bên này thật sự rất lạnh, so với lão gia bên kia muốn lạnh hơn nhiều.
Cả đêm đều có thể nghe được bên ngoài gió lạnh đang gào thét, bất quá trong phòng đúng là ấm áp.
Bởi vì trong ổ chăn có Hàn Thế Quốc kẻ này là lò sưởi di động, ôm hắn ngủ, vậy cũng không còn gì ấm áp hơn.
Một đêm mộng đẹp.
Sáng ngày thứ hai, Giang Thiển sớm liền cùng Hàn Thế Quốc dậy, bởi vì tối nay muốn mời khách, buổi sáng liền phải đi mua thức ăn.
Nhưng chợ ở đâu Giang Thiển còn không biết, cho nên dậy sớm, hai người cùng nhau đi.
Bất quá trước khi ra ngoài, Giang Thiển vẫn là lấy bột mì cùng cái cán mì, chờ bột nở thì theo hắn đi ra.
Chợ không xa, cách nhà cũng chỉ đi bộ mười lăm phút, mang theo hai cái rổ đến đây thì chợ đã khai trương rồi.
Hai người bọn họ là những vị khách hàng đến sớm nhất.
Nói đi cũng phải nói lại, quân đội bên này cung cấp thật tốt; thật muốn gì có nấy.
Bất quá đối với chợ, Hàn Thế Quốc kỳ thật rất lạ lẫm, bởi vì hắn về cơ bản không đến, một mình hắn đều là ăn ở căn tin, ai lại còn đi nấu cơm chứ.
Mọi người nhìn thấy bọn họ đều là gương mặt lạ, còn có chút ngoài ý muốn, liền hỏi han.
Vừa nghe là vị doanh trưởng mới đến mang theo người nhà, mọi người cũng rất nhiệt tình.
Nhưng việc mua thức ăn này vẫn phải do Giang Thiển làm, nàng mua cà rốt và củ cải trắng, khoai tây, bắp cải, rau hẹ, còn có đậu phụ, dưa muối cùng với hành gừng tỏi ớt các loại.
Mua xong rau, nàng liền đến chỗ mua thịt trứng.
Phiếu trứng gà chỉ có hai cân, liền mua hai cân trứng gà.
Nhưng phiếu thịt trong tay Giang Thiển thì lại nhiều, đều là Hàn Thế Quốc đưa.
Nàng mua hai cân thịt ba chỉ, một cân thịt nạc, ba cân mỡ heo để về lọc dầu dùng, còn có mấy cái xương sườn.
"Ai nha, mua nhiều thế?" Lão hán bán thịt không nhịn được nói.
"Nhà ta vị này trước khi cưới ta, không ít đi ăn chùa ở nhà chiến hữu, hiện tại ta đến đây theo quân không thể không bày tỏ chút chứ? Cũng nên mời người ta đến nhà ăn bữa cơm mới được, cũng không thể lấy dưa muối lên bàn, đại gia ngài nói có đúng không?" Giang Thiển cười nói.
Lão hán bán thịt cười ha ha một tiếng, "Ngươi nói không sai!"
Sau đó làm theo yêu cầu của Giang Thiển mà cắt, một nhát xuống dao, Giang Thiển muốn bao nhiêu hắn cắt bấy nhiêu, một chút cũng không lệch.
"Đại gia ngài đao pháp thật là." Giang Thiển khen.
Lão hán bán thịt cũng rất đắc ý về chiêu này của mình, nhưng Giang Thiển quá biết nói chuyện, hắn nói: "Cái xương ống này có muốn không? Cái này không cần phiếu."
"Đa tạ đại gia, cho ta đi, ta cầm về hầm canh."
"Được."
"..."
Từ sạp thịt heo chuyển địa điểm, lại đến chỗ bán thịt dê, thịt dê ở đây cũng rất tươi, Giang Thiển nhìn thấy đều thích.
Nhất là sườn cừu, Giang Thiển trực tiếp muốn ba cân, tính làm thịt kho tàu sườn cừu.
Còn mua hai cân thịt dê, tính buổi trưa làm sủi cảo thịt dê ăn!
Cuối cùng là đến chỗ bán cá.
Nhìn đại tỷ bán cá, những con cá này thật đúng là tươi, đều là thuần hoang dã, thuần tự nhiên, không phải là mấy con cá nuôi bằng thức ăn tăng trọng ở đời sau mà có thể so sánh được.
"Hai con cá này, đại tỷ cô giúp tôi bắt chút." Giang Thiển nhìn thấy đều thích, chỉ vào cá nói.
"Được." Đại tỷ nhanh nhẹn vớt cá lên, ở đây không có dịch vụ làm cá, đều phải mang về nhà tự giết, không giống miền Nam đời sau, cái gì cũng có dịch vụ tốt cho mình.
Mua xong thịt trứng đồ ăn, hai người mỗi người một rổ liền về nhà.
"Cô xem, tôi nói lấy hai cái rổ cô còn nói lấy nhiều, bây giờ còn nhiều không?" Giang Thiển trên đường về còn nói với người đàn ông bên cạnh, vừa nhìn liền biết là người chưa bao giờ đi mua đồ ăn.
