Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 66: Đây cũng quá dính người đi (length: 7696)

Sau khi Niên Ngọc Chi trở về, Giang Thiển liền đóng chặt cửa mang theo rổ đi ra ngoài một chuyến.
Đến chợ bên này mua một cái nồi đất nhỏ, còn có đĩa và bát tô cũng mua nhiều thêm một chút, bát và đũa bình thường lại mua thêm một ít.
Còn có chính là xì dầu đường bột ớt các loại gia vị, trong nhà cũng không có.
Hàn Thế Quốc đối với mấy thứ này hoàn toàn không biết gì cả, Giang Thiển nghĩ sau này phải hảo hảo dạy dỗ, nhưng lúc này đều là nàng lại mua một lần.
Mua xong liền về nhà.
Đương nhiên cũng có gặp được mấy người quân tẩu, còn có mấy đứa trẻ đang nô đùa chạy theo.
Bọn trẻ thì không sao, gặp mấy người quân tẩu có chào hỏi nàng, nàng liền lễ phép đáp lại, không chào hỏi thì nàng cũng không để ý đối phương.
Nàng quyết định cùng các bạn hàng xóm giữ một khoảng cách tốt, ai lo việc nấy là được.
"Xa thơm gần thối" đạo lý nàng vẫn là hiểu.
Đồ mua về rửa sạch, còn dùng nước sôi tráng qua một lần, như vậy là có thể dùng.
Nhưng vừa thấy thời gian, cũng còn sớm, mới mười giờ rưỡi, bây giờ nấu cơm trưa hơi sớm, dù sao sủi cảo đã gói xong, nước vừa sôi là có thể bỏ vào nồi.
Bởi vì không có chuyện gì khác, nàng liền đến phòng ngủ nhỏ thứ 2.
Phòng ngủ nhỏ thứ 2 bị Hàn Thế Quốc biến thành thư phòng, còn bày một cái giá sách, khoan hãy nói, thật sự có không ít sách.
Hơn nữa xem những cuốn sách cũ mới đó, Hàn Thế Quốc hẳn là rất hay đọc, trên đó còn có một vài bút ký sau khi hắn xem qua.
Điểm này Giang Thiển cũng không nghi ngờ việc lựa chọn người đàn ông này, tuy rằng trông có vẻ thô ráp, nhưng trong vẻ thô kệch lại có chút tỉ mỉ, lúc yên tĩnh, là có một chút nhã nhặn.
Nhưng nghĩ đến sắc mặt tối hôm qua nàng lại thấy thẹn thùng.
Nhã nhặn cái gì, chỉ là một tên "lão sắc phôi", không biết xấu hổ.
Nhưng nàng vẫn rất thích.
Giang Thiển xem một hồi sách, nàng cũng là người rất thích đọc sách, không ngờ thoáng chốc thời gian đã trôi qua.
Thấy đã mười một giờ rưỡi, Giang Thiển liền gập một góc sách đánh dấu, lần sau đọc lại cho tiện.
Vừa ra ngoài đun nước sôi, Hàn Thế Quốc liền trở về.
"Ngươi chờ đó, ta nấu sủi cảo thịt dê cho ngươi ăn." Giang Thiển nhìn thấy hắn lập tức liền cười một tiếng.
Nhưng chưa nói đến sủi cảo, việc đầu tiên Hàn Thế Quốc làm là ôm vợ vào lòng hôn một trận.
"Nhớ ta không?" Hàn Thế Quốc hôn xong mới ôm vợ tròn chân nói.
Kỳ thật Giang Thiển không có nghĩ gì nhiều, lúc làm sủi cảo thịt dê Niên Ngọc Chi và Cao Thúy Thúy cũng đến sau họ một chút, nàng lại đi ra ngoài mua thêm đồ ăn, lúc về nhà nhìn thấy bút ký trong sách mới nhớ đến hắn.
Nhưng điều này không cản trở nàng bôi mật lên miệng nhỏ, ôm eo rắn chắc của hắn, giọng nói êm ái: "Anh vừa rời nhà là em đã mong anh về rồi."
Hàn Thế Quốc thật sự là không nhịn được, nâng mặt vợ lên lại hôn nàng một trận.
Cho đến khi Giang Thiển đi nấu sủi cảo, hắn vẫn ở phía sau ôm nàng không buông tay.
Giang Thiển: "..." Cái này cũng quá dính người rồi đi!
"Anh đừng như vậy, em không nấu được sủi cảo."
Hàn Thế Quốc cứ cảm thấy vợ đang câu dẫn hắn, tỷ như những lời này, quá dịu dàng quá ngoan ngoãn.
Nhưng hắn không muốn buông tay, "Anh chỉ ôm em thôi, có làm gì đâu."
Giang Thiển: "..."
Mãi cho đến khi nồi sủi cảo này nấu xong, hắn lúc này mới thành thật ngồi xuống ăn.
Tay nghề của Giang Thiển không cần phải nói nhiều, tuy là món sủi cảo thịt dê đơn giản, nhưng thịt dê qua tay nàng lại không còn một chút mùi hôi.
Còn có vị tươi của củ cải thông, ăn ngon vô cùng.
Hàn Thế Quốc một miếng một cái ăn đến mãn nguyện, Giang Thiển nhìn anh mỉm cười, "Có đủ ăn không?"
"Đủ ăn." Hàn Thế Quốc nhìn vợ, hắn có thể cảm nhận được, trong mắt vợ đều là hắn, cái này gọi là sự thỏa mãn lớn lao mà một người đàn ông có thể có được trong lòng.
Bởi vì hắn sẽ cảm thấy, trong tình cảm này hắn không phải yêu đơn phương, mà là cùng nhau hướng về nhau, vợ hắn thích hắn nồng đậm như cách hắn thích nàng vậy.
Cuộc hôn nhân này, thật sự là may mắn lớn lao mà hắn có được, sao lại không thích chứ?
Giang Thiển đối với khẩu vị của hắn cũng có một sự hiểu biết nhất định, đương nhiên là chuẩn bị đủ số lượng, cho nên lại bưng canh gà lên cho ấm lòng, "Ăn xong đi nghỉ ngơi cho khỏe, vất vả cả buổi sáng rồi."
Nhưng Hàn Thế Quốc sau khi ăn xong lại rất tự giác, mười phần nhanh nhẹn đi thu dọn nồi bát các thứ.
Sau đó mới quay lại ôm vợ.
Chỉ tiếc là, Giang Thiển sáng nay dậy sớm, lúc hắn rửa chén xong, nàng vừa chạm giường đã ngủ rồi.
Hàn Thế Quốc vừa nhìn liền bật cười, hắn cởi áo khoác ngoài, cũng lên giường nằm cạnh nàng.
Hôm nay so với hôm qua còn lạnh hơn một chút, hắn vừa lên, nàng cảm nhận được sau mơ màng mở mắt nhìn hắn một cái, xác định là hắn, liền chui vào lòng hắn.
Thật sự có thể làm trái tim Hàn Thế Quốc mềm nhũn, ôm vợ ngủ một giấc trưa ngon lành.
Hai người cũng cùng nhau tỉnh dậy, Hàn Thế Quốc lại ôm nàng hôn một trận, sau đó đi làm, còn Giang Thiển ở trên giường hưởng thụ dư vị vừa rồi, mới rời giường.
Bắt đầu chuẩn bị cơm tối đãi khách.
Giang Thiển đem hai cân thịt ba chỉ ra làm hết, hai cân thịt ba chỉ này trực tiếp làm thành dưa cải khâu nhục.
Đây chính là một trong những món ăn ngon sở trường của nàng, mỗi dịp cuối năm, nàng đều sẽ chuẩn bị món này trong bữa cơm tất niên ở nhà.
Cả nhà đều ăn rất thỏa mãn.
Đám cháu nhỏ đều biết giơ ngón tay cái với dì út, khen dì út làm khâu nhục ngon nhất!
Hôm nay sẽ chuẩn bị món này, để làm món chính.
Món ngon thứ hai là sườn cừu, Giang Thiển ướp một chút rồi bắt đầu làm sườn cừu kho tàu.
Nói đến đây, cũng phải khen bếp lò trong nhà một chút, tuy rằng kéo rương có chút không quen, nhưng thật sự rất tiện, làm đồ ăn tính ra rất thuận tiện.
Thứ ba là sườn heo, Giang Thiển trực tiếp dùng để hầm khoai tây, sườn hầm khoai tây cũng là một món ăn ngon.
Còn có món thứ tư là đậu phụ thịt hầm bọt.
Thứ năm mới là cá kho.
Nơi này không giống như khẩu vị thanh đạm ở Lưỡng Quảng phía nam, nơi này tương đối đậm đà.
Hai con cá kho được Giang Thiển kho đến màu sắc hương vị đều đủ.
Lúc Hàn Thế Quốc mang theo Lục Trưởng Chinh, Mã Chung Quốc và Vương Ái Quốc, cùng với trại phó và liên trưởng dưới trướng Hàn Thế Quốc cùng đến nhà.
Vừa chưa vào đến cửa, đã ngửi thấy mùi thơm bay ra từ trong nhà.
"Ây da, tay nghề đệ muội giỏi vậy?" Mã Chung Quốc kinh ngạc nói.
"Đúng vậy nha, thơm quá đi?" Lục Trưởng Chinh cũng không nhịn được nói.
Hàn Thế Quốc đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn không kìm được khóe miệng hơi nhếch lên, cười gõ cửa, "Thiển Thiển, bọn anh về rồi."
Giang Thiển nghe thấy liền đi ra mở cửa.
Nhìn thấy bọn họ trở về cười nói: "Mọi người vào nhà đi, ngồi nghỉ một chút, còn thiếu hai món nữa là xong."
"Không vội không vội, làm phiền đệ muội rồi." Mã Chung Quốc cười nói.
Lục Trưởng Chinh, Vương Ái Quốc cùng ba vị trại phó, liên trưởng khác đều cười ha hả nói phiền đệ muội (tẩu tử).
Giang Thiển cười đi pha trà rồi mang đến, mới nhìn về phía Hàn Thế Quốc, "Thế Quốc, anh mời mọi người vào chỗ đi."
"Được." Hàn Thế Quốc gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận