Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 401: Cái thứ hai nửa giá (length: 7511)

Buổi tối thu xếp xong cơn buồn ngủ, Giang Thiển đương nhiên liền cùng Hàn Thế Quốc nói đến chuyện của Lão Nhị.
Hàn Thế Quốc đối với chuyện này có thái độ ủng hộ, "Bắt nạt kẻ yếu là không được, Lão Nhị làm đúng."
Giang Thiển cũng không nói là không đúng; nàng đang nghĩ, "Mấy đứa nhà mình, có phải bị chúng ta nuông chiều cho lá gan lớn quá rồi không?"
Mới tháng 9 năm nay lên tiểu học, kết quả bởi vì bọn ca là sinh ba, nên có không ít người đến vây xem, có vài người lớn tuổi còn muốn trêu chọc chúng.
Nhưng bọn chúng cũng không sợ, trực tiếp cãi lại, sau còn định dạy dỗ bọn chúng, bọn chúng liền đánh nhau với người ta.
Lần này đánh nhau cũng không phải là lần đầu.
Mà lần này cũng vậy, không vừa mắt trực tiếp hẹn người ta đánh nhau.
"Lá gan không nhỏ, nhưng bọn chúng chưa bao giờ bắt nạt kẻ yếu, ngược lại còn có lòng thương người, sau này lớn lên đều sẽ thành tài." Hàn Thế Quốc đối với mấy đứa con trai vô cùng hài lòng.
Giang Thiển nói: "Ta cũng không nói thế là không tốt, chỉ là thấy mấy đứa chúng nó đều không xem việc đánh nhau ra gì cả."
"Vốn dĩ cũng không có gì." Hàn Thế Quốc nói: "Con trai mà không có gan đánh nhau thì phải luyện từ nhỏ, có dám đánh thì sau này ra ngoài mới không sợ bị bắt nạt."
Bị bắt nạt, đều là những người không dám đánh, không biết đánh nhau.
Giang Thiển nghe giọng điệu này của hắn, liền nói, "Trong lòng biết là được rồi, ngươi đừng có khen chúng mãi."
Khen con là việc nên làm nhưng không thể khen mãi, vừa phải thì còn ép được một chút.
"Yên tâm đi, bọn chúng đều biết điều." Hàn Thế Quốc ôm nàng nói: "Bọn nhỏ đều là những đứa hiểu đạo lý."
Không phải hắn Lão Vương bán dưa, tự khen dưa mình dài, hắn đối với mấy đứa con trai đều rất hài lòng, không có chỗ nào để chê, rất xuất sắc!
Giang Thiển chỉ nói: "Ngươi rảnh thì dành nhiều thời gian cho chúng nó."
Các con trai bây giờ càng ngày càng lớn, có một số giá trị quan phải để ba của chúng nó truyền dạy cho, Hàn Thế Quốc là một người cha tốt, nàng tin tưởng hắn sẽ chỉ bảo tốt cho bọn ca.
Hàn Thế Quốc gật đầu, "Được!"
Nói xong hắn liền trực tiếp luồn tay vào trong, Giang Thiển nhịn không được nhìn hắn, "Làm gì đấy?"
"Tức phụ, nhớ ngươi." Hàn Thế Quốc khàn giọng nói.
Giang Thiển chịu không được điều này, mềm giọng nói: "Ngươi thật không đứng đắn."
"Để ta nhịn lâu như vậy rồi, ngươi còn muốn ta đứng đắn thế nào?" Hàn Thế Quốc tay không an phận hỏi lại.
Hồi trước đi làm nhiệm vụ, sau khi trở về thì tranh thủ thời gian giải quyết với vợ, tính ra hơn một tháng, sắp hai tháng không được chạm vào vợ hắn thì còn đứng đắn sao được?
Giang Thiển bị xoa đến nỗi mặt đỏ ửng.
Kinh nguyệt đã hết từ hôm kia, cả ngày hôm qua đều không có, hôm nay cũng không, coi như là sạch sẽ.
Cho nên nàng cũng muốn hắn.
Hàn Thế Quốc liền tiến tới hôn, hôn vợ đến mức mắt ngấn nước mơ màng liền không khách khí nữa, trực tiếp xoay người lên trên.
Nhưng hai người vừa định làm thì Lão Tứ bên cạnh không biết tỉnh từ lúc nào, đang lim dim mắt nhìn ba mẹ, thấy ba đè lên mụ, nó ngẩn người một lúc, rồi muốn đẩy ba ra.
Lúc này hai người mới chú ý, cậu con trai nhỏ đã tỉnh!
Giang Thiển dở khóc dở cười, Hàn Thế Quốc cũng khá bất đắc dĩ, hắn liền ôm con trai dậy, hỏi, "Sao lại tỉnh rồi?"
Hàn Gia Sâm vẫn chưa biết nói, nó mới hơn một tuổi một chút, nhưng nó biết biểu đạt ý của mình, trực tiếp đòi mụ, còn đẩy ba ra.
Hàn Thế Quốc: "..."
Còn có thể làm sao? Chỉ có thể dỗ con trai nhỏ trước.
Nhưng Hàn Gia Sâm rất cảnh giác, tuy rằng rất muốn ba dỗ dành nhưng chỉ cần thấy ba để tay lên người mụ thì nó sẽ đẩy tay ba ra!
Khiến Giang Thiển bật cười, Hàn Thế Quốc thì hết sức bất đắc dĩ.
Đợi mãi mới dỗ con ngủ lại được, hắn liền nói: "Lão Tứ lớn thế rồi, nên cho nó sang ngủ với các anh đi."
"Đi sang bên cạnh, nhỏ như vậy mà." Giang Thiển không đồng ý.
Thế nào cũng phải đợi ba tuổi hãy tính, mới hơn một tuổi sao mà được? Buổi tối xây không đắp chăn cũng không biết.
"Ngủ cùng nương cũng được." Hàn Thế Quốc nói.
Giang Thiển: "..." Không muốn nói chuyện với hắn.
Hàn Thế Quốc thực ra chỉ là thuận miệng nói, hắn lại gần nối tiếp chuyện vừa rồi, Giang Thiển vốn đã tâm như nước lặng nhưng lại bị người đàn ông này khơi gợi lên.
Chờ khi cả hai hợp nhất, hắn còn thập phần thỏa mãn thở dài một tiếng, "Vẫn là buộc garô tốt hơn."
Đúng vậy, hắn đã buộc garô, không chỉ mình hắn, Lục Trưởng Chinh cũng vậy.
Hai người bọn họ đều là tiền trảm hậu tấu là khoảng thời gian bị đình chỉ công tác nửa năm trước, cùng đi làm phẫu thuật buộc garô.
Sự nghiệp không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, nửa năm trước vì một vài chuyện, họ đều bị tạm thời cách chức.
Nhàn rỗi không có gì làm hai người liền hẹn nhau cùng đi làm chuyện này.
Sau khi xong xuôi thì Giang Thiển và Cố Vân Lan mới biết.
Thật sự không còn gì để nói.
Giang Thiển còn cảm thấy mình đã phí công lo lắng, sợ hắn gặp di chứng gì, cũng không hề nhắc đến chuyện này, kết quả chính hắn lại thoải mái.
Nhưng không thể không nói, mặc kệ là Hàn Thế Quốc hay Lục Trưởng Chinh, thể chất đúng là cường tráng.
Nghỉ ngơi một tháng sau thì lại tinh thần phấn chấn.
Còn chuyện di chứng mà Giang Thiển lo lắng, thì hoàn toàn không có.
Giang Thiển sau đó cũng đã hỏi qua, sao đột nhiên lại đi làm phẫu thuật này? Kết quả người đàn ông này liền vô cùng lưu manh nói cho nàng biết:
"Không muốn mãi cách một tầng cao su, sớm muốn đi làm."
Chẳng qua là muốn sinh một cô con gái thôi, kết quả Lão Tứ lại là con trai, vậy thì hết cách, không muốn sinh tiếp nên trực tiếp đi làm.
Nhưng vì không rảnh, vẫn luôn bận nhiều việc, không có thời gian nên mới kéo dài.
Khó khăn lắm mới bị tạm thời cách chức, nên hắn mới hẹn Lục Trưởng Chinh cùng đi.
Thật ra Lục Trưởng Chinh ban đầu còn cự tuyệt, có chút sợ, nói cái này chẳng khác gì bị thiến, thì ra làm sao?
Vẫn là Hàn Thế Quốc phổ cập kiến thức cho hắn một phen, thêm vào còn có Hàn Thế Quốc cùng làm, dù không có cái thuyết thứ hai nửa giá, nhưng cũng cho hắn thêm can đảm đúng không?
Vì thế mà cùng đi làm.
Sau đó Lục Trưởng Chinh vẫn luôn lo lắng, sợ bị phế đi, không dùng được làm Cố Vân Lan thành góa phụ, rất sợ phụ nữ nhu cầu lớn như nàng sẽ không giữ được mà cắm sừng cho hắn.
Mãi cho đến khi nghỉ ngơi tốt thử qua rồi thì mới hoàn toàn yên tâm.
Hàn Thế Quốc thì chưa bao giờ lo lắng về mặt này, hắn chuyên môn tìm chuyên gia được không? Toàn bộ quá trình phẫu thuật vô cùng thuận lợi, làm sao mà có chuyện được?
Thì ngay bây giờ, thật thoải mái mà?
Lại không cần cái đồ gì đó, trực tiếp làm.
Giang Thiển không chịu nổi sự dâm đãng của hắn, trực tiếp hôn lên, ngăn chặn những lời không đứng đắn của hắn.
Hàn Thế Quốc tự nhiên nhiệt tình đáp lại.
Đây cũng là điều khiến Giang Thiển vô cùng mê hắn.
Một đêm xuân hoa nở, ngày hôm sau ngủ một giấc tự nhiên tỉnh dậy, thần sắc thật sự là không thể tốt hơn.
Có lẽ là sau khi nhu cầu chuyện kia được thỏa mãn, nội tiết của phụ nữ đều sẽ rất tốt?
Vậy nên trong ổ chăn có một người đàn ông cường tráng, thật sự là một chuyện không tồi nha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận