Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 143: Phát điện báo báo tin vui tin tức (length: 8073)

Hàn Thế Quốc điện báo nói sáng thứ hai sẽ trở về.
Hôm qua vợ hắn sinh con, hắn cả ngày ở bệnh viện canh chừng không rảnh, đương nhiên cũng không nhớ đến, tâm trí đều đặt hết vào vợ và con cái.
Mãi đến tối, mẹ Hàn hỏi đến, hắn mới nhớ ra còn chưa báo tin vui cho bên nhà vợ.
Cho nên, thứ hai đi làm, trước hết chạy đến phòng điện thoại để gửi điện báo.
Bức điện báo này đến nhà ông Giang vào giữa trưa.
Cả nhà ông Giang đều ở đó, người đưa thư đạp xe đến hô: "Đại đội trưởng Giang, có điện báo nhà ông đây."
Vì trước đó từng đưa vài bức thư đến nên người đưa thư đều biết nhà, liền đến thẳng.
"Ai lại gửi điện báo cho chúng ta vậy?" Anh cả Giang Thủ Hải bực mình nói.
"Chắc là Thế Quốc gửi tới, chẳng lẽ là em gái sinh rồi?" Anh ba Giang Thủ Hà nói.
Chu Quế Vân nghe vậy, trong lòng thấp thỏm, bởi vì tính toán thời gian, con gái lúc này mới mang thai tám tháng thôi mà?
Dù là sinh đôi thì sẽ sinh nhanh hơn một chút so với một con, nhưng như vậy có hơi sớm không?
Ông Giang cũng nhớ rõ, hai vợ chồng cùng các anh em Giang Thủ Hải, cùng với mấy chị dâu Triệu Ái Anh cũng đều đi ra.
Ông Giang nghiêm mặt nhận điện báo từ tay người đưa thư, vốn lo có chuyện chẳng lành, nhưng vừa nhìn nội dung trên điện báo thì sững người.
Trên đó chỉ có một câu: Đã sinh, mẹ tròn con vuông, sinh ba ba trai.
Giang Thủ Hải và các anh em khác cũng nhìn thấy, trước hết chú ý đến bốn chữ “mẹ tròn con vuông”, trong lòng đã yên tâm, sau đó mới thấy phía sau, lập tức ngơ ngác: “Sinh ba?”.
Chu Quế Vân cũng trố mắt, vội vàng hỏi người đưa thư: "Đồng chí đưa thư, điện báo này có bị gửi nhầm không vậy?"
"Sao lại gửi nhầm được, bên kia viết gì thì điện báo gửi đúng như vậy, chúc mừng các vị nhé, sinh ba đấy, đây là lần đầu tiên tôi nghe có người sinh ba đấy!" Người đưa thư có chút ngưỡng mộ nói.
Lúc này đang giữa trưa, mọi người đều tan làm, nghe thấy tiếng người đưa thư nên hàng xóm cũng chạy ra xem có chuyện gì náo nhiệt không.
Kết quả vừa ra đến, đã nghe người đưa thư nói như vậy, lập tức mở to mắt!
"Cái gì? Sinh ba? Thiển Thiển sinh ba?" Bà thím hàng xóm vội hỏi.
"Đúng, nếu không tin, thì gọi điện thoại vào thành mà hỏi xem." Người đưa thư nói với ông Giang và bà Chu Quế Vân xong, liền đạp xe đi.
"Chuyện này chẳng phải gửi nhầm sao? Không phải song sinh mà, sao lại thành sinh ba được?" Chu Quế Vân không khỏi nói.
Còn cả “sinh ba trai”? Chẳng lẽ ba thằng con trai?
“Anh ba, chiều nay anh xin nghỉ, dẫn mẹ vào thành gọi điện thoại hỏi xem thế nào, đợi hỏi rõ ràng rồi sẽ qua nhà ông Hàn nói lại.” Ông Giang nói thẳng.
Thay vì ở nhà đoán già đoán non, không bằng vào thành gọi điện thoại hỏi cho rõ.
Chu Quế Vân cũng nghĩ vậy: “Đi thôi, bây giờ đi luôn!” Bà một khắc cũng không muốn chờ nữa.
"Vợ, chiều nay em dẫn Vi Quốc bọn nhỏ qua đó nhé." Giang Thủ Hà nói với Tô Chỉ Nhu.
Hiện tại xe đạp là Tô Chỉ Nhu đang dùng, cô đã hết cữ, trở lại trường tiếp tục dạy học nhưng có xe đạp vẫn có thể đưa đón các cháu.
Còn có thể tranh thủ lúc rảnh rỗi đạp xe về nhà cho con bú.
"Chúng ta đi bộ qua là được, có xa gì đâu, anh đưa mẹ vào thành chậm thôi nhé." Tô Chỉ Nhu nói.
"Được!"
Giang Thủ Hà cầm theo hai chiếc mũ rơm, cùng mẹ mỗi người đội một chiếc lên rồi vào thành.
Đạp xe cũng rất nhanh, hai mẹ con trước đến cục bưu điện gọi điện thoại.
Hàn Thế Quốc đã sớm cho số điện thoại ở quân đội, nhưng quê nhà không tiện gọi điện thoại, nên lúc này mới phải gửi thư.
Điện thoại gọi đến quân đội, Hàn Thế Quốc được thông báo liền chạy qua gọi.
Hắn sớm đã đoán được nhạc mẫu sẽ gọi điện thoại tới hỏi, xác nhận đúng là nhạc mẫu mình, liền cười nói: “Mẹ, mẹ đừng lo, Thiển Thiển và các con đều khỏe cả!”
"Đúng, không có gửi nhầm, chính là sinh ba đó; trước đó khám là song sinh, nhưng có một đứa không phát hiện ra, lúc sinh mới biết còn một đứa nữa.”
“Đúng, ba thằng nhóc...”
“…”
Bà Chu Quế Vân ở đầu dây bên này, mặt mày rạng rỡ, nhưng cũng nhớ đến con gái.
Bà không nhịn được nói: “Thế Quốc, mẹ muốn qua xem Thiển Thiển, nhờ anh ba con đi cùng qua ở lại hai ngày, bên đó con có tiện không?”
Đầu dây bên kia Hàn Thế Quốc nghe vậy liền đáp: “Mẹ cứ việc để anh ba đưa qua đây, bên này có phòng, ở thoải mái!”
Đến lúc đó cho nhạc mẫu cùng vợ ngủ, hắn cùng anh ba ở phòng làm việc ngủ, không có vấn đề gì.
Chu Quế Vân rất vui, “Tốt quá, vậy mẹ nhờ anh ba đưa tới, mai mẹ vào thành rồi đi xe.”
"Mẹ đến ga tàu tỉnh thì gọi điện cho con, con xem giờ giấc, mượn xe qua đón mẹ!”
"Được."
“Mẹ đừng mang gì nhiều, bên này có hết, chỉ mang đồ thay giặt là được rồi!”
"..."
Nói xong chuyện này liền cúp máy, Hàn Thế Quốc vui vẻ về nhà báo tin cho vợ.
“Vợ, mẹ biết em sinh rất mừng, chỉ là lo cho em nên muốn qua xem em.”
"Mẹ anh một mình thôi ạ?"
“Anh ba đưa mẹ đến, mai họ sẽ vào thành đi xe.”
Giang Thiển nghe vậy cũng vui vẻ, nói với ba đứa con trai: "Các con có bà ngoại và cậu ba đến thăm đây."
Bên nhà ông Giang, bà Chu Quế Vân tươi rói theo Giang Thủ Hà đến tìm anh tư Giang Thủ Xuyên.
Đúng lúc Giang Thủ Xuyên đang ở đơn vị, nhìn thấy mẹ và anh ba đến còn ngơ ngác một chút, đợi nghe em gái sinh ba thì cũng trố mắt ra.
Phản ứng lại, vội vàng hỏi: "Em gái thế nào rồi?"
Chu Quế Vân mặt đầy tươi cười: "Mẹ gọi điện hỏi Thế Quốc rồi, em gái con không sao, ba đứa cháu ngoại cũng đều khỏe, mẹ con bình an."
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Giang Thủ Xuyên thở phào nhẹ nhõm, lại nói: “Mẹ, nếu không thì mẹ cùng anh ba đi qua thăm em gái đi?”
Em gái mình bé nhỏ như vậy, vậy mà lại sinh một lúc ba đứa, đau đớn biết bao! Người nhà mẹ đẻ sao có thể không đến thăm được, đi tàu hỏa một ngày một đêm, cũng không có bao xa.
Đương nhiên hắn không rảnh đi, bằng không hắn đã đưa mẹ hắn đi rồi.
Chu Quế Vân gật đầu nói: "Mẹ cũng định thế, mẹ cũng nói với Thế Quốc rồi, mai mẹ sẽ vào thành đi xe."
Ngày mai sẽ rất bận bịu, cần phải chuẩn bị đồ cho con gái cũng không có thời gian, mai vào thành vừa hay.
“Số tiền này con cầm, đi tìm quan hệ mua cho em chút đồ bồi bổ, mai mang đến ga đón bọn ta.” Chu Quế Vân đương nhiên có mang theo tiền, đưa cho con trai 30 đồng.
"Được!" Giang Thủ Xuyên nhận tiền, nhưng đồ chuẩn bị không chỉ dừng ở 30 đồng mẹ cho, còn có cả tiền của mình tiết kiệm, để mua sắm thêm đồ bồi bổ cho em gái.
Nhưng Chu Quế Vân chuẩn bị không chỉ có thế, vừa về quê đã đi tìm các bạn hàng xóm đổi gà, đổi trứng gà.
Chỉ trong một buổi chiều mà cả thôn đã truyền khắp tin Giang Thiển lần này sinh được ba đứa.
Tuy rằng chưa được xác định nhưng mọi người đều tin chắc Giang Thiển có số hưởng!
Hơn nữa lại do chính con rể nhà ông Giang gửi điện báo về, thì làm sao mà sai được chứ?
Có điều, khi thấy Chu Quế Vân đến đổi gà và trứng gà, vẫn không khỏi hỏi thăm trước chuyện này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận