Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 415: Cảm giác nhân sinh đạt tới đỉnh cao! (length: 8260)

Kinh thành bên kia thi xong, Giang Thiển đã mang theo bà bà còn có bọn nhỏ cùng nhau đi xem điện ảnh, ăn nhà hàng thả lỏng.
Lão gia bên này lại không được thái bình như vậy.
Bởi vì kết quả thi của Hoàng Cảnh thật sự không lý tưởng.
Bị Giang Thiển đoán trúng, vốn dĩ hắn trình độ cao trung rất kém, sau khi lên cao trung hoàn toàn không có học hành gì.
Hiện giờ muốn tham gia thi đại học, lại chỉ có một tháng thời gian chuẩn bị, thời gian gấp gáp vô cùng.
Đây cũng là vì sao hắn muốn đến nhà họ Hàn ở, cũng là bởi vì Hàn Gia Đống, người anh họ lớn mới tốt nghiệp không lâu, nhất định là nắm vững kiến thức cao trung.
Cho nên mới ở gần cùng hắn học, để hắn dạy kèm cho mình.
Hàn Gia Đống cũng đích xác rất tận tình, một tháng đó thật sự đã bổ túc cho người em rể này không ít.
Nhưng kiến thức hai năm đâu phải chỉ một tháng là có thể bổ được? Hoàng Cảnh cũng không phải nhân vật thiên tài gì.
Vì vậy cuộc thi lần này thật sự rất không lý tưởng, từ trong thành sau khi trở về, Hoàng Cảnh trong lòng cực kỳ suy sụp.
Cho nên về đến nhà, Hoàng Cảnh thật sự một câu cũng không muốn nói.
Thế nhưng bên cạnh Hàn Gia Nguyệt lại không biết ý, thậm chí nói không thèm để ý hắn đang sắc mặt gì, cứ luôn hỏi hắn thi thế nào, có thi được đại học hay không các thứ, thật là làm cho hắn nổi giận cực kỳ.
Cũng là trực tiếp bùng nổ, mắng Hàn Gia Nguyệt một trận.
Hàn Gia Nguyệt bị mắng mơ hồ đương nhiên cũng tức, hỏi nửa ngày nghẹn không ra cái rắm, còn dám quay lại mắng nàng?
"Thế nào, một tháng qua ta đã kém đem ngươi thờ phụng như tổ tông rồi, cái gì việc đều không để ngươi làm, hiện tại chính ngươi thi không tốt còn dám nổi giận với ta? Ngươi là coi ta là quả hồng mềm cho ngươi tùy ý nắn bóp sao?" Hàn Gia Nguyệt trực tiếp mắng trả.
Hai người đương nhiên cãi nhau!
Lý Hà cũng nhanh chóng chạy đến, nhưng bà ấy nhất định là bênh con gái mắng Hoàng Cảnh: "Chính ngươi không bản lĩnh thi tốt còn dám đổ trách nhiệm lên đầu con gái của ta? Sao thế, ngươi là muốn lật trời không thành? Đây chính là địa bàn nhà họ Hàn, ngươi muốn giương oai thì cút về cái nhà tranh của ngươi đi!"
Hoàng Cảnh mặt đỏ bừng!
Nhưng hắn không có cút về, bởi vì hắn còn muốn ở lại học với Hàn Gia Đống, hắn muốn phấn chấn lên lần nữa để năm sau có thể thi đậu!
Cho nên cho dù bị Lý Hà, nhạc mẫu của mình đuổi về, hắn cũng bịt mũi nhẫn nhịn cơn giận này!
Hắn tự an ủi mình, nói Hàn Tín còn có thể chịu nhục chui háng, Câu Tiễn còn có thể nằm gai nếm mật!
Cơn giận này hắn trước cứ nhịn!
Ngày khác khi mình lên như diều gặp gió, tự nhiên sẽ có cơ hội xả giận!
Hai mẹ con hợp lực trấn áp hắn xong, cũng không cần hỏi nhiều, xem bộ dạng ủ rũ của hắn là biết nhất định là thi không tốt.
Tâm tình Hàn Gia Nguyệt đương nhiên là rất tệ!
Nhưng Lý Hà cũng mặc kệ mấy cái đó, tuy rằng bà cũng muốn hỏi con trai Hàn Gia Đống thi như thế nào đây?
Bất quá Hàn Gia Đống không để ý vấn đề này, tuy rằng hắn đối với câu trả lời, bài thi không sai nhưng để cho chắc chắn, hắn thậm chí ngay cả nguyện vọng cũng không dám đăng ký quá cao.
Triệu Thư Húc, Tam cô của hắn đã phân tích cho hắn, kỳ thật có thể đăng ký đại học tỉnh thành, bất quá hắn vẫn là bảo thủ đăng ký ở thành phố.
Bởi vì dù là đại học ở thành phố, nếu như có thể thi đậu, đó cũng đã là quá đủ rồi.
Nhưng kết quả chưa ra, hắn nào dám nói? Cũng không muốn để mẹ hắn đi ra ngoài đồn thổi lung tung.
Phải biết trong quá trình thi cử, bên họ cũng có phát sinh một vài chuyện bị người ám hại, bị hạ dược lúc nào không hay, cuối cùng dẫn đến ngay cả thi cũng không thi đỗ.
Mặc dù bây giờ đều đã thi xong, nhưng Hàn Gia Đống vẫn cảm thấy cần ổn định tâm lý, trừ phi giấy báo trúng tuyển được phát xuống tận tay, bằng không hắn tuyệt đối sẽ không biểu hiện ra cái gì chắc chắn!
Nhưng cho dù vậy, trong thôn thật sự có rất nhiều người bắt đầu chú ý đến hắn.
Những người tỷ muội giả của Lý Hà ngày xưa, trong nhà cũng có khuê nữ vừa độ tuổi, hoặc là nhà mẹ đẻ cũng có cháu gái, cháu ngoại gái gì đó thích hợp, liền tới thăm dò ý của Lý Hà.
Kỳ thật trước khi khôi phục thi đại học, bọn họ cũng đã từng thăm dò ý của Lý Hà, biểu đạt mong muốn về phương diện này.
Hàn Gia Đống ở trong thôn thật sự có thể nói là thơm ngon như bánh trái.
Bởi vì tuy rằng người mẹ Lý Hà không ra sao, nhưng cũng không chịu nổi bản thân Hàn Gia Đống thật sự rất tốt a.
Tuy nói không có cao lớn vạm vỡ như tiểu thúc của hắn, nhưng Hàn Gia Đống cũng có chiều cao 1m75, cái này không hề thấp chút nào.
Mấu chốt là đứa nhỏ này rất có lễ phép, vẫn còn là trình độ cao trung.
Hơn nữa hắn còn có một tiểu thúc có tiền đồ, một Tam cô có bản lĩnh, tỷ như trước, chẳng phải là đã được Tam cô cho gọi đi làm cộng tác viên sao?
Về sau nếu có cơ hội, được gọi đi làm chính thức cũng đâu có biết được.
Lùi một vạn bước, cho dù không nói đến những yếu tố bên ngoài đó, thì riêng điều kiện của bản thân Hàn Gia Đống thôi, đã rất không tồi!
Trong nhà cũng có mấy gian phòng, gả qua rồi cũng có thể hai vợ chồng ở riêng một phòng.
Cho nên nói hắn được hoan nghênh thật là quá đúng.
Mà hiện giờ càng không cần phải nói, khôi phục thi đại học hắn có lẽ còn sẽ trở thành sinh viên, thế này còn gì bằng?
Chàng rể vàng như vậy đương nhiên không được phép bỏ lỡ a.
Thành ra Lý Hà ở trong thôn đều được hoan nghênh hơn.
Đừng nói là những người này, ngay cả các chị dâu của Lý Hà, đều riêng chạy tới nịnh nọt bà, muốn giới thiệu cháu gái, cháu ngoại gái của nhà mẹ đẻ của họ.
Miệng lưỡi kia thật sự giống như bôi mật vậy.
Cũng khiến Lý Hà từ đỉnh đầu sướng tới tận ngón chân, sống đến ngần này tuổi còn chưa từng được nịnh nọt đến mức này.
Bất quá bà ấy cũng không phải ngốc, biết con trai của mình hiện tại đang nổi như cồn, hơn nữa Hàn Thế Dân cũng đã sớm thông báo nếu con trai thi được đại học, sau này đi học đại học, như vậy tương lai có thể quen đối tượng trong trường đại học.
Cho nên hỏi bà muốn con dâu là sinh viên đại học, hay là muốn con dâu trong thôn?
Lý Hà cũng đâu phải đầu óc kém phát triển, bà ấy đương nhiên muốn một con dâu là sinh viên đại học rồi, như vậy mới nở mày nở mặt chứ?
Cho nên hưởng thụ việc mọi người nịnh hót là một chuyện, mặt khác lại cười hì hì tỏ vẻ còn sớm, tạm thời không nói chuyện hôn sự vội.
Ừm, không muốn nói chuyện chắc chắn, để phòng các cô không có ý định nịnh hót nữa, bà ấy thật sự rất thích bầu không khí như thế.
Bất quá các chị dâu của bà ấy cũng rất ranh mãnh, hỏi có phải con trai của Hàn Gia Đống sẽ đi đại học tìm đối tượng hay không?
Lý Hà phủ nhận, nhưng các cô không tin, bắt đầu tẩy não bà, nói đi đại học tìm vợ tuy là nở mày nở mặt, nhưng con dâu như vậy sẽ không để bà mẹ chồng vào mắt, đến lúc đó có khi còn chèn ép cả bà!
Lý Hà nghĩ bụng chuyện đó làm sao có thể? Đợi đến khi bà thăng cấp lên thành bà mẹ chồng còn không thể thu xếp nổi con dâu sao? Nực cười!
Bất quá trên mặt liền phủ nhận nói còn chưa biết có thi đỗ hay không, đâu có nghĩ xa xôi đến thế.
Các chị dâu vừa nghe, liền khen cháu ngoại của Gia Đống có tiền đồ, có thể chịu khó như vậy nhất định có thể đỗ, bà mẹ như bà về sau chỉ có phúc thôi.
Còn nói cháu gái hay cháu ngoại gái của các cô ấy rất ngoan ngoãn, đánh không trả mắng không nói lại, bảo đi đông không đi tây, bảo đi tây không đi đông, nếu như gả đến, chắc chắn có thể hầu hạ bà mẹ chồng được thoải mái dễ chịu.
Để bà ấy áo đến thì đưa tay, cơm đến há miệng, nước rửa chân đều phải chuẩn bị sẵn đưa tới, cho bà ấy cái đãi ngộ giống như thái hậu lão phật gia vậy!
Dù sao mấy lời nịnh nọt đó khiến Lý Hà thoải mái vô cùng.
Thật sự cảm giác nhân sinh đạt đến cao trào, cảm giác nhân sinh đạt tới đỉnh cao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận