Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 20: Một nhà đều vừa lòng (length: 7700)

Sáng ngày thứ hai, muốn tới nhà Lão Giang, liền ôm một chậu hoa, Hàn Thế Quốc đúng giờ đạp xe đến cửa.
Bất quá hắn cũng không phải là tay không mà đến, trước xe có treo một cái giỏ, đáy giỏ có lót giấy dầu, quá nửa giỏ bánh bao thịt đều đặt ở trên đó.
"Thím, sáng nay ta đi mua chút thịt về gói bánh bao, cũng mang chút qua đây cho thím nếm thử, xem tay nghề gói bánh bao của ta thế nào?"
Hàn Thế Quốc tắm mình trong ánh bình minh mà đến, nhìn thấy Chu Quế Vân liền đưa giỏ qua, trên mặt nở nụ cười tươi rói.
Chu Quế Vân vốn dĩ đối với vị con rể tương lai này có một loại tâm lý nhạc mẫu xem con rể, càng nhìn càng ưng ý, lúc này thấy hắn sáng sớm đã mang một giỏ bánh bao lại đây, nụ cười trên mặt Chu Quế Vân càng thêm rạng rỡ, nhiệt tình nói: "Ngươi tự gói bánh bao à? Ngươi còn biết gói bánh bao hả?"
"Biết, trước đây ta từng làm ở nhà ăn bộ đội, cơ bản cái gì cũng biết." Hàn Thế Quốc lập tức nói.
"Thủ Hải bọn họ thì không biết, điểm này còn không bằng ngươi." Chu Quế Vân cười nói, rồi lại hỏi hắn, "Ngươi ăn sáng chưa?"
"Tôi ăn ở nhà rồi ạ."
"Vậy được, vậy thì chờ các ngươi từ trong thành về, ở lại ăn cơm tối, ăn xong rồi hãy về." Chu Quế Vân nói.
Đi vào thành dạo phố chỉ là một hình thức, cuộc hôn sự này khó mà tránh khỏi, cũng không cần phải quá khách sáo nữa, cần phải cho con rể tương lai thấy rõ thái độ của bà.
Hàn Thế Quốc là người thông minh, lập tức cười nói: "Vậy thì ta không khách sáo với thím nữa nhé."
"Khách sáo với thím cái gì?" Chu Quế Vân rất hài lòng.
Trong khi nói chuyện, Giang Thủ Hải, Giang Thủ Đào và Giang Thủ Hà ba anh em đều từ phòng riêng đi ra, hôm nay họ cố tình ở nhà để xem mặt Hàn Thế Quốc.
Phải nói rằng, vừa thấy, ba anh em cũng đều vừa lòng.
Trong lúc Hàn Thế Quốc và ba cậu của Giang Thiển đang trò chuyện, Giang Thiển cũng đã thay quần áo xong bước ra.
Vào thời đại này, các cô nương thường thích mặc trang phục Lênin, bộ quần áo chỉnh tề mặc lên người, hai bím tóc đen nhánh bóng mượt thả hai bên.
Trên mặt không có chút trang điểm nào, chỉ đơn giản bôi chút dầu con sò.
Chỉ là Giang Thiển có dáng người đẹp; dù mặc trang phục đơn giản như thế, cũng không che giấu được vẻ trắng trẻo của nàng.
Nhìn tổng thể toát lên một vẻ đẹp tự nhiên không cầu kỳ, đôi mắt đào hoa xinh đẹp nhìn về phía Hàn Thế Quốc, khiến con tim của Hàn Thế Quốc đã độc thân 26 năm bỗng đập nhanh hơn mấy nhịp.
Lúc này cả nhà đều ở đó, biết Giang Thiển cô em gái nhỏ sáng sớm đã thức dậy trang điểm, các anh chị dâu đều nở nụ cười trên mặt, trong mắt cũng mang theo vẻ tự hào.
Cô em gái của mình đâu chỉ có tính tình tốt và trù nghệ giỏi; còn là một mỹ nhân có tiếng trong vùng!
Bím tóc đen nhánh, đôi mắt to tròn như nước trong veo, làn da lại trắng, trai làng ai mà không ngẩn ngơ?
Lần đầu tiên trước mặt người nhà, chuẩn bị đi dạo phố với đối tượng, Giang Thiển mặt ửng hồng, nói: "Cha, nương, vậy chúng con đi vào thành đây."
"Ừ, các con đi đi." Chu Quế Vân cười nói.
Giang phụ dặn dò Hàn Thế Quốc: "Đi đường chậm một chút."
Hàn Thế Quốc đáp: "Thưa bác, bác yên tâm, con biết rồi ạ."
Giang Thiển liền theo hắn ra ngoài, mọi người liền nhìn nàng thục nữ ngồi vào sau xe đạp của Hàn Thế Quốc.
Hàn Thế Quốc đón được đối tượng, liền nói với cha vợ tương lai và nhạc mẫu: "Thưa bác, thím cứ yên tâm, con sẽ chăm sóc Thiển Thiển chu đáo ạ."
"Ừ." Chu Quế Vân cười đáp.
Hàn Thế Quốc sau khi gật đầu chào tạm biệt với ba anh em Giang Thủ Hải, cùng Triệu Ái Anh và các chị dâu, liền đạp xe chở Giang Thiển đi.
"Ha ha, lời vừa rồi hắn nói, cứ như là đã rước em gái vào nhà hắn rồi vậy." Anh hai Giang Thủ Đào cười nói.
Chu Quế Vân cười mắng: "Vậy ngươi muốn Thế Quốc nói thế nào?"
"Ơ, nương, bây giờ nương đã bắt đầu bênh hắn rồi à? Đây còn chưa phải con rể của nương đâu đấy."
Ơ Lời trêu đùa vừa thốt ra làm cả nhà bật cười.
Bất quá anh em mấy người cũng đã bày tỏ thái độ, Giang Thủ Hải nói: "Cha, nương, người em rể này không tệ!"
Giang Thủ Đào và Giang Thủ Hà cũng đều nhất trí khẳng định, "Bỏ cái thằng họ Vương kia xa mấy con phố!"
Triệu Ái Anh, Triệu Ái Phượng và Tô Chỉ Nhu mấy chị dâu lúc đó cũng đã cảm thấy như vậy rồi mà?
Nếu mối hôn sự này có thể thành thì thật sự không tồi!
Chu Quế Vân và Giang đại đội trưởng hai vợ chồng tâm trạng cũng rất tốt, ấn tượng của họ về Hàn Thế Quốc là không còn gì để bàn.
Hơn nữa nhìn thái độ e lệ của con gái, khỏi cần nói cũng biết ý nàng thế nào.
Nhìn Hàn Thế Quốc chở Giang Thiển vào thành, những người hàng xóm lân cận cũng đều ngưỡng mộ.
Biết mối hôn sự này coi như là chắc chắn chín mươi phần trăm.
Tin tức đương nhiên cũng truyền đến nhà Nhị phòng.
Giang nhị thúc thì ngược lại không có ý kiến gì, sự việc cũng đã như vậy hơn nữa Giang Thiển cũng là cháu gái mình, coi như nước phù sa không chảy ruộng ngoài.
Nhưng Tôn Thị lại có cách nhìn không giống vậy.
Còn có vợ của Thủ Lưu, sáng sớm cô ta đã nghe được chuyện này, không nhịn được về kể lại với Tôn Thị, "Hôm qua con và Thủ Lưu rảnh rỗi, cũng lén nhìn cái gã họ Vương kia, dáng dấp thì cũng chỉ có thế, nhìn xem là biết ngay chỉ có thể há miệng chờ sung, nào có thể so được với Hàn Thế Quốc? Hàn Thế Quốc khí chất ngời ngời, trông giống như một người làm quan to vậy, hơn nữa người ta lại có thực tài, mới 26 đã là doanh trưởng, sau này còn tiến xa đến đâu? Tiểu muội thật là hồ đồ, không cần cái người như thế, lại đi chọn cái loại chỉ biết há miệng chờ sung!"
Tôn Thị không phải là chưa từng gặp Hàn Thế Quốc, có thể nói Hàn Thế Quốc thực sự là thuộc cái kiểu thanh niên mà các bà mẹ vợ mong muốn, ai nhìn vào cũng ưng ý.
Ngay cả Chu Quế Vân cũng vừa lòng, thì càng khỏi nói đến bà.
Tối hôm qua, bà trằn trọc cả đêm không ngủ được.
Còn mơ màng nằm mơ thấy Hàn Thế Quốc phát đạt, Giang Thiển thành quân nhân phu nhân, hai vợ chồng lái xe quân dụng về nhà, áo gấm hồi hương, vạn người chú mục!
Bên tai toàn là lời chúc mừng và xu nịnh của người ta đối với Chu Quế Vân, cùng những lời châm chọc và mỉa mai dành cho bà.
Nói bà phúc mỏng mệnh bạc, cho nên mới không thể kết nối được mối hôn sự này.
Tức đến mức bà nghiến răng nghiến lợi, thậm chí còn mơ thấy vừa biết con gái mang thai con của Vương Hạc Tùng, bà vội vàng bắt con gái đi phá thai, làm nhanh chóng gọn nhẹ, vẫn có thể gả sang!
Còn về đêm tân hôn, chỉ cần tùy tiện chọc ngón tay làm bộ có máu là xong chuyện sao?
Bất quá sau lại mơ thấy vì phá thai mà con gái bị băng huyết, điều này lại làm bà sợ hãi, đến tỉnh cả ngủ.
Tóm lại, cả đêm toàn là những giấc mơ lộn xộn, khiến sáng nay tâm trạng bà không được tốt.
Lúc này nghe con dâu nói, Tôn Thị liền trừng mắt nói: "Sao ngươi biết người ta chỉ là hạng người chỉ biết há miệng chờ sung? Người ta là cán bộ đơn vị, cố gắng phấn đấu sau này cũng sẽ có ngày thăng tiến, không chắc đã thua kém Hàn Thế Quốc đâu!"
Vợ của Thủ Lưu bĩu môi, cô ta nhìn Vương Hạc Tùng chẳng giống người có tiền đồ, bất quá rốt cuộc không dám nói gì, nhỡ đâu sau này lại có lúc phải nhờ cậy đến người ta thì sao?
"Nương, vậy chuyện cưới gả của tiểu muội có phải là do con đi làm không?" Vợ của Thủ Lưu hỏi tới vấn đề này.
Tôn Thị đương nhiên không đồng ý, "Ngươi đi làm? Ngươi đi làm người ta có muốn ngươi không, một chữ bẻ đôi cũng không biết!"
Vợ của Thủ Lưu: "..." Mặt còn đen hơn đáy nồi nữa!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận