Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 184: Đi đêm nhiều, sớm muộn là sẽ gặp được quỷ (length: 7828)

"Ừ, nếu như có lần sau nữa, mẹ ngươi phải cảnh giác một chút!"
Cố Hiểu Lan lần trước cũng bị dọa hết hồn, cũng may nàng với Cố Hiên lần đó không có lén lút, bởi vì nàng đã giải quyết xong!
Cho nên Cố Hiên chỉ ở nhà trông trẻ mà thôi.
Chỉ là cũng vì vậy, lúc Triệu Hữu Thuận dẫn người về bắt, nàng vẫn ngẩng đầu ưỡn ngực mắng cho Triệu Hữu Thuận một trận.
Biết là tin lời đồn hiểu lầm, Triệu Hữu Thuận cũng xấu hổ muốn chết, trở về mắng cho con trai của bà hàng xóm đã mật báo bịa đặt một trận!
"Bên này đông người, người qua lại cũng không tiện lắm, các ngươi nếu muốn thì hẹn về Cố gia đi thôi, Cố gia phòng rộng, khuya khoắt cũng không ai biết." Hiểu Lan nương nói vậy.
Bà từng đến Cố gia, cũng biết Cố gia có bao nhiêu nhà lớn, nhiều đến mức ở không hết!
Hiểu Lan nương đặc biệt để ý chút đến quyết định năm xưa của mình.
Đã quyết đổi con gái của mình cho con gái nhà kia, để con gái ruột của mình trải qua những ngày tốt đẹp như thế này!
Tuy rằng đáng tiếc cuối cùng lại bị Cố Vân Lan tiện nhân này vô tình vạch trần chuyện cũ năm xưa, nhưng con gái rốt cuộc cũng đã hưởng thụ nhiều năm sung sướng, hơn nữa Cố gia cũng có tình cảm với con gái, luyến tiếc con gái, không có đuổi con gái đi.
Đây cũng là bà vì con gái bắt một mối tiền đồ tốt!
Cố Hiểu Lan liếc mẹ nàng một cái, có chút cảm động nói: "Ta biết mẹ thương ta!"
Kiếp trước cũng vậy, sau khi chạy từ căn cứ về, mẹ nàng liền rất thương nàng, biết nàng gả cho một người đàn ông vô dụng thì còn giúp nàng bày mưu tính kế đi mượn người.
Thật vì nàng mà suy nghĩ!
Hiểu Lan nương cười nói: "Ngươi là con mẹ mang nặng đẻ đau mười tháng, mẹ đương nhiên thương ngươi, hơn nữa mẹ cũng biết, ngươi gả cho Hữu Thuận cũng là thiệt thòi cho ngươi!"
Bà không cảm thấy con gái làm vậy có gì không ổn!
Con gái dù sao cũng ở Cố gia lớn lên, đầu tiên là bị Cố gia sắp xếp gả cho một người đoản mệnh thành gái tái giá cuối cùng cũng chỉ có thể gả cho Triệu Hữu Thuận là người làm thuê, như vậy không phải là chịu ủy khuất thì là gì?
Hơn nữa, con gái với con trai Cố gia can thiệp với nhau, đây cũng là có thêm một tầng bảo đảm.
Không phải sao, mỗi tháng đối phương cho thêm 100 đồng đây!
Đây là khoản tiền lớn cỡ nào?
Trong nhà cực khổ làm cả một năm, kết quả là cũng chỉ được mấy đồng lẻ thôi!
"Bây giờ đã không còn cho con bú, ngươi sinh thêm cho Cố chủ nhiệm vài đứa, hắn sẽ không bạc đãi ngươi!" Hiểu Lan nương nói như vậy.
Cố Hiểu Lan tức giận nói: "Còn sinh thêm mấy đứa, một đứa ta đã thấy phiền rồi!"
Cũng may là không cần nàng trông, nếu không thật có thể phiền chết người.
"Mẹ trông cho ngươi, ngươi sinh nhiều một chút, sẽ có thể cùng Cố chủ nhiệm lấy thêm nhiều tiền, thiệt không được ngươi!" Hiểu Lan nương khuyên.
"Không được." Cố Hiểu Lan lắc đầu, "Đứa nhỏ này giống như ta, nên nhìn không ra gì, lỡ đâu về sau lại giống Cố Hiên, đây chẳng phải lộ tẩy rồi sao?"
Ban đầu nàng thật có chút lo lắng, cũng sợ đứa nhỏ giống Cố Hiên, cũng may trời cao có mắt, đứa nhỏ giống như nàng!
Cho nên căn bản không nhìn ra gì cả.
Đây cũng là lý do vì sao nàng không muốn mẹ chồng tới, thật ra cũng là do chột dạ, sợ bà Triệu lão thái nhìn ra điều gì.
Hiểu Lan nương nghe vậy mới nói: "Vậy cũng được."
Cố Hiểu Lan: "Dù sao một tháng 100 đồng cũng không tệ!"
Nàng cái gì cũng không cần làm, một tháng liền có thể có được một khoản tiền lớn như thế.
Còn chuyện với Cố Hiên, một tháng cũng chỉ có vài lần, hơn nữa bản thân nàng cũng rất thích cảm giác lén lén lút lút thế này, đặc biệt hưởng thụ và chìm đắm trong đó.
Nhẹ nhàng như thế liền kiếm được 100 đồng, cộng thêm tiền lương còn có hơn ba mươi, cuộc sống của nàng trôi qua vẫn hết sức không tệ!
Thế nhưng nàng không có rút ra một kinh nghiệm giáo huấn từ kiếp trước, đó là đi đêm lắm, thế nào cũng có ngày gặp ma.
Người phát hiện nàng với Cố Hiên có tình huống, là Bành Tuyết, vợ hiện tại của Cố Hiên.
Ngày 20 tháng giêng, Bành Tuyết theo Cố Hiên cùng nhau về Cố gia, trùng hợp là, Cố Hiểu Lan cũng ở trong nhà.
Lần này Cố Hiểu Lan không phải lập công sao, Cố phu nhân cũng cảm thấy rất có mặt mũi, rất kiêu ngạo, cho nên thường gọi con gái về nhà ăn cơm.
Mấy ngày nay cơ bản đều về.
Hôm nay vừa hay hai vợ chồng họ cũng về.
Vốn Cố Hiểu Lan chỉ đơn thuần là ăn một bữa cơm là muốn về, nhưng thấy Cố Hiên về cùng Bành Tuyết thì liền nói tối nay ở nhà không về.
Thái độ Bành Tuyết rất bình thản, nàng với Cố Hiểu Lan không hợp nhau, đương nhiên là không để ý.
Bất quá nàng với Cố Hiên cũng ở lại, bởi vì Cố Hiên mặc dù là con nuôi, nhưng không khác gì con ruột, mỗi tháng cũng sẽ mang nàng về Cố gia ở vài ngày.
Thời gian mới gả cho hắn nàng không muốn phải đối phó thì sẽ từ chối, giờ thì cơ bản không từ chối, đều cùng nhau trở về.
Chính là lần này, nàng phát hiện chuyện giữa Cố Hiên và Cố Hiểu Lan!
Đêm đó lúc nửa đêm, nàng ngủ đến giữa chừng thì tỉnh lại, phát hiện Cố Hiên không ở cạnh, còn tưởng rằng anh ta ra ngoài uống nước, kết quả đợi một lúc lâu mà không thấy trở về.
Vừa lúc nàng cũng muốn uống nước, cũng đi ra ngoài.
Bởi vì là lúc nửa đêm, bất kỳ động tĩnh và âm thanh gì đều đặc biệt rõ ràng, Bành Tuyết liền bất ngờ nghe được một âm thanh.
Nàng còn tưởng mình nghe lầm, nhưng nhìn không thấy bóng dáng của Cố Hiên, nàng nhíu mày một cái, sau đó liền lẳng lặng đến cửa Cố Hiểu Lan nghe thử.
Vừa tới gần, âm thanh cố ý giảm thấp xuống liền rõ ràng truyền đến tai nàng.
Sắc mặt Bành Tuyết biến đổi, thoáng chốc liền xanh mét!
Bởi vì chỉ cần là người trưởng thành đều biết người ở bên trong đang làm gì!
Hơn nữa chỉ cần không phải người ngốc, cũng sẽ biết, người bên trong là ai!
Bành Tuyết không có phát tác ngay tại chỗ, nàng rất nhanh liền thu lại cảm xúc trở về phòng.
Nằm xuống rồi, toàn thân nàng đều là tức giận!
Vốn mối hôn sự này vốn không phải nàng hài lòng, trước khi gả cho Cố Hiên, nàng thật ra còn có một vị hôn phu, là dạng mối oa oa từ nhỏ đã định.
Chỉ là người nhà kia đã sớm đi Hương Giang hơn mười năm trước.
Sau đó cũng mất liên lạc.
Nhưng trong lòng Bành Tuyết vẫn luôn có người trúc mã đó, nên vẫn luôn kéo dài không chịu gả chồng.
Năm kia cuối năm, nàng cũng rốt cuộc không chịu được áp lực của cha mẹ, đồng ý gả cho Cố Hiên.
Cố Hiên dù là con nuôi của Cố gia, nhưng nghe đồn cha anh ta đã hy sinh để cứu Cố thủ trưởng nên Cố thủ trưởng cũng đối với anh ta như con ruột, không khác gì người nhà.
Nhưng nàng gả cho Cố Hiên không phải vì điều này, chỉ là do áp lực từ phụ mẫu.
Bất quá nàng biết với trúc mã là không thể nào, cũng vì vậy, sau khi mang thai con của Cố Hiên, nàng cũng thật sự dần dần bắt đầu chấp nhận Cố Hiên.
Song đứa con này năm ngoái vì nàng bị cảm nặng nên không thể giữ lại, vì thế nàng còn có nhiều áy náy với Cố Hiên, cho nên bây giờ Cố Hiên mang nàng về Cố gia, nàng cũng đều sẽ cùng về.
Xem như đã từ trong lòng chấp nhận chồng nàng là Cố Hiên.
Nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Cố Hiên trước mặt một bộ sau lưng một bộ!
Cái người con nuôi Cố gia này, vậy mà lại đi cùng Cố Hiểu Lan là con gái nuôi của Cố gia!
Đây là coi nàng là kẻ ngốc mà kẻ ngốc này còn ngây ngốc cảm thấy có lỗi với người ta!
Đồ hỗn trướng này!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận