Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 132: Nuôi con mới biết cha mẹ ân (length: 7789)

"Ngươi mặc kệ nàng, người này vốn không phải là người bình thường, cứ như chó điên, gặp ai cắn người đó, hôm kia Tam tẩu ta là Bành Tuyết về nhà ăn cơm, nàng cũng một tràng âm dương quái khí, không biết là bị cái gì kích thích!" Cố Vân Lan nói với Giang Thiển.
"Không có ảnh hưởng đến ta." Giang Thiển tâm thái thật tốt, tuy rằng Cố Hiểu Lan đột nhiên nổi điên gây khó dễ cho nàng, nhưng nàng cũng không hề chịu thiệt mà bắn ngược trở về.
Nhưng Cố Vân Lan nói không sai, Cố Hiểu Lan lần này chính là bị kích thích.
Bị Bành Tuyết kích thích.
Cố Hiên ở trước mặt Bành Tuyết được gọi là một cái ti tiện, được gọi là một cái nâng cung, kết quả đến chỗ nàng, nàng còn bị Cố Hiên chèn ép!
Nói cách khác, nàng muốn so với Bành Tuyết thấp hai cái bậc.
Điều này làm sao khiến nàng dễ chịu?
Tối hôm qua tìm cớ cùng Triệu Hữu Thuận ầm ĩ một trận, hôm nay đến văn phòng, nhìn thấy Giang Thiển khí sắc hồng hào bộ dáng, liền trực tiếp buông lời.
Kỳ thật Giang Thiển không đắc tội nàng, chính là tự nàng không có việc gì tìm việc.
Chỉ là Giang Thiển dường như có cái miệng nói thành sự thật, bởi vì, trước khi bị Giang Thiển nói, Cố Hiểu Lan là không có vết rạn da.
Bao gồm đời trước, nàng cũng chưa từng có vết rạn da.
Kết quả cùng Giang Thiển ầm ĩ một trận không được mấy ngày, nàng liền phát hiện trên bụng mình, chậm rãi có vết rạn da mọc ra!
Cố Hiểu Lan: "..."! !
Đi thẳng về tìm Cố phu nhân khóc, nói Giang Thiển nguyền rủa nàng.
Nhưng bị Cố phu nhân ngược lại mắng một trận, bởi vì trước khi nàng nói, Cố Vân Lan đã về báo cáo tình hình rồi.
"Ta ngày thường dạy ngươi như thế nào, ta dạy ngươi làm loại người ăn nói hành động như vậy sao? Người ta đang yên đang lành làm sao chọc ngươi mà bị ngươi mắng một trận!" Cố phu nhân lúc này thật không khách khí.
Giang Thiển ở đây đã được nửa năm, trong nửa năm này mọi người đều biết tính tình nàng như thế nào, có thể nói là chưa từng gây chuyện thị phi, cũng là tự nhiên hào phóng.
Con gái đưa rất nhiều đồ nhỏ cho, nàng lại quay sang làm đồ mới cho hai anh em ngoại tôn, ngoại tôn nữ, tuy rằng vải không nhiều bằng đồ nhỏ kia, nhưng đây cũng là ý tốt của người ta, người ta không nghĩ chiếm cái tiện nghi đó, từ đó cũng có thể nhìn ra được tính cách người ta.
Hiện tại mang song thai, lại vô duyên vô cớ, con gái lại đối với người ta nói bụng ngươi nổi văn, sinh xong con bụng sẽ rất xấu.
Mọi người đều là phụ nữ, có thể không ghét điều đó sao?
Nếu đây không phải con gái mình, Cố phu nhân đã muốn cho một bạt tai rồi!
Cố Hiểu Lan: "...Ta lúc đó chẳng phải quan tâm nàng một chút thôi sao, ai biết nàng lại nguyền rủa ta!"
"Ngươi mau im miệng đi, đừng ở trong bộ đội làm chuyện mê tín phong kiến!" Cố phu nhân hoàn toàn không để trong lòng, ngược lại nói một câu rất đâm chọc, "Hơn nữa, có lẽ là giống mẹ ruột ngươi thì sao."
Một câu, trực tiếp liền vạch trần Cố Hiểu Lan nhưng Cố phu nhân cảm thấy mình suy đoán này hợp tình hợp lý.
Bởi vì chính bà cũng sẽ không làm vậy.
Cố Hiểu Lan không đợi thêm được nữa liền khóc chạy về, còn vừa đi vừa mắng!
Tình huống của nàng như thế nào Giang Thiển không có hứng thú biết, bởi vì nàng hiện tại thật cao hứng, sau khi ra ngoài hơn một tháng, Hàn Thế Quốc đã trở về!
Lần này làm nhiệm vụ trở về, Hàn Thế Quốc đen gầy đi một vòng.
Thực tế thì những người khác đều như vậy.
Bất quá Hàn Thế Quốc cảm thấy mình còn tốt, tuy rằng đen rồi gầy rồi, nhưng trạng thái không tệ.
Hắn liền nhớ đến bà xã của mình.
Về nhà việc đầu tiên, chính là nhìn tiểu bà xã từ đầu đến chân, xác định đều ổn cả rồi, mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt lại bị bụng lớn của tiểu bà xã hấp dẫn.
Đi ra ngoài hơn một tháng này, bụng nàng đã lớn lên trông thấy!
"Có đi kiểm tra sản khoa chưa?" Hàn Thế Quốc ân cần hỏi.
"Có, bác sĩ nói con rất khỏe, chỉ là do ta hấp thụ tốt nên bụng mới lớn." Giang Thiển cười nói.
Lần trước hắn làm nhiệm vụ về, nàng còn có chút 囧, bởi vì lâu ngày không gặp mà cảm thấy có chút xa lạ.
Nhưng lần này gả cho hắn được thời gian dài hơn, cộng thêm con trong bụng ngày một lớn, nàng vẫn luôn mong hắn về sớm, để đến khi sinh con có thể ở bên cạnh cùng nàng.
Tuy rằng sinh con chuyện này hắn không giúp được gì, nhưng có thể ở bên cạnh chăm sóc, nàng nhìn cũng thuận mắt đúng không?
Chính vì nhớ, nên lần này thấy hắn về, trong lòng nàng là thật sự cao hứng.
Cũng xem xét hắn một chút, ngoài việc đen và gầy hơn ra, không có gì khác, nàng liền quay sang nói với Hàn mẫu: "Nương, ngày mai dậy sớm ra chợ, xem có gà vịt không, có thì mua một con về hầm cho Thế Quốc bồi bổ, rồi mua thịt ba chỉ, cá cũng mua nhiều về hầm cho anh ấy tẩm bổ."
"Được." Hàn mẫu cũng không phải mẹ kế, con dâu thương con trai cũng là thương con đẻ mà, trực tiếp đồng ý.
Hàn Thế Quốc cười liếc mắt nhìn tiểu bà xã một cái, thừa lúc mẹ hắn cùng con gái không chú ý, liền ghé sát hôn hôn bà xã, lúc này mới cầm quần áo đi tắm.
Tắm rửa xong, chuẩn bị mì cho hắn cũng đã xong, hẹn giờ nấu.
Hắn cũng đang đói, đến ăn mì ngồm ngoàm, ăn xong đi vào thư phòng nhỏ cùng bà xã.
"Bà xã, bụng đã lớn thế này, không thể ngồi lâu được." Hàn Thế Quốc cũng không quên nhắc.
Giang Thiển vừa làm phiên dịch, vừa không ngẩng đầu nói: "Ta biết rồi, ta 20 phút sẽ đứng dậy đi lại."
Bụng lớn đâu thể ngồi lâu, nàng cũng không phải người thích gò ép bản thân, rảnh rỗi nhàm chán mới làm phiên dịch giết thời gian.
Bất quá giờ hắn đã về rồi, Giang Thiển viết xong phần cuối, không vội cất bản dịch đi.
Hàn Thế Quốc nhanh tay đến đỡ bà xã.
Giang Thiển cười trách hắn một cái, Hàn Thế Quốc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhuận sắc của bà xã thực sự thương quá, lại ghé lại hôn.
"Đi lấy bàn chải đánh răng." Giang Thiển giận hờn.
Hàn Thế Quốc cười cười, "Được!"
Liền đi đánh răng, xong về phòng nghỉ ngơi cùng bà xã.
Hắn nghe Lục Trưởng Chinh nói bà xã có thai thường bị phù chân, đau lưng các thứ, nên muốn xoa bóp giúp bà xã, thế là hắn học mát xa cho bà xã.
Giang Thiển cũng tùy hắn làm, bàn tay thô ráp của nam nhân nhẹ nhàng xoa bóp, rất thoải mái.
Hơn nữa, lưng nàng đúng là có hơi mỏi, bụng lớn, gánh nặng lên lưng cũng lớn.
Được xoa bóp, Giang Thiển cảm thấy tương đối thoải mái, tuy rằng lâu ngày không gặp nhưng trong lòng nàng bình tĩnh như nước, không còn mong chờ chuyện kia nữa.
Vừa chốc lát, nàng đã ngáp ngủ, "Ta ngủ trước nha."
"Được." Hàn Thế Quốc dịu dàng đáp.
"Quạt đừng tắt của ta, nóng lắm." Giang Thiển không quên dặn.
Sợ hắn vì tiết kiệm điện mà tắt quạt của nàng.
Hàn Thế Quốc dở khóc dở cười, "Sẽ không đâu."
Giang Thiển lúc này mới vừa lòng, yên tâm ngủ, nàng suốt thời gian mang thai đều đặc biệt dễ ngủ.
Chỉ là giờ khác với lúc đầu, hiện tại là giai đoạn giữa thai kỳ, nàng cả đêm phải dậy đi tiểu hai ba lần, điểm này chắc những ai làm mẹ bỉm sữa đều biết.
Đến tháng này, muốn ngủ một mạch một đêm quả là không tưởng.
Cứ thế, mọi người đều thống nhất quan điểm, nói thời gian mang thai là thời gian thoải mái nhất trong cả quá trình dưỡng dục một đứa nhỏ!
Qua đó có thể thấy, làm mẹ là một chuyện khó khăn nhường nào.
Cũng như câu nói, có nuôi con mới biết lòng cha mẹ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận