Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 330: Ta có một cái bằng hữu (length: 7501)

Sau khi Hàn Thế Quốc Lục Trưởng Chinh bọn họ làm nhiệm vụ trở về, tuy rằng các nàng có hội chứng lo lắng chia lìa, sẽ không thích ứng trong hai ba ngày, nhưng sau đó liền nên làm việc của mình.
Là quân tẩu, các nàng vẫn phải có chút giác ngộ này.
Mọi người đều đi làm như thường.
Hiện tại khoa tuyên truyền trừ Trương chủ nhiệm, cũng chỉ có ba người, Giang Thiển, Cố Vân Lan còn có Phùng Bác Văn đồng chí nam.
Còn về Trình Miêu, nàng đã sinh, thích ăn chua trong hơn nửa thời gian mang thai, kết quả sinh con gái.
Có thể thấy chua con trai cay con gái cũng không nhất định là đúng.
Giang Thiển cùng Cố Vân Lan đều đã đến thăm nàng.
Trình Miêu rất hạnh phúc, hoàn toàn không cảm thấy sinh con là một chuyện vất vả.
Mà sở dĩ như vậy, đương nhiên là vì gả cho Trương Thanh Tùng mà được hạnh phúc.
Trương Thanh Tùng và Hàn Thế Quốc Lục Trưởng Chinh bọn họ thân nhau như vậy cũng có lý do, quả thực đều là những người rất có trách nhiệm, mấu chốt là rất biết chăm sóc vợ mình.
Cho nên khi tìm đối tượng, xem bạn bè của hắn là ai cũng rất có tính tham khảo.
Vật tụ theo loài, câu nói này thật sự rất chuẩn.
Nếu bạn hắn là một đám không đàng hoàng thì xác suất rất lớn hắn cũng không tốt đẹp gì, dù ở trước mặt ngươi tỏ vẻ tốt đẹp, cũng có khả năng rất lớn là giả vờ.
Nếu không có cùng loại, làm sao có thể đi cùng nhau được.
Trừ việc Trình Miêu nghỉ sinh không đi làm, những người này đều là đi làm như bình thường.
Sáng sớm hôm nay tới, Phùng Bác Văn có chút lo lắng, nói với các nàng: "Các ngươi nói, thắt ống dẫn tinh rồi có thể có con được không?"
Cố Vân Lan không rõ ràng, "Sao lại hỏi vậy? Ngươi thắt ống dẫn tinh à?"
"Không phải ta, là một người bạn của ta." Lúc này thắt ống dẫn tinh không phải là một từ xa lạ, bởi vì chính sách một con đã tuyên truyền từ nhiều năm trước.
Nhưng mọi người đều cảm thấy, cái này cũng chẳng khác nào bị thiến.
Có chút mất mặt.
Kết quả, "ta có một người bạn" hệ liệt liền xuất hiện.
"Bạn ta thắt ống dẫn tinh rồi, vợ hắn hình như lại có thai." Phùng Bác Văn nói vậy.
Đúng vậy, người bạn kia chính là chính hắn.
Anh ta và vợ đã có hai đứa con trai con gái rồi, cho nên không có ý định sinh nữa, anh ta đã tranh thủ kỳ nghỉ Tết về thành phố, khi ăn Tết, liền thắt ống dẫn tinh.
Vốn dĩ vẫn luôn ổn cả, kết quả vợ anh ta giờ lại như có thai.
Không thấy kinh nguyệt là một chuyện, mấu chốt là bắt đầu nghén nôn, ngã quỵ hôn mê, giống y chang khi mang thai hai lần trước.
Đương nhiên, Phùng Bác Văn không nghĩ vợ đã làm chuyện có lỗi với mình, hai vợ chồng anh rất tình cảm, gia đình cũng vô cùng ổn định, tám chín phần mười là do phẫu thuật thắt ống dẫn tinh không triệt để!
Giang Thiển cười, nhìn ra nhưng không nói toạc, nói: "Tay nghề bác sĩ bình thường thì sẽ xuất hiện tình huống này, kêu vợ bạn cậu đi kiểm tra thử xem sao."
Phùng Bác Văn cũng cảm thấy nhất định là do tay nghề bác sĩ không đạt chuẩn, thật là uổng công chịu một dao, anh ưu sầu thở dài, "Nếu có thai, có nên giữ lại đứa nhỏ không?"
"Giữ chứ, sao lại không giữ, vợ chồng công nhân viên chức như các cậu ổn định rồi, hơn nữa cũng mới có ba đứa, đâu có nuôi không nổi." Cố Vân Lan ăn hạt mè đậu phộng mềm mà Giang Thiển mang cho cô, nói rất thẳng thắn.
"Không phải ta, là bạn ta." Phùng Bác Văn sửa lại.
Cố Vân Lan không biết nói gì.
Giang Thiển cười, lại ghen tị nói: "Đến là duyên phận, sao lại không cần, ta muốn còn chưa có đây này."
Phùng Bác Văn cũng tiếc, không muốn bỏ, nhưng nghe nàng nói vậy liền cười, "Cậu có tận ba đứa còn muốn à."
"Nhưng ta còn chưa có con gái mà."
"Yên tâm đi, văn phòng chúng ta bây giờ lại nghênh đón một đợt có bầu, cậu chắc chắn cũng sẽ có thôi."
Trình Miêu sinh, vợ hắn lại có, Cố Vân Lan bụng lại lớn như vậy.
Cái bầu không khí có thai này quả thực bao trùm toàn bộ văn phòng!
Ở trong này làm việc, muốn không có cũng khó!
"Ha ha, vậy thì tôi xin nhận lời hay của anh." Giang Thiển vui vẻ nói.
Sau khi đề tài này qua đi, Giang Thiển liền lấy bản dịch ra để làm, dạo gần đây nhiệm vụ hơi nhiều, nàng cũng tương đối bận rộn.
Bất quá làm một lúc, cũng có chút không có tinh thần, ngáp một cái.
Gần đây tinh lực có hơi kém.
Nhưng vẫn dịch được không ít, đóng bản lại rồi, nàng liền nghĩ đến bà bà Hàn mẫu.
Cũng nghĩ có chút ngày không gọi điện về, nên giữa trưa tan tầm, liền chạy đến phòng điện thoại, gọi một cuộc cho Hàn Thế Giai, Tam tỷ của mình.
Hàn Thế Giai tan làm về nhà, mãi đến chiều lại đi làm mới gọi điện lại cho nàng.
Giang Thiển nghe máy.
Hàn Thế Giai nghe thấy giọng em dâu cũng vui mừng, liền cùng em dâu hàn huyên.
Nghe em dâu quan tâm hỏi thăm bà bà, mẹ nàng tình hình thế nào, Hàn Thế Giai cười nói: "Mấy ngày trước ta về xem rồi, mẹ tuy vẫn còn khó chịu, nhưng cơ bản đã không sao, Gia Đống và Gia Tinh chăm sóc mẹ rất tốt, ngươi đừng lo lắng, mấy ngày nữa ta lại phải về một chuyến nữa đây."
Giang Thiển cười nói: "Mẹ không sao là tốt rồi, Tam tỷ, khi nào chị về, bảo với mẹ, kêu mẹ cố gắng bồi bổ cho khỏe lại, chờ sau dưỡng tốt rồi, ta kêu Thế Quốc về đón mẹ lên đây, rồi cũng kêu ba suy nghĩ thêm một chút, xem bên này ở được không."
Hàn Thế Giai cười, "Ba thì thôi đi, ông ấy làm việc cả đời, qua bên đó không có việc gì ông ấy sợ không chịu nổi, ông ấy là cái tính tình không chịu ngồi yên. Các cháu của ta thì sao?"
"Đều tốt, chỉ là cả ngày như mấy con khỉ, ngoài ăn cơm ngủ thì chẳng thấy người đâu cả."
"Trẻ con đều thế, có cả thằng bé cũng vậy, bây giờ cũng suốt ngày không thấy mặt mũi..."
Chị dâu em chồng nói chuyện một hồi lâu, lúc này mới cúp điện thoại.
Bên này Hàn Thế Giai thanh toán tiền điện thoại, người ta liền cười nói: "Cô em dâu này không tệ ha." Cũng thấy trong mắt là thường gọi điện về quan tâm người nhà.
"Em dâu tôi thì khỏi phải nói, hiếu thuận đó, mấy chị em gái chúng tôi còn cảm thấy hổ thẹn." Hàn Thế Giai cười nói.
Người ta liền cười nói: "Đó là do nhà mẹ đẻ của chị môn phong tốt thôi, môn phong mà không tốt thì cũng không tìm được cô con dâu như vậy."
"Ha ha, lời này của cô nói không sai." Hàn Thế Giai cười.
Hàn huyên với người ta một hồi, nàng cũng trở về làm việc rồi.
Mấy ngày sau, Hàn Thế Giai thu xếp được thời gian, liền mang theo một cân thịt heo về quê xem mẹ.
"Thế Giai, đây lại mang thịt đến cho mẹ cô đấy à." Thím trong thôn vừa nhìn thấy liền cười nói.
"Tứ thím tốt. Vâng, con mang chút thịt về cho mẹ bồi bổ." Hàn Thế Giai đạp xe đạp, trả lời một câu rồi cười đi nha.
Dọc đường lại đây ai ai cũng thấy, đối với chuyện này người trong thôn còn có chút hâm mộ, Hàn Thế Giai nhưng là người nổi tiếng trong thôn là lấy chồng giàu, từ quê gả vào thành phố.
Mấu chốt là ở nhà chồng còn có tiếng nói, người lại hiếu thuận.
Hàn mẫu qua giúp con trai út, nàng cũng thường mang đồ hầm ngon gửi về cho cha là Hàn phụ bồi bổ thân thể.
Hiện tại Hàn mẫu ngã bị thương, nhìn nàng xem, hầu như ngày nào cũng mang đồ ngon từ thành phố về.
Gái gú vừa có tiền đồ lại hiếu thảo như thế cũng không nhiều...
Bạn cần đăng nhập để bình luận