Hàn Thế Quốc trong mắt mang ý cười, "Là ta không biết, nhưng hôm nay đi cùng em, ta biết mua thế nào rồi, về sau buổi sáng ta sẽ đi mua đồ ăn."
Nghe những lời này, Giang Thiển đang thích ngủ nướng buổi sáng liền nhìn hắn, ánh mắt làm nũng hờn dỗi: "Anh sao mà thương em thế."
"Em là vợ của ta, ta không thương em thì thương ai?" Chỉ số thông minh của Hàn Thế Quốc bị dụ dỗ xuống dốc không phanh.
"Vậy sau này anh muốn ăn gì thì mua cái đó, em đều làm cho anh." Giang Thiển liền gật đầu nói.
Hắn muốn ăn cái gì nàng đều làm cho hắn, hỏi thử xem người vợ tốt như thế này đi đâu mà tìm?
"Giao cho ta!" Hàn Thế Quốc chỉ số thông minh bằng 0 trực tiếp đáp ứng.
Giang Thiển cũng hài lòng cười.
Trời lạnh thế này, còn phải đi bộ mười lăm phút mới tới chợ, với một người lười biếng như cô thì thật là không hề dễ chịu, hắn bằng lòng đi mua thì không còn gì tốt hơn.
Đi được nửa đường, gặp được Niên tẩu tử mà ngày hôm qua đã gặp, chị cũng đeo rổ đi mua thức ăn.
"Niên tẩu tử." Hàn Thế Quốc và Giang Thiển đều chào hỏi.
Niên đại tẩu nhìn thấy bọn họ cũng cười, "Hai cô cậu đây là đi mua đồ ăn đấy à? Ôi, sao mà mua nhiều thế?" Nhìn rổ của bọn họ một cái, thấy lượng đồ trong rổ quá nhiều!
Giang Thiển cười nói: "Tôi nghe Thế Quốc nói, trước đây hắn không ít đi ăn chực, nên lần này tôi đến đây, cũng làm một bữa, tối mời Mã doanh trưởng đến nhà ăn bữa cơm. Tôi định mua đồ xong sẽ tiện đường nói chuyện với chị nhưng lại gặp chị rồi."
Niên đại tẩu nhìn vẻ nũng nịu của nàng, nhưng cách nói chuyện làm việc lại rất thoải mái, lời nói nghe cũng khiến người ta dễ chịu, không nhịn được nói với Hàn Thế Quốc: "Thế Quốc, anh đúng là lấy được người vợ tốt!"
Cô nương này nhìn thì mềm mại đáng yêu, ấn tượng đầu tiên của chị cảm thấy không giống người biết quán xuyến việc nhà, nhưng hóa ra lại hoàn toàn nhìn lầm rồi, đúng là nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài, biển sâu không thể đo lường!
Khuôn mặt cứng rắn của Hàn Thế Quốc mang theo ý cười, "Tẩu tử chị mau đi đi."
"Ừ." Niên đại tẩu cười nói.
Sau khi vẫy tay chào tạm biệt nhau, Giang Thiển và Hàn Thế Quốc tiếp tục về nhà, trên đường đi cũng gặp vài người đang đi chợ, Hàn Thế Quốc đưa Giang Thiển cơ bản đều chào hỏi cả.
Giang Thiển: "..."
Mấy chuyện mua đồ ăn này ai thích mua thì mua, cô thì không đến đâu, vốn cô cũng không phải dạng hướng ngoại, thực sự không chịu nổi đoạn đường này cứ chào hỏi nhau.
Hơn nữa không chào hỏi cũng không được, người ta trước mặt không nói gì, quay đi sẽ nói, ai kia nhà nọ, thấy mình chào mà không để ý, kiêu căng cứ như là cái gì ấy!
Cho nên sau này đồ ăn buổi sáng, cứ để Hàn Thế Quốc đi mua là xong!
Nghĩ vậy, đi ngang qua nhà Cao gia, Cao tẩu tử đang đeo rổ đi ra, vừa thấy vợ chồng bọn họ, chị lập tức cười nói: "Hàn doanh trưởng hai cô cậu đi mua đồ ăn đấy à?"
"Đúng, tẩu tử chị mau đi đi, hôm nay có cá tươi, lại còn rẻ nữa, đừng đợi người khác mua hết." Hàn Thế Quốc gật đầu.
Cao tẩu tử vừa nghe liền nói: "Vậy được, tôi đi trước đây, lát nữa nói chuyện sau nha." Câu nói sau cùng là nói với Giang Thiển.
Giang Thiển chỉ khách khí cười một tiếng.
Hàn Thế Quốc liền đưa Giang Thiển về nhà, vừa về đến nhà, Giang Thiển chợt nhớ đến hỏi: "Hình như trong nhà hết muối rồi thì phải?" Quên không mua thứ này rồi.
"Ta đi mua ngay đây!" Hàn Thế Quốc nói.
Giang Thiển đưa cho hắn một cái lọ sạch sẽ, cười nói: "Đi đi, chờ anh mua muối về tôi làm mì cho anh ăn."
Hàn Thế Quốc ghé lại để vợ hôn mình một chút, Giang Thiển đương nhiên không từ chối, ba một cái.
Lúc này mới khiến cho con trâu già của nhà mình vui vẻ ra mặt đi ra ngoài...
Bạn cần đăng nhập để bình luận