Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 118: Thừa kế song thai thể chất (length: 7518)

Ngày thứ hai vừa rạng sáng, Hàn Thế Quốc an vị lên xe đến nhà ga tỉnh thành.
Bản thân hắn về đều trực tiếp mua ghế cứng, từ trước đến nay vẫn luôn là như thế, chỉ khi nào cùng tức phụ đi cùng mới sẽ cầm giấy chứng nhận ra mua ghế mềm, giá kém nhau không sai biệt lắm gấp đôi.
Trải nghiệm cảm giác thì cũng không khác biệt mấy, nhưng bản thân Hàn Thế Quốc không quan trọng.
Một ngày một đêm sau, Hàn Thế Quốc liền đến tỉnh thành quê nhà, từ nhà ga đi ra, việc đầu tiên là đi ăn mì.
Ăn xong mì, Hàn Thế Quốc mới quay lại nhà ga ngồi xe.
Đến thị trấn, Hàn Thế Quốc không ở lại thị trấn lâu, cũng không đi đến khu nhà ủy ban huyện tìm Tam tỷ của hắn, mua một ít thuốc lá rượu đường, trực tiếp mang theo đồ đạc trở về.
Tốc độ đi của hắn đặc biệt nhanh, trở về đến trấn, cũng giống lần trước trở về, liền thấy những học sinh tan học kia.
Điều này khiến Hàn Thế Quốc không khỏi nghĩ đến cảnh tượng năm ngoái lần đầu tiên gặp mặt vợ hắn, khóe miệng liền hơi nhếch lên.
Thực ra lúc đó hắn không dám nghĩ nhiều gì cả, tuy rằng cảm thấy cô nương này đặc biệt xinh đẹp, nhưng vì bản thân đã có hôn ước, người ta lại xinh đẹp cũng không liên quan gì đến hắn.
Lại không ngờ về nhà một lần liền nghe được tin mình bị từ hôn.
Thế là, hắn định gọi bà mối đi hỏi thăm cô giáo Giang ở trường tiểu học của trấn, xem có nên kết hôn không?
Kết quả bà mối Trương vội vàng đến tận cửa, muốn nói với hắn chính là cô giáo Giang này.
Hàn Thế Quốc cảm thấy, hắn và tức phụ của mình đây chính là duyên trời định!
Ông trời đã sắp đặt cho bọn họ xong xuôi rồi!
Nếu như thời cơ hắn về hơi chút không đúng, hắn và vợ hắn đều phải lỡ mất!
"Thế Quốc!"
Đang nghĩ như vậy, liền nghe có người gọi hắn.
Hàn Thế Quốc vừa nhìn, thì ra là Tam Cữu Ca của hắn Giang Thủ Hà, hắn đang chở Tô Chỉ Nhu chuẩn bị về nhà.
Mấy tháng này trôi qua, bụng của Tô Chỉ Nhu đã lớn lắm, tính toán ngày sinh cũng hơn bảy tháng rồi.
Giang Thủ Hà dừng xe, Tô Chỉ Nhu cũng từ trên xe bước xuống, cười nói: "Dượng, ngươi đây là mới về? Tiểu muội đâu, sao không về cùng ngươi?"
Hàn Thế Quốc cười nói: "Thiển Thiển không về cùng ta, nàng đang mang thai, còn là song thai, lần này ta về là chuyên môn đến đón mẹ ta sang đó chăm sóc nàng."
Vừa nghe là song thai, Giang Thủ Hà và Tô Chỉ Nhu đều vui mừng trở lại, "Thật hả? Mang thai là song thai à?"
"Đúng, đã đi bệnh viện kiểm tra rồi." Hàn Thế Quốc cười cười, lại nhìn bụng Tô Chỉ Nhu một chút, "Giờ mới bốn tháng, mà cảm giác cũng không nhỏ hơn tẩu tử ngươi."
"Ta đây đã bảy tháng rồi." Tô Chỉ Nhu cười nói: "Bất quá bụng song thai nhất định là sẽ lớn hơn một chút."
"Đi, về nhà ăn cơm." Giang Thủ Hà liền nói.
"Ta về nhà Hàn ăn cơm là được, ngày mai sẽ qua một chuyến." Anh ta không báo trước mà đột ngột đến cửa thế này, sợ là không có cơm cho anh ta, nên không đi.
"Có gì đâu, ăn xong ta lại đưa ngươi về." Giang Thủ Hà nhất định không chịu.
Hàn Thế Quốc cười cười, anh cũng không từ chối vì khó có dịp trở về một chuyến, nhất định muốn qua nhà nhạc phụ chơi, bây giờ gặp được Tam Cữu Ca, cứ đi qua một chuyến rồi về nhà cũng tốt.
Bảo hai vợ chồng họ về trước, anh đi qua sau cũng được.
Giang Thủ Hà chở Tô Chỉ Nhu về trước, lúc này cũng đã tan làm.
Cả nhà đều ở nhà.
"Mẹ, Thế Quốc về rồi cơm có đủ ăn không? Không đủ thì con nhường phần của con cho Thế Quốc." Về đến nhà, Giang Thủ Hà liền nói.
Chu Quế Vân sững người một chút, vội vàng nói: "Thế Quốc về rồi hả? Người đâu? Còn cả con gái con nữa? Cùng nhau về không?"
"Thế Quốc đang trên đường, con chở A Nhu về vừa vặn gặp hắn, hắn vốn định về nhà, con bảo hắn qua nhà ăn cơm. Nhưng tiểu muội không có về, tiểu muội thừa hưởng thể chất của mẹ, lần này mang thai song thai, Thế Quốc cũng là chuyên môn trở về đón mẹ hắn qua giúp chăm sóc một chút." Giang Thủ Hà cười nói.
"Ôi chao, thật sao?" Nghe thấy là song thai, cả nhà đều vui vẻ nói.
Tô Chỉ Nhu đều cười nói: "Đúng vậy đó, dượng nói do mang hai thai, bụng bốn tháng mà không nhỏ hơn bụng bảy tháng của con."
"Nếu không thì tiểu muội chúng ta có phúc thật, vừa về đã mang đến cho dượng đôi song thai, lần này đúng là nhanh chân thật!" Chị dâu cả Triệu Ái Anh cười nói.
Chị dâu hai Triệu Ái Phượng cũng cười, "Đều giống mẹ cả! Bất quá nhà hàng xóm nhà mình cũng có song thai, bụng của họ lớn hơn bình thường, nhưng bốn tháng nhanh đuổi kịp bụng bảy tháng của A Nhu, có phải lớn quá không?"
"Điều kiện nhà hàng xóm của chúng ta như thế nào, điều kiện của tiểu muội và Thế Quốc như thế nào? Khẳng định là không giống nhau rồi." Triệu Ái Anh nói.
Lời này rất có lý.
Mà Chu Quế Vân tuy vui nhưng vẫn nhanh tay đi lấy bột mì làm mì.
Vừa mới nhào bột mì xong, Hàn Thế Quốc đã đến nhà.
"Cha, mẹ, Đại ca Nhị ca Tam ca, Đại tẩu..." Hàn Thế Quốc cười chào hỏi.
"Tốt, mệt không? Nhanh nghỉ một lát, uống trước chén nước." Chu Quế Vân rót cho con rể một bát nước lớn, biết một đường trở về nhất định là khát.
Hàn Thế Quốc đúng là có chút khát, cười nhận bát nước uống cạn một hơi, cả người thoải mái hẳn.
"Có muốn thêm ly nữa không?"
"Đủ rồi, đúng rồi mẹ, mẹ đừng chuẩn bị cơm của con, một lát con về nhà ăn." Hàn Thế Quốc nói.
"Bột mì nhào xong rồi, đợi lát nữa mẹ làm cho con bát mì trứng." Chu Quế Vân liền nói: "Lần này con về có thể ở lại mấy ngày?"
"Hôm nay con về bảo mẹ con thu dọn đồ đạc, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ vào thành." Hàn Thế Quốc nói.
Vốn kế hoạch là ngày kia, vì không nghĩ hôm nay đến nhà nhạc phụ, nhưng nếu giờ thuận đường ghé qua trước thì mai không cần đến nữa, có thể đón mẹ hắn và cháu ngoại gái rồi vào thành đi xe.
Đúng là vội vàng một chút, nhưng giờ con gái ở trong quân đội một mình, Chu Quế Vân cười nói: "Lão Tam nói Thiển Thiển mang thai song thai à?"
"Dạ."
"Bụng sắp đuổi kịp bụng của A Nhu bảy tháng rồi à?" Chu Quế Vân nhớ kĩ chuyện này.
"Hơi nhỏ một chút, nhưng cũng rất lớn."
"Không được để Thiển Thiển ăn quá nhiều, phải chú ý mới được." Chu Quế Vân lo lắng con gái lần đầu mang thai lại sinh hai con sẽ vất vả.
"Ừ, Thiển Thiển nó chú ý đấy, cũng không dám ăn nhiều." Hàn Thế Quốc bảo nhạc mẫu yên tâm.
Chu Quế Vân biết con rể chăm sóc con gái rất tốt, nên chỉ nói: "Đến lúc hai đứa nhỏ ra đời, một mình Thiển Thiển chắc là không chăm sóc nổi, không biết lúc đó mẹ con bên kia có ở lại giúp trông nom không?"
Bà chính là sinh Giang Thủ Xuyên và Giang Thiển hai anh em sinh đôi, lúc hai đứa nhỏ vừa chào đời, thật sự luống cuống tay chân.
Nhất là cái tháng ồn ào, mái nhà thiếu chút nữa bị sập!
Ngày thường con rể còn phải bận, thỉnh thoảng còn phải làm nhiệm vụ, vậy trong nhà chỉ có một mình con gái, bận thế nào cho nổi?
Hàn Thế Quốc: "Con sẽ thương lượng với mẹ con, xem đến lúc đó bà có thể ở lại giúp chúng con mấy năm không."
Chu Quế Vân liền nói: "Nếu mẹ chồng con bên đó không quen thì đợi Thiển Thiển ở cữ xong con tìm dịp đưa cô ấy về cũng được, đến lúc đó mẹ đi cùng con, mẹ đi giúp các con trông một đứa, đợi các con lớn một chút thì mẹ lại về cũng được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận