Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 404: Lấy con dâu làm vinh (length: 7809)

Hàn Thế Quốc vui vẻ, hắn vẫn là hiểu rõ tức phụ mà, sợ nhất chính là phiền phức.
Nhưng hắn nhìn xem sao lại thấy lạ như vậy, lại gần muốn ôm tức phụ thân, bất quá bị Giang Thiển đẩy ra.
Giang Thiển đối với bộ ngoại giao bên kia cái gì cũng không hiểu biết, nói: "Nếu đi qua công tác, ta phụ trách nội dung công việc là cái gì? Bên kia môi trường làm việc có phức tạp không? Còn có chuyện nhân tình qua lại linh tinh, ngươi trước nói cho ta một chút xem, để trong lòng ta có cái đáy."
Điều này quả thật cũng còn chưa kịp hỏi!
"Ta không phải bên kia, làm sao biết được những thứ này? Ngươi phải tự mình đi xem thử một chút, bất quá nói thế vấn đề không lớn." Hàn Thế Quốc ngược lại đối tức phụ tin tưởng mười phần.
Tuy rằng tiểu tức phụ là cái người sợ phiền toái, nhưng nếu phiền toái đến, nàng cũng chưa từng sợ, sẽ xử lý rất ổn thỏa.
Lại có nữa chính là thực lực của tức phụ nhà mình thật sự đủ cứng, thời gian nàng làm phiên dịch, hắn đều biết được, không thấy nàng nhíu mày một chút nào.
Công việc này, Hàn Thế Quốc cảm thấy nàng có thể đảm nhiệm.
Đương nhiên, nếu thật sự không được, vậy thì trở về cũng không vướng bận gì.
Giang Thiển cũng cảm thấy cần phải tự mình đi xem, "Khi nào thì đi?"
"Nếu em muốn, ngày mai có thể cùng chúng ta cùng nhau ngồi xe đi qua không?" Hàn Thế Quốc liền nói.
"Được." Giang Thiển không có ý kiến, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi thôi.
Chính sự nói xong, Hàn Thế Quốc liền muốn xoay người lên trên, Giang Thiển cự tuyệt nói: "Anh xuống dưới cho em, ngày mai còn phải dậy sớm đấy!"
Thật là, gần đây, thật đúng là không yên!
Tuy rằng nàng cũng hưởng thụ, bất quá tối nay không muốn, ngày mai còn muốn đi qua bộ ngoại giao bên kia, phải đảm bảo tinh thần thật tốt!
Chuyện này thoải mái thì thoải mái, nhưng cũng đặc biệt mệt mỏi!
"Được rồi." Hàn Thế Quốc thấy tiểu tức phụ vẻ mặt kiên quyết, chỉ có thể thành thật nằm xuống lại, nhưng là lại gần hôn một cái.
Giang Thiển lúc này mới chịu lười biếng dựa vào vào lòng hắn.
Hàn Thế Quốc hài lòng ôm tức phụ nhà mình, nói: "Tức phụ, sau này nhất định sẽ càng ngày càng tốt."
Bóng tối lui đi, hiện tại đại cục đã có thể nhìn thấy, nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Hắn đối với điều này có niềm tin rất lớn!
Tay Giang Thiển cũng có chút không thật, sờ sờ eo lưng rắn chắc của hắn, nàng thích xúc cảm này, "Ta biết, bất quá cũng không thể kiêu ngạo và tự mãn, phải biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên đạo lý."
"Tức phụ em yên tâm." Hàn Thế Quốc làm sao sẽ kiêu ngạo và tự mãn?
Tuy rằng sau khi trải qua gian khổ, địa vị của hắn là vững chắc, nhưng cơ sở bên cạnh hắn vẫn là mỏng manh như vậy.
Hắn cần phải đi vun đắp vòng quan hệ của mình, nhân mạch của mình, như thế mới có thể đặt xuống một cái nền tảng tốt, chứ không có tư cách kiêu ngạo tự mãn.
"Ừ." Giang Thiển cũng chỉ là nhắc nhở một câu, cũng không lo lắng, hắn không phải là loại người thấy được chút ánh mặt trời đã xán lạn, những từ ngữ như kiêu ngạo tự mãn thật sự chưa từng xuất hiện trên người hắn.
À, ngược lại cũng có một chút, chính là trong tình huống như thế này:
Ánh mắt Hàn Thế Quốc sâu thẳm nhìn nàng, "Tức phụ, em sờ thêm nữa, ta cũng không dám đảm bảo sẽ xảy ra chuyện gì."
"Đồ vô đức hạnh." Giang Thiển giận hắn liếc mắt một cái.
"Sao lại vô đức hạnh? Đàn ông của em mạnh như vậy mà em không lén lút vui à? Ta thấy vợ nhà người ta đều bất mãn với chuyện này của chồng không thỏa mãn được mình." Hàn Thế Quốc đắc ý nói.
Lúc này hắn quả thực giống như một con gà trống lớn kiêu ngạo!
Giang Thiển kinh ngạc, hỏi hắn, "Anh nhìn vợ nhà người ta? Anh nhìn thế nào?"
Hàn Thế Quốc: "Hôm kia ngoài ý muốn gặp một cặp vợ chồng nhà người ta vì chuyện kẻ thứ ba mà đánh nhau, người vợ đi ngoại tình, nhưng sau khi bị bắt cũng không sợ, khản cả giọng muốn ly hôn với chồng, còn vạch mặt chồng, nói nàng gả cho hắn ba bốn năm, còn không bằng cùng cái kẻ thứ ba vui vẻ ba bốn ngày."
Giang Thiển: "..."
"Nếu như trước kia, có lẽ liền sẽ bị bắt đi làm phản diện dạy dỗ, bất quá bây giờ không ai quản những vấn đề riêng tư này nữa." Hàn Thế Quốc nói.
Giang Thiển đương nhiên biết thế đạo này bắt đầu thay đổi, mà loại chuyện như thế này cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Bất quá đối với chuyện của người khác cũng chỉ nhắc qua, cũng không nói thêm gì, nàng xoay người liền bắt đầu ngủ.
Hàn Thế Quốc từ phía sau ôm tới.
Kết hôn nhiều năm, Giang Thiển vẫn rất thích được hắn ôm như thế, làm nàng thấy đặc biệt an toàn.
Mà hắn cũng thành thật, biết nàng ngày mai muốn chuẩn bị tinh thần đi qua nhận việc, cho nên không có quấy rầy nàng.
Sáng ngày thứ hai Giang Thiển liền dậy thật sớm, khi Hàn Thế Quốc thức dậy thì Trương Tiểu Tuệ đã làm xong điểm tâm rồi.
Bây giờ trời lạnh, đã gói sẵn rất nhiều sủi cảo đông lạnh rồi, còn có bánh bao các thứ.
Trương Tiểu Tuệ mỗi ngày đều sẽ làm xong điểm tâm trước khi tiểu cữu của mình xuất phát, nấu sủi cảo hấp bánh bao, trong xửng hấp còn có trứng gà.
Sau khi ăn xong bữa điểm tâm phong phú này, Giang Thiển liền cùng Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh, Tần Phong cùng nhau ngồi xe.
Vốn còn một người nữa nhưng bởi vì đã lên xe khác, cho nên không cần phải chen chúc, bây giờ trên xe chỉ có ba người bọn họ.
Bất quá từ khi có Giang Thiển, Giang Thiển ngồi ghế bên cạnh tay lái, mấy người bọn họ ngồi phía sau, toàn là những người đầu không nhỏ, lại chen chúc một chút.
Tần Phong vẫn không biết Giang Thiển muốn đi làm gì, bất quá hắn không phải người hay nói nhiều, vẫn là chờ đến khi Giang Thiển được Hàn Thế Quốc mang đến bộ ngoại giao, hắn mới hỏi Lục Trưởng Chinh.
Hàn Thế Quốc đưa tức phụ đến đơn vị ở bộ ngoại giao xong, lúc này mới trở về đi làm, bất quá hắn rõ ràng rất nhớ thương.
Giữa trưa rảnh rỗi, liền lập tức tới tìm Giang Thiển.
Nhìn thấy thần sắc của Giang Thiển không có vẻ mất mát, tinh thần sa sút, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Giang Thiển thấy hắn như vậy cũng cười một tiếng, đi theo hắn đến nhà ăn ăn cơm, những người khác đương nhiên cũng nhìn thấy Giang Thiển.
Không hiểu rõ cũng có chút ngạc nhiên, sau khi biết Giang Thiển đi qua bộ ngoại giao làm việc, mọi người mới vỡ lẽ.
Sau đó đến chiều tan làm, người nhà ở khu gia thuộc cũng từ chỗ chồng mình biết Giang Thiển qua bộ ngoại giao công tác.
Vương đại nương có quan hệ tốt với Hàn mẫu liền đến tìm Hàn mẫu, bày tỏ sự ngưỡng mộ với nàng, "Con dâu nhà chị thật sự là ngàn năm có một mà, sao lại lợi hại thế? Vậy mà lại vào bộ ngoại giao, thật là không tầm thường!"
Hàn mẫu đã sớm nghe qua Cố Vân Lan giải thích nên vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, "Bộ ngoại giao? Đó là chỗ nào? Lợi hại lắm hả?"
"Đương nhiên là lợi hại rồi, chị không biết chứ, nếu thật sự làm tốt thì sau này thật sự không kém so với Thế Quốc nhà bọn họ đâu!" Vương đại nương nói.
Hàn mẫu cười tươi rói, "Vẫn là cô giỏi, tôi cũng không hiểu nhiều như vậy."
Vương đại nương: "Con dâu nhà chị tìm ở đâu vậy? Lớn lên vừa xinh đẹp, lại hiếu thuận, bản thân lại có văn hóa, có năng lực!" Quả thực là quá hoàn hảo, quá hoàn hảo!
Tâm trạng Hàn mẫu rất tốt, "Nói đến duyên phận của tôi và con dâu, thì còn phải kể từ năm đó lúc tôi vấp phải nó đỡ tôi..."
Nàng kể lại duyên phận giữa nàng và con dâu một cách sinh động, đây quả thực là duyên phận do ông trời sắp đặt!
Vương đại nương ngưỡng mộ, "Đúng là chị có phúc."
Hàn mẫu vô cùng hài lòng, đương nhiên cũng không quên khen mấy câu đối phương khen thật lòng, khiến Vương đại nương trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười...
Bạn cần đăng nhập để bình luận