Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 471: Thị trường là muốn cướp chiếm (length: 7663)

Giang Thiển cũng nhân tiện hôm nay lão tham sự, đem chuyện của Tam ca đều đối với cha mẹ nàng nói sơ qua một lần.
Việc này, dù sao cũng phải tiết lộ với cha mẹ nàng để hai người trong lòng có cái suy tính, từ từ tiếp nhận dù sao cũng tốt hơn là ngày nào đó thình lình nghe được từ miệng người ngoài.
Trước tiêm một chút mũi phòng ngừa, đừng đến lúc đó dọa đến bọn họ.
Chu Quế Vân thật sự đều nghe lơ mơ!
Dù Giang phụ biết Lão tam nhất định sẽ không thành thật nhưng là không nghĩ đến lại làm nhiều chuyện như vậy!
"Một mình hắn, có thể làm được nhiều chuyện như vậy?" Chu Quế Vân hỏi.
"Một người sao mà làm được, mang theo những người dưới tay làm, bất quá ta vẫn là câu nói kia, Tam ca của ta làm đều là việc làm ăn đứng đắn, đều là quốc gia cho phép. Dù sao tình hình bên tam tỷ phu của Thế Quốc thế nào, cha mẹ các ngươi cũng biết đấy, Tam ca của ta nếu không ổn, hắn còn có thể mạo hiểm giới thiệu công trình cho Tam ca của ta sao? Chính là biết Tam ca của ta ổn, trấn được bãi, lúc này mới có thể giao công trình cho hắn!" Giang Thiển nói.
Giang phụ và Chu Quế Vân đương nhiên biết Triệu Thư Húc cái con rể nhà Hàn gia này, đặc biệt là có tiền đồ.
"Nhưng mà Tam ca của ngươi hắn chưa từng làm công trình, cái này có thể làm tốt được sao?" Chu Quế Vân lại lo lắng nói.
Làm mẹ hơn nữa cả đời làm người dân thường thành thật, nghe con trai ở bên ngoài làm nhiều chuyện như vậy, khó tránh khỏi đều lo lắng hỏi nhiều.
Giang Thiển không hề mất kiên nhẫn, rất nhẫn nại nói: "Nương cứ yên tâm đi, tuy Tam ca của ta là lần đầu làm, nhưng trong công trường cũng có những người lão luyện cùng kỹ thuật chủ chốt mà, Tam ca của ta chính là người dẫn đầu, giống như tướng quân mang quân đánh trận không sai biệt, hắn phụ trách trấn giữ hậu phương."
"Còn mang quân đánh trận, tướng quân đánh trận cũng là từ tiểu binh đi lên, Tam ca của ngươi ngay cả tiểu binh còn chưa từng làm qua."
Giang Thiển cười, "Dù sao ta nghe tam cô tỷ gọi điện thoại lại khen, nói Tam ca của ta dẫn người làm cái công trình này đặc biệt tốt, nàng nói sau này công trình phỏng chừng cũng sẽ giao cho Tam ca của ta làm!"
"Thật sao?" Chu Quế Vân cao hứng.
"Đương nhiên rồi." Giang Thiển gật đầu, "Đặc biệt là chiếc xe của Tam ca, thật là mua đúng, không những có thể đến bãi than đá nhận việc, công trường bên kia cần chở cát đất xi măng vật liệu gì cũng không cần chờ không cần xếp hàng, trực tiếp chạy qua vận là được. Lúc trước liên hệ, Tam ca cũng còn định mua thêm một chiếc nữa, đều không sợ không có việc gì làm, chỉ là bị Tam tẩu cản lại, Tam tẩu bảo hắn xem tình hình năm sau thế nào rồi tính, đừng quá nóng vội."
Thực ra lúc này có thể mua một chiếc xe thuộc về bộ phận vận chuyển đều rất khó, muốn mua chiếc xe thứ hai sao có thể dễ dàng như vậy?
Đặc biệt chiếc xe đầu tiên vay cũng còn chưa trả xong.
"Nghe lời Tam tẩu ngươi đấy, đừng bước quá nhanh, vẫn là phải làm đến nơi đến chốn thì tốt hơn!" Hai người già nói.
Giang Thiển cười gật gật đầu.
Bất quá đối với việc con gái nói với mình hôm nay, hai người già vẫn là tiêu hóa một hồi lâu.
Cái này mới nói ra: "Cái Lão tam này, chuyện gì cũng không nói với chúng ta!"
Giang Thiển cười: "Lúc đó chẳng phải sợ các ngươi không tiếp nhận được sao?"
"Có cái gì không tiếp nhận được chứ, ta và cha ngươi còn chưa đến mức không chịu được sự." Chu Quế Vân nói: "Chỉ cần là làm việc đứng đắn, chúng ta còn không được sao?"
"Không sai." Giang phụ gật đầu.
Giang Thiển nói: "Chuyện này là lỗi của Tam ca, thế mà còn giấu các người, đợi sau này trở về, các ngươi cứ dạy dỗ hắn thật tốt, nên đánh đánh nên mắng mắng, bất quá đối với hiếu tâm của Tam ca, các ngươi nên nhận cho thật tốt, một người một củ, tẩm bổ cho khỏe."
"Vẫn là không ăn, gọi Tam ca ngươi đem đi bán, hắn còn thiếu tiền ngân hàng kìa." Hai người già nói.
Nhưng Giang Thiển không để ý cha mẹ nói, một người một củ, bắt hai người ăn hết.
Nhưng quá bổ, phải từ từ ăn.
Đưa cha mẹ đi khám lại xong, ngày thứ hai Giang Thiển liền trở về trường.
Cũng sau khi về trường, Giang Thiển mới gọi điện thoại cho Tam ca, nói đã nói với cha mẹ về những chuyện làm ăn của hắn.
Giang Thủ Hà cười đáp ứng: "Được."
Sau đó chính hắn gọi điện thoại tìm cha mẹ, cửa ải này sớm muộn gì cũng phải qua.
Chu Quế Vân nghe điện thoại của hắn, liền nói là tiền hắn đốt khiến bà giật mình, lão tham quý như vậy một mua tận ba cây!
Giang Thủ Hà nhỏ giọng nói, "Bên ngoài bán đắt lắm, nhưng con gọi người qua đó thu, một củ chỉ hai trăm đồng thôi."
Chu Quế Vân trầm mặc một chút, thu vào 200 bán ra 800, lợi nhuận này…
"Thế cũng không rẻ." Cho bà ba cây cũng đã mất 600 đồng rồi.
"Là không rẻ, nhưng mà con hiếu kính cha mẹ, con thích." Giang Thủ Hà cười.
Không chỉ cho cha mẹ mà hắn cùng vợ cũng không thiếu phần bồi bổ.
Ngay năm nay hai vợ chồng họ đều mỗi người ăn một củ, đương nhiên không phải là ăn một mình, một mình ai mà chịu nổi?
Đều là từ từ mà ăn.
Dù sao mỗi lần hắn đưa con đến thăm vợ, đều sẽ mang một hộp đồ ăn canh gà đi qua, đều dùng nhân sâm hầm.
Năm nay nghỉ đông về nhà cũng hầm bổ thân cho vợ không ít, hai người cùng nhau ăn.
Ăn vào thì tinh lực dồi dào không gì bằng.
Đêm đến hắn lại không thiếu quấn quýt với vợ.
Những ngày tháng ngọt ngào vợ chồng này không cần kể, nhưng lão tham hoang dã thu được đều tự nhà tiêu hết, bán thì không nỡ đem đi bán.
Chu Quế Vân trách hắn, bảo hắn nên thu thì cứ thu, đừng đắc ý mà thay đổi.
Giang Thủ Hà đều thành thật đáp ứng.
Còn những chuyện khác không nói nhiều, con cái đều lớn, bản thân làm ăn lớn như vậy rồi, đâu cần đến họ nói nhiều làm gì?
Chỉ là dặn hắn giờ đã làm thì phải làm cho thật tốt, phải đi đường ngay, không thể luôn đi theo người khác gây sự này nọ.
Giang Thủ Hà bảo nương cứ yên tâm!
Sau đó cùng mẹ nói sau này bận rộn có lẽ không có thời gian rảnh gọi điện thoại nữa.
Bởi vì Giang Thủ Hà năm nay bắt đầu muốn phát triển ở tỉnh thành.
Tô Chỉ Nhu sau này sẽ ở lại tỉnh thành, hắn đương nhiên muốn mang con cái theo qua, cho nên hiện giờ cũng bắt đầu chuẩn bị cho việc này!
Chỉ là chuyện này không cần nói quá nhiều với cha mẹ, bảo họ ở nhà em gái tẩm bổ cho khỏe là được.
Chu Quế Vân cũng bảo hắn không cần gọi về, có việc cứ lo mà làm.
Nhưng sau đó Tô Chỉ Nhu biết cha mẹ chồng đã nghe em chồng nói, nàng cũng gọi điện thoại cho bà nói chuyện phiếm.
Cũng bảo bà cứ yên tâm, đừng nghĩ rằng Thủ Hà sẽ làm những chuyện không tốt kia, nàng đều giám sát đấy.
Đối với Tô Chỉ Nhu người con dâu này, Chu Quế Vân rất tin tưởng, nàng gọi điện thoại đến nói vậy, thật sự khiến bà an tâm.
Nhưng bà cũng không quên nhắc nhở, bảo nàng dặn Lão tam đừng bước quá nhanh, từ từ mà đến.
Tô Chỉ Nhu cười đáp ứng.
Chỉ là việc nam nhân của nàng bước nhanh hay không thì nàng thật sự không tiện can thiệp, bởi vì hắn nói, thị trường là phải tranh đoạt, từ từ thì làm sao được?
Chờ khi ngươi từ từ bước vào, thị trường đã bị chia cắt hết rồi, không còn phần của ngươi đâu.
Cách nói này rất đúng.
Cho nên vào một năm mới, nếu thấy tình hình không tệ, chiếc xe tải thứ hai của Giang Thủ Hà cũng được lên kế hoạch thực hiện.
Không còn cách nào, việc quá nhiều, một chiếc xe căn bản không đủ dùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận