Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 277: Nam nhân đến chết là thiếu niên! (length: 7940)

Giang Thiển quay đầu nhìn hai người kia, liền nói với Cố Vân Lan: "Hai người bọn họ khi nào góp cùng nhau vậy?"
"Không biết à." Cố Vân Lan bởi vì không muốn nghe hết thảy tin tức liên quan tới Lục Thiến, cho nên bà Hách hàng xóm cũng không nói thêm.
Ngược lại là sẽ trở về chia sẻ mấy chuyện bát quái khác, mỗi lần đều khiến Cố Vân Lan nghe rất thú vị.
"Ta thấy Hà Ngọc Liên cùng Lục Thiến xúm lại không có chuyện gì tốt đâu, ngươi chú ý chút nha." Giang Thiển liền nói.
Dựa theo kịch bản cũ, hai người này góp một chỗ tuyệt đối là muốn gây sự.
"Ừ, ta biết, bất quá ta không qua lại với các nàng, dù các nàng có nhịn ra cái rắm thối cũng không gây trở ngại được ta." Cố Vân Lan nào có để hai bại tướng dưới tay vào mắt.
Nếu thật là yên lành không đến kiếm chuyện, nàng cũng lười phản ứng các nàng, nếu thật là yên lành mà cứ thích tìm chết, nàng sẽ cho các nàng hối hận!
Cho dù là Lục Thiến cái cô em chồng này, thật sự dám không có mắt nàng cũng sẽ không nương tay.
Biết nàng tính không thiệt thòi, Giang Thiển liền không nói gì.
Ở khu gia thuộc xưởng làm tốt tuyên truyền, Giang Thiển còn mang Cố Vân Lan đặc biệt tới nhà Trương Tiểu Trân một chuyến.
Trong nhà Trương Tiểu Trân còn có một cô vợ trẻ, hai người vừa nói chuyện vừa đan áo len.
"Tiểu cữu mợ, Lan dì!" Thấy Giang Thiển lại đây, Trương Tiểu Trân rất cao hứng.
Giang Thiển cười nói: "Có khách ở đây à?"
"Đúng, đây là Triệu Ái Cúc, ở ngay cạnh nhà chúng ta." Trương Tiểu Trân giới thiệu người hàng xóm Triệu Ái Cúc, "Tiểu Cúc, đây là tiểu cữu mợ của ta, còn có Lan dì."
"Các ngươi tốt." Triệu Ái Cúc cũng là cô vợ trẻ mới cưới không lâu, thấy Giang Thiển và Cố Vân Lan hai đại mỹ nhân xinh đẹp, lập tức cũng có chút câu nệ.
"Ngươi tốt." Giang Thiển và Cố Vân Lan cũng cười cười, "Tiểu Trân, không cần rót nước, chúng ta chỉ là lại đây tuyên truyền, tiện đường ghé thăm ngươi một chút, còn phải đi bên ngoài tiếp tục tuyên truyền nữa."
"Vậy cũng uống ly nước rồi hãy đi bận." Trương Tiểu Trân nói.
Cô rót hai ly nước ấm vào ly sạch, mỗi người một ly.
Giang Thiển và Cố Vân Lan cười nhận lấy, uống xong mới nói: "Ngày mai trời lạnh chắc là đến, sẽ giảm nhiệt độ nhiều, ngày sau có thể còn có tuyết rơi, các ngươi đều chú ý chút phòng lạnh chống rét, lò than dùng cũng phải cẩn thận."
"Được." Trương Tiểu Trân và Triệu Ái Cúc đều đáp.
Giang Thiển và Cố Vân Lan hai người liền không ở lại lâu, đẩy xe đạp đi thôi.
Người vừa rời đi, Triệu Ái Cúc mới không nhịn được nói: "Đây chính là tiểu cữu mợ của ngươi sao? Đẹp thật đó, nghe nói tiểu cữu của ngươi còn là phó đoàn trưởng?"
Trương Tiểu Trân cười cười, rồi chuyển đề tài.
Không nói nhiều về tiểu cữu mợ và tiểu cữu, đây cũng là tiểu cữu mợ dạy nàng, ở chung với người khác không cần bộc lộ lá bài tẩy của mình, cho dù bị ai biết, cũng tùy người khác nói, mình đừng nói nhiều làm gì.
"Tiểu Trân ở bên kia có vẻ quen rồi." Cố Vân Lan nói.
Giang Thiển cười cười, "Ừ, xem ra cô ấy sống ở đó rất tốt."
Dù sao năm qua Thích là do Hàn mẫu nhìn trúng, cũng là do Hàn Thế Quốc tự mình xem xét, gia cảnh cũng sẽ không kém đi đâu.
Thêm tính tình của Trương Tiểu Trân cũng ôn hòa, còn có nàng dạy cho Trương Tiểu Trân một ít đạo đối đãi vợ chồng, cũng không phải là chuyện chăn gối, nàng sẽ không nói những cái này với cháu gái.
Nói là về những kiến thức bình thường trong cuộc sống vợ chồng.
Đừng cảm thấy vợ chồng cũng chỉ có mấy chuyện trên giường, tuy rằng không thể phủ nhận chuyện này đặc biệt quan trọng, nhưng vẫn còn những chuyện hằng ngày khác nữa.
Nàng dạy Trương Tiểu Trân phải biết ăn diện, không cần vì tiết kiệm tiền mà để bản thân xuề xòa.
Đừng nhìn đàn ông ngoài miệng thì ghét bỏ phụ nữ trang điểm, vẽ mày tô mắt gì đó nhưng thân thể lại rất thành thật.
Không có người đàn ông nào không thích phụ nữ biết trang điểm.
Cũng không cần phải trang điểm quá cầu kỳ, chỉ cần quần áo sạch sẽ, tinh thần sáng sủa gọn gàng, không chỉ cho chồng xem mà còn là cho chính mình xem.
Dù sao sạch sẽ, mình soi gương thấy tâm trạng cũng sẽ tốt đúng không?
Ngoài điều này, nàng còn dạy Trương Tiểu Trân phải biết khen đàn ông.
Nghe câu có roi vọt mới có con ngoan nhưng chưa nghe đánh mà có chồng tốt, đối với chồng không cần đánh không cần mắng, có chuyện thì nói cho tử tế.
Đàn ông đều là ăn mềm không ăn cứng.
Cho nên đối phó bọn họ phải khen ngợi nhiều, nàng dạy Trương Tiểu Trân đối đãi Thích như đối đãi mấy đứa em họ, khen em họ như nào thì cứ khen chồng như vậy là được.
Trương Tiểu Trân còn phì cười, nói thế có được không?
Giang Thiển mười phần khẳng định trả lời: Đàn ông đến chết vẫn là thiếu niên!
Hơn nữa tâm lý của đàn ông tương đương với tâm lý của trẻ con, xem hiểu điều này thì muốn dỗ dành như nào mà không được?
Trên đây còn chưa hết đâu.
Phải sai hắn làm nhiều vào!
Hơn nữa lúc cần nhõng nhẽo thì phải nhõng nhẽo, lúc cần nghiêm mặt cũng phải nghiêm mặt.
Đừng nâng hắn lên trời làm hắn quên mình là ai, ngẫu nhiên cũng phải cho hắn bẽ mặt gọi hắn tỉnh táo lại!
Khi nàng dạy Trương Tiểu Trân như vậy, Trương Tiểu Trân mím môi cười, "Ta hiểu rồi, ta sẽ học theo tiểu cữu mợ."
Ở đây mấy năm, tiểu cữu mợ đã lường gạt tiểu cữu như thế nào, dù có ngốc cũng nhìn ra được.
Giang Thiển lúc đó cũng bị lời này của nàng chọc cười.
Trương Tiểu Trân tính tình ôn hòa hiền hậu thành thật, nhưng không ngốc, Thích cũng rất vừa ý cô, cho nên cuộc sống của hai người sẽ không kém đi đâu.
Giang Thiển chở Cố Vân Lan, hai người vừa trò chuyện vừa đi qua các thôn làng lân cận để tuyên truyền thông báo.
Đều là trực tiếp tìm bí thư chi bộ và đội trưởng thôn, nói lại về việc dự báo thời tiết tối nay sẽ giảm nhiệt độ mạnh, ngày mai còn có thể có tuyết rơi.
Mấy người này đều đáp ứng sẽ thông báo cho mọi người.
Chuyện này đã thông báo ổn thỏa, các nàng liền không còn chuyện gì, đạp xe đạp thong thả nhàn nhã trở về căn cứ.
""
Dự báo thời tiết của căn cứ quả là chuẩn xác, đúng như vậy, trời bỗng lạnh xuống, tuyết cũng nhanh chóng rơi xuống.
Sáng sớm, bên ngoài truyền đến tiếng Trương Tiểu Tuệ nấu cơm, không lớn lắm.
Bất quá lúc này Hàn Thế Quốc cũng đã tỉnh, Giang Thiển cũng vậy, chỉ là vì tối qua ăn uống no nê, hôm nay cả người đều lười biếng, thêm bên ngoài lại lạnh, có người đàn ông làm lò sưởi thì thật là ấm áp.
Chẳng phải người ta nói như vậy sao, trong chăn có người đàn ông như vậy, Kim Sơn Ngân Sơn đều không đổi.
Thật sự không muốn đứng lên chút nào.
Chuyện đứng lên đi làm vốn dĩ vào ngày thường đều là hưởng thụ duy độc trong mùa đông lại lộ ra gian nan vô cùng.
Hàn Thế Quốc cũng không muốn đi làm.
Ôm vợ trong chăn nói vài câu mặn mà trêu chọc một chút, rồi lại động tay động chân chọc ghẹo vợ, chọc cho vợ hờn dỗi không thôi mới là một sự hưởng thụ lớn.
Mãi cho đến khi thời gian sắp hết, lúc này mới cùng nhau rời giường rửa mặt ăn điểm tâm.
Hai vợ chồng lúc ra cửa, Hàn mẫu bọn họ đều vẫn chưa tỉnh đâu, bình thường sẽ ngủ đến hơn chín giờ gần mười giờ mới dậy.
Dậy ăn một bữa, bữa trưa sẽ không cần ăn nữa, chờ chập tối lại ăn bữa tối là được.
Đây chính là cuộc sống của họ trong mùa đông, một ngày chỉ có hai bữa ăn.
Thế nhưng đối với những người làm công ăn lương theo quy tắc như Giang Thiển và Hàn Thế Quốc thì vẫn là phải ăn ba bữa.
Tuy rằng rời giường khó khăn, nhưng sinh hoạt vẫn rất quy luật đấy thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận