Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 16: Trời sinh tốt số (length: 7805)

Tôn Thị còn có chút bĩu môi.
Ngày hôm qua con gái nói ra việc này, Chu Quế Vân còn vẻ mặt không cho là đúng, nàng còn tưởng rằng thanh cao lắm ghê gớm, kết quả vừa quay mặt đi đã nhờ người nói ra!
Nhưng vẫn là câu nói kia, sự tình liên quan đến danh tiếng của con gái, nàng cũng không thể nửa điểm tiết lộ, nếu không con gái nửa đời sau đều phải sống trong bàn tán của người khác!
Chưa kết hôn mà có con, không chừng đều bị lôi ra ngoài cạo đầu hoặc là diễu phố gì đó!
Nhưng chuyện này đối với Giang Thiển ảnh hưởng lại rất hạn chế, bởi vì nàng nói gì đi nữa thì vẫn là người bị hại!
Cho nên Tôn Thị trả lời cũng rất kín kẽ.
Trực tiếp đối ngoại tuyên bố, nói Nhị phòng bọn họ đã cùng nhà họ Hàn từ hôn bởi vì nàng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thấy không ổn, chưa kết hôn đã bận rộn như vậy, kết hôn rồi con gái nàng làm sao sống?
Cho nên ngày hôm qua hai vợ chồng bọn họ đã đến nhà Hàn hủy bỏ hôn sự.
Không ngờ chị dâu cả của nàng lại để ý đến nhà Lão Hàn.
Vừa nghe Tôn Thị giải thích như vậy, có ít người lại hiểu, nói: "Ngươi đừng nói, làm lính thật là bận, có thể đi tùy quân còn tốt, không đi tùy quân cũng chỉ có thể ly biệt với chồng, nhà mẹ đẻ ta bên kia cũng có người làm lính, cũng chính là bây giờ lui rồi, nhưng trước đó, đều là phụ nữ một mình gồng gánh nuôi mấy đứa con, vừa làm cha vừa làm mẹ, sống khổ sở biết bao!"
Nhưng lại có người nghi ngờ: "Đó là không được đi tùy quân, nhưng quân hàm nhà Hàn là doanh trưởng, đãi ngộ tốt không nói, còn có thể đưa vợ đi theo! Hơn nữa ba năm này cũng đợi, bây giờ người ta về các ngươi lại từ hôn? Vậy chẳng phải ba năm đợi uổng phí sao? Ta vừa rồi tận mắt thấy người kia tướng mạo, đều thuộc hạng nhất, mối hôn sự tốt như vậy có đốt đèn lồng cũng không tìm thấy, các ngươi nói không cần là không cần sao?"
Tim Tôn Thị như đang rỉ máu, nàng đương nhiên biết nhà họ Hàn là mối hôn sự tốt nếu không thì đã không nhẫn nại suốt ba năm.
Con gái từ 19 tuổi ròng rã đợi đến 22 tuổi!
Tưởng chừng như sắp thành quả ngọt, ai ngờ con gái vào thời khắc quan trọng lại gây chuyện, nàng thì còn cách nào nữa?
Ngay cả chính Tôn Thị cũng thấy vô cùng hài lòng với mối hôn sự mà cô Giang giới thiệu, nếu không nàng đã không để con gái đợi ba năm.
Nàng vẫn nghĩ Hàn Thế Quốc phải cố gắng một chút, như vậy nàng liền có con rể làm quan lớn.
Đến lúc đó thật đúng là một người đắc đạo.
Nằm mơ nàng cũng muốn ưỡn ngực trước mặt Đại phòng.
Thế nhưng con gái lại không biết cố gắng!
"Ngươi cảm thấy tốt, nhà ta chưa chắc đã thấy tốt; dù sao hiện tại nhà ta cũng có công việc rồi, nếu đi theo quân, ai làm công việc?" Tôn Thị tìm không ra lý do nào khác chỉ đành lấy việc nhà có bát cơm sắt ra nói.
Bởi vì Giang Nguyệt hiện tại đang làm ở cung tiêu xã, mỗi tháng lương có 22 đồng, còn cao hơn cả lương của Giang Thiển.
Lương giáo viên, cho dù là bây giờ hay về sau cũng không cao hơn được bao nhiêu.
Bởi vì có công việc này, nên nhà nàng bây giờ không thèm món hôn sự từng hiếm có này nữa.
Mọi người đều kinh ngạc, nhưng cũng có người không vừa lòng, trước mặt không nói gì, quay lưng đi rồi thì lại bĩu môi: "Đắc ý cái gì? Nếu không nhờ Đại phòng nhà họ Giang, bọn họ là cái thá gì?"
"Ai nói không phải!" Một bà cô chua ngoa cũng nói: "Để con dâu làm công việc đó không phải cũng được sao? Để con gái gả qua đi tùy quân, như vậy chẳng phải vẹn cả đôi đường sao, kết quả nhà đó lại ỷ có công việc liền không cần mối hôn sự này, đúng là nhặt hạt vừng mà bỏ mất dưa hấu!"
"Đúng là lũ chuột chũi chỉ nhìn thấy ba tấc!"
"Sau này Giang Thiển làm bà quan, xem bọn họ có hối hận chết không!"
"..."
Giọng điệu của mấy người này chẳng hề che giấu ý tứ gì, Thủy Lưu tức phụ nghe được không ít, lại về kể cho bà bà.
Mặt Tôn Thị đen như than.
Nhưng Thủy Lưu tức phụ cũng có ý đồ bởi vì cô ta thèm muốn cái công việc ở cung tiêu xã kia từ lâu!
"Mẹ, sau này em gái đi lấy chồng thì công việc này nhà mình phải tự làm chứ?" Thủy Lưu tức phụ liền nói.
Tôn Thị mắng: "Chuyện công việc để sau đi, con vội cái gì? Cái nhà này còn chưa tới lượt con làm chủ!"
Thủy Lưu tức phụ bĩu môi: "Mẹ có tức cũng đừng trút lên người con!"
Nói xong quay mặt đi, coi cô ta là nơi trút giận!
Tôn Thị tức giận đến phát điên, một lũ tất cả đều chọc tức nàng!
Người làng xem náo nhiệt, buôn chuyện lại chẳng quan tâm đến những điều đó, lại đến tìm Chu Quế Vân hỏi han.
Chu Quế Vân cũng biết từ mọi người rằng Tôn Thị tìm cớ qua loa, trong lòng hừ lạnh, nhưng vẫn thuận theo đáp lời: "Ta khuyên Nhị thúc với Nhị thím rồi, ba năm cũng đợi rồi, còn kém một chút sao? Nhưng bọn họ không nghe, nhất định muốn hủy, nhưng em chồng ta đảm bảo khen nhà họ Hàn gia phong tốt; khen Thế Quốc nhân phẩm tốt; vừa lúc Thiển Thiển vẫn chưa có đối tượng, Thế Quốc lại được nghỉ về, dứt khoát bảo em gái ta đến gặp mặt, xem người trẻ tuổi có hợp ý nhau không, nếu ưng thì ta không có ý kiến gì!"
Nếu truyền ra thanh danh hai cô gái nhà họ Giang tranh một chàng trai thì mấy chục năm sau Lão Giang sẽ phải sống dưới miệng người khác, đừng mong có ngày tốt đẹp!
Cho nên chuyện này Đại phòng và Nhị phòng đều cùng một chiến tuyến, tuyệt đối không thể để người khác chê cười, nói như vậy thì hợp lý hơn.
Cô Giang cũng nhớ đến danh tiếng nhà mẹ đẻ, nói với hàng xóm trong thôn: "Dù sao Giang Nguyệt với Thế Quốc ngay cả mặt cũng chưa từng gặp, nếu Nhị ca với Nhị tẩu luyến tiếc công việc của Giang Nguyệt, Giang Nguyệt lại sợ kết hôn rồi Thế Quốc bận rộn không quan tâm được đến mình, do dự nhiều vậy nên thôi, mỗi người đi lấy chồng là được, bất quá thanh niên tốt như Thế Quốc, ta nhất định phải giới thiệu cho Thiển Thiển, mọi người đừng có mơ tưởng!" Cuối cùng cũng là nói đùa.
Nhưng khoan hãy nói, mọi người đều chấp nhận cách giải thích này, các bà ấy đâu có mù, thấy được tướng mạo, vóc dáng, khí chất của Hàn Thế Quốc, hơn nữa lương lính thì có tiếng là tốt; quan trọng nhất là có tiền đồ, Hàn Thế Quốc tuổi còn trẻ đã là doanh trưởng, tiền đồ vô lượng không sai!
Chẳng trách cô Giang liền nhớ giới thiệu cho cháu gái nhà mình.
Dù sao thì nước phù sa không chảy vào ruộng người ngoài mà.
Cô Giang vun vén cho cháu gái mình là chuyện không cần nghi ngờ.
Có điều những người đang để mắt đến Giang Thiển thì đành thất vọng biết chắc không cạnh tranh nổi sau khi thấy Hàn Thế Quốc.
Nhưng rất nhanh bọn họ lại phấn khởi lên, bởi vì Giang Nguyệt đã hủy hôn, tuổi nàng cũng không nhỏ!
Không phải sao, những người đó lại nhắm đến Giang Nguyệt!
Giang Nguyệt vẫn còn đang đi làm ở cung tiêu xã thì đã nghe được tin này.
Có một cô nương trong thôn quan hệ tốt với Giang Nguyệt đến mua muối ăn, vừa thấy Giang Nguyệt liền kéo cô ra nói chuyện bát quái, còn không nhịn được nói: "Sao mà cậu lại ngốc thế? Tuy công việc này khó có được, có tiền cũng đâu đến tay cậu, đều là nhà lấy cả chứ cậu cũng có được bao nhiêu đâu! Nhưng mà cậu đã đợi ba năm rồi, sắp đến lúc thành rồi thì cậu lại hủy? Không phải vô duyên vô cớ làm lợi cho con em họ sao, xem ra đúng là số con bé nó tốt sẵn rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận