Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 249: Cố Vân Lan: Biết vậy chẳng làm! (length: 8280)

Mới đầu Lục Thiến, cô em chồng này, cũng không biết là làm sao, cô bé làm sao mà hiểu được chuyện này?
Vẫn là có một lần nôn nghén, khiến người thanh niên kia nhìn thấy, thanh niên bởi vì trong nhà có chị dâu, nên liền biết có thể là mang thai.
Bọn họ còn âm thầm đi bệnh viện kiểm tra, kiểm tra xong lúc này mới xác định đúng là có thai thật.
Đương nhiên liền trở về thành thật khai báo.
Lục Trưởng Chinh biết chuyện này xong thật sự là nổi trận lôi đình!
Đem Lục Thiến, cô em gái này, cho mắng một trận ra trò!
Bởi vì đã có con nên Lục Thiến đương nhiên liền phải gả đi, chọn ngày thì lại không được tốt, tuy rằng chồng nàng trong nhà máy cũng có công việc, nhưng một tháng chỉ có hơn hai mươi đồng, Lục Thiến cũng chỉ là cộng tác viên, có thai gả chồng xong liền bị sa thải.
Cho nên vẫn phải dựa vào Lục Trưởng Chinh, người anh trai này, tiếp tế một chút.
Cố Vân Lan đối với chuyện này ý kiến đặc biệt lớn, bởi vì Lục Trưởng Chinh chỉ là anh trai, cũng không phải cha ruột, còn phải quản chuyện cô em gái đã gả đi này? Đừng có đùa!
Đặc biệt là cô em chồng này vẫn còn là loại cực phẩm, xem chuyện này như lẽ đương nhiên, cảm thấy anh trai nàng là phó đoàn trưởng, cầm lương cao như vậy, tiếp tế cho nàng một ít thì sao?
Miệng thì luôn kêu, khiến Cố Vân Lan nghĩ thế nào cũng không thoải mái, cuối cùng trực tiếp ra lệnh cho Lục Trưởng Chinh, hoặc là ly hôn, hoặc là dừng tiếp tế cho Lục Thiến, cô em chồng kia!
Lục Trưởng Chinh cũng không dám tiếp tế nữa.
Đã có một khoảng thời gian không liên hệ gì với cô em chồng này, Cố Vân Lan cũng khó có được một khoảng thời gian yên tĩnh.
Nhưng hôm nay nhìn thấy Lục Trưởng Chinh bộ dạng vô sự mà hiến ân cần này, vợ chồng nhiều năm, nàng còn có thể không biết khẳng định lại có chuyện gì sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, phỏng chừng cũng chỉ có cô em chồng cực phẩm kia!
Cố Vân Lan cũng không phải là chị dâu ác độc, nàng thấy Lục Trưởng Chinh như vậy cũng nguyện ý thỉnh thoảng cho cô em chồng kia tiếp tế một chút, chỉ cần không đến làm phiền nàng là được.
Kết quả, tin tức Lục Trưởng Chinh nói, thật sự làm nàng đầu óc choáng váng!
"Ngươi nói cái gì? Mẹ ngươi muốn đến bên này của chúng ta?" Cố Vân Lan còn tưởng mình nghe lầm, nhìn hắn.
Lục Trưởng Chinh biết thò đầu ra cũng là một đao, rụt đầu lại cũng là một đao, đành đem mọi chuyện nói ra.
"Ừm, bảo là muốn đến ở một thời gian."
"Ta không đồng ý!" Cố Vân Lan không chút do dự nói: "Ta cùng mẹ ngươi không hợp nhau, ngươi cũng biết, mẹ ngươi nếu mà đến đây, nhà chúng ta còn có ngày sống dễ chịu sao?"
Nàng cả đời này nhất định là không thể nào giống Giang Thiển, có thể cùng mẹ chồng như mẹ con vậy.
Nhưng nàng là con dâu, cũng có thể bởi vì mẹ chồng từ đầu cũng không giúp nàng chuyện gì, nhưng tiền phụng dưỡng cho người già thì vẫn là để Lục Trưởng Chinh gửi về.
Tuy rằng nàng không muốn trở về, nhưng Lục Trưởng Chinh năm kia muốn dẫn con trai con gái về ăn Tết, nàng cũng không phản đối, chỉ bảo bọn họ tự về, nàng ở lại đây ăn Tết.
Nàng chưa bao giờ ngăn cản hắn đi hiếu kính cha mẹ, nhưng nàng cũng rất không muốn cha mẹ hắn đến quấy rầy cuộc sống của nàng, mọi người cứ như vậy nước giếng không phạm nước sông là được rồi.
Kết quả hiện tại, sự bình yên này lại muốn bị phá vỡ.
Bà mẹ chồng kia lại muốn tới?
"Tiểu muội sắp sinh, chắc là sợ tiểu muội ở cữ không được tốt, nên mới muốn đến đây để hầu hạ tiểu muội ở cữ." Lục Trưởng Chinh nói.
Cố Vân Lan thật hối hận muốn chết!
Sớm biết như bây giờ, lúc trước nàng nên nghe lời Giang Thiển nói.
Lúc trước Lục Thiến, cô em chồng này, tới, nàng có nói chuyện với Giang Thiển, Giang Thiển liền bảo nàng nhanh chóng cự tuyệt, nhất quyết không được ở chung một chỗ.
Là nàng thấy Lục Trưởng Chinh ở trước mặt nàng ăn nói nhỏ nhẹ nên có chút mềm lòng, liền đồng ý.
Kết quả sau khi đến, nàng quả nhiên liền hối hận.
Bây giờ còn có thể vì cô em chồng này mà đưa cả bà mẹ chồng đến, chuyện này càng làm cho nàng biết vậy chẳng làm!
Lúc này tâm tình đang không tốt, bên ngoài Cao Thúy Thúy dẫn theo Cao Binh, người vừa bị Lục Minh bắt được đánh một trận, đã tìm tới cửa.
Cố Vân Lan mặt mày tối sầm đi ra, "Nháo cái gì mà nháo, làm nhà ta là nơi nào, có thể cho ngươi tới đây làm ồn như vậy?"
Cao Thúy Thúy thiếu chút nữa không tức chết, "Cố cán sự, con trai của ngươi lấy lớn hiếp nhỏ đánh con trai ta thành như vậy, chẳng lẽ ta vẫn không thể tới tìm ngươi?"
Lục Minh sớm đã muốn báo thù cho ba đứa em, nhưng Cao Binh nhóc con này ranh ma, sau khi đánh nhau với ba đứa sinh ba về thì đã biết Lục Minh sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên luôn trốn tránh.
Nhưng vừa rồi ham chơi ở bên ngoài, bị Lục Minh bắt được, trực tiếp là một trận đánh cho bầm dập.
Cao Thúy Thúy nhìn thấy con trai bị đánh đến mặt mũi bầm tím, tức giận đến phát run, đương nhiên liền tìm đến cửa.
Cố Vân Lan liếc Cao Binh một cái, đương nhiên nàng biết con trai chính là muốn thay bọn em trai trút giận, nên liền cười lạnh nói: "Cái gì mà lấy lớn hiếp nhỏ? Đều là trẻ con đánh nhau qua lại, đáng để ngươi chạy tới đây khóc lóc om sòm như vậy sao? Nói đến lấy lớn hiếp nhỏ, không phải Cao Binh nhà ngươi sao? Nó thích bắt nạt những đứa nhỏ hơn nó đấy!"
Cao Thúy Thúy bị tức đến phát run, nhưng lại không làm gì được Cố Vân Lan!
Cuối cùng chỉ đành tức tối lui về kéo con trai về nhà.
Cố Vân Lan không phản ứng đến Cao Thúy Thúy, trở vào tìm Lục Trưởng Chinh, "Ta bỏ tiền, ta bảo mẹ ta mỗi ngày làm nhiều thêm chút cơm, ta tự mình đưa qua cho em gái ngươi, để mẹ ngươi không cần lo lắng nàng ở cữ không ai chăm sóc!"
Lục Trưởng Chinh: "Ta sáng nay nhận được điện thoại, liền sợ ngươi không đồng ý, cho nên ta cũng đã nói với mẹ là sẽ tìm người chăm sóc cho tiểu muội trong thời gian ở cữ, nhưng mẹ vẫn muốn đến, nói là không yên tâm."
Cố Vân Lan tức chết rồi.
Vốn tối nay muốn mặc cho hắn xem bộ đồ lót ren cũng thu lại!
Hơn nữa còn trực tiếp sang phòng ngủ cùng con gái, không muốn ngủ cùng hắn, nhìn thấy hắn là thấy phiền chết.
Hàn Thế Quốc đã trước một bước hưởng thụ đãi ngộ này.
Giang Thiển đêm đầu tiên đã mặc, Hàn Thế Quốc bị mê hoặc chết đi sống lại.
Đêm thứ hai cũng mặc, nhờ sự tăng cường của thần y này, Hàn Thế Quốc cũng đã luyện được chiêu Thần Long Bãi Vĩ công rất tốt.
Dù sao ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, Giang Thiển cả người như đóa hoa hút no sương sớm, tản ra hương thơm ngát mê người.
Có lúc thật muốn cảm thán sự kỳ diệu của tạo hóa nha.
Sinh ra nam nữ Âm Dương khác biệt, làm cho đàn ông đàn bà đều biết cái diệu cùng cái tốt của nhau.
Nghỉ ngơi hai ngày, Giang Thiển liền trở lại tiếp tục đi làm.
Khoa tuyên truyền vẫn thanh nhàn và yên tĩnh như cũ.
Cũng vẫn là những người quen cũ này, Phùng Bác Văn cùng Trình Miêu, Cố Vân Lan, cùng với Trương chủ nhiệm và Giang Thiển.
Không có người mới nào đến nữa.
Bởi vì đã đưa Hà Ngọc Liên đi, Cố Vân Lan đã báo cáo lên với Trương chủ nhiệm, số người của khoa tuyên truyền đủ rồi, không cần tuyển thêm người nữa!
Đúng là như vậy, nên khoa tuyên truyền của bọn họ yên tĩnh vô cùng.
Giang Thiển mang đặc sản điểm tâm của Thượng Hải đến chia sẻ, mọi người đều ăn rất thích.
Nhưng Giang Thiển cũng chú ý tới trạng thái của Cố Vân Lan, Cố Vân Lan thậm chí không có tâm tình trêu chọc nàng hai ngày nay dưỡng khí sắc thật tốt.
"Sao vậy? Hôm qua cãi nhau với Cao Thúy Thúy à?" Giang Thiển biết Lục Minh thay cho ba đứa sinh ba trút giận, đã đánh Cao Binh một trận.
Cố Vân Lan lắc đầu, "Cao Thúy Thúy thì xem là cái gì, ở đây với ta cô ta có đáng gì!"
"Vậy là làm sao?" Giang Thiển rót nước cho nàng, Hàn Thế Quốc đã nghe Lục Trưởng Chinh nói, nhưng nàng thì chưa nghe Hàn Thế Quốc kể.
Bởi vì hai ngày nay Hàn Thế Quốc đều đặt tâm tư vào chuyện cùng nàng luyện chiêu Thần Long Bãi Vĩ bộ công pháp, làm sao có thời gian đi quản chuyện nhà người ta.
"Bà mẹ chồng nói muốn đến đây ở một thời gian!" Cố Vân Lan liền nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận