Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 34: Khuỷu tay ra bên ngoài quải (length: 7978)

Cả hai đời, đây là lần đầu tiên Giang Thiển bị ngón tay thô ráp của đàn ông ma sát, cảm giác này thật khiến nàng có chút nóng mặt.
Rõ ràng chỉ là kéo tay thôi, có làm gì khác đâu, nhưng bàn tay nhỏ non mịn của nàng bị bàn tay to thô ráp, gân guốc của hắn nắm chặt, liền như bị điện giật, tê dại khiến mặt đỏ tim đập dồn dập.
Phải biết tuy nàng chưa ăn thịt heo, nhưng đã thấy heo chạy rồi, cảm thấy mấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, cũng không phải làm chuyện kia mà chỉ đơn thuần nắm tay nhỏ thôi.
Đáng lẽ ra không đến mức.
Kết quả, đến lúc này, ngược lại ngây thơ hết sức!
Thật là không tiền đồ!
Giang Thiển nghĩ vậy trong lòng, trên mặt giống chim cút nhỏ, nhưng cảm giác từ tay vẫn không ngừng truyền đến.
Cái cảm giác ma sát đòi mạng này.
Không biết khi thật súng thật đạn thật sẽ có cảm giác gì đây…
Ôi, tiểu hoàng nhân lại xuất hiện, phải trấn áp nó thôi!
Mặt Giang Thiển tuyệt đối không lộ ra chút gì, ngoan ngoãn để hắn giở trò, nàng chỉ cần hưởng thụ và xấu hổ là được.
Nhưng mà xem phim, dắt tay có tiếp xúc thân thể khiến tâm trạng hai người đều rất tốt.
Ra khỏi rạp phim, họ còn ăn tối trong thành, lại ăn thịt dê.
Quán thịt dê này ăn cực kỳ ngon, cảm giác mềm mại, vừa cho vào miệng cảm giác thỏa mãn thật sự!
Quan trọng nhất là bổ dưỡng, đặc biệt thích hợp ăn vào lúc này.
Giang Thiển cũng cảm thấy ăn rất ngon, hằng năm nàng đều sẽ làm hai bữa thịt dê để bồi bổ cho nhà, hương vị làm ra cũng không khác tiệm cơm quốc doanh, thật sự ăn rất ngon.
Hai người từ tiệm cơm đi ra đều khá hài lòng.
Vì thời gian cũng không còn sớm, Hàn Thế Quốc lúc này mới chậm rãi chở Giang Thiển về.
“Thiển Thiển, trời hơi tối, nàng ôm ta một chút, đừng ngã.” Khi chở nàng về nhà, Hàn Thế Quốc còn rất 'tâm lý' nói.
Giang Thiển thầm nghĩ trong bụng ta suýt chút nữa đã tin ngươi rồi, nhưng tay lại không tự chủ ôm lấy, “Ngươi không lạnh sao?”
Ban ngày nhiệt độ đã không cao, bây giờ là ban đêm, nhiệt độ còn hạ thấp hơn.
Kết quả Hàn Thế Quốc chỉ mặc có từng đó, chỉ một cái áo lót mỏng, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác Lenin, không có gì thêm.
“Có hơi lạnh, nàng che cho ta chút.” Được vợ ôm eo, Hàn Thế Quốc rất hài lòng, phối hợp nói.
Thực tế thì hắn không lạnh chút nào, một thân hỏa lực không có chỗ giải tỏa, sao mà lạnh được chứ, chỉ mong nàng có thể sớm gả tới, dùng sự dịu dàng như nước của con gái để trung hòa cái thân toàn dương hỏa này của hắn.
Giang Thiển cũng không biết có nên tin hay không, dù sao liền thấy rất hài lòng ôm lấy eo hắn, xúc cảm thật tốt, vừa nhìn đã biết là một cái eo chó đực rất có lực!
Các tỷ muội, nàng sắp hạnh phúc rồi...!
Tiểu hoàng nhân trong lòng lại phá giải phong ấn xuất hiện, lần này Giang Thiển không trấn áp nó nữa, tùy nó vậy.
Đến nỗi Hàn Thế Quốc còn cảm nhận được, vợ hắn đang sờ bụng hắn!
Cố tình ngoài miệng nàng còn nói, “Trên đường về gió lớn quá, ta che cho ngươi, đừng có nói gió lạnh nữa.”
“Được.” Hàn Thế Quốc khóe miệng nhếch lên.
Hắn thong thả đạp xe, vốn lúc này trời tối cũng nhanh, khi về đến nhà, trời đã hoàn toàn tối.
Tứ ca Giang Thủ Xuyên cũng ở nhà.
Hắn chiều nay trở về, sau khi báo cáo kết quả ở đơn vị liền nghe người gác cổng Ngô đại gia kể lại chuyện ngày hôm qua Giang Thiển đến dặn dò.
Cho nên hắn liền về nhà.
Lúc này nhà mới biết, tiểu muội đang tìm hiểu, có điều đối tượng xem mắt đã đổi người rồi.
Cả nhà đối với vị chuẩn muội phu mới đổi này còn khá hài lòng, chuyện hôn sự đã định vào ngày kia!
Giang Thủ Xuyên đương nhiên muốn xem xem người sắp cưới tiểu muội này trông như thế nào.
Vừa nhìn, ừm, không trách cả nhà đều vừa ý, Giang Thủ Xuyên cũng có chút vừa ý.
Muốn chiều cao có chiều cao, muốn tướng mạo có tướng mạo, lại còn là một doanh trưởng, cưới tiểu muội thành ý cũng rất đủ!
Hắn rất hài lòng!
Hôm nay Hàn Thế Quốc đến đón Giang Thiển đã sắp xếp toàn bộ hành trình cả ngày, dặn Chu Quế Vân đừng chuẩn bị cơm, bọn họ sẽ ăn ở trong thành rồi mới về.
Lúc này cũng không vội về Hàn Gia Truân, ở lại uống trà.
Trà lá trong nhà đều do Giang Thủ Xuyên mang về đều là trà ngon.
Giang Thủ Xuyên là một người đặc biệt thích nói chuyện, trong mấy anh em, chỉ có hắn là người ăn nói giỏi nhất, không chỉ biết nói, da mặt còn dày nữa, thuộc dạng điển hình xã giao.
Nhưng Giang Thủ Xuyên thông minh lanh lợi thì thông minh lanh lợi, trên người lại có một loại cảm giác thật thà của nông dân, điểm này rất giống với các anh trai Giang Thủ Hải của hắn.
Nhưng Giang Thiển biết, tất cả những điều này đều là do con khỉ tinh Tứ ca nàng cố ý làm ra vẻ.
Theo lời nương nàng, cả năm anh em bọn họ đều mang tâm nhãn, tất cả đều di truyền ở Hổ lão tam và con khỉ tinh Lão Tứ!
Nhưng phải nói, Giang Thủ Xuyên thật sự rất thương em gái Giang Thiển, tuy hắn cảm thấy Hàn Thế Quốc tiềm lực phi phàm, ngày sau có thể sẽ hóa rồng, nhưng ở trong lòng hắn vẫn không quan trọng bằng cô em gái của mình.
Đến lúc Hàn Thế Quốc chuẩn bị đi, Giang Thủ Xuyên đưa ra đến cửa thôn mới nói: “Thiển Thiển tính tình khá lười, nếu về sau có làm không tốt, ngươi cứ gọi điện thoại cho đơn vị ta nói, ta là anh song sinh của nàng, ta nói nàng sẽ nghe, nhưng ngươi đừng có hung dữ với nàng, nàng gan không lớn, ngươi mà quát nạt nàng là nàng sợ hãi ngay. Lại càng không được đánh nàng, nếu như đến mức đó thì ngươi cứ trả nàng về, hoặc là để chúng ta đi đón về cũng được, nhưng nếu ngươi mà đánh nàng, Lão Giang nhà ta sẽ không để yên cho ngươi, điểm này ta phải nói trước với ngươi.”
Đàn ông đánh vợ, Giang Thủ Xuyên thấy quá nhiều rồi, những loại đàn ông đó đánh vợ quả thực như cơm bữa vậy.
Nhưng Giang Thủ Xuyên tuyệt đối sẽ không để em gái mình bị đánh, đó là điều không thể nào xảy ra!
Cho nên dù có đắc tội người khác, hắn cũng muốn nói rõ ra với hắn.
Không cho phép động tay, không chịu được thì bọn ta sẽ đi đón người về!
Hàn Thế Quốc hiểu ý hắn, chân thành nói: “Thiển Thiển gả cho ta, Tứ ca cứ yên tâm!”
Không nói gì nhiều, chỉ một câu này là đủ.
Giang Thủ Xuyên chỉ nhắc nhở một chút, hắn trực tiếp bỏ qua đề tài này, ngược lại cười nói: “Cũng không còn sớm nữa, muội phu đi từ từ thôi, không phải ta khen ngươi, mắt nhìn của ngươi thật tốt đấy; em gái ta nổi tiếng là bát tự tốt, ai nhìn cũng khen là có số vượng phu!”
Hàn Thế Quốc cười cười, Tứ ca này là một người từng trải, vừa đánh vừa xoa, trực tiếp gọi muội phu.
“Tứ ca về đi, ta đi đây.” Hàn Thế Quốc cũng nói.
“Trời tối rồi, đi chậm một chút thôi.”
Hàn Thế Quốc đáp lời, rồi đạp xe đạp đi về.
Giang Thủ Xuyên nhìn theo bóng người khuất, mới quay người đi về.
“Tứ ca, huynh không nói những lời khó nghe gì với Thế Quốc đấy chứ?” Giang Thiển nhìn hắn trở về, hồ nghi nói.
Vốn dĩ hai anh em là long phượng thai, lại cùng nhau lớn lên, sao lại không hiểu nhau chứ?
“Nương, người phải quản con gái của người cho tốt, còn chưa gả đi đâu, khuỷu tay đã bắt đầu vẹo ra ngoài rồi!” Giang Thủ Xuyên lập tức la lên.
Khiến cả nhà đều bật cười.
Mặt Giang Thiển đỏ bừng, đạp hắn một cái rồi nhanh chóng chạy về phòng.
Chu Quế Vân cũng cười mắng con trai, rồi đi vào phòng con gái nói rằng hôm nay hai nhà đã định xong chuyện hôn sự, “Mẹ với cha con đều rất hài lòng với Thế Quốc, đối với nhà Lão Hàn cũng không có ý kiến gì, nên hôm nay bọn họ qua, chúng ta đã đồng ý chọn ngày vào ngày kia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận