Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 315: Liền sợ nam nhân miệng không ổn (length: 8026)

Cùng con gái hàn huyên trong chốc lát, thấy thời gian không còn sớm, Chu Quế Vân liền đi ra ngoài, nhường cha con Giang dừng lại đều sớm nghỉ ngơi một chút.
Giang Thủ Hà cũng liền về phòng đi, Hàn Thế Quốc cũng trở về phòng để bồi tức phụ.
Một đêm mộng đẹp.
Ngày thứ hai Giang Thiển lúc thức dậy Hàn Thế Quốc đã không ở nhà.
Nghe mẹ nàng nói ăn xong điểm tâm liền đi chỗ đại ca và nhị ca nàng.
Tam ca Giang Thủ Hà cũng sớm đã đứng dậy, điểm tâm cũng chưa ăn liền tự mình đạp xe đạp vào thành.
Giang Thiển ngày hôm đó lên ba sào, sau khi đứng lên mặt mày hồng hào, ban đầu cho rằng chỉ có nàng như vậy, kết quả giống như nàng còn có Tô Chỉ Nhu.
Chị dâu em chồng hai người không sai biệt lắm thời gian đi ra rửa mặt.
Rửa mặt xong đến dùng cơm, Chu Quế Vân đã bày biện xong đồ ăn cho các nàng, nói ra: "Ta đi tìm mấy người Hạ thẩm nói chuyện, chính các ngươi ăn xong rồi dọn là được."
Chị dâu em chồng hai người vâng lời; cùng Tam tẩu của nàng cũng cùng nhau dùng cơm, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, "Tam tẩu, Tam ca có bận không?"
Tô Chỉ Nhu: "Nhà máy bên trong giờ làm việc chính là như vậy, không tính bận."
Bằng không nàng cũng sẽ không vừa trường học nghỉ, liền mang theo con cái vào thành ở ít ngày.
Giang Thiển cười gật gật đầu, Tô Chỉ Nhu liền cùng cô em chồng nhắc tới chuyện khôi phục thi đại học.
Chuyện này kỳ thật không phải cái gì cấm kỵ không thể nói, bởi vì từ khi thi đại học bị hủy bỏ cho đến năm sau khôi phục, trong mười năm này năm nào cũng sẽ có người nói đến chuyện này.
Nhất là những thanh niên trí thức xuống nông thôn, đều sẽ nói đến đề tài này.
Thậm chí còn có thể có một chút tin tức giả truyền đến, dẫn tới mọi người mười phần phấn chấn, kết quả cuối cùng phát hiện là giả dối.
Giang Thiển cười cười, "Nếu có thể khôi phục đương nhiên tốt, bất quá nếu không khôi phục được cũng coi như hiện tại cuộc sống cũng đang rất tốt rồi."
Tô Chỉ Nhu gật gật đầu, nàng cũng cảm thấy như vậy.
Nếu thi đại học có thể khôi phục, nàng nhất định là muốn đi thi đại học học đại học, điểm này không thể nghi ngờ.
Nhưng nếu không khôi phục, thì cũng không quan trọng.
Bởi vì gả cho Giang Thủ Hà rồi, Tô Chỉ Nhu đích thực sống rất hạnh phúc, qua nhiều năm như vậy, tình cảm vợ chồng trước sau như một rất tốt.
Tô Chỉ Nhu cũng thật sự rất may mắn chính mình gặp được Giang Thủ Hà cái người trượng phu này, thậm chí khi nàng sinh một trai một gái xong, hắn hỏi nàng còn muốn sinh nữa không, bị nàng nói một câu không muốn sinh, hắn liền không nghĩ ngợi liền đi buộc garô.
Chuyện này trong nhà thậm chí không ai biết, bất quá Lão Tứ Giang Thủ Xuyên biết, là hắn cùng Lão Tam đi.
Nhưng trước khi Lão Tam đi làm cái giải phẫu này, Giang Thủ Xuyên đã khuyên lại khuyên, đây chẳng phải là thiến sao? Không muốn sinh thì có thể dùng biện pháp tránh thai khác mà.
Nhưng Lão Tam chính là người không thích nói nhiều, nói buộc garô là liền đi buộc garô.
Sau đó thì yếu ớt đi một lúc.
Nhìn Giang Thủ Xuyên mà cúc hoa cũng muốn thắt chặt, dù sao hắn là dù thế nào cũng không muốn đi buộc garô, thật đáng sợ!
Vẫn là Lão Tam, có thể xuống tay với chính mình được!
Nhưng Tô Chỉ Nhu thật sự rất cảm động.
Người đàn ông này cũng sẽ không nói với nàng những lời ngọt ngào, nhưng lại luôn dùng hành động thực tế để cho nàng biết, hắn thương nàng.
Ân, tối hôm qua cũng đặc biệt thương nàng, rất hư, nói muốn thanh không kho lúa.
Bởi vì mấy ngày nữa mới có thể gặp lại, Tô Chỉ Nhu cũng vui vẻ chiều theo người đàn ông này, tùy hắn hồ nháo.
Dù sao, nàng cũng rất thích hưởng thụ.
Nói tiếp chuyện trước mắt, nếu thi đại học thật sự khôi phục Tô Chỉ Nhu vốn định đi thi.
Bởi vì có bằng cấp tốt, mới có thể làm công việc tốt hơn có tiền đồ hơn, cũng mới sẽ cùng Giang Thủ Hà có một cái tương lai tốt hơn.
Liền hiện tại tiền lương dạy học của nàng mới có mười mấy đồng, tính cả một phần tiền lương của Giang Thủ Hà, mặc dù so với thu nhập trong thôn thì không ít, nhưng kỳ thật cũng là vừa đủ, tiền lương mỗi tháng chỉ có thể tiết kiệm được một phần ba.
Nếu tiền lương của nàng có thể giống Giang Thủ Hà, vậy điều kiện trong nhà sẽ tốt hơn.
Giang Thiển nói: "Chuyện chính sách chúng ta không quản được, chúng ta có thể làm là chuẩn bị sẵn sàng, Tam tẩu ngươi xem nhiều sách vào, đừng để kiến thức trước kia bị quên, một khi thật sự có cơ hội như vậy, chúng ta liền có thể chộp lấy trước."
"Ừ, ta đều xem cả rồi, không có bỏ quên đâu." Tô Chỉ Nhu nói.
Chị dâu em chồng hai người vừa ăn xong, con gái nhỏ trong phòng liền tỉnh, gọi nàng Tam tẩu đi chăm sóc con gái, Giang Thiển liền dọn dẹp chén đũa.
"Tam tẩu, ta đi chỗ Đại tẩu nhé."
"Được."
Giang Thiển liền đến chỗ đại ca và đại tẩu nàng để xem các cháu.
Các cháu tất cả đều đang ở trước cửa chơi.
Ba đứa con của Tam ca cũng đều ở, Giang Thiển cười nói: "Các cháu ăn điểm tâm chưa?"
"Ăn rồi ạ, bà ngoại nấu cháo thịt nạc cho chúng cháu, rất thơm."
Giang Thiển cười cười, "Vậy ba của các cháu đâu?"
"Ba cùng đại cữu, nhị cữu vào núi rồi."
Bọn nó còn muốn đi cùng đây này, nhưng ba cùng đại cữu nhị cữu đều không cho đi, không còn cách nào chỉ có thể ở cửa chơi, may mà có tuyết đọng, có thể ném tuyết, chơi cũng rất vui.
Giang Thiển nghe vậy cũng không có cách nào, tên đàn ông nhà nàng đúng là thích giày vò, đến gần Tết rồi còn lôi kéo đại ca và nhị ca nàng vào núi.
"Tiểu muội, mau vào." Nghe thấy giọng nàng, đại tẩu Triệu Ái Anh đi ra vừa nhìn, quả nhiên thấy nàng, lập tức gọi nàng vào.
Giang Thiển vẫn hiểu rõ đại tẩu của mình, chỉ cần nhìn ánh mắt kia là biết có chuyện rồi.
Vào trong nhà thì nhìn thấy còn có một người chị dâu họ hàng cũng ở.
Chị dâu họ hàng này không phải là vợ của Thủ Lưu, là vợ của anh họ không cùng nhánh, Giang Thiển gọi nàng Thái tẩu.
"Tẩu tử, chị cũng ở đây sao?" Giang Thiển cười nói.
Thái tẩu cũng cười một tiếng, "Đây lúc này không phải là rảnh rỗi không có việc gì hay sao, nên tới chỗ đại tẩu nhà cô, chúng tôi cũng nói chuyện linh tinh một lúc, tôi về trước để chị dâu em chồng hai người nói chuyện."
"Vậy tẩu tử, chị đi thong thả nha."
"..."
"Tẩu tử có phải cũng nghe được tin tức gì từ chỗ Thái tẩu đó không?" Giang Thiển cười nói.
"Không phải chứ, vẫn là tin tức lớn!"
Nàng cũng không cần cô em chồng hỏi, đã nói ra việc Giang Nguyệt còn qua lại với ai sau lưng!
Có cả thanh niên độc thân chưa kết hôn, lại còn cả những người đã kết hôn.
Giang Thiển không nghĩ tới việc của Giang Nguyệt lại có phần tiếp theo, ngạc nhiên một chút nói: "Chuyện này là Thái tẩu kể cho chị nghe sao?"
"Đúng!" Triệu Ái Anh nói: "Bất quá chuyện này, bây giờ trong thôn ai cũng biết cả rồi!"
Giang Nguyệt còn tưởng rằng mình làm mấy chuyện này bí mật, sẽ không có ai biết.
Nhưng trên đời này, chỉ cần chuyện gì đã xảy ra thì đều sẽ để lại dấu vết, đặc biệt là Giang Nguyệt còn là thỏ khôn ăn cỏ gần hang, đội sản xuất Ngũ Tinh lớn như vậy, nàng tốt với người này, lại tốt với người kia, có thể lừa được sao?
Trong thôn còn có một câu tục ngữ nói như thế này: Mười người phụ nữ thì có chín người mang thai, chỉ sợ cái miệng đàn ông không kín.
Thường nói phụ nữ hay nhiều chuyện, nhưng kỳ thật miệng của đàn ông cũng lớn không kém, nhất là sau khi có chút rượu vào bụng thì lại muốn kéo chút chuyện ra nói dông dài.
Giang Nguyệt nghĩ là không có ai biết, nhưng trên thực tế, ai đã lên giường với nàng thì đều ngầm truyền tai nhau.
Ừ; trước đó cũng không truyền ra đến mức ai cũng biết, mà chỉ trong nhóm người của bọn họ biết chuyện Giang Nguyệt cho không, hơn nữa rất dễ lên giường.
Nói vài lời ngon ngọt là có thể dụ ra ngoài làm một trận.
Nhưng coi như vậy, bọn họ cũng không nghĩ tới nàng lại sinh một đứa con trai cho Mã Lại Tử!
Sau khi chuyện này bùng nổ, bọn họ cũng không biết xuất phát từ một loại tâm lý gì, liền không che giấu mà kể ra chuyện mình cũng từng "dễ chịu" với Giang Nguyệt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận