Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 81: Tiểu biệt thắng tân hôn (length: 7586)

Giang Thiển cảm thấy từ khi theo quân đến đây, cuộc sống này trôi qua thật thoải mái.
Tuy bây giờ có công việc, sinh hoạt lại đặc biệt quy củ.
Lại không có gì phải bận tâm, ngày tháng như vậy đương nhiên hạnh phúc.
Cảm thấy cuộc sống hạnh phúc không chỉ riêng Giang Thiển, Hàn Thế Quốc cũng cho là như vậy.
Tuy rằng huấn luyện quân đặc biệt, một ngày qua đi người mệt, nhưng tinh thần lại không hề mệt mỏi, ngược lại nghĩ đến cô vợ nhỏ ở nhà, gió lạnh lớn thế nào cũng không át được nội tâm ấm áp.
Bất quá những ngày tiếp theo, Hàn Thế Quốc quả thật bận rộn.
Mỗi ngày đều đi sớm về muộn, có đôi khi hắn về nhà cũng đã gần tám giờ.
Nhưng mặc kệ hắn trở về muộn thế nào, Giang Thiển đều sẽ nấu cho hắn một bát mì thơm ngào ngạt, hoặc là một bát sủi cảo rất thơm, sau đó ngồi một bên nhìn hắn ăn, trò chuyện với hắn vài câu.
Không phải việc gì ghê gớm, nhưng thật có thể khiến Hàn Thế Quốc cảm thấy hạnh phúc muốn nổ tung!
Hắn đã cảm thấy, ngày như thế này nếu không hạnh phúc thì ngày nào mới hạnh phúc?
Chớp mắt liền đến đợt diễn tập của bọn họ.
Giang Thiển không biết diễn tập là như thế nào nhưng Hàn Thế Quốc và bọn họ đối với diễn tập lại đặc biệt nghiêm túc.
Thời gian diễn tập quy định ba ngày, từng hạng mục đều phải tiến hành khảo hạch, xem đội nào của bọn họ là tốt nhất.
Từ trước đến giờ là Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh cạnh tranh vị trí thứ nhất, lần này cũng không ngoại lệ.
Chỉ là so với những lần trước thắng sít sao, lần này Hàn Thế Quốc vậy mà giành được chiến thắng áp đảo đoạt được vị trí thứ nhất trong lần diễn tập này!
"Ngươi được đấy, thay đổi sách lược sau hiệu quả rõ rệt a!" Lục Trưởng Chinh cười nói.
Việc Hàn Thế Quốc hiện tại không mắng chửi người bị hắn nói là thay đổi sách lược, Hàn Thế Quốc cũng không phủ nhận, nhìn nhìn trời nói: "Chúng ta đi ra ngoài ba ngày rồi nhỉ."
"Đúng vậy, ba ngày, ngày mai là về rồi." Lục Trưởng Chinh cũng nhớ nhà.
Thế nhưng Mã Chung Quốc và Vương Ái Quốc hai người thì không có nhiều suy nghĩ như vậy, bọn họ nghĩ là, diễn tập huấn luyện kết thúc, kế tiếp có thể thả lỏng một chút!
Hàn Thế Quốc cũng nghĩ như vậy, vợ hắn vẫn muốn đi tỉnh thành dạo chơi, tới quân đội đã hơn nửa tháng, nhưng vẫn chưa đưa nàng đi ra ngoài lần nào, chủ nhật này mang nàng đi dạo.
Nghỉ ngơi bên ngoài cả đêm, ngày thứ hai cả đám người bọn họ liền trở về.
Hàn Thế Quốc khi về đến nhà, Giang Thiển đang ở đơn vị đi làm.
Người đàn ông này cũng thật siêng năng, thừa dịp vợ đi làm, liền bắt đầu nấu cơm.
Bởi vì Giang Thiển cũng đoán được hôm nay hắn về, trong nhà đã mua thức ăn.
Thịt cá trứng đều có đủ.
Hàn Thế Quốc nấu thịt, nấu cá, còn xào một đĩa rau hẹ trứng gà, bận bịu xong hết mọi thứ cơm trong nồi cũng đã chín.
Hắn đổ cơm ra đặt lên rá bí để giữ ấm, rồi cầm quần áo đi tắm rửa.
Tắm rửa xong về nhà đem quần áo mình giặt sạch, đây là thói quen tốt nuôi dưỡng từ nhiều năm độc thân, quần áo thay ra trực tiếp giặt, không để lại.
Vừa mới treo quần áo lên, liền thấy vợ hắn về.
Giang Thiển nghĩ hắn hẳn là về rồi cho nên không cùng Cố Vân Lan đến Cố gia đón hai đứa sinh đôi, về nhà trước.
Không phải sao, nhìn thấy người đàn ông của mình qua hàng rào, nụ cười trên khóe miệng nàng không giấu được.
Ba ngày không gặp, nàng thật sự nhớ hắn.
"Khi nào về vậy?" Giang Thiển đứng ở ngoài hàng rào, cười nhìn hắn.
Hàn Thế Quốc cũng nhìn cô vợ nhỏ, "Buổi chiều về." Mấy ngày không gặp, cô vợ nhỏ hình như gầy đi, chắc chắn là nhớ hắn mà gầy.
Giang Thiển làm sao có thể gầy, đó là chuyện không thể xảy ra, chính mình trốn ăn ngon uống say mà đây này.
Nhưng điều đó không cản trở Hàn Thế Quốc nghĩ như vậy, hắn vừa mở cửa vừa nói: "Còn đứng làm gì, bên ngoài gió lớn như vậy."
"Có hơi lạnh, nhưng không lạnh đến mức làm lạnh được ta." Giang Thiển trên người quàng khăn, dưới chân cũng đi giày, đều là đồ rất giữ ấm.
Nói thì nói thế, nhưng người đã bị Hàn Thế Quốc kéo vào nhà.
Vừa mới đóng cửa lại, Hàn Thế Quốc đã hôn tới, Giang Thiển cũng không hề che giấu sự nhớ nhung của mình với người đàn ông này.
Lúc hắn ở nhà, nàng còn không cảm thấy gì, dù cho đi sớm về muộn cũng vẫn thấy còn ổn, bởi vì buổi tối vẫn có thể gặp mặt.
Nhưng lần này rời nhà ba ngày, ba ngày không thấy mặt người, thật khiến Giang Thiển có chút không quen.
Bởi vì chính hắn mang nàng đến đây nhưng hắn đột nhiên không ở nhà Giang Thiển một mình thật sự có chút không quen.
Bất quá đó cũng chỉ là trong chốc lát.
Ngoài ngày thứ nhất, bắt đầu từ ngày thứ hai đã không thành vấn đề.
Chỉ là nỗi nhớ về người đàn ông này là có thật.
Hôn được một hồi liền buông tay nàng ra.
"Buổi tối thu thập ngươi." Hàn Thế Quốc đi bưng thức ăn ra.
Giang Thiển cũng không khách khí hưởng thụ sự hầu hạ của người đàn ông ở nhà.
Ăn cơm hắn nấu không nói, còn muốn hắn đút thêm hai miếng, nhưng cố tình Hàn Thế Quốc lại đặc biệt thích kiểu này.
Bởi vì hắn cảm thấy, cô vợ nhỏ đây là đang nhớ hắn vô cùng.
Thế là Hàn Thế Quốc đặc biệt kiên nhẫn, cơm đều đưa đến tận miệng, nhưng Giang Thiển bảo hắn đút hai miếng thịt là được, không muốn hắn đút cơm.
Chỉ là bữa cơm này hai người ăn vô cùng ngọt ngào.
Ăn xong, nàng không cần nói gì Hàn Thế Quốc liền đi thu dọn, còn dọn dẹp nhà cửa một lượt, làm xong hết thảy những việc này, hắn liền đến.
Đến gần Giang Thiển.
Giang Thiển đang viết bài báo cho ngày mai, "Đừng làm loạn, đang bận đây."
Hàn Thế Quốc nhìn nhìn những thứ nàng viết, biết là việc của đơn vị cần, cũng liền tạm thời để yên, bất quá chờ nàng viết xong, hắn liền không khách khí nữa, trực tiếp ôm nàng vào phòng ngủ.
Vợ chồng son liền bày ra cái gì gọi là "xa nhau lâu ngày gặp lại còn mặn nồng hơn".
Cuối cùng của cuối cùng, Giang Thiển trực tiếp lăn ra ngủ.
Một giấc ngủ dậy đã là ngày hôm sau.
Giang Thiển nằm trong chăn ấm, cả người đặc biệt lười.
Hàn Thế Quốc vừa hay mua đồ ăn về, thấy cô vợ nhỏ tỉnh, liền tới hôn một cái, "Vợ ơi, chợ hôm nay hiếm có gà, anh mua một con, trưa anh nấu cho em ăn nhé."
"Ừm." Giang Thiển nũng nịu, mắt mày tức giận lườm hắn một cái.
Hàn Thế Quốc thấy cô vợ nhỏ sáng sớm đã quyến rũ hắn, cũng không khách khí.
"Em còn chưa đánh răng." Giang Thiển che miệng lại, không cho hắn hôn.
"Không sao mà..."
Giang Thiển cuối cùng vẫn không cho hôn, nhanh chóng xuống giường rửa mặt.
Chỉ là xuống dưới suýt chút nữa ngã, được Hàn Thế Quốc cười tủm tỉm đỡ lấy, "Vợ à, em chậm thôi."
"Đáng ghét." Giang Thiển tức giận lườm hắn một cái.
Đi ra ngoài rửa mặt, liền thấy Cao Thúy Thúy nhà bên đang nhìn ngó bên này, Giang Thiển không phản ứng tới ả, tự mình đánh răng.
Đánh răng xong mới về ăn điểm tâm.
Hàn Thế Quốc vừa vui vẻ chăm sóc vợ ăn cơm, vừa nói: "Vợ ơi, mấy hôm nữa không phải các em được nghỉ sao? Anh đưa em đi chơi nhé?"
"Các anh không bận sao?" Giang Thiển nhìn hắn.
"Mấy hôm nữa có thể sắp xếp được nghỉ." Hàn Thế Quốc cũng rất muốn đưa nàng đi dạo, lo lắng nàng ở nhà quá buồn.
"Vậy đi đi đi?" Giang Thiển cũng muốn ra ngoài.
"Được!" Hàn Thế Quốc đồng ý.
Giang Thiển cũng vui vẻ.
Ăn xong cơm nước, Hàn Thế Quốc lại đưa nàng đến chỗ làm, trên nửa đường còn nhìn thấy Lục Trưởng Chinh đưa Cố Vân Lan...
Bạn cần đăng nhập để bình luận