Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 12: Chim đại phân ổ, cây lớn phân nhánh (length: 8003)

Nói cho cùng, nàng chính là ghen tức.
Bởi vì lúc trước nàng sau khi vào cửa, cũng chỉ là 20 đồng tiền lễ hỏi cùng 36 chân lợn.
Tuy rằng cũng coi là tương đối long trọng và có thể diện, nhưng so với điều kiện nhà trai đưa ra khi tiểu thúc tử kết hôn hiện tại thì không thể nào so sánh được, trong lòng nàng sao có thể cam tâm?
"Thế Quốc kết hôn đưa lễ hỏi thế nào, đó là chuyện của riêng hắn, tiền cũng là do chính hắn kiếm!" Hàn Thế Dân cau mày nói.
"Cái gì mà tự kiếm? Chúng ta bây giờ còn chưa chia nhà, hắn kiếm cũng phải tính vào của chung!" Lý Hà nghiến răng nói: "Ta mặc kệ, ta cũng muốn được bù lễ hỏi, nếu ngươi không bù cho ta, thì ta sẽ làm cho ngươi không yên thân!"
"Chuyện lúc đó sao so được với bây giờ? Lúc đó Kiến Quốc mới chỉ là bao lớn chứ!"
Hàn phụ Hàn mẫu tuổi tác lớn hơn Giang phụ và Chu Quế Vân một chút, họ có tổng cộng ba con gái và hai con trai.
Con cả là con gái lớn nhất, sau đó là con gái thứ hai, hai cô con gái này rồi mới đến Hàn Thế Dân, con trai trưởng.
Phía sau còn có một cô con gái thứ ba, cuối cùng mới là Hàn Thế Quốc, con trai út.
Hàn Thế Dân lớn hơn Hàn Thế Quốc bảy tuổi, nhưng không chỉ lớn hơn bảy tuổi, mà hắn còn kết hôn rất sớm, năm đó hai mươi tuổi đã lập gia đình.
Tính ra là mười ba năm trước, năm nay là năm 68, vậy tức là năm 55 kết hôn.
Lúc Lý Hà gả đến, cơm tập thể còn chưa bắt đầu ăn nữa là!
Lão Hàn cưới nàng, lễ hỏi đã được coi là rất hậu hĩnh rồi!
Nhưng Lý Hà không để ý, "Sao lại không so sánh được? Đều là tức phụ của Lão Hàn, nàng thì được mà ta lại không được à? Người ta còn chưa vào cửa mà một đám các người đã nghiêng về nàng, nếu như chờ đến khi nàng vào cửa rồi, trong nhà này còn có chỗ cho ta lên tiếng nữa không?"
Hàn Thế Dân nghe nàng càng nói càng quá đáng, liền cảnh cáo: "Ta nói cho ngươi biết, cha mẹ chỉ mong Thế Quốc mau cưới vợ, chuyện này gần như thành khúc mắc của hai người, nếu ngươi dám gây rối thì cha mẹ sẽ không tha cho ngươi!"
Đều đã 26 tuổi, con nhà người ta đều đã có con cả rồi mà hắn vẫn chưa có tin tức gì, cha mẹ làm sao không lo lắng chứ?
Về việc Lão nhị vừa ý cô nương kia, cho ba vòng một nhẫn 48 chân lợn lễ hỏi hậu hĩnh như vậy, Hàn Thế Dân tuy có chút tặc lưỡi, nhưng hắn không có sức đi mà nói.
Bởi vì nhà có điều kiện như vậy, để có nhà ngói ở thì cũng là nhờ Lão nhị Hàn Thế Quốc kiếm được tiền.
Nếu không dựa vào vài sào ruộng kia thì sao? Cả nhà sống cũng không dễ chịu!
Bây giờ Lão nhị khó khăn lắm mới có một cô nương vừa ý, chịu bỏ ra lễ hỏi nặng như vậy, đó là chuyện của riêng hắn.
Bà mối nói, cô nương kia không chỉ nhỏ hơn hắn sáu tuổi, mà còn đặc biệt xinh đẹp, lại còn là giáo viên, trẻ tuổi xinh đẹp lại có học thức!
Nếu Lão nhị đã có tài lực chi trả lễ hỏi này, thì đưa nhiều thêm một chút cũng sao? Chủ yếu là chuyện hôn sự này có thể thành!
Để trước khi kỳ nghỉ kết thúc, đưa người về rồi đưa đi tùy quân, đó mới là trọng điểm!
Lý Hà tức giận đến mặt mày méo xệch!
. . .
Ở trên đường đến đại đội Ngũ Tinh, Giang tiểu cô dùng cách nói chuyện phiếm để hỏi han Hàn Thế Quốc không ít chuyện, ví dụ như quân đội có bận lắm không?
Bây giờ ngươi giữ chức vụ gì, một tháng lương được bao nhiêu các loại vấn đề.
Biết Giang tiểu cô sẽ về kể lại với đại ca và đại tẩu, Hàn Thế Quốc đều hỏi gì đáp nấy.
Quân đội rất bận, nếu không thì hắn cũng đã không ít khi về, nhưng đó là trước đây, hiện tại hắn đã là doanh trưởng, so với trước kia thì tốt hơn không ít.
Đương nhiên, thời gian về nhà cũng không nhiều.
Cho nên nếu như kết hôn thì chắc chắn cũng phải đưa vợ đi theo quân.
Về phần tiền lương, hắn cũng không giấu giếm, bây giờ một tháng là 70 đồng tiền.
Nghe nói lương một tháng được những 70 đồng, Giang tiểu cô và Trương bà mối đều tặc lưỡi!
Đã sớm biết làm đến doanh trưởng lương sẽ không thấp, nhưng không ngờ lại được 70 đồng một tháng!
Người ở quê làm cả năm xuống thì mới được chia có mấy đồng bạc chứ? Hàn Thế Quốc một tháng liền kiếm được 70 đồng rồi!
Giang tiểu cô sau khi tặc lưỡi thì càng thêm hài lòng, chỉ là trong lòng không nhịn được mỉa mai nhị ca và nhị tẩu mình bị mù mắt, dạng con rể như này mà còn đến cửa từ hôn?
Chưa kể ba năm chờ uổng công lại bỏ lỡ một mối kim quy tế tốt như vậy!
Giang tiểu cô quyết định chờ phải nói cho ra nhẽ với đại ca và đại tẩu, không thể hồ đồ như nhị ca và nhị tẩu được, dạng con rể này có mà đốt đèn lồng cũng khó tìm!
Rất là phù hợp với cháu gái Giang Thiển!
Hàn mẫu không hề xen vào nói chuyện lương bổng của con trai, bởi vì làm mẹ, bà quá hiểu con mình.
Đây rõ ràng là đã vừa mắt cô nương nhà người ta, lại sợ nhà người ta chê hắn là tên nhà quê cục mịch, cho nên mới như chim Khổng Tước xòe đuôi dùng sức bày ra ưu thế của mình đó!
Nhưng bà cũng vừa ý cô gái này, cho nên không những không ngăn cản mà còn phối hợp, cười nói với Giang tiểu cô: "Ta và lão nhân cũng đã tính xong, chờ Thế Quốc kết hôn thì sẽ làm chủ cho hai anh em chúng nó chia nhà, đến lúc đó sẽ mời lão bí thư chi bộ và cha các cháu đến chứng kiến."
Giang tiểu cô vừa nghe trong lòng vui vẻ, nói: "Chia nhà thì cũng vẫn phải hiếu kính cha mẹ, đó là việc mà con cái phải làm!"
"Đúng vậy, ta vẫn cảm thấy cho các con có nhà riêng rồi chia ra là tốt nhất, trước kia hai con dâu của ta cãi nhau như chó với gà, liên lụy đến tình cảm hai anh em không tốt, vẫn là ta tức quá cho bọn nó chia nhà, để cho bọn nó ai lo việc người nấy thì giờ tình cảm anh em lại hòa hoãn trở lại rồi!" Trương bà mối tiếp lời.
Đây cũng là nói tình hình thực tế.
Giang tiểu cô cười nói: "Nhà ta cũng vậy, cha chồng ta sớm đã cho chúng ta chia nhà, nói chim lớn phân tổ cây lớn phân nhánh, để chúng ta tự lo liệu, có chuyện gì gọi một tiếng là đến ngay thôi?"
Trương bà mối gật đầu, "Rất ít gia đình có mấy cô con dâu hòa thuận như nhà cô, là nhờ đại tẩu của cô có mắt nhìn đó, trước kia lúc chọn dâu cho hai đứa cháu, đã mua một tặng một còn ưng cả cô em họ của người ta nữa, sau khi vào cửa tình cảm rất tốt! Còn cả cô con dâu trí thức thanh niên kia cũng vậy, ta thấy cũng là người hiểu biết!"
"Đúng vậy đó, nếu không phải là người hiểu biết thì đại ca và đại tẩu nhà tôi chắc đã sớm cho bọn nó chia nhà rồi, bất quá lần trước đến thì cũng nghe đại tẩu nói đến việc này rồi, chắc cũng đang chờ Thủ Xuyên kết hôn thôi."
Nói đến Giang Thủ Xuyên đang làm việc trong thành phố, Trương bà mối liền giới thiệu qua về người anh thứ tư nhà gái, đây là người chính thức làm việc ở bộ phận thu mua của trung tâm thương mại lớn trong thành phố đó!
Còn là sinh đôi long phụng với Giang Thiển!
Hàn mẫu đương nhiên cũng khen theo, nhưng bà thực lòng khen ngợi việc người hộ khẩu nông thôn có thể vào thành làm việc chính thức, lại còn là ở bộ phận thu mua, tài giỏi như vậy là không phải người thường rồi!
Các bà trò chuyện, thêm Trương bà mối chêm vào đôi câu, trên đường cứ thế tán gẫu.
Đại tẩu Triệu Ái Anh đang ở ngoài sân may vá quần áo cho con, nhị tẩu Triệu Ái Phượng cũng ở cùng, hai chị em dâu vừa làm việc vừa trò chuyện, nhưng không quên thỉnh thoảng nhìn về hướng cửa.
Đợi thấy Giang tiểu cô và Trương bà mối, cùng với Hàn mẫu, Hàn phụ và Hàn Thế Quốc cả nhà ba người đi tới, hai chị em dâu liền lập tức kêu vào nhà, "Nương ơi, tiểu cô và mọi người đến rồi."
Chu Quế Vân và Giang phụ liền từ trong nhà đi ra.
Giang phụ cười bắt tay Hàn phụ, hai người lập tức tán gẫu.
Chu Quế Vân nhiệt tình chiêu đãi Hàn mẫu đồng thời, đôi mắt mang ý cười không quên chào hỏi Hàn Thế Quốc, "Cháu là Thế Quốc đấy à? Quả nhiên là làm lính, nhìn là biết ngay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận