Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 403: Khuyết thiếu ngươi dạng này nhân tài (length: 7821)

Từ năm ngoái tiếng gió siết chặt bắt đầu, hai nhà liền không có ăn cơm chung với nhau.
Không còn cách nào, bên ngoài tình huống như vậy, liên hoan loại chuyện này coi như xong, dù sao xảy ra nhiều chuyện như vậy, đỡ phải bị người ta bắt được nhược điểm nói cái gì ngầm chúc mừng.
Nhưng hiện giờ bầu không khí tốt rồi, lại lâu như vậy không cùng nhau ăn cơm đương nhiên liền có thể tụ họp.
Hiện tại gần cuối năm Lục Trưởng Chinh cùng Hàn Thế Quốc bọn hắn mặc dù không có nghỉ, nhưng cũng không có chuyện gì làm, về nhà được tương đối sớm.
Lúc này trời tối cũng tương đối sớm, bọn họ năm giờ trở về, trời đã tối rồi.
Lục Trưởng Chinh về nhà không thấy ai, nồi cũng lạnh bếp cũng nguội liền trực tiếp qua bên này.
"Ngươi ngược lại là thông minh, biết qua đây." Cố Vân Lan cười nói.
"Vậy còn cần nói, ta vừa nhìn liền biết ngươi khẳng định mang bọn nhỏ qua đây ăn có sẵn." Lục Trưởng Chinh cười nói, cùng Hàn mẫu nói: "Thím, thật là làm phiền."
"Không phiền, đã lâu lắm không cùng nhau ăn cơm, ngươi xem bọn nhỏ rất cao hứng?" Hàn mẫu cười nói.
Bọn nhỏ đương nhiên cao hứng, thật sự đã lâu lắm không cùng nhau ăn cơm.
Bởi vì Hàn Thế Quốc về cùng Lục Trưởng Chinh cho nên trực tiếp ăn cơm.
Thịt dê sườn cừu hầm đặc biệt thơm, chấm vào nước chấm Giang Thiển đặc chế, ăn ngon một cách sung sướng.
Hàn Thế Quốc cùng Lục Trưởng Chinh còn thích ăn cay, cho nên làm riêng cay cho bọn hắn, Giang Thiển còn lấy bình rượu ra, cũng cho bọn họ uống một ly.
Tối nay Hàn mẫu có hứng thú, cho nên ngược lại cũng uống một chút.
Lục Minh, Lục Song, còn có tam bào thai đều lớn, biết đây là cái gì, cũng sẽ không đòi uống, nhưng Lục Lâm cùng Hàn Gia Sâm hai tiểu ca thì không biết, thấy cái đồ kia liền a a kêu, tỏ vẻ bọn họ cũng muốn.
Trương Tiểu Tuệ lấy ly đựng nước, giả vờ rót cho bọn họ, trên thực tế đó chính là nước, bất quá đưa cho hai người bọn họ sau, cũng dỗ được bọn họ.
Hai tiểu ca đều rất hài lòng, uống cũng không có cảm giác không thích hợp.
"Ngây ngốc này sau này ra ngoài có bị người bắt nạt không?" Hàn Gia Ý sờ đầu hai em trai, cười nói.
"Sẽ không đâu, đây cũng là cách mà các ngươi hồi bé bị dỗ." Cố Vân Lan cười híp mắt nói.
Hàn Gia Ý ngạc nhiên ngây người, "Thật á? Lan di người không lừa ta, ta khi còn bé dễ bị lừa thế sao?"
"Đương nhiên là thế." Cố Vân Lan cười gắp sủi cảo cho hắn, "Các ngươi khi còn bé thấy ba ngươi cùng chú Lục nhà ngươi uống rượu, cũng tò mò muốn nếm thử, chúng ta chính là như thế lừa các ngươi."
Hàn Gia Ý 囧 囧, "Được rồi, trẻ con dễ lừa gạt thật."
Lục Minh, Lục Song cười, "Ngươi bây giờ cũng không dễ lừa gạt đâu."
Hàn Gia Ý đắc ý, "Hiện tại ai cũng không lừa được ta, chỉ có ta lừa người khác thôi."
Hàn Gia Đằng cùng Hàn Gia Hồng cũng không muốn nói hắn, "Mau ăn sủi cảo đi ngươi."
Hàn Gia Ý cười hắc hắc, lại khen: "Sủi cảo này sao thơm thế? Tiểu Tuệ tỷ, tay nghề của tỷ càng ngày càng tốt!"
"Có thể là dì Lan gói đấy cũng không chừng." Trương Tiểu Tuệ cười nói.
Mọi người cùng nhau vừa ăn vừa trò chuyện, không khí náo nhiệt vô cùng.
Ăn xong cũng không vội về, dù sao thì ở cách vách, cùng nhau nghe radio nói chuyện phiếm.
Lục Trưởng Chinh liền hỏi Hàn Thế Quốc, "Hôm nay lãnh đạo gọi ngươi qua làm gì?"
Hàn Thế Quốc nói: "Nói chuyện của vợ ta."
Giang Thiển nghe đều bất ngờ, "Nói chuyện của ta? Nói chuyện gì của ta?"
Cố Vân Lan cùng Hàn mẫu cũng nhìn về phía Hàn Thế Quốc.
"Vợ à, em có muốn qua bộ ngoại giao làm việc không?" Hàn Thế Quốc cười hỏi.
Giang Thiển bất ngờ nhìn hắn, "Sao đột nhiên hỏi thế?"
Mấy người khác cũng đều bất ngờ.
"Lãnh đạo của anh xem qua hồ sơ của anh, cũng xem qua em, hôm nay chính là cố ý tìm anh để hỏi chuyện em tiếp nhiệm vụ của thư viện, còn nữa năm đó em đi Quảng Châu, cùng đi Thượng Hải tham gia hội chợ giao dịch, hiện tại bộ ngoại giao bên kia đang thiếu nhân tài như em, cho nên nếu em muốn, có thể qua bên kia làm việc." Hàn Thế Quốc nói.
"Thật sao? Có thể đi bộ ngoại giao thì cũng là rất tốt!" Cố Vân Lan mừng cho Giang Thiển nói.
Hàn mẫu không hiểu, "Công việc này rất tốt sao?"
Có công việc đương nhiên là việc tốt, cho dù Hàn Gia Đống đứa cháu trai lớn nhất bị làm cộng tác viên nàng đều vui.
Bất quá cái này bộ ngoại giao gì nghe đã thấy cao sang rồi.
Cố Vân Lan liền giải thích cho bà, "Bộ ngoại giao bên kia không phải chỗ bình thường..."
Nói sơ lược công việc mà bộ ngoại giao phụ trách, đúng là cao lớn trên như Hàn mẫu nghĩ!
Lão thái thái kích động, "Thật vậy sao? Lợi hại vậy?"
Cố Vân Lan cười một tiếng, "Chính là lợi hại như vậy! Trước kia thím Tần còn muốn giới thiệu Thiển Thiển qua đó, nhưng nghĩ lại vẫn chưa thái bình, không muốn cho Thiển Thiển gây phiền toái nên không nói, chỉ nhắc với ta vài câu, không ngờ hiện tại bên kia tự mình tìm tới Thiển Thiển!"
Nói rồi, liền nói với Giang Thiển: "Thiển Thiển, đi thử xem!"
"Đúng đúng, đi thử xem, trong nhà không cần em bận tâm bọn trẻ có ta với Tiểu Tuệ trông, không vấn đề gì đâu." Hàn mẫu cũng nói liên tục.
Ây da, con dâu mình sao cứ có tiền đồ thế không biết, lại còn muốn đi làm ở bộ ngoại giao, đại diện cho quốc gia đi ngoại giao với nước ngoài, chuyện này thật là mồ mả tổ tiên bốc khói xanh!
Giang Thiển cười một tiếng.
Nàng không ngờ Cố Vân Lan không làm được, nàng ngược lại là có thể có cơ hội đi làm trước.
Nói với Hàn Thế Quốc: "Em ở nhà cũng không có gì làm, nếu không đi thử xem?"
Nàng ở nhà chỉ làm nhiệm vụ thư viện phát xuống, phiên dịch thư viện với người khác có thể không đơn giản, nhưng đối với nàng mà nói mỗi ngày chỉ cần hai ba tiếng đồng hồ là giải quyết được.
Thời gian còn lại đều là trông trẻ con.
Còn về chuyện thi đại học, đó chẳng phải chuyện của sáu tháng cuối năm hay sao?
Đại học thì nhất định phải thi phải đi học, đây là trình độ không thể thiếu, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hiện tại nàng đi làm ở bộ ngoại giao có thêm kinh nghiệm nha!
Hàn Thế Quốc cười nhìn nàng, "Anh còn tưởng em không muốn chứ."
"Sao lại không muốn?" Giang Thiển ngạc nhiên, "Sao anh lại nghĩ vậy?"
Từ trước đến giờ nàng đều thích công việc nha!
"Đúng đấy, công việc tốt thế, sao lại không muốn? Kiểu gì cũng phải đi xem thử." Hàn mẫu trách hắn.
Hàn Thế Quốc cười cười, trước mặt Lục Trưởng Chinh bọn họ cũng không nói nguyên nhân.
Đợi đến lúc Lục Trưởng Chinh và Cố Vân Lan mang bọn nhỏ về rồi.
Hàn Thế Quốc buổi tối dỗ Lão Tứ ngủ xong, liền cùng Giang Thiển tiếp tục bàn chuyện này, "Vợ à, em thật sự muốn đi à?"
"Đương nhiên muốn đi thử rồi, sao anh lại nghĩ đến em?" Giang Thiển khó hiểu nói.
Nàng là chiến sĩ thi đua thế này, hắn lại nghĩ nàng lười sao?
"Vợ em thích làm công việc nhàn nhã." Hàn Thế Quốc cười, "Bộ ngoại giao bên kia có lẽ sẽ khá bận."
Hắn giờ đã biết câu "bắt cá" là có ý gì, chính là không chuyên tâm.
Giang Thiển 囧 một chút, "Để em đi xem kỹ đã."
Nếu thật sự rất bận, sức hấp dẫn của công việc này thật là sẽ giảm.
Bởi vì nếu mà đặc biệt hao tâm tổn sức thì đặc biệt hao tinh thần, nàng con cá muối này chắc là chịu không nổi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận