Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 482: Phiên ngoại: Không làm thì không chết (length: 7871)

Nếu như nói Trương Tiểu Trân, Trương Tiểu Tuệ hai tỷ muội là nghịch thiên sửa mệnh, như vậy Giang Nguyệt chính là điển hình không làm thì không chết.
Đương nhiên, đây chỉ là người ngoài một loại cái nhìn, đối với Giang Nguyệt bản thân mà nói, nàng chỉ hận thiên đạo bất công, vận mệnh bất công, chỉ hận thế đạo này bất công!
Rõ ràng nàng mới là thiên chi kiêu nữ, rõ ràng nàng mới là muốn mở ra nhân sinh huy hoàng, rõ ràng nàng mới là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa!
Kết quả nàng vậy mà có thể sống thành như vậy?
Điều này sao có thể, nàng nghiêm trọng hoài nghi đây là vận mệnh đang tận lực nhằm vào nàng!
Bằng không thì hẳn là nàng gả cho Hàn Thế Quốc, đi làm quan lớn thái thái!
Nhưng là vận mệnh lại đem nàng đẩy hướng Vương Hạc Tùng cái tên sợ hàng!
Còn có, nàng rõ ràng có thể đạp thời đại đầu gió, hỗn được hô mưa gọi gió!
Nhưng là vận mệnh lại cùng nàng nói đùa, đem nàng đẩy hướng Mã Lại Tử loại kia tên du thủ du thực bên người!
Nhưng cho dù xảy ra việc này, nhưng Giang Nguyệt vẫn còn có thể bảo trì được lý trí của mình, dùng sức tiến hành tự an ủi, nói không sao cả, nàng vẫn sẽ có cơ hội quật khởi!
Nàng nhất định nhất định sẽ không thua Giang Thiển!
Nàng muốn thờ ơ lạnh nhạt nhà mẹ đẻ nàng suy bại đi xuống, thậm chí, nàng còn tại một năm kia nghiêm trị thời điểm, chuyên môn đi tố cáo Giang Thủ Hà!
Chỉ là những người này đều cấu kết ở cùng một chỗ, rõ ràng đây chính là cái hắc đạo đầu lĩnh, rõ ràng Giang Thủ Hà là ở đả kích trong phạm vi, kết quả vậy mà không ai động đến hắn!
Phạm vi lớn như vậy, hơn nữa lực độ nghiêm khắc nghiêm trị như vậy!
Ngay cả Mã Lại Tử đều bị bắt đi vào!
Nếu không phải Mã Lại Tử xem tại con của hắn Mã Tiểu Cát trên mặt, sợ con hắn không ai chiếu cố, Mã Lại Tử đều phải gọi nàng cùng nhau bắt đi vào.
Đương nhiên còn có người khác một khối tố cáo nàng, những người ở than đá tràng đều nói nàng cùng bọn họ tiến hành trên thân thể giao dịch.
Nhưng Mã Lại Tử lúc đó là nam nhân, hắn đem này hết thảy đều gánh vác đi qua, nói là hắn bức bách nàng làm, nàng là không nguyện ý.
Bị hắn buộc đi làm, nàng cũng không thể không đi làm.
Cho nên, Giang Nguyệt trong cái nạn kia chạy ra ngoài!
Nhưng là Mã Lại Tử làm loại này mua bán nhỏ còn như vậy, Giang Thủ Hà làm được lớn như vậy, hắn vậy mà bình an vô sự?
Giang Nguyệt làm sao có thể không hận?
Nhưng lại hận cũng không có biện pháp, lại hận nàng cũng không có kế sách gì.
Chỉ có thể như vậy mắt mở trừng trừng nhìn xem Giang Thủ Hà làm lớn làm mạnh, thậm chí về sau còn trở thành nhân vật phong vân toàn tỉnh, trở thành nhà gây dựng sự nghiệp kiệt xuất!
Càng là trở thành kiêu ngạo của huyện thành bọn họ, thôn bọn họ!
Trong lòng Giang Nguyệt thật sự là phiên giang đảo hải khi ngẫu nhiên nhìn thấy tin tức về Giang Thủ Hà trên báo.
Nàng thật sự hoài nghi, đặc biệt hoài nghi, là Giang Thủ Hà cướp hết thảy của nàng!
Bởi vì Giang Thủ Hà chính là một nhân vật tầm thường mà trong thế giới này liền không ai nhắc tới.
Hắn làm sao có thể phát triển đến hiện nay tình trạng này? Đây quả thực là chuyện không thể nào!
Nhưng này hết thảy đều xảy ra!
Nếu như nói Giang Thủ Hà thành công khiến nàng tim gan cồn cào.
Như vậy khi Giang Thiển ngồi xe hơi áo gấm về nhà thì thần kinh của Giang Nguyệt đã thực sự không chịu nổi!
Thời điểm đó Giang Thiển đã 40 nhưng xem lên lại như là ngoài 30, năm tháng thật sự quá khoan dung với nàng, đây mới gọi là trẻ trung đến không thể tưởng tượng.
Còn chính mình thì sao?
Chính mình cũng mới so Giang Thiển lớn hơn một chút mà thôi, nhưng nàng thoạt nhìn lại tóc bạc trắng, khuôn mặt tiều tụy!
Điều khiến nàng khó có thể chấp nhận nhất là, khi nàng xông lại kêu to Giang Thiển ngươi đoạt nhân sinh của ta, Giang Thiển vậy mà đều không nhận ra nàng!
Đương nhiên, nàng cũng không thể xông lên, bởi vì bị mấy người trẻ tuổi rất giống Hàn Thế Quốc trước tiên đè xuống!
Cùng với Hàn Thế Quốc vẫn trẻ trung nhưng lại uy nghiêm không thể xâm phạm cũng lập tức bảo hộ Giang Thiển ở sau lưng!
Mấy cha con đều cho rằng nàng muốn đến gây sự!
Được cha con bọn họ mấy người che chở, Giang Thiển còn rất là không hiểu hỏi nàng: "Đại nương, ngươi là ai vậy? Ta quen ngươi sao?"
Một tiếng đại nương, thật sự đã đánh sụp Giang Nguyệt.
Vẫn là người trong thôn bên cạnh nhắc nhở, Giang Thiển lúc này mới phản ứng kịp, dùng ánh mắt khó tin nhìn nàng, tựa hồ là muốn tìm ra những điểm tương tự ngày trước.
Giang Nguyệt thật sự hỏng mất!
Sao có thể quá đáng như vậy, Giang Thiển nàng sao có thể quá đáng như vậy!
Cướp nhân sinh của mình chưa nói, nàng thế nhưng còn muốn giả vờ không biết nàng, còn muốn dùng ánh mắt như thế nhìn nàng!
Nàng hiện tại có hết thảy, vốn đều hẳn là của nàng!
Nàng như vậy sụp đổ kêu to.
Người trong thôn nghe xong liền bắt đầu cười nhạo nàng, nói nàng còn đang ở đó nằm mơ đâu!
Cái gì đoạt nhân sinh của nàng?
Đính hôn ba năm gần đến ngày cưới lại đi làm chuyện phóng túng cùng cái gã họ Vương ở trên trấn, trong thôn không ai không biết!
Hơn nữa cho dù cùng họ Vương kia làm chuyện mờ ám, nàng cũng không yên ổn, sau đó không phải còn cùng Mã Lại Tử có gian tình sao? Còn sinh con cho Mã Lại Tử, lại muốn gọi nhà họ Vương kia nuôi con hoang cho bọn họ.
Cũng chính là người ta may mắn, mang con về ăn tết, lúc này mới sớm phát hiện ra, bằng không trời đều sập!
Lại nói, nàng cặp với đàn ông chỉ có bấy nhiêu sao? Trong thôn không biết có bao nhiêu người tách chân nàng, còn nữa cái thời nghiêm trị kia nói ra chuyện nàng bị công nhân ở than đá tràng ngủ nát bấy!
Chính là cái đồ đê tiện ai cũng có thể làm chồng!
Lúc trẻ thì là đồ đê tiện nhỏ, bây giờ già rồi là đồ đê tiện già.
Như vậy còn muốn nằm mơ gả cho Hàn Thế Quốc!
Giang Nguyệt muốn gọi các nàng đừng nói nữa, nhưng mọi người căn bản không buông tha nàng.
Sụp đổ nàng nhìn về phía Hàn Thế Quốc, muốn hắn giúp mình nói chuyện.
Nhưng người đàn ông thân ở địa vị cao kia rất uy nghiêm, ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều trên người Giang Thiển, thậm chí liếc mắt cũng không muốn bố thí cho nàng.
Giang Nguyệt thật sự không nhịn được mà gào khóc.
Cuối cùng vẫn là được Giang Thủ Lưu chạy đến nhận được tin cho kéo đi.
Trở về cái nhà tranh kia, nàng còn bị Mã Tiểu Cát đứa con trai này quyền đấm cước đá!
Cha nào con nấy, Mã Lại Tử thích cờ bạc, Mã Tiểu Cát cũng thích, năm đó chuyển than đá làm ra căn phòng kia đều đã lấy đi gán nợ.
Sau này đều chỉ có thể ở lại cái nhà tranh này.
Nhìn mấy người con trai khí vũ hiên ngang của Giang Thiển, nhìn lại đứa con trai này của mình, Giang Nguyệt thật sự là hoàn toàn triệt để tuyệt vọng!
Nàng thật sự không thể tin được nhân sinh của mình lại thành ra như vậy!
Từ lúc đó nàng liền bệnh nặng một hồi, nằm trên giường không dậy được.
Giãy dụa cả tháng vốn đã thở thoi thóp, đến cuối cùng lại truyền đến tin Mã Tiểu Cát vì trộm cắp lại còn đâm bị thương người nên bị bắt đi vào, còn bị đánh đến chết ở trong đó, nàng cuối cùng là hoàn toàn tắt thở.
Trong lúc hấp hối, nàng không nhịn được cầu nguyện, cầu nguyện nhân sinh lại cho nàng một cơ hội.
Lại cho nàng một cơ hội, nàng nhất định nhất định sẽ an phận thủ thường, nhất định nhất định sẽ biết đủ thường vui, nhất định nhất định sẽ làm cho đến nơi đến chốn, sẽ đối chính mình có cái nhìn nhận rõ ràng...
Nàng lại cũng không muốn mù quáng tự đại, kiêu ngạo tự phụ, không coi ai ra gì, mắt cao hơn đầu, lòng cao hơn trời mạng so giấy bạc...
Đám người phát hiện thì căn nhà đã bốc mùi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận