Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 77: Khen là được rồi (length: 7828)

Buổi trưa, Giang Thiển bị Cố Vân Lan kéo về Cố gia ăn cơm.
Bởi vì nàng biết, hôm nay Lục Trưởng Chinh, Hàn Thế Quốc bọn họ đều không ở trong doanh địa, đều đi bên ngoài đặc huấn.
Cho nên ngày hôm qua liền đã thông báo trong nhà.
Giang Thiển có chút xấu hổ, nói với Cố phu nhân: "Thẩm thẩm, ta cái này cũng không chuẩn bị, lần đầu tiên đến cửa còn tay không đến thực sự là thất lễ."
Cố phu nhân không hề để ý, "Cái này có gì thất lễ? Đến nhà không cần mang đồ. Ta hôm kia nghe Vân Lan về nhà cùng Trường Chinh nói Thế Quốc mang người nhà trở về là người đặc biệt ưu tú, ta thật cao hứng ngươi với Vân Lan có thể thành bạn bè!"
Con gái từ nhỏ không ở bên cạnh nuôi lớn, nhưng trải qua mấy năm nàng cũng ít nhiều có chút hiểu rõ, tính tình tương đối thanh cao, cao ngạo, giống nàng lúc tuổi trẻ.
Nhưng chính vì vậy, nên không có mấy bạn bè, Giang Thiển là người đầu tiên được đưa về nhà ăn cơm!
Cố phu nhân đương nhiên hoan nghênh.
"Dì dì, hôm nay bà ngoại làm thịt kho tàu ngon lắm đó!" Tiểu bằng hữu Lục Minh nói.
"Ăn siêu ngon!" Em gái Tiểu Lục Song nghiêm túc gật đầu.
Hai anh em hôm kia vừa mới đến nhà làm khách, đương nhiên nhớ Giang Thiển.
"Vậy lát nữa các cháu mời dì nếm thử có được không?" Giang Thiển đối với cặp song sinh đáng yêu này cũng rất thích.
"Được; dì dì cứ việc ăn!" Hai anh em vô cùng hào phóng.
Giang Thiển cười, "Cám ơn, lần sau qua nhà dì chơi, dì cũng mời các cháu ăn đại tiệc."
Vừa nói vừa cười, Cố phu nhân cũng bưng thức ăn lên cười nói: "Hiểu Lan nói giữa trưa không về ăn cơm, chúng ta cứ ăn trước đi."
Cố Vân Lan cũng mặc kệ Cố Hiểu Lan có về hay không, không về vừa hay.
Cố phu nhân hôm nay làm bốn món mặn một món canh, một món thịt kho tàu, một món gà nướng, một món cải thìa, còn có một con cá, cuối cùng mới là một món canh nấm.
Nhìn ra tay nghề của Cố phu nhân rất tốt, có thể nói là đủ cả sắc, hương, vị.
Hai anh em long phượng thai là thuộc loại rất háu ăn, đối với việc ăn cơm rất nghiêm túc, nhanh nhẹn trèo lên ghế ngồi.
Nhìn thấy hai đứa cháu nội như vậy, nụ cười trên mặt Cố phu nhân càng sâu, vừa đút cơm cho bọn trẻ vừa nói với Giang Thiển: "Thế Quốc cũng thật là, cũng không dẫn cháu đến nhà ngồi chơi một chút."
Giang Thiển nhanh chóng giải thích, "Thế Quốc nói muốn dẫn cháu đến nhưng anh ấy nói thủ trưởng đang không ở, đợi về, đến lúc đó sẽ đưa cháu đến."
Cố thủ trưởng chính là sư phụ của Hàn Thế Quốc, cũng vì ông không có nhà, nếu không Hàn Thế Quốc đã sớm dẫn nàng đến nhà ngồi chơi.
Cố phu nhân nghe vậy mới hài lòng, "Sư phụ hắn không có nhà cũng không sao, mang đến ta xem trước cũng như vậy."
"Quan trọng là Thế Quốc vừa ý là được, còn cần mẹ cô gật đầu đây." Cố Vân Lan buồn cười nói.
"Đây không phải là xem sao." Cố phu nhân cười, cũng mời Giang Thiển ăn cơm, "Thiển Thiển cháu nếm thử tay nghề của dì xem, nếu thích, sau này cháu đưa Thế Quốc thường đến ăn cơm."
"Vậy Thế Quốc lại bảo cháu tham ăn." Giang Thiển cười nói.
"Cái này có gì, Trường Chinh chẳng phải cũng đến nhà cháu ăn cơm sao, nó về còn khen đấy, nói tay nghề của cháu tốt."
"Mấy chiến hữu của Thế Quốc đó cũng không chê ta, sau này nhờ Thế Quốc thường dẫn bọn họ đến ăn, ăn vài lần thì không muốn về nữa."
Đùa giỡn một hồi, Cố phu nhân mới hỏi nàng, "Vân Lan nói cháu hiện đang làm ở bộ tuyên truyền?"
"Vâng, ở nhà nhàn rỗi không có gì làm, muốn tìm một công việc bận rộn, cũng có chỗ gửi gắm." Giang Thiển cười nói.
Cố phu nhân nói: "Cháu nghĩ vậy là đúng, cứ ở nhà cả ngày, người sẽ đần ra; trước đây Vân Lan sinh con xong muốn đi làm, ta đã rất ủng hộ, phụ nữ cũng cần phải có sự nghiệp của mình!"
Giang Thiển: "Vâng, có công việc, cuộc sống cũng đúng giờ, có quy luật."
Cố Vân Lan nhắc tới bản thảo Giang Thiển viết hôm nay, "Viết đặc biệt tốt!"
Cố phu nhân cũng khen, "Ta thấy Thiển Thiển rất dịu dàng..." Chỉ là không kịp thời thế, nếu không đã là nữ sinh viên rồi!
Vừa ăn vừa trò chuyện, không khí trên bàn cơm rất tốt.
Đợi ăn xong Giang Thiển cũng không nán lại, về nhà, trên đường về nhà còn gặp mấy quân tẩu khác.
Hiện tại mọi người thống nhất gọi nàng: "Giang cán sự."
"Chào tẩu tử." Giang Thiển cũng lễ phép đáp lại.
"Giang cán sự, cô giỏi quá, vừa nãy Phùng cán sự với Trình cán sự đến tuyên truyền dán thông tin, còn đọc cho chúng tôi nghe một lượt, nghe Phùng cán sự nói bản thảo đó là do cô viết hôm nay?" Một quân tẩu hoạt bát lôi kéo nàng nói chuyện.
Không quen ứng phó kiểu này, Giang Thiển: "...Ai cũng sẽ có thế mạnh của riêng mình, giống như tẩu giỏi nấu ăn, xung quanh đây ai cũng biết tẩu đảm đang việc nhà, có cơ hội, tôi cũng phải thỉnh giáo tẩu chút."
Không biết nói gì, cứ khen là được.
Quả nhiên quân tẩu này vui vẻ để Giang Thiển về rồi không nhịn được nói với mọi người: "Người nhà Hàn doanh trưởng đúng là không thể chê được, vừa xinh đẹp đã đành, lại còn có học, ăn nói dễ nghe!"
Quan trọng là biết khen người, cô ta cũng đâu phải chỉ mỗi đảm đang việc nhà, thật là khen đến tận đáy lòng cô.
"Nghe nói Hàn doanh trưởng bị người vợ cũ trong nhà từ hôn, Giang lão sư là do chính anh ấy tự chọn cưới về."
"Đúng rồi, phải nói là mắt nhìn của Hàn doanh trưởng không tồi, có điều người vợ mà nhà anh ấy sắp đặt kia chắc là có mắt như mù rồi!"
"Cũng may là không cưới, nếu không khéo lại rước phiền toái, ép duyên chẳng có gì tốt đẹp, bên kia chẳng phải là ví dụ điển hình đó sao!"
"..."
Những lời này truyền đến tai Tống Chiêu Đệ.
Cao Thúy Thúy đến nói, "Khen nhà Hàn doanh trưởng thì cứ khen đi, còn lôi cô ra, nói ép duyên không tốt, làm sao không tốt? Cô sinh cho Lão Vương mấy đứa con trai này, đứa nào lớn lên mà chẳng thành bộ đội giỏi? Với lại một mình cô quán xuyến bao nhiêu việc, không có công lao thì cũng có khổ lao, không có khổ lao thì cũng có vất vả chứ? Mấy bà ấy dám nói vậy, tôi thấy thật là không đáng cho cô!"
Tống Chiêu Đệ hừ lạnh một tiếng, "Tôi thấy nhà Hàn doanh trưởng cũng là đồ hồ ly tinh! Tôi không tin cái chuyện đối tượng từ hôn của Hàn Thế Quốc, chắc chắn là do anh ta vừa ý cái con hồ ly tinh này, mới phụ tình bỏ rơi người ta mà chạy theo người ta!"
Cao Thúy Thúy không nhịn được nói: "Đừng nói, cô nói đúng đấy! Tôi cũng nghi ngờ, nhà ai con gái ngoan ngoãn đợi ba năm, sắp kết hôn rồi mà lại bị từ hôn? Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng thấy có chuyện!"
Tống Chiêu Đệ thấy ý mình được khẳng định, càng thêm khinh bỉ "Đàn ông bọn họ đều một dạng, chỉ thích mấy loại yêu tinh đấy thôi!"
"À mà cô y tá trong bệnh viện thích Vương doanh trưởng, cô đã đến xử lý chưa?" Cao Thúy Thúy hỏi.
Tống Chiêu Đệ vừa nghe, lập tức đứng dậy, "Cái gì? Cô nói gì?"
Cao Thúy Thúy không nhịn được nói: "Trời ạ, cô còn chưa biết sao? Chuyện này ai cũng biết rồi, nghe nói hôm kia có một cô y tá trong bệnh viện, lúc lấy máu cho Vương doanh trưởng, cố ý cắm sai kim, xong rồi còn đỏ mặt chạy đến nói chuyện với Vương doanh trưởng!"
Tống Chiêu Đệ thực sự muốn nổi điên, xắn tay áo lên đi thẳng đến bệnh viện, "Tôi muốn xem xem, con hồ ly tinh nào dám léng phéng với chồng tôi, xem tôi không lột da nó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận