Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 357: Ai đều muốn cùng ưu tú nhân lai vãng còn có kết giao bằng hữu (length: 7775)

Trong gia tộc viện ngầm bàn luận, đám người Giang Thiển bọn họ tạm thời vẫn chưa biết.
Lúc này đã đến nhà Tần sư trưởng.
Tay không đến không phải không chuẩn bị, đã sớm chuẩn bị bất kể là thuốc lá rượu hay là giỏ trái cây, tất cả đều có.
Chỉ là Tần Phong nhắc nhở, ở bên cạnh không cần lấy những thứ này ra, hàng xóm xung quanh đều đang nhìn đó.
Hiểu được quy củ ở đây, bọn họ cũng không làm điều thừa, theo Tần Phong vào nhà ngồi, uống chút trà, thế là đủ rồi.
Khác với nhà trệt nhỏ của họ ở bên ngoài, nhà Tần sư trưởng đều là nhà hai tầng kiểu tây, nhìn vào rất uy nghi.
Biết bọn họ hôm nay muốn đến, Tần sư trưởng và Tần phu nhân đều ở nhà.
Cố Vân Lan và Lục Trưởng Chinh, còn có Giang Thiển và Hàn Thế Quốc đương nhiên liền mang theo các con chào hỏi các bậc trưởng bối.
Bất kể là Lục Minh hay là Lục Song, hoặc là ba anh em sinh ba nhà họ Hàn, mang đi ra ngoài đều đặc biệt nở mày nở mặt.
Lũ trẻ lớn thì ngoan hơn, hiểu chuyện, sẽ không gây phiền phức cho người lớn, mà song sinh hoặc sinh ba đi đến đâu nhà ai cũng muốn nhìn thêm vài lần.
Bọn trẻ cũng quen với việc liều lĩnh, căn bản không sợ người lạ, đối mặt với câu hỏi của Tần phu nhân, bọn trẻ đều thoải mái trả lời.
Tần phu nhân tỏ ra rất thích, đi lấy bánh ngọt đã chuẩn bị sẵn cho bọn trẻ ăn.
Sau đó liền nói chuyện với Giang Thiển và Cố Vân Lan, hỏi Giang Thiển mang thai được mấy tháng rồi?
Còn nói bệnh viện khám sản cách chỗ này không xa, rất tiện.
Hàn huyên một chút với Giang Thiển, Tần phu nhân mới cười nhìn Cố Vân Lan, khen: "Ngươi giống mẹ ngươi hồi trẻ quá, đều xinh đẹp như nhau, nhìn thấy ngươi, ta hoảng hốt một chút, cảm giác như trở về hơn ba mươi năm trước khi ta và mẹ ngươi ở cùng nhau."
Tần sư trưởng và Cố thủ trưởng là sư huynh đệ đồng môn, trước đây Tần phu nhân và Cố phu nhân đương nhiên quen biết nhau.
Cố phu nhân năm đó nổi tiếng là người có dung mạo xinh đẹp.
Mà Tần phu nhân và Cố phu nhân quan hệ cũng rất tốt, bất quá khác với Cố phu nhân nổi danh vì nhan sắc, Tần phu nhân là nổi tiếng vì tài năng.
Hai người được gọi là song tuyệt, cũng là tỷ muội kết nghĩa Kim Lan.
Chỉ là Tần sư trưởng và Cố thủ trưởng mỗi người một nơi, thêm thời cuộc biến thiên và rung chuyển, lúc này mới ít liên lạc.
Nhưng lúc này nhìn thấy Cố Vân Lan, Tần phu nhân liền rất cảm khái, đối với cháu gái Cố Vân Lan này đương nhiên cũng thêm phần yêu thương.
Cố Vân Lan cười nói: "Mẹ ta cũng nói với ta, bảo ta đến đây nhất định phải đến bái kiến dì. Đây là ta chọn một sợi khăn tơ, không biết dì có thích không."
Cầm ra một chiếc hộp đã chuẩn bị sẵn.
Tần phu nhân cười nói: "Không cần, không cần, đâu cần mang lễ vật đến cho ta, chúng ta ở đây không quen cái này."
"Ta biết, cho nên chúng ta chuẩn bị giỏ trái cây đều không dám lấy ra, nhưng đây là ta tặng cho trưởng bối nên không giống." Cố Vân Lan cười nói.
Tần phu nhân cười cười, "Được, dì nhận, nhưng lần sau không cần mang gì đâu."
"Dạ." Cố Vân Lan cười gật đầu.
Lục Trưởng Chinh và Hàn Thế Quốc cùng Tần Phong ở ngoài đại sảnh chờ, sau đó cùng Tần sư trưởng vào thư phòng nói chuyện.
Tần phu nhân thấy ánh mắt Giang Thiển và Cố Vân Lan đều nhìn sang, liền cười nói: "Đừng để ý đến họ, bọn họ có vài chuyện chúng ta không tiện nghe, nhưng không có chuyện gì đâu."
Tần phu nhân vẫn hiểu, chủ yếu là muốn dặn dò hai người trẻ tuổi mới tới vài chuyện cần chú ý.
Dù sao sắp lên cơ cấu, vẫn cần phải cẩn thận.
Nhưng những chuyện này Cố phu nhân cũng không lo, bà thấy Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh, đây đều không phải người tầm thường, một khi có cơ hội, sẽ như diều gặp gió.
Giang Thiển và Cố Vân Lan đều gật đầu, mặc kệ Hàn Thế Quốc bọn họ, sau khi nhìn bọn trẻ ăn bánh ngọt xong thì bắt đầu chơi trò chơi, còn mình thì ngồi trong sảnh nói chuyện với Tần phu nhân.
Tần phu nhân còn hỏi các cô ở khu căn cứ cũ có công tác gì không? Hay là ở nhà trông con?
Hai người liền hàn huyên công việc, đều là làm ở bộ phận tuyên truyền, ngoài ra còn viết bài, làm phiên dịch.
Đối mặt với người ở quê hương cũ, phải khiêm tốn một chút, không cần khoe khoang quá nhiều, bởi vì những gì đang có cũng đủ làm người khác ngưỡng mộ.
Nhưng đối mặt với những người như Tần phu nhân, các cô đương nhiên phải thể hiện năng lực của mình.
Quan hệ giữa người với người, ngoài những người thật sự chân thành với nhau thì phần còn lại đều là trao đổi giá trị.
Nghe có vẻ phũ phàng nhưng đây chính là thực tế.
Bạn có bản lĩnh, có năng lực, người ta đương nhiên sẽ không xem nhẹ bạn, còn có thể muốn kết giao bạn bè.
Đây cũng là điều dễ hiểu trong nhân tính, không thể nói là sai, dù sao ai cũng muốn kết giao với người ưu tú.
Quả nhiên Tần phu nhân vừa nghe xong, liền rất bất ngờ, cũng rất kinh ngạc.
Thật sự không ngờ Giang Thiển lại là một phiên dịch viên trung cấp, còn Cố Vân Lan lại đăng cả mấy bài viết trên báo toàn quốc, đặc biệt Tần phu nhân cũng có thói quen đọc báo, liền đi tìm báo ra.
Quả nhiên cũng tìm được vài bài Cố Vân Lan đã đăng.
"Lúc đó ta đọc báo, đã thấy đồng chí này có tư tưởng giác ngộ rất cao, hành văn cũng vô cùng tốt, không ngờ lại là Vân Lan con viết." Tần phu nhân khen ngợi.
Bản thân bà cũng là một tài nữ, có thể được bà khen như vậy, có thể thấy tài văn chương của Cố Vân Lan rất cao.
Cố Vân Lan mỉm cười nói: "Dì khen con như thế, con sẽ kiêu ngạo mất."
"Kiêu ngạo cũng đáng thôi, đây là báo toàn quốc, có thể đăng được trên đó, vậy cũng là người đứng hàng đầu rồi, con không kiêu ngạo thì ai kiêu ngạo?" Tần phu nhân hoàn toàn không để ý chuyện này.
Ai mà không có tuổi trẻ? Người trẻ nào mà không có chút ngạo khí, chút kiêu ngạo? Đều là bình thường thôi.
Cố Vân Lan cười nói, "Con thế này còn chưa là gì, phải là Thiển Thiển, đại phiên dịch viên kiêm cả công việc kế toán, không chỉ làm nhiệm vụ phiên dịch do tỉnh giao, mà còn được lãnh đạo đặc phái ra nước ngoài tham gia hội chợ giao dịch đến mấy lần, lần nào cũng lập công lớn."
Tần phu nhân đương nhiên muốn hỏi Giang Thiển đã tham gia hội chợ giao dịch gì?
Giang Thiển biết Cố Vân Lan muốn cô thể hiện mình, liền cười kể sơ qua chuyện đi Dương Thành và Thượng Hải tham gia hội chợ giao dịch.
Tần phu nhân nghe xong, trong mắt đầy vẻ tán thưởng.
Vốn Tần phu nhân cũng có chút là người trọng ngoại hình, bà thích những cô gái lớn lên xinh đẹp; có tình cảm lại thông minh.
Cố Vân Lan và Giang Thiển, bất kể là tướng mạo hay tài năng, đều phù hợp với thẩm mỹ của Tần phu nhân, thật sự càng nói chuyện càng thích họ.
Giữa trưa đương nhiên cũng là dùng bữa cơm.
Cố Vân Lan và Giang Thiển cũng không từ chối, thoải mái đồng ý.
Liền ở nhà Tần gia ăn một bữa cơm trưa rất thịnh soạn, sau khi ăn cơm xong mới để cho hai nhà bọn họ trở về.
Người đi rồi, Tần phu nhân vẫn còn khen Giang Thiển và Cố Vân Lan với Tần sư trưởng, hai cô gái thật sự xuất sắc.
Nhưng Tần sư trưởng đã sớm biết hồ sơ lý lịch của Giang Thiển và Cố Vân Lan, gọi điện thoại qua cho Cố thủ trưởng, lúc điều hồ sơ của Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh đến xét duyệt, bối cảnh gia đình của Giang Thiển và Cố Vân Lan, và hồ sơ lý lịch của hai cô đều đã có đầy đủ ở đây.
Tần sư trưởng đều đã xem qua cả rồi.
Không cần lo lắng sẽ gây cản trở gì cho tiền đồ của Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh, thậm chí biết đâu còn có thể tạo điều kiện giúp đỡ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận