Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 356: Thực lực tầm quan trọng! (length: 8727)

Từ biệt hai nhà Lục Hàn, Tần Phong còn về nhà Tần một chuyến, cùng ba mẹ hắn nói chuyện Hàn Thế Quốc, Lục Trưởng Chinh bọn họ đã chuyển đến đây, xong mới về nhà mình.
Lúc nằm nghỉ ngơi, Tần Phong đương nhiên liền cùng Từ Uyển Oánh nói đến người của hai nhà Lục Hàn, hỏi nàng suy nghĩ thế nào.
Nhưng Từ Uyển Oánh đưa ra đánh giá cực cao.
Nàng nghe Tần Phong nói lần trước làm nhiệm vụ nguy hiểm thế nào, là Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh như thần binh trên trời rơi xuống, lúc này mới biến nguy thành an, hơn nữa hai người Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh bất kể tướng mạo hay khí độ, còn cả cách nói năng, đều không hề kém cạnh.
Vốn ấn tượng của nàng về bọn họ đã rất tốt, nhưng hôm nay nhìn thấy Giang Thiển và Cố Vân Lan, cùng các nàng trò chuyện tiếp xúc, nàng đối với hai nhà họ lại đánh giá cao hơn một bậc.
Tần Phong cũng nghĩ như vậy, cười nói: "Ngày mai ba có rảnh, ta dẫn hai nhà bọn họ cùng đến nhà ngồi chơi một chút."
Hắn là con trai của Tần sư trưởng, hắn có thể không biết cha hắn sao?
Lần này cha hắn đối với hai người Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh, sự yêu thích không cần nói cũng có thể hiểu.
Hỏi thăm biết là người của Cố sư thúc, cha hắn cũng không chút do dự muốn điều chỉnh người qua, lòng tiếc tài này không cần phải nói.
Cha hắn cũng đã nói, hãy ở chung cho tốt, về sau bọn họ đều sẽ là bạn tốt cùng nhau trông coi.
Đạo lý này Tần Phong hiểu!
"Giúp ta nói với Thiển Thiển và Vân Lan một tiếng, ngày mai ta phải lên lớp, nên không cùng đi được." Từ Uyển Oánh cũng rất ủng hộ, nàng rất muốn kết giao bằng hữu với Giang Thiển và Cố Vân Lan, bạn bè ở viện gia thuộc của nàng thật sự không nhiều.
"Được." Tần Phong biết ý của nàng, cười cười.
Không chỉ hai vợ chồng bọn họ sẽ nói đến chuyện này, bên kia cũng sẽ nhắc tới.
Lục Trưởng Chinh kín đáo nói với Cố Vân Lan, Hàn Thế Quốc cũng lén nói với Giang Thiển, bởi vì không chỉ có đàn ông cần giao tiếp, phụ nữ cũng vậy.
Lại là đến một nơi mới, nếu có thể kết giao bạn bè cũng có thể dung nhập và thích ứng nơi này tốt hơn, nhanh hơn.
Bất quá Giang Thiển và Cố Vân Lan đối với Từ Uyển Oánh ấn tượng cũng rất tốt, đây là một người rất sảng khoái, nói chuyện cũng rất thoải mái, rất trực tiếp, sẽ không vòng vo tam quốc.
Với người như vậy, không nói có thể trở thành bạn bè hay không, nhưng chắc chắn không gây hiềm khích.
Về phần những thứ khác, vậy hãy giao cho thời gian.
"Nói trở lại, Tần Phong lớn hơn ngươi bao nhiêu tuổi?" Giang Thiển chú ý vấn đề này.
"Ba tuổi." Hàn Thế Quốc biết, bọn họ đều đã biết cả.
"Vậy mà kết hôn muộn vậy à?" Giang Thiển có chút ngoài ý muốn nói.
Thời buổi này không thể so với đời sau, mọi người kết hôn đều sớm, năm đó Hàn Thế Quốc là lớn tuổi thừa nam, kết quả con của Tần Phong lớn hơn hắn ba tuổi đã lớn thế này rồi.
Hàn Thế Quốc liền biết nàng có ý gì, "Tần Phong hắn là tái hôn, trước đây đã có một lần, còn có một con trai đang học sơ trung, bất quá sau khi ly hôn thì con trai ở với mẹ nó."
Giang Thiển kinh ngạc, "Sao ngươi biết chuyện này?"
"Đưa một gói kẹo sữa cho dì Hạ dọn dẹp vệ sinh đại viện, dì ấy nói với ta."
Giang Thiển: "..." Có chút dở khóc dở cười.
Hàn Thế Quốc lại bắt đầu nói chuyện về vài chuyện của hàng xóm, đừng cảm thấy vào ở khu quân sự đại viện này đều là người có văn hóa cao, trong đó đúng là có người có tri thức cao như Từ Uyển Oánh, nhưng cũng có những người như Cao Thúy Thúy.
Chỉ cần là nơi có người ở, tố chất sẽ không đồng đều, đây là điều không thể tránh khỏi.
Mà về việc trong này đều là những ai ở, dì Hạ dọn dẹp đại viện rõ nhất.
Hàn Thế Quốc vì mới tới, hắn bày tỏ rằng vợ mình nhát gan, mặt mềm, sợ nàng ở không hợp với mấy bà hàng xóm, nên nhét kẹo sữa cho đi, bảo mang về cho cháu trai ăn, sau đó gọi người ta là dì và xin ý kiến, bà nào dễ chung sống có thể giúp vợ mình nhanh chóng hòa nhập với mọi người?
Hỏi như vậy sẽ không mạo phạm đến người khác.
Dì ấy cũng rất tốt bụng, kẹo sữa thì không khách khí mà nhận, nói cho hắn biết trong khu gia quyến này ai dễ ở chung, thanh danh không tệ, và ai có tính hay soi mói, đều nói cho Hàn Thế Quốc một lượt.
Trong đó cũng bao gồm cả chuyện tái hôn của Tần Phong.
Chuyện này ban đầu Hàn Thế Quốc thật sự không cố tình hỏi, ai có thể đi hỏi cái này chứ, là do chính dì Hạ nói ra.
Bởi vì đây cũng không phải là bí mật gì, bên viện gia quyến này ai cũng biết cả.
Nếu không phải Hàn Thế Quốc cảm thấy đại khái tìm hiểu những chuyện này một chút là được rồi, dì Hạ có lẽ có thể kéo hắn lại mà nói thêm vài chuyện.
Giang Thiển buồn cười, nhưng nghe hắn nói một lần, trong lòng cũng đều biết thêm.
Không phải muốn biết chuyện bát quái của người khác, mà là có thể hiểu được sự kiêng kị của mọi người, đừng như thằng ngốc đắc tội người mà không biết.
Bất quá nàng không lo, bởi vì người như nàng vốn dĩ lời không nhiều, đều là nghe nhiều nói ít.
Nói xong chuyện này, thì không hàn huyên nhiều nữa, đều ngồi tàu hỏa lâu như vậy rồi.
Giang Thiển quả thật cũng mệt, không miễn cưỡng mình, phải dưỡng tinh thần thật tốt, dù sao ngày mai còn phải qua nhà sư trưởng bái phỏng.
Một đêm mộng đẹp.
Sáng ngày thứ hai khi Giang Thiển tỉnh dậy, liền biết năm người họ đã được đưa đến ga tàu rồi.
Hàn Thế Quốc còn đi chợ sớm mua không ít đặc sản để cho họ mang về, ngoài cho họ còn có cho những người quen cũ, hàng xóm ở lão căn cứ chút ít.
Tuy rằng người không ở đây, nhưng vẫn giữ liên lạc, tất cả đều là quan hệ nhân mạch.
Tầm khoảng chín giờ, Tần Phong liền dẫn theo Tần Lãng và Tần Thời hai anh em tới, muốn dẫn bọn họ đến nhà Tần sư trưởng.
Cũng là một đại viện, bất quá nhà Tần sư trưởng ở sâu hơn một chút.
Tức là phân biệt giữa khu ngoại viện và nội viện.
Ngoại viện là chỗ ở của người trẻ tuổi, nội viện là chỗ của các bậc trưởng lão.
Vì là đến bái phỏng các bậc trưởng bối, Chu Quế Vân và Trương Tiểu Tuệ đương nhiên không đến, cũng chỉ có người của hai nhà bọn họ.
Tần Phong còn nói với Cố Vân Lan và Giang Thiển rằng hôm nay Từ Uyển Oánh có lớp, đã đến trường nên không đi cùng được.
Về điều này, Cố Vân Lan và Giang Thiển đều bảo Uyển Oánh cứ lo việc học của mình.
Tần Phong cười nói, "Uyển Oánh nhờ ta nói với hai người rằng, đợi khi nào nàng xong việc, sẽ giới thiệu cho hai người những hàng xóm trong viện."
"Được." Cố Vân Lan và Giang Thiển đều đồng ý, tuy rằng cả hai đã nghe từ Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh rồi, nhưng vẫn cần làm quen lại một chút.
Dù sao sau này cũng sẽ ở cạnh nhau, hỏi thăm đều không thể thiếu, không cần biết sẽ chung sống thế nào, nhưng không thể để người khác cảm thấy mình vô lễ không biết trên dưới, ở trong này, danh tiếng vẫn là cần gây dựng cho tốt.
Nhưng việc hai nhà họ chuyển đến, còn đi lại gần với nhà Tần Phong như vậy, cũng được lan truyền ở khu này.
Đàn ông đều là sĩ quan, nên đương nhiên cũng có tin tức.
Biết Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh đều do Tần sư trưởng lợi dụng nhân mạch điều đến, thuộc về không quân.
Bởi vì là người của không quân đến, lời chất vấn đương nhiên cũng không thiếu, nhưng không quá nhiều.
Ánh mắt của mọi người cũng rất tinh tường, những người ở vị trí đặc biệt kia là bao nhiêu? Có thể tùy tiện đến đây một người mà người ta chịu phục sao?
Nhưng mà khi xem qua lý lịch hồ sơ của Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh, thì quá mức xuất sắc, trực tiếp làm mọi người không còn lời gì để nói.
Mà đó cũng là sức mạnh của Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh.
Không chỉ có ở lão căn cứ bên kia, ở bên này cũng thế.
Muốn đứng vững gót chân, vậy phải có bản lĩnh thật sự, hồ sơ lý lịch của quân nhân không thể có sai sót, hơn nữa cũng không thể làm giả được.
Từng dòng chữ đều là quân công.
Hai người trẻ tuổi xuất sắc như vậy, Tần sư trưởng điều tới không ai có ý kiến.
Cho dù có, đó cũng là ảo não vì mạng lưới quan hệ thân tín của mình không có người trẻ tuổi tài giỏi như vậy, bằng không thì cũng có thể đường hoàng đề bạt đến!
Đây cũng là tầm quan trọng của thực lực!
Cho nên tuy rằng người chưa chính thức gặp mặt, cũng sẽ ít ai đi coi thường hai nhà họ, bởi vì không chỉ thực lực của bản thân đủ cứng, còn được Tần gia chống lưng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận