Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 409: Không khảo trước khoe khoang (length: 8125)

Kỳ thật nói thật, ban đầu nàng gả cho Giang Thủ Hà, kỳ thật thật sự xuất phát từ một loại trốn tránh việc nhà nông, tìm chỗ nương tựa.
Bởi vì làm việc nhà nông thật sự rất mệt mỏi, nàng thật sự không làm nổi, thêm nữa Giang Thủ Hà thích nàng, theo đuổi nàng, nàng thấy nhà Giang cũng không tệ, cho nên liền gả đi.
Lúc đó, nói tình cảm sâu đậm thì thật không có.
Nhưng người đâu phải cỏ cây mà không có tình cảm?
Ở chung lâu rồi, nàng thật sự thích Giang Thủ Hà, người đàn ông này.
Bởi vì hắn rất tôn trọng nàng, nàng đề nghị hắn phải chú ý vấn đề vệ sinh cá nhân, ban đầu hắn không hiểu những điều đó, nàng nói với hắn, hắn liền sẽ nghe.
Chải chuốt bản thân sạch sẽ mới lại đây ôm nàng, gần gũi nàng, luôn luôn rất ôn nhu, cũng sẽ tìm cách làm nàng vui, khiến nàng lúc nào cũng nở nụ cười.
Nàng không phải loại người không biết đủ, thấy rõ được hắn đối với nàng thật sự rất tốt.
Không chỉ có hắn tốt, nhà Giang cũng tốt, cha chồng thì không cần phải nói, bà bà Chu Quế Vân cũng rất rộng lượng.
Không chỉ xưa nay không hề kiếm chuyện vô cớ, ngược lại còn chiếu cố các con dâu rất nhiều.
Bởi vì ngay cả ở nhà mẹ đẻ nàng, mẹ nàng cũng không đối đãi tẩu tử nhà mẹ đẻ đang ở cữ tốt như vậy, còn đi mua thịt, đổi trứng gà về bồi bổ cơ thể.
Còn có các chị em dâu ở giữa, sống chung cũng rất hòa thuận.
Thật sự, sau khi gả vào, nàng sống rất thoải mái.
Đối với cuộc sống ở quê, nàng không hề cảm thấy không tốt, ngược lại, nàng còn rất may mắn với quyết định của mình lúc trước.
Gả cho Giang Thủ Hà, cùng hắn sinh một đứa con trai khỏe mạnh kháu khỉnh, một cô con gái đáng yêu nhu thuận, Tô Chỉ Nhu rất hài lòng.
Nàng điên rồi mới đi học đại học rồi lại tìm một đối tượng, để cho bản thân lại bắt đầu một lần nữa chứ!
Đó là điều không thể xảy ra!
Đây là còn chưa lên đại học, nàng đã bắt đầu không nỡ hắn, cũng không nỡ các con.
"Ngươi còn chưa thi đậu đâu, đã lo lắng trước rồi à?" Giang Thủ Hà cố ý nói.
Bầu không khí cảm thương liền bị hắn phá tan, khiến Tô Chỉ Nhu khẽ đấm hắn một cái, đối với người ngoài nàng không hề tiết lộ, nhưng đối với hắn, nàng lại không hề giấu giếm sự tự tin của mình.
"Ta nhất định có thể thi đỗ!"
"Ta biết." Giang Thủ Hà cười cười, ôm nàng nói: "Ngươi cứ yên tâm mà học, ta sẽ dẫn bọn nhỏ đến thăm ngươi."
Vợ đi học đại học hắn yên tâm, hắn rất chắc chắn về tình cảm của vợ đối với hắn, đối với các con.
Thế nhưng, hắn không thể đảm bảo được phẩm chất đạo đức của những sinh viên nam khác.
Cho nên nhất định là phải dẫn bọn nhỏ đến thăm nàng, phải cho người ta biết, nàng là phụ nữ có chồng, là vợ của hắn, là mẹ của các con hắn!
"Được!" Tô Chỉ Nhu đáp ứng.
Không chỉ có nhà Giang bên này.
Nhà họ Hàn bên này biết tin này cũng thật sự rất vui mừng.
Hàn Gia Đống trực tiếp về nhà toàn lực học tập, cái công việc tạm thời kia của hắn vừa vặn cũng làm đến thời điểm thi đại học khôi phục, chuyện này thật sự là vô cùng đúng lúc.
Nhận khoản lương cuối cùng xong, liền trở về toàn lực lao vào ôn tập.
Mà Giang Thiển cũng hết sức ủng hộ, nàng sớm nửa năm trước, đã gửi không ít tài liệu học tập về, không chỉ ở nhà có, mà bên này cũng có.
Hàn Gia Đống vốn dĩ là sinh viên năm ngoái tốt nghiệp, năm nay kiến thức vẫn còn nhớ, lại có những tài liệu ôn tập này, việc học tập đương nhiên dễ như ăn cháo.
Lý Hà lần này đặc biệt cao hứng, còn cùng Hàn phụ và Hàn Thế Dân khen, nói: "Thế Quốc và Thiển Thiển không hổ là người có bản lĩnh, cái nhìn của bọn họ quả thật rất xa, mọi người xem, vậy mà thật sự khiến Gia Đống đuổi kịp rồi!"
Hàn Thế Dân không nhịn được oán trách nàng, "Không phải ngươi nói tốn tiền vô ích, còn lãng phí thời gian sao? Còn nói gửi những tài liệu học tập đó về có ích gì chứ! Bây giờ thì biết bọn họ là vì Gia Đống tốt rồi?"
"Đúng đấy, trước còn nói anh cả lãng phí tiền lãng phí thời gian, có công phu đó không bằng về làm ruộng kiếm công điểm!" Hàn Gia Vĩ cũng khinh bỉ.
"Ta đó không phải là không biết sao, ta lại có đi học đâu, nào có cái nhìn như cậu mợ các ngươi? Bất quá ta cũng không có ngăn cản không cho các ngươi học phải không!" Lý Hà nói một cách đúng lý hợp tình.
"Nói tới nói lui thì chỉ có ngươi là có lý." Hàn Gia Vĩ nói.
Hàn Gia Tinh cũng không dám nói gì với nương, nàng chỉ là trong lòng lại dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực.
Tiểu thẩm nói quả thật không sai, nhất định phải học cho giỏi, sau này sẽ có rất nhiều hy vọng!
Nàng muốn lên cấp ba, thi đại học!
"Mẹ, mẹ đừng đi ra ngoài nói con nhất định có thể thi đỗ đại học." Hàn Gia Đống từ trong nhà đi ra, mặt mày đen sạm nói.
Hắn đi ra ngoài giao lưu với mấy thanh niên trí thức, cũng mới biết, mẹ hắn đi ra ngoài khoe khoang chuyện này, hắn còn chưa thi đậu đâu, kết quả bà ấy đã đi đắc ý nói tám chín phần mười là thi được rồi.
"Ngươi cái đồ đàn bà phá hoại, ngươi là sợ Gia Đống áp lực không đủ lớn đúng không?" Hàn Thế Dân vừa nghe, lập tức giận dữ phun nói.
Một bên đang không nói gì, đang làm đồ chơi cho cháu trai Hàn phụ cũng cau mày, "Chuyện Gia Đống thi đại học bây giờ còn chưa bắt đầu, sao ngươi đã đi ra ngoài nói như chuyện đã ván đóng thuyền rồi? Tạo áp lực cho Gia Đống thì không nói, nếu có chuyện gì xảy ra, chẳng phải ngươi khiến cho người ta xem Gia Đống như trò cười?"
"Vậy thì sao có thể, thành tích của Gia Đống tốt như vậy." Lý Hà nói.
"Thành tích anh cả tốt là tốt, nhưng mà loại chuyện này chưa đến phút cuối cùng ai mà nói trước được?" Hàn Gia Vĩ cũng nói.
"Đến cả con nít còn hiểu đạo lý, ngươi còn để cho chúng ta nói?" Hàn Thế Dân mắng.
"Không nói thì không nói!" Lý Hà bĩu môi, cuộc đời nàng có thể khoe khoang không có được mấy chuyện, khó khăn lắm nhi tử mới muốn tham gia thi đại học, khoe khoang một chút thì sao chứ? Cũng không cho.
"Nếu lỡ con mà thi được, mẹ lại được ý, bây giờ đừng nói nhiều như vậy, nhỡ có người đỏ mắt ghen tị, chơi xấu con thì sao?" Hàn Gia Đống cũng nói.
Vừa nghe thấy lời ấy, Lý Hà nhanh chóng nói: "Ta xem ai dám, ai dám ngăn cản ta ta liều mạng với người đó!"
Bây giờ toàn bộ hy vọng của bà đều đặt lên người nhi tử này, ai dám ghen tị thử xem?
"Vậy ai mà nói chính xác được lòng người đen tối chứ, nếu là người nhà tự cảm thấy không có hy vọng, nhìn ngươi khoe khoang lôi kéo anh cả xuống làm tấm đệm cho ngươi thì lại làm sao?" Hàn Gia Vĩ nói.
Hàn Thế Dân và Hàn phụ đều nhíu mày, câu nói này một điểm không sai.
Lý Hà cũng vội nói: "Được được được, ta không nói còn không được sao? Sau này ai hỏi ta thì ta liền nói không biết!"
Thấy bà như vậy, người nhà mới không tiếp tục nói về bà.
Lý Hà lại nói: "Đến lúc thi, nên đến ở nhà Tam muội mới tốt, đỡ phải chạy tới chạy lui đúng không?"
"Tam cô nói với con, đến lúc thi thì cứ đến nhà cô ấy ở tạm." Hàn Gia Đống liền nói.
"Tốt tốt tốt." Lý Hà rất vui mừng.
Cả nhà đang nói chuyện thì Hàn Gia Nguyệt dẫn theo Hoàng thanh niên trí thức và con trai cùng trở về.
Vốn năm ngoái cuối năm, cả nhà ba người đã chuyển về.
Nhưng kỳ thực lần đó là do Hàn Gia Nguyệt đưa cho Lý Hà, nương của mình 20 đồng tiền, cho nên cả nhà mới có thể chuyển về.
Nhưng lại mấy tháng không đưa tiền sinh hoạt phí, liền lại bị Lý Hà đuổi ra ngoài, bà ấy không muốn nuôi cả nhà con rể, đây là chuyện không thể mơ tưởng!
Tiền tiêu xong mà không đưa thì bắt bọn họ chuyển đi!
Bất quá bây giờ thi đại học khôi phục, Hàn Gia Nguyệt lập tức như được tiêm thuốc kích thích, kéo Hoàng thanh niên trí thức cùng con trai liền trở về muốn về nhà ở, toàn lực chuẩn bị chiến đấu thi đại học!
Hàn Gia Nguyệt nghĩ, nếu có thể thi đỗ vào đại học, vậy sau này cô ta và con trai coi như viên mãn!
Lần này đưa về nhà 10 đồng tiền, cho nên Lý Hà cũng không cự tuyệt, bởi vì nếu thi đỗ thì bà ấy cũng được thơm lây, đúng không?
Cho nên liền cho trở về ở cùng để học...
Bạn cần đăng nhập để bình luận