Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 131: Ong vàng cuối sau châm, tối độc phụ nhân tâm! (length: 8007)

Cuối tháng ba đi làm nhiệm vụ nhưng cả tháng tư, Hàn Thế Quốc đều không có trở về.
Đây chính là công việc của bọn họ, hơn nữa cũng bởi vì như thế, cho nên hắn mới tranh thủ lúc rảnh rỗi liền lập tức trở về đón mẹ hắn đến ở cùng.
Cứ như vậy ở bên ngoài không về được, hắn cũng có thể yên tâm hơn nhiều.
Trên thực tế cũng là như thế.
Tuy rằng hắn không ở nhà, nhưng Giang Thiển bởi vì có Hàn mẫu cùng Trương Tiểu Trân, nàng trên cơ bản không cần gì phải tự thân vận động.
Chỉ cần chăm sóc tốt bản thân là được.
Tháng tư đi qua, tháng năm liền đến.
Dựa theo lần cuối cùng nguyệt sự tính, bụng Giang Thiển đã được 27 tuần +.
Nếu là giống Cố Vân Lan 37 tuần liền sinh, nàng đại khái còn chừng hai tháng.
Nhưng cũng không chắc thể chất mỗi người không giống, Giang Thiển cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc sinh sớm hoặc là kéo dài.
Hơn nữa đồ dùng các loại cho em bé, nàng trên cơ bản cũng chuẩn bị đầy đủ hết, đến lúc nào phát động thì sinh lúc đó, không sợ.
Giang Thiển mang bụng bầu lớn, cảm giác vào tháng năm, thời tiết thật là nóng đến phát hoảng.
Hàn mẫu bọn họ cảm giác vẫn ổn, nhưng Giang Thiển hiện tại rất sợ nóng, trong đêm đều có thể bị nóng tỉnh giấc.
Nàng không muốn để bản thân khó chịu, cho nên khi Cố Vân Lan tính mua quạt điện, đến nhà hỏi nàng có muốn mua chung không, Giang Thiển không chút do dự bày tỏ muốn!
Vì thế không bao lâu, hai cái quạt điện liền được Cố Vân Lan tìm người mang tới, trở thành đề tài bàn tán sôi nổi nhất của khu tập thể.
Nhốn nháo hỏi thăm cái này phải tốn bao nhiêu tiền vậy?
Cố Vân Lan cũng không giấu diếm, không tính phiếu là 150 đồng tiền!
Điều này thật sự dọa mọi người nhảy dựng.
Lúc Hàn mẫu đi ra ngoài đi dạo, Cao Thúy Thúy còn nói móc với bà: "Sao lại chỉ mua một cái thế? Giang cán sự vừa lấy lương vừa lấy phí dịch thuật kia, thím từ xa tới hầu hạ nàng, nàng không được mua cho bà một cái sao? Chỉ có mình hưởng thụ à?"
"Ngươi im miệng cho ta!" Hàn mẫu liền mở miệng mắng, bà hiện tại cũng không phải mới tới như lúc đầu, "Vân Lan đến nhà hỏi có muốn mua chung quạt điện không, Thiển Thiển trực tiếp đã muốn mua hai cái, là ta nghe thấy liền nhanh chóng ngăn lại không cho mình mua, không phải con dâu ta không cho ta mua, ta vừa đến con dâu đã may quần áo mới cho ta, ăn uống cũng chưa từng có keo kiệt, nàng hiếu thảo lắm, ngươi bớt châm ngòi ly gián đi, không ta là muốn đi tìm lão Cao nhà ngươi nói chuyện đó!"
Cao Thúy Thúy vội vàng nói: "Ta đây không phải là có ý tốt quan tâm thím sao..."
"Thật không, vậy thì ta phải cảm ơn ngươi, nhưng không cần đâu, lòng tốt của ngươi cứ giữ cho mình đi." Hàn mẫu không khách khí nói.
Có những người không thể chiều theo ý họ được, cứ quen rồi lại cho là ngươi dễ bị ức hiếp, còn được đà lấn tới!
Cao Thúy Thúy không chiếm được chút lợi lộc nào, tức tối bỏ đi.
"Cái đức hạnh kia!" Hứa Phượng Liên và Niên Ngọc Chi đều khinh bỉ.
Hàn mẫu về nhà còn kể lại với Giang Thiển, Giang Thiển cũng không nói gì, cái con Cao Thúy Thúy này quả thực như một con hề, thường xuyên lại nhảy ra làm trò cười.
Nhưng mà có quạt vẫn là tốt.
Đêm tỉnh giấc cũng dễ chịu hơn.
Chỉ là hiện tại bụng càng ngày càng lớn, cả người Giang Thiển đều rất nặng nề.
Điều chủ yếu nhất là, khẩu vị của nàng thật sự giống như một cái hang không đáy vậy.
Thật sự giống như Cố Vân Lan nói vậy, bát vừa mới đặt xuống đã cảm thấy đói bụng, dù ăn thịt cá trứng giàu protein vẫn cứ đói đặc biệt nhanh.
Cho nên đậu phộng luộc, hạt dẻ rang hạt thông xào này đều trở thành thứ thiết yếu.
Chỉ là bụng vẫn cứ rất lớn, nên Hàn mẫu hiện tại cũng phải đưa nàng đến chỗ làm.
Ngày đó đưa nàng đến, còn khuyên con dâu: "Nếu mà con không thoải mái thì ta dứt khoát không đi làm nữa ở nhà dưỡng thai cho khỏe cũng được."
Giang Thiển cười cười, "Dạ được; đợi tháng sau con sẽ không đi làm nữa, tháng này con đi làm xong."
Tháng này còn chưa tính nóng, chủ yếu là mang thai mới làm nàng sợ nóng, chứ tháng sau nàng thật sự không có ý định tới.
Chủ yếu là tháng đã lớn, muốn ở nhà chờ sinh.
Hàn mẫu nghe vậy thì an tâm, con dâu biết tính toán mà.
Đến phòng tuyên truyền, Hàn mẫu liền về.
Giang Thiển vừa vào làm, nàng đến tính trễ Cố Vân Lan cùng Trình Miêu và Cố Hiểu Lan đều ở đó.
Nhưng mà Giang Thiển cũng không đến muộn, chính xác là đúng giờ.
"Giang cán sự, bụng cô lớn như vậy, có bị rạn da không đấy?" Cố Hiểu Lan nhìn bụng nàng liếc mắt một cái cười nói.
Cố Vân Lan sắc mặt sa sầm, "Cô có ý gì?"
Cố Hiểu Lan cười như không cười, "Có hỏi cô đâu, cô vội cái gì, tôi đây không phải là đang quan tâm Giang cán sự thôi sao!"
Nàng biết bụng to quá thì một số phụ nữ sẽ bị rạn da rất xấu trên bụng.
Giang Thiển vỗ tay Cố Vân Lan, nhìn Cố Hiểu Lan nói: "Cảm ơn Hiểu Lan cán sự đã quan tâm, chuyện này vốn dĩ là việc tôi lo lắng, nhưng mà tôi không bị rạn da."
Nói thật, nàng thật sự lo lắng sau này bị rạn da.
Nhưng không biết có phải do từ khi mang thai nàng ăn nhiều mè đen đậu đen, nên làn da đặc biệt tốt, rất căng bóng, bụng bầu tròn trịa không bị rạn da.
Cố Hiểu Lan lại nói: "Bụng cô to thế kia, chờ sinh xong bụng chắc chắn sẽ rất xồ xề rất xấu xí!"
Đến cả Trình Miêu nghe còn thấy khó chịu, "Cô bớt nói đi!"
Đều là phụ nữ, ai mà không muốn mang thai sinh con, sao lại có thể nói những lời chọc tức người khác thế chứ?
Lại nói về tính cách của Giang Thiển, nửa năm nay mọi người đều biết nàng cũng đâu có đắc tội với ai đâu?
Cái này khiến cho Trình Miêu cảm thấy có chút hối hận, sao nàng lại có một người bạn như thế này, cứ ngỡ là người tốt chứ!
Chẳng trách trước đó mẹ nàng còn kêu nàng tránh xa Cố Hiểu Lan ra, nói cô ta lắm mưu nhiều kế, người không thật thà!
Cố Vân Lan cũng muốn phát tác, Giang Thiển giữ tay nàng lại, nhìn Cố Hiểu Lan nói: "Cố Hiểu Lan, mặc kệ tôi có bị rạn da hay không, sau khi sinh xong bụng có xấu xí hay không thì đó cũng là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô. Tôi tự thấy không có thù oán gì với cô, sáng sớm đến đây, cô lại mượn danh nghĩa quan tâm, để đả kích hãm hại tôi, cô là đang bị ai chọc tức ở đâu mà đến phòng làm việc tìm tôi trút giận hả? Cô cảm thấy tôi dễ bắt nạt lắm sao?"
Sắc mặt Cố Hiểu Lan có chút cứng đờ, "Tôi không có ý đó..."
"Có ý đó hay không tự cô rõ ràng, chúng ta chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường thôi, mời cô nhận rõ vị trí của mình, tôi không cần cô bắt chó đi cày lo chuyện bao đồng, cô tức giận cũng đừng trút lên người tôi, việc của mình chưa xong mà còn lo đi quản chuyện của người khác, coi chừng bụng cô về sau bị rạn da, sinh con xong bụng còn xấu xí hơn tôi!" Giang Thiển không khách khí nói.
Trương chủ nhiệm và Phùng Bác Văn vừa bước vào thì thấy bầu không khí trong phòng làm việc có chút căng thẳng.
"Trương chủ nhiệm, tôi cảm thấy không khỏe, hôm nay xin nghỉ!" Cố Hiểu Lan cảm thấy mình bị cô lập trực tiếp xin nghỉ.
Trương chủ nhiệm tỏ vẻ bất mãn, nhìn nàng một cái, "Hay là cô cứ tạm thời nghỉ về nhà tĩnh dưỡng đi? Vị trí này tôi sẽ giữ lại cho cô, đợi cô sinh xong con rồi lại trở về làm việc!"
"Dạ được!" Cố Hiểu Lan cũng không muốn đi làm ở cái chỗ chết tiệt này nữa.
Cô ta vừa đi, Phùng Bác Văn vội hỏi chuyện gì xảy ra.
Cố Vân Lan liền kể lại cho ông nghe, Phùng Bác Văn mắng: "Thật là ong đốt đuôi kim, lòng dạ đàn bà thật là độc! Giang cán sự, cô đừng để nó làm ảnh hưởng đến mình!"
"Tôi biết." Giang Thiển cười cười.
Phùng Bác Văn còn nói với Trình Miêu: "Cô đúng là kết bạn không có mắt!"
Trình Miêu: "..." Lúc này nàng có phản bác cũng không được nữa!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận