Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 205: Hàn Thế Quốc: Đây là làm quả phụ tiết tấu a! (length: 7482)

Đã sớm đang chờ người hỏi chuyện này, Hàn mẫu cười nói: "Không phải về quê, chính là đi tỉnh thành bên kia, theo đội ngũ của đại xưởng quốc doanh tỉnh thành, cùng đi phía nam Dương Thành, bảo là muốn cùng bên ngoài mua máy móc buôn bán, liền cần phiên dịch, Thiển Thiển liền bị gọi qua đó hỗ trợ."
Vừa nghe Giang Thiển vậy mà đi làm chuyện đại sự, mọi người đều ngây người ra, "Còn có thể cùng người nước ngoài làm ăn buôn bán sao?"
Vấn đề này Hàn mẫu cũng đã hỏi Giang Thiển, Giang Thiển rất kiên nhẫn giải thích một lần.
Cho nên lúc này Hàn mẫu cũng giải thích cho mọi người một phen, "Chúng ta vẫn là sẽ cùng bên ngoài mua máy móc tiên tiến về dùng, cũng có thể phá đổi cùng học tập kỹ thuật tiên tiến của bọn họ..."
Giải thích một hồi, mọi người cũng hiểu, đồng thời cũng vô cùng hâm mộ!
Tấp nập khen Hàn mẫu, con dâu nhà ngươi quả thực không còn gì để nói!
Còn khen các cháu nhà ngươi có người mẹ thông minh lợi hại như vậy, lớn lên chắc chắn sẽ không tầm thường!
Ngay cả Phùng mẫu dẫn cháu gái tới chơi cũng khen tới tấp sau khi biết chuyện, "Không phải ta nịnh nọt, con dâu nhà ngươi đúng là vừa nhìn đã thấy có phúc khí!"
Hàn mẫu được tâng bốc đến mặt mày rạng rỡ, khóe miệng muốn kéo xuống cũng không được!
Bất quá cũng không quên đáp lễ khen lại, nói Triệu Tuyết Mai cũng tốt không kém!
Phùng mẫu được con dâu cho một bộ quần áo mới cũng vui vẻ!
Mà Hàn Thế Quốc cũng vừa lúc trở về.
Vừa về, liền thấy mẹ hắn mặt mày rạng rỡ hơn hoa cúc, cười nói: "Có chuyện gì vui vậy, làm mẹ con vui thế?"
"Về rồi à?" Hàn mẫu thấy con trai về, lập tức cũng vui vẻ.
"Ai da, Thế Quốc về rồi à?" Phùng mẫu cũng cười nói.
Hàn Thế Quốc cười gật đầu, "Thím."
"Tốt, tốt." Phùng mẫu người có tuổi cũng rất thích mấy chàng trai trẻ vừa nhìn đã thấy là người lính tốt!
Đất nước sở dĩ có được ngày tháng yên bình này, không phải đều nhờ những người con em nhân dân làm nên công lao sao?
Hàn mẫu cũng là xem xét con trai từ trên xuống dưới một lượt, thấy trừ gầy hơn ở nhà một chút, không có vấn đề gì, mới yên lòng.
Đồng thời lại nói: "Nếu con về sớm mấy ngày, Thiển Thiển trước khi đi cũng không cần nhớ con rồi."
"Vợ con ra ngoài? Nàng đi đâu?" Hàn Thế Quốc nghe vậy sửng sốt một chút, vội hỏi.
Hàn mẫu liền cười nói với con trai về chuyện con dâu mới xuất phát đi phía nam Dương Thành mấy ngày trước.
Hàn Thế Quốc: "..."
Đi ra ngoài hơn một tháng, hắn nằm mơ cũng nhớ vợ, thêm lần này làm nhiệm vụ rất thuận lợi, nên mới về sớm.
Cứ tưởng về nhà có thể cùng vợ bày tỏ nỗi nhớ mong thật nhiều, kết quả vợ lại đi ra ngoài?
Lại còn đi phía nam Dương Thành xa như vậy.
Chỗ đó ngay cả Hàn Thế Quốc cũng chưa từng đi qua, cũng không biết là như thế nào.
Hơn nữa vợ là lần đầu tiên đi xa nhà, hắn lại không đi cùng, Hàn Thế Quốc rất lo lắng, cũng không kịp nghỉ ngơi, liền đi tìm sư phụ là Cố thủ trưởng hỏi thăm trước.
"Ngươi còn lo cái này sao? Yên tâm đi, bên xưởng đứng đầu tỉnh thành cần người, Hứa Na còn cố ý gọi điện thoại cho ta, con dâu ngươi dù là lần đầu tiên đi xa nhà cũng không có gì phải lo lắng, đều đi theo đoàn thể, người sẽ không sao đâu, lại nói con dâu ngươi cũng rất thông minh, ngươi còn sợ nàng làm mất bản thân chắc?" Cố thủ trưởng nói.
Khoan hãy nói, Hàn Thế Quốc thật sự sợ vợ bị lạc!
"Con làm nhiệm vụ về cũng không có việc gì, nếu không con cũng đi một chuyến, cũng bảo vệ cho đoàn người bọn họ được an toàn." Hàn Thế Quốc nói.
"Không cần, ta cũng đã phái người đi theo đoàn rồi, con cứ yên tâm." Cố thủ trưởng tức giận.
Hàn Thế Quốc không chịu bỏ cuộc, "Con đi cũng sẽ không cản trở tiến độ công việc của họ."
"Con phải để cho con dâu học cách một mình gánh vác một phương diện, con dâu con bản lĩnh lớn, phải để cho nàng đi đây đó nhiều một chút, lần này ta cũng nghe ngóng rồi, là một cơ hội rất tốt, vốn cũng không tới lượt nàng đâu, là Hứa Na từng làm việc với nàng, biết năng lực của nàng nên mới cực lực đề cử để vợ con tự thân ra đi, xem có nổi danh được chút nào không, nếu nổi tiếng, đến lúc đó muốn điều đi tỉnh thành cũng dễ như trở bàn tay." Cố thủ trưởng nói.
Hàn Thế Quốc: "..."
Vợ nếu đi đơn vị tỉnh thành, vậy chẳng phải hắn sẽ một mình ở nơi này sao?
Tuy là có kỳ nghỉ, nhưng kỳ nghỉ có thể trùng hợp để hai vợ chồng đoàn tụ không?
Đây là muốn hắn làm quả phụ sao?
"Vợ con có năng lực, tính tình cũng vô cùng điềm đạm kín đáo, ta thấy nàng là người giỏi, ở bên khoa tuyên truyền thì thật là phí tài, nếu cố gắng thì ta cảm thấy thành tựu nhất định không thua kém gì con." Cố thủ trưởng tuy rằng tiếp xúc với Giang Thiển không nhiều, nhưng cũng gặp mặt vài lần, thêm lời của Cố phu nhân nữa, ông cũng hiểu khá rõ về Giang Thiển.
Nói không nói thì, là một nhân vật tháo vát trong đơn vị!
Bất quá Cố thủ trưởng không nói thêm, để bọn họ hai vợ chồng tự bàn bạc thì hơn.
Hàn Thế Quốc liền trở về.
Phùng mẫu đã dẫn cháu gái về, Hàn mẫu ở nhà trông các cháu, thấy hắn về thì nói, "Sao lại phải riêng đi hỏi lãnh đạo của con chứ, đây là đi theo đội của tỉnh, sẽ không có chuyện gì đâu."
Hàn Thế Quốc gật gật đầu, "Con biết rồi."
Hàn mẫu cười nói: "Mau bồi các con đi, mấy hôm nay Thiển Thiển không có ở nhà, không thấy Thiển Thiển, mà khóc cả nước mắt."
Tuy rằng thời gian bà chăm các cháu còn nhiều hơn cả con trai và con dâu, nhưng địa vị của ba mẹ trong lòng bọn trẻ không thể thay thế được.
Đêm đầu tiên Giang Thiển đi khỏi nhà, ba đứa trẻ đều không yên, rõ ràng là nhớ mẹ.
Hàn mẫu liền lấy ảnh chụp cho chúng xem, thấy mẹ trong ảnh chụp, bọn trẻ mới yên tĩnh được chút.
Bất quá vẫn luôn tìm mẹ.
Hàn Thế Quốc đương nhiên liền tới với các con.
Hơn một tháng không gặp ba, các con thật sự là có chút xa lạ, nhưng Giang Thiển thường xuyên cho chúng xem ảnh Hàn Thế Quốc.
Cho nên vẫn còn ấn tượng, thêm huyết thống đặt ở đó.
Thế là, sau một chút xa lạ, được ba chơi cùng một lúc, lũ trẻ đều quen thuộc ngay, biết đây là ba đã mất tích rất lâu!
Đứa lớn thì mặt mày hớn hở, đứa thứ hai cũng đã tìm được cảm giác thân quen, đứa út thì khỏi phải nói, trực tiếp dựa vào ngực ba không chịu rời.
Nhìn lũ trẻ như vậy, tim Hàn Thế Quốc như tan chảy.
Bữa tối cũng là do hắn đút cho chúng, lũ trẻ đều ăn rất vui vẻ.
Khiến Hàn mẫu không khỏi cảm thán là, buổi tối bọn trẻ đều kêu ba dỗ ngủ.
"Đến cuối cùng thì vẫn là người thân sinh, hơn một tháng không về, vừa về liền quấn lấy con như keo sơn, ta cùng Tiểu Trân thay phiên dỗ mà còn không được." Hàn mẫu nói.
Hàn Thế Quốc nhìn ba đứa con đang ngủ say, mặt mày đều dịu dàng "Cũng là vất vả mẹ rồi."
"Có gì đâu chứ." Hàn mẫu cười, "Con nghỉ ngơi đi."
Hàn Thế Quốc gật đầu.
Bất quá chỉ là có chút khó ngủ nha, nhớ vợ quá.
Cũng không biết bây giờ vợ đã đến Dương Thành chưa?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận