Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 42: Long trọng thích tịch (length: 8054)

"Đi đi, mọi người dùng kẹo uống trà đi!" Hàn Thế Giai liền cười mời mọi người ra ngoài chuẩn bị dùng trà ăn kẹo.
Hàn Thế Quốc liền chào hỏi tỷ phu hắn còn có mấy anh em họ.
Giang tiểu cô ở lại, nhìn Giang Thiển cười nói: "Thế Quốc hắn Đại tỷ Nhị tỷ đều ở phòng bếp giúp đỡ, các nàng không được khéo ăn khéo nói như Tam tỷ hắn, nói với ta là đợi bận xong, sẽ đến gặp ngươi."
Hai người tỷ tỷ Hàn Thế Thải Hàn Thế Vân, các nàng tuy rằng không có bản lĩnh mạnh vì gạo bạo vì tiền, nhưng các nàng thật sự rất vui mừng cho đệ đệ Hàn Thế Quốc.
Lúc này đang cùng một vài thím bận rộn ở phòng bếp!
Cũng không vội ra đây, chờ bận xong, cũng có thể gặp em dâu.
Giang Thiển cười nói: "Được; đợi bận xong ta sẽ làm quen một chút."
Đang nói chuyện, Hàn Thế Quốc lại đi vào.
"Thế Quốc, ngươi nói chuyện với Thiển Thiển đi, ta đi ra tiếp khách, mấy tên ngang ngược này, chỉ có Tam tỷ ngươi thì không kham nổi." Giang tiểu cô cười nói.
"Phiền toái tiểu cô." Hàn Thế Quốc cười gật đầu.
Nếu là gọi theo bên này, vậy hắn phải gọi Giang tiểu cô là thím, cha chồng của Giang tiểu cô cũng cùng thế hệ với Hàn phụ Hàn mẫu, chồng của Giang tiểu cô là anh họ không cùng chi của Hàn Thế Quốc Hàn Thế Dân, tuổi cũng không nhỏ.
Nhưng Hàn Thế Quốc tốt hơn hết cứ gọi theo vợ là tiểu cô.
Giang tiểu cô cũng vui vẻ, như vậy càng thêm thân thiết một chút, nàng nhường lại không gian cho bọn họ rồi đi ra ngoài.
Giang Thiển lúc này có chút ngượng ngùng, nàng cũng không dám nhìn Hàn Thế Quốc.
Hàn Thế Quốc liếc nhìn cửa lớn, thấy không ai lập tức liền đến gần hôn một cái.
Đã sớm muốn hôn nàng rồi, nhưng trước kia không thích hợp, hiện tại đã cưới người về nhà rồi, hắn đương nhiên không khách khí.
Giang Thiển cũng không nghĩ đến hắn sẽ làm thế, vội vàng nhìn nhìn ngoài cửa, xem không có ai mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng là liếc hắn một cái giận dỗi, "Đừng có làm loạn!"
Vừa mới nói như vậy, nàng lại nghĩ đến cái gì, sắc mặt lại đỏ ửng, nhìn Hàn Thế Quốc, há miệng muốn nói gì, nhưng cuối cùng vẫn không biết xấu hổ nói ra.
"Làm sao vậy?" Hàn Thế Quốc khẽ hỏi.
"Buổi tối rồi nói." Giang Thiển đỏ mặt nói.
"Được; vậy thì chờ buổi tối rồi nói." Hàn Thế Quốc nhìn chằm chằm nàng một cái, buổi tối hắn cũng có rất nhiều lời muốn nói với nàng!
Không bao lâu, tiệc rượu liền bắt đầu.
Cũng là khiến mọi người mở mang tầm mắt, tổng cộng năm bàn, mỗi bàn đều có mười món ăn, ngụ ý thập toàn thập mỹ.
Món ăn thứ nhất là món chay, chỉ là món canh cải trắng hầm bình thường, không có gì đặc biệt.
Nhưng từ món ăn thứ hai bắt đầu, mọi người liền mắt chữ O mồm chữ A.
Món ăn thứ hai là món mặn, món thịt kho tàu ba chỉ chính tông nhất, món ăn này vừa dọn lên, mùi thơm khiến cho những người cả năm chưa được ăn thịt chảy nước miếng ròng ròng!
Tiếp theo đó bưng lên món thứ ba, là món ớt xào gà mà mọi người ở địa phương rất thích.
Mùi thơm bá đạo vừa lên, quả thực khiến mọi người nuốt nước miếng ừng ực!
Món thứ tư cũng là món mặn, là món thịt ba chỉ xào ớt xanh, chọn thịt ba chỉ mỡ nạc xen kẽ, ngay cả ớt xanh cũng bóng loáng mướt mát!
Món thứ năm ngược lại bình thường hơn một chút, nhưng cũng là thơm nức mũi, là trứng tráng hẹ, số lượng đặc biệt nhiều, một đĩa đó phỏng chừng phải cho mười mấy quả trứng gà, nếu không xào sẽ không ra được hiệu quả như vậy!
Món thứ sáu là cá kho, một con cá lớn như vậy, thật là thơm mùi cá khắp nơi!
Món thứ bảy, thứ tám, thứ chín, thứ mười, theo thứ tự là sườn hầm khoai tây, tóp mỡ rau cải, còn có canh củ sen hầm xương.
Tổng cộng mười món ăn, không chỉ số lượng phong phú, mà mỗi một món ăn cũng đều rất nhiều, trong thời đại này, tiệc mừng như vậy thực sự là xứng với danh thịnh yến.
Hễ là người nào đã nếm qua trên bàn tiệc thì đều khen ngợi không dứt miệng, ai nấy đều ăn đến miệng đầy mỡ, khen không ngớt lời!
Cứ khen mãi đây là một trong những bữa tiệc mừng mà họ từng ăn qua phong phú nhất!
Hơn nữa Hàn Thế Quốc cũng chu đáo, bàn nào cũng có rượu, không nói là loại Mao Đài Ngũ Lương Dịch gì, nhưng cũng là loại rượu rất nổi tiếng ở địa phương.
Hắn dẫn Giang Thiển đi mời rượu từng bàn, mọi người đều rất vui, cứ khen mãi hai vợ chồng họ.
Khung cảnh náo nhiệt như vậy, thật sự rất khó có được.
Sau khi tiệc rượu kết thúc, mấy bà thím cũng ở lại giúp quét dọn thu xếp.
Giang Thiển đương nhiên cũng cùng tham gia, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.
Còn có mấy cái bàn ghế và nồi niêu xoong chảo mượn, nhà mình đương nhiên không thể có nhiều như vậy, đều là đi mượn nhà bạn bè thân thích.
Nhưng mà sau khi rửa sạch thì phải trả lại hết, hơn nữa mỗi nhà đều được đưa một chén thịt rất đầy đặn!
Mấy món đã bày lên bàn đều ăn hết cả rồi, còn lại những món này là do không thể thiếu được sự sắp xếp trước nên phải chuẩn bị thêm một chút.
Hiện tại còn dư lại chút này, coi như là chút lòng biết ơn.
Bạn bè thân thích cũng vui vẻ.
Hiện tại trong thôn đều truyền nhau, nói Hàn Thế Quốc lần này làm tiệc thực sự rất tốt; hơn nữa Hàn Thế Quốc rất rộng rãi, anh thu tiền mừng của mọi người, nhưng hễ ai được mời thì chỉ cần không mang quà đến ăn một bữa cơm là được.
Thật sự ai cũng khen Hàn mẫu, khen sinh được một đứa con trai có tiền đồ, cả cái xóm này không tìm ra được người nào vừa có tiền đồ mà lại lấy được cô vợ tốt như vậy.
Người con dâu này lớn lên xinh đẹp, lại có học thức, xem qua thì chính là người vượng phu!
Thật sự là khen đến tận đáy lòng của Hàn mẫu, đến nỗi chén đũa cũng không vội dọn, cùng người tán gẫu hồi lâu mới về.
Sau khi về thì thấy mấy đứa con gái con rể cũng muốn về.
"Nương người đang tán gẫu với Tam thẩm đó hả, mãi không chịu về, tụi con cũng sắp đi rồi đây này." Tam tỷ Hàn Thế Giai cười nói.
Hàn mẫu vội nói: "Các ngươi đừng vội đi, vẫn còn nhiều đồ ăn lắm, lấy một chút về đi."
"Không cần, con mang chút bánh kẹo cưới về cho vui thôi."
Hàn mẫu không vui vẻ, "Ta biết điều kiện của các ngươi không tệ, nhưng mấy món thịt này chưa động vào miếng nào đâu, lần trước các con đưa thịt hầm về, cà mèn vẫn còn đó, ta múc cho con một hộp mang về, cho Hữu Xu Hữu Hồng với bọn trẻ ăn!"
Sau khi rửa sạch cà mèn, bà múc một nửa hộp đồ ăn thịt kho tàu ba chỉ, còn một nửa thịt xào tiêu.
"Vậy được, con đâu có khách sáo với nương đâu." Hàn Thế Giai cười nhận lấy, đừng thấy họ ở khu nhà của ủy ban huyện, nhưng không phải ngày nào cũng có thịt mà ăn.
Triệu Thư Húc cũng cười cười, "Cha, nương, Đại ca Thế Quốc, tụi con xin phép về trước."
"Được; đi đường cẩn thận." Hàn phụ có uống chút rượu, nhưng tâm tình hiển nhiên là vô cùng tốt.
Hai vợ chồng liền được cả nhà đưa tiễn rồi đạp xe về.
Sau đó chính là Đại tỷ Hàn Thế Thải cùng đại tỷ phu Trương Phát, hai người đều có tướng mạo hiền lành chất phác.
Nhưng không có cà mèn, Hàn mẫu liền trực tiếp dùng một cái bát lớn múc cho một bát lớn đồ ăn thịt, có thịt hầm, thịt xào, còn có trứng tráng hẹ, dù sao cũng đều để chung.
Nhị tỷ Hàn Thế Vân và Nhị tỷ phu Trần Hữu Tuyền cũng được Hàn mẫu chia cho một bát to y như vậy, Trần Hữu Tuyền liền nháy mắt với Hàn Thế Vân.
Hàn Thế Vân có chút xấu hổ, nhưng chỉ có thể nói: "Nương, Hiểu Dương thích ăn cá, người đừng có làm nhiều thịt quá, cho con ít cá là được."
Hiểu Dương là con trai của cô, sau khi sinh ba đứa con gái thì cô mới sinh được một đứa con trai.
Trần Hữu Tuyền nghe được nàng nói còn có chút bất mãn, nhưng rất nhanh lại vui mừng, vì Hàn mẫu là nhạc mẫu mà lại không bớt thịt, mà lại còn lấy cái đĩa ra, cho thêm một con cá, nhưng Hàn mẫu cũng cho Hàn đại tỷ thêm một con, công bằng phân chia.
Hai người tỷ tỷ đều không đến tay không, ai nấy đều mang một cái giỏ đổi trứng gà về.
Nên lấy bát đặt vào trong giỏ rồi mang về là được.
Hai người con gái và con rể liền không ở lại lâu…
Bạn cần đăng nhập để bình luận