Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 285: Điệu thấp (length: 7674)

Biết bọn họ trở về, xóm giềng thân thích cũng đến xem.
Đến là thím Trần nhà bên, còn có tam thẩm Hàn có quan hệ rất tốt với mẹ Hàn, chồng của nàng cùng cha Hàn là anh em họ, trong số các anh em xếp thứ ba.
Mẹ Hàn đều mời mọi người vào nhà nói chuyện.
Tam thẩm Hàn và thím Trần vừa vào liền thấy ba đứa con trai đang ăn lê đông lạnh mà ông nội đã lấy cho chúng.
Lê đông lạnh này là do cha Hàn đặc biệt đi xã mua về, biết ba đứa cháu trai muốn về nên đặc biệt chuẩn bị.
Năm ngoái cũng chuẩn bị, nhưng năm ngoái đột nhiên bị cảm nên không về được.
Năm nay thì ăn được rồi.
Bọn trẻ ngồi đó ăn rất thích thú, vừa ăn vừa trò chuyện với ông nội.
Thấy bọn chúng khỏe mạnh, tam thẩm Hàn và thím Trần mắt sáng lên, “Ôi chao, đây là ba đứa con trai nhà Thế Quốc hả? Giống hệt Thế Quốc hồi nhỏ!” Mẹ Hàn cười giới thiệu với các cháu, "Đây là Tam nãi nãi, đây là Trần nãi nãi..."
Bọn Hàn Gia Đằng đều rất lễ phép gọi người, "Tam nãi nãi, Trần nãi nãi chào ạ!"
"Ngoan quá, lớn khỏe quá, trông yêu quá đi thôi." Các bà không kìm được cười nói: "Cha mẹ các cháu đâu?"
"Thế Quốc và Thiển Thiển còn đang sắp xếp đồ trong phòng." Mẹ Hàn nói với họ.
"Để bọn chúng cứ bận." Tam thẩm Hàn và thím Trần chỉ tiện miệng hỏi vậy thôi, không để ý đến.
Mẹ Hàn cười ngồi xuống hàn huyên với hai người quen cũ đã lâu không gặp.
"Cô mang mấy đứa cháu mấy năm nay, sao lại trẻ ra thế? Nhìn tóc cô này, sao lại đen nhánh bóng mượt thế? Ta còn trẻ hơn cô mấy tuổi mà tóc đã không được như cô rồi." Tam thẩm Hàn ghen tị nói.
Nếu câu này là bà thông gia Triệu lão thái thái hỏi thì mẹ Hàn nhất định sẽ giới thiệu dầu dưỡng tóc mà mình đang dùng.
Loại dầu này là con dâu Giang Thiển mua cho bà, con dâu đặc biệt chiều bà, cái gì cũng mua về cho bà dùng thử.
Những thứ khác không nói làm gì, riêng loại dầu này mẹ Hàn đặc biệt thích, dùng thấy rất tốt.
Bà còn giới thiệu cho Phùng mẫu, Phùng Bác Văn cũng đi mua cho mẹ anh, Phùng mẫu dùng cũng khen tốt!
Nhưng giờ về quê rồi, mẹ Hàn không nói nhiều như vậy nữa.
Dù sao bà ấy ngay cả cái radio cũng không mang về, có thể thấy bà kín tiếng thế nào, sao có thể khoe dầu dưỡng tóc của mình.
Nên bà mới nói với họ, sau khi qua đó thì ngày nào cũng chỉ ở nhà giúp con trai con dâu việc nhà, không có gì phải lo nghĩ.
Vì không phải lo lắng gì, thêm khí hậu bên đó nuôi người nên tóc đen, người cũng trẻ ra.
Không hề nhắc một lời là do dầu dưỡng tóc chăm sóc tốt.
Vốn đã khiến người khác ghen tị, lại còn thêm thắt cho người ta càng thêm ghen tị, chẳng phải là tự chuốc oán sao?
Thật không cần thiết.
Cha Hàn nói với mẹ Hàn: "Cô mới về nên không biết, Thế Dũng giờ làm nhân viên chiếu phim rồi, trong làng xã nếu có phim gì muốn chiếu thì đều là do nó sắp xếp."
Mẹ Hàn lập tức nói: "Thật sao? Thế Dũng làm nhân viên chiếu phim rồi à? Vậy thì giỏi quá!"
Tam thẩm Hàn cười không giấu nổi vẻ đắc ý: "Cái gì mà chứ, cũng chỉ là người khuân vác thôi, đâu có thể so với Thế Quốc?"
"Sao lại nói vậy, so với người ta làm gì, Thế Dũng mà so với thằng con trời đánh nhà ta thì nó bị so xuống hố đấy." Thím Trần chen vào.
Bà cũng rất hâm mộ con trai Hàn Thế Dũng nhà tam thẩm, dù biết công việc đó phải bỏ tiền ra mua nhưng làm mấy năm là hòa vốn mà công việc đó lại là bát sắt suốt đời!
Hơn nữa còn oai phong chứ? Làm nhân viên chiếu phim còn trở về cho thôn chiếu phim, đặc biệt vẻ vang!
Tam thẩm Hàn cười vui vẻ, nhưng vẫn khen thím Trần: "Không nói đến những chuyện khác, con gái cô gả vào trong trấn thì lúc đó chẳng phải là chúng ta hâm mộ sao? Tôi sớm đã thấy Hiểu Nhu nhà cô có số tốt rồi, xem đấy mà coi, thế là gả lên trấn, chồng lại còn là quản sự mỏ nữa!"
Mẹ Hàn kinh ngạc nói: "Cái gì? Hiểu Nhu lấy chồng rồi à, lại còn gả vào trong trấn nữa?"
"Đúng vậy."
"Ôi chao, ai giới thiệu đấy? Thế này thì tốt quá, con gái trong làng lấy chồng được nhất đấy!" Mẹ Hàn khen.
Thím Trần sướng rơn trong lòng nhưng vẫn nói: "Đâu thể so được với Thế Giai? Thế Giai lấy được mới tốt ấy chứ..."
Trước khen bản thân, nếu không khen bản thân thì khen con trai, nếu không được nữa thì khen con gái, không được nữa thì đem cả cháu trai ra khen, nói là chúng nó sau này chắc chắn sẽ không tầm thường...
Dù sao một vòng như thế, ai ai cũng thấy vui vẻ cả.
Hàn Gia Đằng, Hàn Gia Hồng, và Hàn Gia Bảo ăn xong lê đông lạnh cũng không đi, ngồi trên giường đất xem các bà nói chuyện.
Đang nói chuyện thì Giang Thiển và Hàn Thế Quốc thu dọn đồ xong cũng ra.
Giang Thiển vừa thấy người thân thích hàng xóm tới, đều là những người hồi trước cô kết hôn với Hàn Thế Quốc từng đến nhưng cô đã quên mất rồi, cô cười và gọi người theo lời mẹ Hàn giới thiệu.
“Vợ Thế Quốc xinh thật đấy, bao nhiêu năm rồi mà vẫn như ngày xưa mới gả về, chẳng thay đổi chút nào.” “Đúng đấy, vẫn còn trẻ đẹp như thế!” “…” Tam thẩm Hàn và thím Trần lại bắt đầu khen cô.
Giang Thiển cười cười, "Các thím khen nữa cháu sẽ tưởng thật đấy."
"Vốn là chúng ta nói thật mà, cháu thật sự rất xinh đẹp, còn có bản lĩnh, một phát sinh luôn mấy đứa con trai, cả cái xóm này ai có được bản lĩnh như cháu?" Tam thẩm Hàn cười nói.
"Đúng vậy đấy, nhìn cháu là biết người có phúc rồi, Thế Quốc lấy được cháu là may mắn của Thế Quốc đấy." Thím Trần cũng nói.
Đối mặt với những lời khen của họ, Giang Thiển chỉ cười cười, không bận tâm hơn thua, cô gọi Hàn Thế Quốc vào phòng lấy trà, bắt đầu đun nước pha trà cho họ uống.
Các thím cũng rất cao hứng, còn khen trà thơm.
Đúng là trà ngon, là hồi đầu tiên đi hội chợ giao dịch Dương Thành, cô gái tên Lâm Tú Hà tặng.
Giang Thiển và cô ta trở thành bạn qua thư từ, chưa từng tặng quà qua lại cho nhau.
Chỉ cần đến cuối năm, cô ta sẽ gửi một ít trà để cô tiếp khách.
Giang Thiển cũng không từ chối nữa, nhưng cô sẽ gửi lại một phần quà có giá trị tương đương.
Lâm Tú Hà cũng biết ý cô nên nhận.
Vì hai thím thấy trà ngon nên khi về, Giang Thiển cũng gói mỗi người một phần để mang về.
Tuy rằng nước trà là giải ngán nhưng lúc này người cũng không có chất béo để mà giải, nhưng được uống trà cũng là một sự hưởng thụ lớn.
"Không cần không cần, đâu có ai vừa ăn vừa mang về thế." Họ vội vàng nói.
"Nhà vẫn còn mà, các thím cứ cầm về đi." Giang Thiển cười nói.
"Đúng đấy, cầm về uống đi." Mẹ Hàn cũng đưa ra.
Mẹ chồng nàng dâu nhiệt tình mời nên mọi người cũng không khách khí nữa, mang một gói trà về.
Người đi rồi, Giang Thiển mới vào phòng lấy một phần quà mang về cho cha Hàn ra…
Bạn cần đăng nhập để bình luận