Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 109: Đi đắc chính ngồi đắc thẳng, không hoảng hốt! (length: 8582)

Chuyện Cố Hiểu Lan về lại nhà họ Cố, là do Cố Vân Lan và Giang Thiển tám chuyện.
Ngoài miệng nàng nói không để ý Cố Hiểu Lan, nhưng ngầm đều so kè nhau, muốn xem ai sống tốt hơn.
Rõ ràng, Cố Hiểu Lan hiện tại sống chật vật.
Đi làm mỗi ngày đều mặt mày ủ rũ, cứ như ai thiếu nợ nàng.
Nhìn nàng như vậy, Cố Vân Lan liền thoải mái, còn thay đổi thái độ lạnh lùng xa cách trước kia, liên tục quan tâm Cố Hiểu Lan, mỗi lần đều có thể làm Cố Hiểu Lan tức giận đến mức tối đa.
Bất quá Giang Thiển đối với ân oán thật giả thiên kim của các nàng thì không cảm thấy hứng thú cho lắm.
Giờ làm việc thì làm công việc cần làm, thời gian khác đều là nghiêm túc "bắt cá".
Công việc phiên dịch thì làm cực kỳ thuận lợi.
Mà Đổng Lương bên Tân Hoa thư điếm cũng rất vui vẻ, bởi vì Giang Thiển thực sự rất "cao sản".
Hiện tại mỗi lần gửi bản dịch, hắn đều cho gửi rất nhiều, mà Giang Thiển cũng không cần bao lâu là có thể gửi lại bản dịch, tốc độ rất nhanh.
Nhanh là một chuyện, điểm chính là bản dịch của Giang Thiển có độ chính xác rất cao, trừ một số khác biệt về dùng từ, nhưng ý tứ vẫn biểu đạt rất rõ ràng, ngoài ra thì không có vấn đề gì.
Chính vì vậy, nên tháng trước Giang Thiển nhận được 110 đồng tiền nhuận bút, tháng này mới làm được một nửa, liền đã thành công nhận được thân phận phiên dịch viên chính thức của Tân Hoa thư điếm.
Nhiệm vụ phiên dịch của Tân Hoa thư điếm đều do thư viện tỉnh thành chuyển xuống, nên giấy chứng nhận của nàng ghi là phiên dịch viên của thư viện.
Đi đâu, thân phận phiên dịch viên này đều có thể dùng được, nếu đối phương gọi điện thoại tới hỏi, thư điếm và thư viện đều thừa nhận có người như nàng!
Bất quá Giang Thiển cũng không ngờ rằng, chuyện nàng phiên dịch này, vậy mà lại bị Tống Chiêu Đệ tố cáo lên quân ủy, nói nàng là đặc vụ!
Chủ nhật này, Hàn Thế Quốc vì phải đổi ca làm việc, nên Giang Thiển ở nhà một mình, rảnh rỗi không có gì làm nên nàng ở nhà phiên dịch.
Kết quả Tống Chiêu Đệ không biết nổi cơn gió nào, vậy mà lại tới cửa.
Giang Thiển tuy không thích nàng, nhưng người ta cười tươi ở cửa, nàng cũng đành mời vào nhà ngồi một chút.
Đi rót một cốc nước đường mời khách.
Vì là lần đầu đến, Tống Chiêu Đệ cũng tò mò trong nhà lớn lên thế nào, Giang Thiển liền dẫn nàng tùy tiện đi xem một chút.
Kết quả Tống Chiêu Đệ vừa xem nhà xong vừa quay về, ngay sau đó đã mang theo một loạt chấp pháp nhân viên tới cửa.
Giang Thiển bị mang đi, người cũng ngơ ngác.
Không chỉ đơn thuần mình nàng bị mang đi, mà cả trong nhà ngoài nhà đều bị kiểm tra một lượt, nhìn thấy những bản dịch của nàng, sắc mặt bọn họ cũng thay đổi.
Cái gì cũng không nói, liền mang hết nàng cùng những bản dịch đi!
Chỉ là khi Giang Thiển bị mang đến thẩm vấn, lại một chút cũng không hoảng sợ.
Vì bản thân nàng dịch toàn nội dung hợp pháp, nàng đi đứng đường hoàng.
Một chút cũng không sợ hãi, bị mang đến rồi, người ta liền bắt đầu thẩm vấn.
Giang Thiển chi tiết nói: "Ta không phải đặc vụ, những bản dịch này đều là do ta nhận phiên dịch từ Tân Hoa thư điếm ở ngã tư Nam, tỉnh thành, nội dung dịch cũng do bên Tân Hoa thư điếm đối ngoại đưa, ta là phiên dịch viên chính thức của bên đó, thân phận này là ta mới nhận được tháng này, nếu các vị không tin, có thể gọi điện thoại tới Tân Hoa thư điếm hỏi, còn những bản dịch này, đều là nội dung bình thường, tuyệt đối không có vấn đề gì, kính xin tổ chức điều tra rõ ràng, trả lại sự trong sạch cho ta."
Vì sự tình liên quan rất lớn, tổ chức bên kia cũng hỏa tốc tiến hành xác nhận.
Đổng Lương cũng không ngờ sẽ nhận được cuộc gọi từ quân đội như vậy.
Vừa nghe Giang Thiển bị nghi ngờ, lập tức làm rõ thân phận cho Giang Thiển, đồng thời còn gọi điện cho lãnh đạo cấp trên của hắn.
Bên kia cũng gọi điện lại cho quân đội bên này.
Rất nhanh liền chứng minh, công việc phiên dịch của Giang Thiển là hợp pháp hợp quy, không chỉ thế, nàng còn là một nhân tài phiên dịch xuất sắc.
Là một nhân tài phiên dịch hiếm có của đất nước hiện nay.
"Tẩu tử, xin lỗi, là chúng tôi sai lầm." Sau khi biết rõ mọi chuyện, chấp pháp nhân viên liền lập tức xin lỗi Giang Thiển.
Giang Thiển lắc đầu, "Đây là điều nên làm, các anh nhận được tố cáo thì nên kiểm chứng, bất quá tôi có thể đi được chưa? Chồng tôi chắc đang lo cho tôi lắm."
Lúc bị mang đi, nhiều người thấy vậy, giấu cũng không giấu được.
Hàn Thế Quốc chắc chắn sẽ lo lắng.
"Bây giờ chúng tôi sẽ đưa tẩu tử về!"
Bất quá bọn họ vừa đưa Giang Thiển ra, liền thấy Hàn Thế Quốc vẻ mặt vô cùng trấn định, nhưng trong mắt lại lộ rõ sự sốt ruột và lo lắng.
Bên cạnh còn có Mã Chung Quốc và Vương Ái Quốc, bọn họ cũng vừa nhận được tin tức liền chạy tới.
Chấp pháp nhân viên cũng không làm phiền, sau khi hành quân lễ với Hàn Thế Quốc, liền nói với hắn: "Hàn doanh trưởng, chúng tôi đã điều tra rõ ràng, tất cả đều là hiểu lầm, tẩu tử là nhân tài phiên dịch cần cho quốc gia, bản dịch đều là nội dung hợp quy!"
Hàn Thế Quốc tạm thời đè nén sự lo lắng cho vợ, đáp lại bằng một quân lễ, "Cảm tạ tổ chức đã minh oan cho người nhà tôi. Chính tôi đưa người nhà tôi đến Tân Hoa thư điếm nhận bài dịch, nội dung nàng dịch cũng chưa từng giấu tôi, tôi xem hết rồi, tổ chức nếu có gì cần hiểu rõ thêm, tôi sẽ toàn lực phối hợp!"
"Đã hiểu rõ rồi."
Hàn Thế Quốc gật gật đầu, mới nhìn sang vợ mình, "Không sao chứ?"
Giang Thiển thấy hắn mày mặt giấu lo lắng, liền mỉm cười, "Ta không sao, tổ chức đã điều tra rõ rồi, biết ta làm công việc phiên dịch, còn bày tỏ sự ủng hộ với công việc của ta."
Vì có người ngoài, nên Hàn Thế Quốc chỉ nghiêm túc gật đầu một cái, "Đi, chúng ta về." Đồng thời cũng gật đầu với hai chiến hữu, ý bảo họ về đơn vị.
Mã Chung Quốc và Vương Ái Quốc hai người cũng thở phào nhẹ nhõm, hiểu lầm là tốt rồi; thật là dọa chết bọn họ!
Thân phận của Giang Thiển khác thường, bị người của tổ điều tra mang đi, chuyện nàng có thể là đặc vụ, trong vòng hai giờ đã lan truyền ầm ĩ ở khu nhà gia quyến!
Mọi người đều tỏ ra khiếp sợ nhưng lại không thể tin được.
Nhất là Hứa Phượng Liên và Niên Ngọc Chi, cũng như Lý Quế Phân, những người này thế nào cũng không tin Giang Thiển sẽ là đặc vụ.
Thế nhưng Cao Thúy Thúy, Cát Lệ Hà, cùng với Tống Chiêu Đệ thì lại chắc như đinh đóng cột!
"Đấy là chính mắt tôi nhìn thấy đều là tiếng Anh, nếu không phải đặc vụ sao lại bị mang đi? Chấp pháp nhân viên thấy những bản dịch kia thì sắc mặt đều biến đổi!" Người nói là Tống Chiêu Đệ.
Không sai, lần này chính Tống Chiêu Đệ tố cáo.
Vì Vương Ái Quốc muốn cho nàng với Niên Ngọc Chi, Cố Vân Lan cùng với Giang Thiển đi lại nhiều hơn, đã nói qua vài lần.
Nhưng nàng và Niên Ngọc Chi không hợp, với Cố Vân Lan thì càng không cần nói, Giang Thiển thì nàng cũng thấy ngứa mắt, cảm thấy yêu quái, nhưng khó được rảnh, nàng liền đến chơi một chuyến.
Coi như nể mặt Vương Ái Quốc.
Kết quả vừa đến tham quan nhà nàng, liền phát hiện những bí mật kia!
Nàng che giấu thật giỏi, làm như không thấy gì, vừa ra khỏi cửa liền tố cáo Giang Thiển!
Lần này, nàng lập công lớn!
"Sao có thể chứ?" Niên Ngọc Chi mấy người vẫn còn rất kinh ngạc, rất nghi ngờ.
"Đặc vụ còn có thể để cho ngươi cảm thấy cô ta là đặc vụ sao? Tất cả đều là che giấu cực kỳ tốt!" Cao Thúy Thúy hừ lạnh nói.
"Không sai, tôi từ lâu đã thấy nàng là lạ, quê nhà làm gì có cô gái xinh đẹp, lại có văn hóa thế kia? Chẳng lẽ thân phận của cô ta cũng do Hàn doanh trưởng làm giả à? Sợ là bị sắc đẹp làm cho hôn mê đầu rồi?" Cát Lệ Hà lại bắt đầu phát huy trí tưởng tượng của mình.
Chỉ là mới vừa nói như vậy, ngoài đám người liền vang lên tiếng của Hàn Thế Quốc, "Cho dù Chu phó doanh trưởng có bị hôn mê đầu, tôi cũng sẽ không, tẩu tử cô lo xa rồi!"
Mọi người vừa quay đầu, liền thấy Hàn Thế Quốc sắc mặt như mây đen, bên cạnh hắn còn đứng Giang Thiển vẫn còn đầu cuối, lành lặn trở về...
Bạn cần đăng nhập để bình luận