Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 179: Không phải người bình thường có thể làm được đến sự (length: 8235)

Trong cái thời tiết mùa đông mèo lười này, mọi người đều rảnh rỗi đến phát điên.
Chính vì thế mà sinh ra không ít tin đồn tình ái, còn có nhắc lại chuyện xưa năm ngoái từ xửa xừa xưa, đột nhiên lại đến vụ Giang Thủ Lưu làm ăn bất chính bị xử bảy năm ầm ĩ cả lên, tất cả mọi người kích động như thể chuyện gì lớn lắm.
Dạo gần đây việc này cứ chễm chệ trên bảng dư luận đầu làng cuối xóm.
Mọi người đều bảo không tin Giang nhị thúc và Tôn Thị không biết, không chừng cũng là đồng lõa!
Vì kiếm tiền, cả nhà này không ít lần mua thịt về ăn đấy!
Vốn dĩ mọi người chỉ bàn tán nhỏ thôi, nhưng Tôn Thị trực tiếp đổ tại công việc, nên mọi người tuy ước ao ghen tị, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Giờ thì ai cũng biết chuyện, nên đương nhiên sẽ suy nghĩ theo hướng đó.
Cũng là vì kiếm tiền, cho nên mới ăn thịt nhiều đến thế!
Chỉ là chuyện này chú trọng bắt tại trận, chưa bắt được thì cũng chỉ là bịa đặt.
Nhưng cái náo nhiệt này còn chưa qua, thì đã lại có tin con gái họ bị nhà chồng đuổi về!
Nên nhớ hôm nọ Tôn Thị còn vênh vang khoe rằng đã sinh được một thằng con trai đấy!
Ai cũng biết nhà con rể là con một, Giang Nguyệt lần này gả qua đã sinh ngay con trai, vị thế đó chắc chắn vững vàng rồi!
Không ít người ngầm cũng tấm tắc khen cô số tốt!
Ai dè chưa được bao lâu đã nghe tin như vậy, mọi người cũng rần rần!
Tôn Thị đương nhiên rất nhanh được Giang Thủy Hoa báo tin, nàng vẻ mặt không thể tin, túm lấy Giang Thủy Hoa cuống cuồng hỏi: "Chuyện là thế nào, ngươi đừng có bịa đặt, con Gia Nguyệt mới sinh con trai cho nhà họ Vương, nhà họ Vương sao lại đuổi nó về được?"
"Ta đi mua muối nghe người xóm nhà họ Vương nói, còn chạy qua nhìn một chút, thật sự là bị đuổi về mà, trời lạnh căm căm, nó nằm ở ngoài cửa nhà họ Vương kia kìa, thím mau đi gọi xe đưa nó về đi!" Giang Thủy Hoa sốt sắng nói.
"Đưa cái gì mà đưa? Để nó chết ở ngoài kia đi!" vợ Thủ Lưu không cần nghĩ ngợi liền nói.
Nàng đương nhiên là hận cay hận đắng đứa em chồng này rồi!
Tôn Thị mắng: "Ngươi nói vớ vẩn gì đấy!" Nàng cũng không để ý tới chuyện khác, vội vàng chạy đi.
Kết quả là thấy con gái thật sự bị đuổi về, nàng vội lại gần gọi con gái, "Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi!"
Giang Nguyệt nửa sống nửa chết mở mắt, còn tiếp tục nói hung ác, "Mẹ mặc kệ con, con muốn chết ở chỗ nhà họ Vương, con muốn chúng nó mang tội giết người!"
"Con bị điên rồi à, con chết rồi, thì con trai thì sao?" Tôn Thị cuống cả lên.
Giang Nguyệt mệt lả người, nói không ra hơi, lúc này nàng quá lạnh.
Tôn Thị vội vàng lấy đồ quấn kín người nàng.
"Mau đem cái sao chổi này đi, nhà họ Vương ta không có cái loại con dâu này!" Mẹ chồng bước ra lạnh lùng nói.
Tôn Thị dù tức giận vô cùng, nhưng vẫn nói: "Bà thông gia, các người làm vậy có quá đáng không? Dù gì thì con gái ta cũng là sinh cháu cho nhà họ Vương, đó cũng là cháu nội của bà, bà đối xử với nó như thế, sau này cháu lớn lên nó nhìn các người kiểu gì!"
"Cháu nội của tôi ư? Nó xứng làm mẹ sao! Ban đầu thì dùng chuyện cho con bú mà ép buộc chúng tôi phải nghe lời nó, còn muốn lấy luôn quyền quản lý tiền bạc trong nhà, không đáp ứng thì nó đòi bóp chết con, ta sống từng này tuổi rồi, chưa thấy ai như nó, đúng là đồ điên, bà mau đưa nó về đi, con dâu này nhà họ Vương chúng tôi không dám chứa! Sau này thì ly dị!" Mẹ chồng đã nhịn không nổi, không muốn nhẫn nữa.
Lời này vừa ra, Tôn Thị vốn chưa biết chuyện gì cũng kinh ngạc đến ngây người.
"Cũng không biết cả nhà này là cái đức hạnh gì, dạy con trai thì làm ăn phi pháp, dạy con gái thì đến nhà chồng tác oai tác quái, không cho nắm quyền quản lý tiền bạc thì đòi bóp chết con, đúng là sống lâu mới thấy!"
Có người hàng xóm châm chọc nói.
Chưa bàn đến những chuyện khác, chỉ riêng cái việc bóp chết con, thì đây đâu phải chuyện mà người bình thường làm ra được!
"Ngươi nói láo, ngươi muốn tạt nước bẩn cho con gái ta, đương nhiên là nói cái gì cũng được!" Tôn Thị phản ứng kịp mới vội vàng phản bác.
Nàng còn nhìn liếc con gái, thấy trên mặt con gái đều là vẻ mỉa mai, cái hành động nổi điên kia có lẽ là thật, nhưng không thể để nhà họ Vương cứ vậy mà bôi xấu thanh danh con gái nàng được!
Nhưng mà nhà họ Vương cũng có chút danh tiếng, tả hữu cũng toàn là người xóm cũ đã sống hơn mười hai mươi năm, trước khi Giang Nguyệt vào cửa, nhà họ Vương không hề có chuyện gì cả.
Đừng thấy người ta có sáu cô con gái, nhà họ Vương cũng chưa hề đem bán con gái hay bắt con gái về trợ cấp cho nhà mẹ đẻ, các cô gái đều lấy được chồng khá giả.
Có một cô gả vào trong thành, đang ở trong khu ủy huyện!
Cho nên danh tiếng nhà họ Vương là không tồi.
Nhưng kể từ khi đón Giang Nguyệt về, thì từ năm trước đến giờ chưa có một ngày nào yên ổn cả.
Cứ gà bay chó sủa, ồn ào cãi vã không ngớt!
Đã trở thành một vụ náo nhiệt lớn, nhắc lại ai cũng phải cảm thán đây đâu phải kết sui gia, rõ ràng là kết thù!
Nên Giang Nguyệt làm được cái chuyện điên cuồng này, mọi người xung quanh thật sự cũng không mấy ngạc nhiên, bởi vì cô con dâu này thực sự đã làm người ta vỡ tam quan!
Ở cái vùng này, danh tiếng Giang Nguyệt tệ đến không thể tệ hơn được nữa.
Lúc này mọi người đương nhiên bàn tán ầm ĩ, nói đi cũng phải nói lại ai cũng thông cảm cho bà mẹ chồng và Vương Hạc Tùng, vậy mà rước về cái đồ sao chổi như vậy!
Tôn Thị nghe những lời bàn tán đó, thật sự hận không thể ngất đi, đúng là mất mặt quá thể!
"Bà thông gia, nó vừa mới sinh con, bà không nhìn gì khác cũng phải nể tình đứa bé mà..." Tôn Thị không muốn mang con gái về, càng không muốn con gái ly hôn!
"Mặt mũi cái gì mà mặt mũi, cái đồ điên này tự các người mang về, nhà họ Vương chúng tôi không dám chứa!" mẹ chồng một chút tình cảm cũng không muốn lưu, nói thẳng.
Tôn Thị còn có thể làm gì khác?
Chỉ có thể đi tìm người mượn một cỗ xe lừa, gọi người chở về đội Ngũ Tinh.
Đám người đội Ngũ Tinh đều đang chờ xem náo nhiệt.
Thấy Giang Nguyệt thật sự bị đuổi về, tất cả đều ngẩn người, nhao nhao hỏi đến cùng là làm sao?
Lẽ nào đúng là bị nhà chồng đuổi về thật ư?
Tôn Thị đương nhiên sẽ không thừa nhận, chỉ có thể nói nhà họ Vương không phải đồ tốt, con gái vừa mới sinh đã bị bọn họ bắt nạt như thế.
Nhưng người trong thôn đâu có dễ bị gạt, lại có kẻ rảnh việc chạy đến nhà họ Vương tìm hỏi hàng xóm của họ, thì mới biết, Giang Nguyệt cậy mình sinh con trai rồi, ở nhà tác oai tác quái.
Còn lấy con ra uy hiếp mẹ chồng và chồng phải đưa của cải, không thì sẽ không cho con bú, còn đòi bóp chết con!
Ôi chao, đúng là khiến người ta vỡ tam quan mà!
Ngay cả mấy bà tám nhiều chuyện này, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ trong làng đều nghe qua hết, nào là ngoại tình, hay các vấn đề luân lý, đủ cả các kiểu.
Nhưng cái vụ sinh con lấy con ra uy hiếp nhà chồng không đưa của cải liền đòi bóp chết con, đúng là lần đầu tiên nghe thấy!
Tin tức truyền về đội Ngũ Tinh, mọi người đúng là được mở mang kiến thức!
Có người còn không nhịn được mà nói: "Nói đi cũng phải nói lại, cái nhà Hàn Gia Truân bên Hàn Gia kia vẫn còn có chút số hưởng khi đã không cưới Giang Nguyệt, bằng không thì cái họa môn này đã rơi vào nhà Lão Hàn kia rồi!"
"Ai bảo không phải đâu? Ta trước đây còn cảm thấy Giang Nguyệt cũng được, còn định gả cho con trai ta, nhưng nhà nó chê nhà ta, ai dà, đúng là may mắn mà nhà nó chê nha, không thì có con dâu như này thì có mà tan xác!"
"Đúng vậy đó, may mà hồi trước bị mù còn thấy nó cũng được, kết quả là thế này đây?"
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận