Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 256: Trung cấp phiên dịch thầy (length: 7724)

Cố Vân Lan chạy đến góc hẻo lánh không người thì không có gì bất ngờ xảy ra, bị Lục Trưởng Chinh đuổi kịp, hơn nữa ôm lấy.
Cố Vân Lan khóc đỏ cả mắt không cho hắn ôm, nhưng giãy dụa không được liền ra sức đánh Lục Trưởng Chinh, "Ta đã bảo ngươi đừng để mẹ ngươi đến, đừng để mẹ ngươi đến, xa thơm gần thối, chúng ta không có cái duyên phận kia, giữ khoảng cách tốt, đối với cả hai đều tốt, nhưng ngươi cứ không nghe!"
"Là lỗi của ta, đều là ta không tốt!" Lục Trưởng Chinh ôm nàng trấn an nói.
"Ngươi có gì không tốt, ngươi đều đói thành như vậy rồi." Cố Vân Lan lại đỏ mắt nhìn hắn, "Mấy ngày gần đây, ngươi đều gầy yếu thành cái dạng gì rồi? Mỗi ngày làm việc nặng như vậy, ăn mấy thứ đó thì sao đủ cung cấp cho cơ thể ngươi tiêu hao? Ta thường ngày toàn là cơm ngon canh ngọt nuôi ngươi, chỉ sợ ngươi đột nhiên lại phải đi làm nhiệm vụ bên ngoài, lại dãi dầu sương gió hao tổn thân thể, nên muốn để ngươi ở nhà bồi bổ cho tốt, để lúc ra ngoài cũng không sợ bị hao tổn quá nhiều. Nhưng ngươi bây giờ nếu đột nhiên có nhiệm vụ, ngươi kêu ta làm sao yên tâm? Trong mắt mẹ ngươi chỉ có mỗi con gái, nhưng ngươi là mạng của ta đó, nàng mặc kệ ngươi sống chết, ta quản, người đàn ông của ta, ta đau lòng!"
Lục Trưởng Chinh ôm nàng rồi thân lại đây, sau một hồi thân mật, Cố Vân Lan mới nhanh chóng nhìn quanh một chút, "Ngươi làm cái gì vậy, ở ngoài nếu bị người nhìn thấy thì ảnh hưởng không tốt!"
"Tức phụ, ta biết ngươi đều là quan tâm ta, nhưng ta không sao, ngươi đừng buồn, cũng đừng khó chịu được không?" Lục Trưởng Chinh nâng mặt nàng nói.
Cố Vân Lan mới ủy khuất nói: "Ta mới lười quản ngươi, ngươi là con trai của nàng, mẹ con các ngươi đồng tâm, nàng đối với ngươi thế nào ngươi cũng sẽ không có ý kiến, ngươi đều bằng lòng chấp nhận, ngươi thích chấp nhận thì cứ chấp nhận đi, nhưng Minh Minh cùng Song Song là ta sinh, mẹ thương con gái, nhưng ta cũng thương các con!"
"Ta biết, ta đều biết." Lục Trưởng Chinh ôm nàng vào lòng.
Cố Vân Lan cùng hắn ở đó một hồi, nàng mới lấy lại cảm xúc, "Được rồi, ngươi trở về đi."
"Cùng về."
"Ta không về, ta muốn đi làm." Thiển Thiển hôm nay nhất định cũng sẽ mang đồ ăn ngon cho nàng.
Quả nhiên, hôm nay Giang Thiển đã mang cho Cố Vân Lan chè hạt sen sườn thơm ngào ngạt, còn có cả bánh bao!
"Chị em tốt của ta, ta thật yêu chết ngươi!" Cố Vân Lan đắc ý nói.
"Sao thế, mắt sao có chút sưng, đã khóc?" Giang Thiển không khỏi nói.
Cố Vân Lan cười đem chuyện sáng nay kể lại một lần, sau đó cảm thấy mỹ mãn nói: "Cũng chỉ là không nắm bắt thời cơ thôi, bằng không ta định sẽ diễn một màn kịch theo như ta vừa diễn đó, ngươi mà không tận mắt chứng kiến thì tiếc lắm, bằng không ngươi cũng sẽ bị ta lây nhiễm!"
Giang Thiển dở khóc dở cười, "Ta còn tưởng là chuyện gì, làm ta hết hồn, có thể làm cho cái người đàn bà thép như ngươi phải khóc!"
Tình cảm đúng là tự biên tự diễn một màn như thế.
Nàng cảm thấy mình trước đây quá lo lắng, với thủ đoạn của vị tỷ muội này, đối phó với bà mẹ chồng kia quả thực dễ như chơi.
"Ta làm sao có thể khóc, ta chảy máu cũng không rơi nước mắt, bất quá có vài lúc cũng không tránh được." Cố Vân Lan cười nói.
"Vậy phải kéo dài đến bao giờ? Ngươi thì có ta mang cho, nhưng Lão Lục cùng Minh Minh còn có Song Song thì sao? Cũng không thể cứ như vậy mãi được. Nhất là Lão Lục, bọn họ mỗi ngày đều bận như vậy, toàn ăn bánh ngô thì làm sao đủ no? Ta nghe Thế Quốc về kể, mặt của Lão Lục như bị yêu tinh hút hết tinh khí vậy."
Cố Vân Lan ngượng ngùng nói với Giang Thiển, nàng là cố ý hút khô Lục Trưởng Chinh: "Không cần để ý bọn họ, còn sớm mà, không cho bọn hắn một lần sợ hãi thì không được, lúc này mới chỉ là món khai vị."
Nàng chuyển đề tài, "Bánh bao này sao mà ngon quá vậy!"
"Ta có mang đủ ăn không?"
"Đủ rồi, còn có chè hạt sen sườn nữa, ta ăn không hết nhiều như vậy." Cố Vân Lan nói.
"Vậy bảo Trình Miêu tới đây làm, cho nàng ăn thử."
Không bao lâu Trình Miêu cùng Phùng Bác Văn cũng đều tới làm cũng được gọi qua nếm thử bánh bao này.
Đều nói ngon, Trình Miêu còn lấy ô mai của mình ra chia sẻ: "Mọi người có muốn ăn hai viên không?"
"Không cần." Mấy người tất cả đều lắc đầu, chỉ ngửi thấy mùi vị đã chua không chịu nổi rồi, nhưng Trình Miêu ăn thì lại thấy ngon miệng vô cùng.
Đây đã là lần mang thai thứ ba của Trình Miêu.
Năm đó đứa con trai lớn sinh non, sau này chị dâu của nàng giúp nuôi, hơn một tuổi mới mang về tự nuôi.
Sau này lại mang thai Lão Nhị, năm nay thì đây là lần thứ ba mang thai.
Còn đặc biệt thích chua, tất cả mọi người nói tám chín phần mười là con trai.
Phùng Bác Văn cũng đã hai con, con gái lớn rồi sau đó lại sinh một con trai, hắn và nàng dâu Triệu Tuyết Mai cũng cảm thấy đủ rồi.
Mọi người tụ tập một chỗ trêu đùa một lát, rồi ai nấy đều bận rộn.
Buổi sáng Cố Vân Lan như thể hiện kỹ thuật diễn xuất bùng nổ, nhưng bây giờ thì lại như người không có chuyện gì, bắt đầu viết bản thảo.
Mấy năm nay, hiện tại Cố Vân Lan đã là một cây bút lâu năm của tòa soạn tỉnh, mỗi tháng đều đặn đăng vài bài.
Ngòi bút thật sự đặc biệt sắc bén.
Thậm chí còn đăng mấy bài viết gây tiếng vang không nhỏ, hết sức lợi hại.
Không chỉ riêng nàng, trong lúc rảnh rỗi, Giang Thiển làm công việc biên dịch mấy năm nay thành tựu cũng không phải dạng vừa.
Bởi vì mấy năm cần cù chăm chỉ hoàn thành công việc dịch thuật, cho nên nàng đã từ một biên dịch viên sơ cấp thăng lên thành biên dịch viên trung cấp.
Hiện tại lương của đơn vị chỉ là thứ yếu, còn tiền nhuận bút dịch thuật mỗi tháng, đó mới là thứ thực sự dày dặn.
Công việc dịch thuật hiện tại của nàng đều là nhiệm vụ dịch thuật do thư viện quốc gia phân xuống, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ mà bên thư viện gửi đến, mỗi tháng nàng có thể nhận được 300 đồng tiền nhuận bút dịch thuật.
Tiền nhuận bút dịch thuật đặc biệt cao, nhưng đích xác cũng không phải dễ kiếm, độ khó của việc dịch so với trước đây đã khó hơn mấy cấp độ rồi.
Cũng chỉ có Giang Thiển là người có vốn từ ngữ dồi dào, bằng không chỉ riêng công việc dịch mỗi ngày thôi cũng đã khiến nàng rụng tóc.
Nhưng nhiệm vụ dịch thuật hiện tại cũng không phải giới hạn của Giang Thiển.
Nếu như nàng cố gắng dịch nhiều hơn chút nữa, tiền nhuận bút dịch thuật sẽ còn cao hơn nữa.
Chỉ là nàng không làm vậy, dù sao tiền tiết kiệm trong nhà cũng đã rất phong phú, nàng cũng không phải thuộc tuýp người cuồng công việc.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà thư viện giao xuống, thời gian còn lại nàng vẫn thích dành để chơi cùng bọn trẻ.
Ví dụ như cứ có ngày nghỉ liền dẫn chúng đi dạo phố ăn cơm xem phim, các con bao giờ cũng sẽ đặc biệt thích những ngày đó.
Không chỉ chơi cùng bọn trẻ, với Hàn Thế Quốc cũng vậy.
Người đàn ông này cũng hay đòi hỏi nên cần phải dành một chút tinh lực ra đối phó một chút.
Nhưng cũng may, chỉ cần ở một số việc nào đó làm cho hắn được thỏa mãn, khen hắn vài câu "thật tuyệt" là có thể khiến hắn vui vẻ hết chỗ nói, hắn liền trở nên kiêu ngạo.
Phương diện này được đáp ứng, những chuyện khác đều rất dễ nói chuyện.
Nhưng cho dù nàng không tăng ca làm thêm giờ cày dịch, hiện tại mỗi tháng 300 đồng tiền nhuận bút dịch thuật, thêm hơn 30 đồng tiền lương, thu nhập như vậy mà xét trong toàn bộ căn cứ, là độc nhất vô nhị.
Chỉ là vì tính cách của Giang Thiển trước nay luôn kín tiếng nên chuyện này ngoại trừ người chồng đầu gối tay ấp Hàn Thế Quốc, không ai khác biết được.
Mẹ Hàn cũng không hề biết nội tình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận