Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 48: Cùng dáng người thành có quan hệ trực tiếp (length: 7554)

"Sẽ không chia à?" Hàn Thế Quốc nói.
Giang Thiển ghét bỏ: "Chia thì chia thôi, hắn đây là lại muốn con ngựa chạy mà không cho con ngựa ăn cỏ!"
Loại đàn ông này nàng biết, chính là thuộc về loại móc lại ích kỷ, thích ngồi mát ăn bát vàng đáng đời mình độc thân một đời, cũng đừng tai họa người ta cô nương!
Hàn Thế Quốc tán thành, "Đúng là không đại khí."
Chỉ một bát mì, còn cảm thấy người ta cô nương chiếm của hắn tiện nghi, vừa thấy vợ hắn cho hắn cả mặt, liền bắt đầu lên mặt dạy đời người ta cô nương.
Nhìn nhỏ mà thấy lớn, có thể thấy cũng không phải là đối tượng tốt.
Giang Thiển thầm nghĩ nếu có thể chia, cũng coi như là công đức của nàng đây.
Cô nương kia nhìn đúng là người phóng khoáng, gã đàn ông kia không xứng với nàng.
Tuy rằng xảy ra chút khúc nhạc dạo ngắn, nhưng hai bát mì trứng đơn giản này, hương vị lại rất ngon, hai người ăn đều rất hài lòng.
Ăn xong liền theo Hàn Thế Quốc sang đây xem phim.
Dù sao thời gian nhàn hạ như vậy thật sự là không nhiều nha, tranh thủ hiện tại rảnh rỗi, hưởng thụ nhiều một chút thế giới riêng của hai người.
Tối hôm qua tiến thêm một bước cũng đã làm.
Gã đàn ông tham ăn cực kỳ, quả thực là muốn mạng người.
Chính là bởi vì tối qua có tiếp xúc thân mật như vậy, cho nên hôm nay xem phim cõng người tay nắm tay, cũng không còn tim đập nhanh như vậy cùng như làm chuyện xấu nữa.
Nhưng cũng không ảnh hưởng tâm tình hẹn hò tốt.
Từ rạp chiếu phim đi ra mới ba giờ.
"Qua trung tâm thương mại tìm Lệ Lệ, chúng ta mời nàng cùng Tần Phú, còn có Tứ ca ta bọn họ một khối đi ra ăn bữa cơm nha?" Giang Thiển liền hỏi Hàn Thế Quốc.
"Được." Hàn Thế Quốc đương nhiên không có ý kiến.
Hai người trước hết lại đây trung tâm thương mại tìm Tô Lệ Lệ, Tô Lệ Lệ đang cùng đồng nghiệp trò chuyện bát quái, không biết nghe được cái gì, mở to mắt nhìn che miệng, nhỏ giọng cùng đồng nghiệp nói gì đó.
"Lệ Lệ!" Giang Thiển cười gọi nàng.
Nhìn thấy bạn của mình đến, mắt Tô Lệ Lệ cũng sáng lên, "Thiển Thiển!"
Thấy bạn của nàng đến, người đồng nghiệp của Tô Lệ Lệ liền về chỗ làm của mình.
"Ngươi cùng đồng chí Tô nói chuyện, ta đi xem có gì muốn mua không." Hàn Thế Quốc nói.
"Được." Giang Thiển đáp.
Hàn Thế Quốc liền tự mình đi dạo.
"Vừa nãy cùng đồng nghiệp ngươi nói gì vậy, ta thấy ngươi hóng được quả dưa to đó." Giang Thiển liền đến gần cùng Tô Lệ Lệ trò chuyện.
"Ngươi không biết đâu, gã đàn ông hàng xóm của nàng là cái yếu sinh lý, trời sinh đã không được, vừa kết hôn liền làm loạn lên, ta vừa mới biết thế nào gọi là 'thiên hoạn', làm ta khiếp sợ muốn chết!" Tô Lệ Lệ lập tức nhỏ giọng nói.
Đọc nhiều sách vở Giang Thiển không cần nàng giải thích cũng biết cái gì gọi là yếu sinh lý, nhưng nghe Tô Lệ Lệ nhỏ giọng giải thích, nàng cũng ra vẻ kinh ngạc.
Tô Lệ Lệ cười nhỏ giọng: "Bất quá nhà ngươi cái này khẳng định không cần phải nói, vừa thấy đã rất mạnh rồi, Tiểu Thiển Thiển tối qua chịu tội lớn à?"
"Tới bà." Giang Thiển mặt đỏ bừng, cười mắng một tiếng.
Nhưng khoan đã, nàng có hơi sợ hãi, bởi vì thật sự là cùng vóc dáng của hắn có quan hệ trực tiếp, không phải là đại thụ treo quả kê cay!
"Đợi khi nào tìm được nhà ở, ta cũng muốn gả!" Tô Lệ Lệ nhìn mặt khuê mật hớn hở, thật là ghen tỵ muốn chết!
"Vội vã vậy sao, không nhịn được nữa à?!" Giang Thiển trêu nàng.
"Ngươi là đàn ông thì no không biết đàn ông đói!" Chuyện kết hôn thì muốn là muốn thôi, nào có biết mấy cô gái độc thân cô đơn hiu quạnh đâu, thật là!
"..."
Khuê mật hai người nhỏ giọng nói đùa một hồi, Giang Thiển lúc này mới hẹn cơm, "Hôm nay chúng ta mời khách, gọi thêm Tần Phú, còn có Tứ ca ta, chúng ta cùng nhau đi quán cơm ăn bữa, muốn ăn gì tùy ý chọn."
"Vậy chúng ta không khách sáo với các người đâu nha." Tô Lệ Lệ cũng cao hứng, chị em tốt tìm được đối tượng tốt như vậy, đương nhiên mừng cho nàng rồi.
Chốc lát Hàn Thế Quốc cũng quay lại, cầm một lọ kem dưỡng da về.
"Sao còn đi mua cái này." Giang Thiển cười hỏi.
"Ta thấy bình của em sắp hết rồi." Hàn Thế Quốc cười cười.
"Ái chà, Thế Quốc anh đúng là chu đáo quá, Tần Phú nhà em không có cái nhãn lực này, em phải bắt hắn theo anh học hỏi mới được." Tô Lệ Lệ trêu chọc nói.
Giang Thiển cười mắng một tiếng, "Tần Phú cũng là cực khổ, muốn trị em con yêu tinh này!"
Tô Lệ Lệ cứ thế cười.
"Chúng ta đi tìm Tứ ca ta, em đợi tan làm đi tìm Tần Phú, ngay phía đường Nam Ba đó, chúng ta cùng đến cái quán đó ăn trước." Giang Thiển nói với nàng.
"Được." Tô Lệ Lệ đồng ý.
Vẫy tay tạm biệt Tô Lệ Lệ, Giang Thiển liền cùng Hàn Thế Quốc tới đơn vị của Giang Thủ Xuyên bên này, xem Giang Thủ Xuyên có ở đó không.
Nhưng lần này Giang Thủ Xuyên có ở đó.
Nhìn thấy muội muội cùng muội phu đến, Giang Thủ Xuyên rất cao hứng.
Hắn còn nhìn kỹ thần sắc của muội muội, sau khi kết hôn gương mặt nhỏ không có vẻ gì u sầu, xem ra trôi qua rất tốt, cái này cũng khiến hắn yên tâm.
"Tứ ca, ta với Lệ Lệ còn có Tần Phú hẹn đi ăn cơm, chờ anh tan làm thì cũng đi chung luôn, cùng nhau tụ tập." Giang Thiển cười nói.
"Được, nhưng mà ta còn một tiếng nữa mới tan làm!" Giang Thủ Xuyên nói.
Cùng thời gian tan làm của Tô Lệ Lệ còn có Tần Phú bọn họ cũng không sai biệt lắm.
"Chúng ta đi qua công viên đi dạo chút đi." Hàn Thế Quốc nói.
"Được."
Hàn Thế Quốc mang theo Giang Thiển liền tới đây công viên nhỏ gần đó, nói là công viên nhỏ, thực ra cái gì cũng không có, nhưng không ảnh hưởng đến việc Hàn Thế Quốc cùng Giang Thiển hẹn hò.
Hơn nữa cũng chính vì không có ai, Hàn Thế Quốc liền muốn hôn tiểu tức phụ của mình.
Giang Thiển mặt đỏ bừng, trực tiếp cự tuyệt, "Anh làm gì vậy, đợi bị người thấy nói chúng ta bừa bãi quan hệ nam nữ thì xong."
Năm nay, cho dù là vợ chồng cũng không thể đi quá gần, nắm tay càng không được, việc hôn nhau ở ngoài đường nếu để người khác thấy thì lại càng không cần phải nói.
Hàn Thế Quốc nhìn khuôn mặt vừa thẹn thùng vừa trắng nõn của vợ mình, "Không sao, xung quanh có ai hay không, không qua được mắt ta đâu."
"Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, lại nói anh hôn em, còn có thể đi chú ý xem có ai không sao." Giang Thiển hỏi ngược.
Hàn Thế Quốc nhìn xung quanh, vẫn là không có ai, vẫn là muốn hôn, vợ quá ngọt.
Chỉ là Giang Thiển không cho, "Về nhà rồi tính." Về nhà muốn làm sao thân đều tùy anh, nhưng ở bên ngoài thì không được, kiên quyết không được, cái này không thể chiều!
"Được rồi." Hàn Thế Quốc gật đầu, liền cười cùng nàng cùng nhau tản bộ, tìm một chỗ ngồi nghỉ một chút.
Giang Thiển thấy anh thành thật mới chịu ngồi sát bên cạnh anh, còn về việc anh muốn tay trong tay thì tùy anh vậy.
Hai người ở cùng nhau, cho dù chẳng làm gì cả, tâm trạng vẫn rất tốt, cảm giác không bao lâu, liếc mắt một cái thấy thời gian cũng sắp đến giờ rồi.
Bọn họ đi trước đến trước cửa quán cơm quốc doanh chờ.
Đến giờ, Tô Lệ Lệ được Tần Phú chở trên xe đạp đến, Giang Thủ Xuyên chậm hơn một chút, nhưng trước sau cũng không đến mười phút.
Đoàn người liền cùng nhau đi vào ăn cơm.
Gọi thịt kho tàu giò heo, sườn cừu kho tàu, trứng bác, tóp mỡ cải trắng, thịt băm hầm cà tím, khoai tây xào, cùng với một bát canh.
Tô Lệ Lệ vội vàng nói: "Gọi nhiều quá vậy, trả món sườn cừu đi."
"Không cần trả, cứ như vậy là được." Giang Thiển cười nhìn nàng một cái, "Lại nói không phải cô sớm đã mong chờ, đợi ta kết hôn ăn ta một bữa sao, hôm nay chính là để cho cô ăn đó."
Tô Lệ Lệ cười, "Được, nếu tân nương tử đã lên tiếng, vậy chúng ta ăn thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận