Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 35: Cao điệu gả nữ (length: 7632)

Chu Quế Vân cùng Giang phụ đều là người quyết đoán, cũng sẽ không giữ người tò mò làm gì.
Đều xem kỹ vậy cũng không cần do dự, nên định liền định!
Giang Thiển đỏ mặt đáp, "Ân."
"Cảm giác này mới chớp mắt, liền trưởng thành, liền muốn xuất giá rồi."
Chu Quế Vân nhìn dáng vẻ duyên dáng yêu kiều của con gái, trong mắt là sự cưng chiều và hiền lành, tuy đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng làm mẹ vẫn không nỡ mà.
Nàng có tổng cộng bốn con trai, nhưng con gái thì chỉ có một.
Đặc biệt là con gái từ nhỏ đã rất biết điều.
Giang Thiển tựa vào lòng nương nàng, "Nương nếu luyến tiếc, ta đây sẽ không lấy chồng, ở lại hai năm, để Hàn Thế Quốc lại đợi hai năm."
Nàng cũng luyến tiếc gia đình, luyến tiếc cha mẹ nàng, luyến tiếc mấy anh chị dâu, các cháu.
"Sao có thể như vậy? Vậy thì nương chẳng thành mạnh tay chia rẽ Ngưu Lang và Chức Nữ Vương Mẫu nương nương?" Chu Quế Vân cười nói.
Nói đi nói lại, cười là cười, nhưng gả con gái là lẽ đương nhiên, việc này không thể trì hoãn, phải ở tuổi đẹp nhất của con gái chọn một chàng rể vừa ý gả đi!
Để con gái đi qua cuộc đời của chính mình, đó mới là chuyện chính.
Về phần không nỡ, vậy cũng là lẽ thường tình của con người.
Giang Thiển cũng cười một tiếng, "Nương vẫn là muốn gả ta đi, cho đỡ lo."
Chu Quế Vân cười nói: "Đây là chuyện mà mỗi cô nương đều phải trải qua, gả xong thì cùng Thế Quốc sống tốt, cả nhà ta đều thấy nó không chê vào đâu được."
Con gái giống như bồ công anh, rơi xuống nơi nào, nửa đời sau sẽ ở nơi đó đâm rễ nảy mầm.
Nhà mẹ đẻ có thể làm chính là tìm cho nàng một người chồng tốt, để nửa đời sau nàng có thể sống viên mãn hạnh phúc!
Ngày mai liền xuất giá, Chu Quế Vân cũng luyến tiếc, ở bên con gái một hồi lâu sau mới trở về.
Giang Thiển cười cười, liền đến hỏi Tam tẩu của nàng, xem hôm nay ở trường học thích ứng như thế nào?
Tô Chỉ Nhu thích ứng rất tốt; trước kia nàng chưa từng dạy, cũng không biết mình hóa ra lại rất thích làm tấm gương sáng.
Bị học sinh gọi là Tô lão sư, trong lòng rất hưởng thụ!
Còn có một điều nữa, nàng thật sự muốn làm tốt nghề này.
Nàng không làm được việc đồng áng, cố gắng giữ được cái bát cơm này có lẽ cũng không phải là một con đường không tốt.
Biết Tam tẩu Tô Chỉ Nhu thích ứng khá tốt, Giang Thiển cũng yên tâm.
Đánh răng xong thì đi ngủ sớm.
Nếu không thì sao nói bây giờ người ta sinh nhiều con được?
Cơ bản không có chuyện gì khác, sớm đã đi ngủ, trẻ con không nghĩ nhiều cũng khó.
Một đêm mộng đẹp.
Ngày thứ hai bắt đầu, Hàn Thế Quốc liền bận rộn.
Bởi vì hắn phải trang trí trong ngoài phòng cưới sạch sẽ một chút, đây chính là một công trình không nhỏ.
Hơn nữa còn có bên Đại tỷ Nhị tỷ của hắn, cùng với các cậu, cũng phải đi thông báo một tiếng.
Ngoài ra, còn có các vật tư cho tiệc cưới mời khách như gà, vịt, thịt, cá, trứng, cũng phải chuẩn bị sớm.
Đặc biệt là lần này Hàn Thế Quốc tính làm một lần cho thật tốt.
Hắn chuẩn bị năm mâm cỗ.
Nguyên liệu nấu ăn cho năm mâm này không hề ít, chi phí cũng không nhỏ!
Nhưng lần này Hàn Thế Quốc muốn làm cho thật tốt hôn sự của mình!
Biết Hàn Thế Quốc muốn bày năm mâm cỗ, Lý Hà, người chị dâu cả, thật là ghen tị đến mức mặt mày méo mó.
Trước mặt thì không dám nói gì, nhưng sau lưng thì oán trách với Hàn Thế Dân, "Hồi xưa anh cưới tôi, chỉ bày có một mâm, bây giờ em trai anh kết hôn, lại bày năm mâm!"
Hàn Thế Dân tức giận, "Lúc trước chúng ta kết hôn là thời giá nào? Có thể bày một mâm đã là không ít rồi, bây giờ Thế Quốc muốn bày năm mâm, hắn có bản lĩnh đó, cũng không tiêu tiền của cô, cô trách móc cái gì?"
Lý Hà tức nghẹn họng.
Cái gì mà không tiêu tiền của nàng?
Tiền chia gia sản cho hắn kết hôn không phải là tiền chung sao? Đây là biết sắp chia gia sản cho nên tha hồ tiêu xài đây mà!
"Số tiền 100 đồng vốn dĩ đã chia cho Thế Quốc để kết hôn mời khách, hơn nữa hiện tại nó cũng là quan quân, lại đến tuổi này mới kết hôn, lẽ nào không thể làm tốt một chút sao? Hơn nữa mặc kệ tiêu hay không, số tiền 100 đồng kia cũng không liên quan đến cô, cô bớt làm loạn đi!" Hàn Thế Dân cảnh cáo nói.
Lý Hà trong lòng nghẹn một cục: "Đồ đàn ông chết tiệt, hai vợ chồng mình cái gì cũng bị người khác so sánh không bằng, anh không giúp tôi một chút thì thôi, còn cứ bênh chúng nó ra mắng tôi!"
Hàn Thế Dân trừng mắt nàng nói: "Cô muốn so cái gì? Cuộc sống này không sống cho tốt đi, lại so sánh với Thế Quốc? Hay là cô muốn đi so sánh với Tam muội ở khu ủy huyện?"
Lý Hà nhất thời câm nín, "Cái này thì sao mà so được..."
"Cô biết là không thể so thì còn lải nhải cái gì nữa? Bốn đứa con nhà ta đều lớn như vậy rồi, mà Thế Quốc thì giờ mới kết hôn, muộn hơn chúng ta bao nhiêu, cô còn so sánh cái gì nữa? Vài năm nữa Gia Đống cũng lấy vợ, cô cũng sắp lên chức bà nội rồi, tôi thật không hiểu rốt cuộc cô đang tức cái gì nữa!"
Hàn Thế Dân thật sự không hiểu sao người phụ nữ này lại cảm thấy mình là người chịu thiệt nhiều hơn.
Tiền đều là thằng em Hàn Thế Quốc kiếm về cho bọn họ nuôi bao nhiêu năm con, bây giờ chia gia sản còn có thể chia cho bọn họ nhiều tiền như vậy.
Nàng rốt cuộc còn bất mãn điều gì nữa?
Lý Hà tức giận: "Tôi nói chuyện với anh không thông!"
"Nói không thông thì đừng có nói!" Hàn Thế Dân chẳng buồn nghe nàng nói.
Nhưng mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào, hôn sự của Hàn Thế Quốc vẫn cứ tiến hành như bình thường.
Chu Quế Vân cũng hiếm khi lên tiếng, nói với bên ngoài là, con rể muốn mời năm mâm cỗ!
Khiến mấy người hàng xóm nghe xong đều tặc lưỡi ngưỡng mộ.
Kết hôn thông thường, có thể mời một hai mâm cỗ đã là rất tốt, năm mâm cỗ, thì đúng là gia cảnh khá giả rồi!
Nhưng cứ nghĩ như vậy là xong sao? Còn lâu mới xong!
Mấy người kia còn nghe từ Chu Quế Vân rằng, nhà trai trừ cho tiền sính lễ 100 đồng, 48 chân, còn chuẩn bị "tam chuyển nhất hưởng"!
"Tam chuyển nhất hưởng"? !
Tin tức này vừa ra, quả thực gây xôn xao!
"Thật hay giả? 100 đồng tiền sính lễ, 48 chân, còn có "tam chuyển nhất hưởng"?" Mấy người hàng xóm nhao nhao hỏi.
Chu Quế Vân cười nói: "Chuyện này còn có thể giả sao? Tôi có phải người đem chuyện này ra đùa giỡn đâu."
Mấy năm nay Chu Quế Vân có tính tình như thế nào mọi người đều biết rõ, lời từ miệng nàng nói ra tuyệt đối là thật.
"Ôi chao, nhà con rể bà đúng là không tệ đó, thuộc hàng đầu ở xóm làng đấy! Cơ mà cái này phải tốn bao nhiêu tiền hả bà?" Mọi người ngưỡng mộ vô cùng, lại sôi nổi hỏi han.
"Cụ thể bao nhiêu tiền chúng tôi cũng không biết, nhưng nghe Thủ Xuyên nói, riêng 48 chân mới cứng đã phải tầm 200 đồng, còn 'tam chuyển nhất hưởng' cũng phải 400 trở lên." Chu Quế Vân lúc này đây là muốn gả con gái thật oai.
Đằng nào đồ cũng sắp mang tới, mọi người cũng sẽ thấy được thôi, nếu không giấu được, vậy dứt khoát cứ thoải mái mà nói!
Đời này nàng cũng chỉ gả con gái có một lần này thôi!
Mọi người nhanh chóng tính toán một chút, tiền sính lễ là 100, 48 chân lại 200, "tam chuyển nhất hưởng" còn phải 400...
"Ôi, Hàn gia cưới Thiển Thiển, trước sau mất hết 700 đồng tiền đấy à?" Tính ra con số này, mọi người đều kinh hãi nói.
Chu Quế Vân cười cười, "Đều là tấm lòng của Thế Quốc cả đấy!"
Không thì sao nói nàng hài lòng với đứa con rể Hàn Thế Quốc này đến vậy chứ? Tấm lòng cầu hôn con gái thật sự là không cần phải nói!
Không phải nói cứ nhất thiết phải dùng tiền để chứng minh, nhưng một người có chân tâm hay không, chớ có nhìn vào lời người đó nói, mà phải xem người đó làm gì!
Chỉ cần nhìn vào hành động của đứa con rể này thôi, đã thấy rõ được tấm lòng của nó khi cầu hôn con gái mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận